Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍻Chương 4: Bạn cùng bàn cô độc!

Sau sự việc được Fourth cứu, Gemini nhận ra bạn cùng bàn cũng không phải hoàn toàn đáng ghét, tiếc là Fourth đi luôn chả để hắn nói cảm ơn đàng hoàng.

Lúc dừng chờ đèn đỏ để sang đường, Gemini thấy bên kia đường là Fourth và một bà lão, hình như cậu ấy vừa đỡ bà lão ấy qua đường nên được bà cho kẹo. Kì diệu là lúc này Fourth còn cười lên, Gemini bỗng chốc cảm thấy lòng hắn nhộn nhạo lạ kì.

Kể từ lúc biết Fourth, đây là lần đầu tiên Gemini thấy Fourth cười. Thì ra khuôn mặt lạnh lùng ấy khi cười lên thì sẽ trông như thế.

"Dễ thương." Miệng Gemini tự giác bật ra hai chữ ấy.

Bạn cùng bàn của hắn hóa ra cũng biết cười đẹp đó.

Đương lúc ngắm nụ cười của người ta đến ngơ ngẩn, Gemini bị chính chủ bắt gặp.

Fourth ngừng cười rồi nhíu mày nhìn hắn bằng ánh mắt hình viên đạn, Gemini vội vã che mặt, núp sau một cái cây, hở hẳn nửa người.

Fourth nhìn Gemini núp như không núp, ghét bỏ rời đi.

Lúc sau không thấy Fourth đâu nữa, Gemini mới dám sang đường, rồi lại tự vấn bản thân sao lại sợ bạn cùng bàn như thế.

Fourth nhắm chuẩn thời cơ đi ra, thình lình chặn Gemini lại: "Sao lại đi theo tôi?"

"Úi giật cả mình!" Gemini giật mình nhảy hẳn về sau một bước, ôm ngực giải thích: "Thì đây cũng là đường về nhà tôi. Cậu cũng ở khu này hả?"

Fourth không tin có sự trùng hợp như vậy, nhíu mày trừng Gemini.

"Tôi nói thật! Cậu nhìn thấy căn nhà vừa to vừa cao nhất kia không?" Gemini chỉ tay thuận tiện khoe khoang: "Đó là nhà tôi đấy!"

Fourth liếc một cái rồi quay đi, nếu vậy thì cậu cũng chẳng quan tâm nữa.

"Trùng hợp nhỉ?" Tuy Fourth lạnh lùng không để ý mình, nhưng lớp phó học tập vẫn kiên trì: "Nhà chúng ta cùng khu mà sao tôi lại chưa từng chạm mặt cậu? Bộ cậu mới chuyển tới khu này hả?"

Gemini đi lên ngang hàng với Fourth, hồi lâu người ta không tiếp chuyện thì cũng xấu hổ, có điều vẫn phải nghĩ cách cảm ơn.

Fourth đột nhiên dừng lại, thấy bạn cùng bàn này rất phiền phức nhưng cuối cùng chỉ nói: "Tới nhà tôi rồi."

"À." Gemini nhìn nhà Fourth, sau đó thành tâm nói: "Hôm nay cảm ơn cậu! Không nhờ có cậu giúp thì tôi đã bị đánh một trận rồi."

Fourth nhắc cho Gemini nhớ: "Tưởng cậu không thèm nói chuyện với tôi nữa."

"Ao, cậu nghe thấy hả?"

"Chẳng phải cậu nói to để cho tôi nghe à?"

"..." 

Gemini xấu hổ cúi đầu, nhỏ giọng xin lỗi: "Vì lúc đó tôi giận cậu quá nên mới nói ra những lời như vậy. Xin lỗi cậu, cứ coi như tôi nói linh tinh đi, chúng ta xí xóa nha?"

Fourth không đáp lời, ánh mắt cậu nhìn Gemini không một chút độ ấm. Cái nhìn hờ hững khiến Gemini tưởng Fourth nhìn vào hư không chứ không phải hắn. 

Cậu đi vào nhà rồi nhưng lại mở cổng thò đầu ra, mãi mới nói: "Tôi cũng xin lỗi cậu."

"Hở?" 

Fourth không giải thích, nghĩ một chút rồi vẫn nói: "Cảm ơn cậu."

Lớp phó học tập có lòng tốt giúp đỡ cậu, lần đầu tiên có người lạ quan tâm mình nên Fourth thấy không quen. Phản ứng lúc đó của cậu đúng là hơi thái quá, Gemini nổi giận cũng đúng.

Xin lỗi và cảm ơn xong thì Fourth đóng cửa vào nhà. Gemini vẫn đứng ở ngoài dõi theo cho đến tận khi Fourth vào hẳn bên trong.

Giờ Gemini cảm thấy bớt ghét bạn cùng bàn đi một chút nữa rồi.

---

Lên trên phòng, Fourth liền nằm vật ra giường, bình thường cậu sẽ nghĩ hôm nay bố mẹ có về không, nhưng hiện tại trong đầu Fourth lại hiện lên hình ảnh cái đồ phiền phức ngồi chung bàn.

Cứ như thế, bạn cùng bàn đi theo cả vào giấc ngủ. Hình ảnh thay đổi liên tục từ hôm đầu tiên đến ngày hôm nay, Gemini còn tận tụy đến mức tới tận nhà để bổ túc cho Fourth.

Và ác mộng này cũng khiến Fourth giật mình tỉnh giấc, bụng kêu đói nên cậu phải rời giường thôi.

Dưới nhà vẫn là một mảnh tối om, trống vắng đến lạnh lẽo, bố mẹ chưa về.

Fourth thở dài đi vào bếp, bốc một quả trứng với một gói mì tôm là xong bữa tối.

"Kính coong, kính coong."

"Ai tới giờ này chứ?" Fourth bật màn hình cạnh cửa.

"Ao?!" Trên màn hình nhỏ là mặt của bạn cùng bàn, Gemini đang đứng trước nhà cậu, đã vậy hắn còn nhìn vào camera rồi vẫy vẫy tay với Fourth.

"Cái đồ phiền phức này!" Chửi bạn một câu rồi mới ra mở cổng, Fourth nhăn chặt mày nhìn Gemini, cộc tính hỏi: "Có việc gì?"

"Cho cậu này." Gemini tống ngay cho Fourth một cái túi khổng lồ, thuận thế đẩy Fourth vào trong và cả hắn cũng đi vào trong nốt: "Tôi đến bổ túc cho cậu đây."

Fourth ngơ ngác ôm một túi đồ ăn vặt to bự, nghe thấy Gemini nói thế thì giật mình nhét trả hắn túi quà: "Ai cần cậu bổ túc cho tôi?"

"Ơ, tôi bảo là cho cậu mà!" Gemini lần nữa đẩy túi quà cho Fourth, nhà hắn còn nhiều lắm.

Hắn giải thích nhẹ nhàng: "Thầy chủ nhiệm kêu tôi giúp đỡ cậu. Không tin thì mai cậu cứ lên hỏi thầy."

Sợ Fourth đuổi mình về nên Gemini chạy luôn vào nhà: "Cậu đã ăn tối chưa?"

Fourth lườm bạn.

"Nhà cậu rộng nhỉ?" Gemini nhìn lướt một lượt rồi khen: "Rộng bằng nửa nhà tôi."

Fourth: "..."

Nói xong còn hồn nhiên cười với chủ nhà.

Nể tình bạn cùng bàn mặt dày, Fourth đành chịu thua. 

Cậu đi vào bếp đun nước: "Cậu đi về đi. Tôi không cần cậu giúp."

Gemini giả điếc: "Cậu ăn mì tôm hả? Bố mẹ cậu đâu rồi?"

"Đi công tác."

"Mỗi ngày đều ăn thế này à?"

"Ừ."

"Hả!?" Gemini nghe thế thì sấn tới hỏi: "Dạ dày cậu còn ổn không thế? Không biết nấu cũng không biết đường gọi đồ ăn ngoài à?"

"Không liên quan đến cậu."

Gemini bắt chước Fourth, một tay đút túi quần, làm mặt ngầu: "Cậu là bạn cùng bàn của tôi thì liên quan rồi chứ?"

"..." Im lặng một lúc lâu, cuối cùng Fourth cũng phải nói điều mà bấy lâu nay cậu vẫn luôn kiềm chế: "Sao cậu nói nhiều thế?"

Gemini nín mỏ.

Dù câu này không phải chửi mắng gì nhưng nghe vào tai thì vẫn tự ái nha.

Bị bạn cùng bàn bảo là kẻ nói nhiều, Gemini giận dỗi đi ra một chỗ ngồi, song lại thấy bạn cùng bàn ở nhà một mình có chút đáng thương, hắn liền bảo: "Nếu cậu không đói lắm thì chờ thêm 30 phút nữa được không? Tôi kêu người mang đồ ăn tới cho cậu."

Gemini vừa nói vừa bấm điện thoại, biết Fourth sẽ từ chối nên quyết luôn: "Xong rồi. Vậy chờ 30 phút nhé!"

Fourth: "..."

Cậu có nói đồng ý rồi sao?

Nghĩ vậy nhưng Fourth vẫn tắt bếp ngồi chờ, vì Gemini còn nói là đồ ăn ngon lắm.

Fourth thề, sau khi ăn xong, cậu sẽ chấm dứt hoàn toàn với cái đồ phiền phức này.

Trong lúc ngồi không chẳng làm gì, Fourth bỏ điện thoại ra chơi game. Dù sao cậu chẳng thân quen với Gemini nên không biết nói cái gì.

Trên con đường giúp đỡ bạn cùng bàn tiến bộ, Gemini kiên trì cực kì nên ngó tới xem Fourth chơi cái gì, kết quả khiến hắn hơi bị sốc.

Bạn cùng bàn thế mà đang chơi Ngôi Sao Hoàng Cung 360mobi!

Gemini kinh ngạc bịt miệng: "Cậu chơi trò này hả?!"

Sao một người lạnh lùng như bạn cùng bàn lại chơi cái trò này được, nghĩ sao cũng chả thấy con game này với Fourth có liên hệ gì.

"Ừ. Vấn đề gì?" Bị phát hiện chơi game con gái Fourth cũng không hoảng, còn bình tĩnh đáp một cách ngầu lòi: "Cuộc sống an nhàn quá nên muốn vào cung kiếm chút sóng gió, không được hả?"

Gemini lắc đầu, hắn lấy điện thoại ra rồi cho Fourth coi: "Thật ra tôi cũng lén chơi trò này đấy!"

Fourth: "..."

Gemini còn hí hửng khoe: "Tôi thăng cấp 101 rồi đấy. Cậu cấp bao nhiêu rồi? Ô, mới 49 thôi hả? Tôi bỏ xa cậu luôn, hơn cậu hẳn một nửa!"

Fourth: "..."

Cậu bắt đầu nhận ra rồi đấy, bạn cùng bàn cực kì thích hơn thua.

Vì đã tìm được điểm chung nên Gemini và Fourth trở nên thân thiết hơn. Bạn cùng bàn quan tâm đến Fourth như vậy, cậu cũng quan tâm lại một lần: "Hôm nay sao cậu bị chặn đường?"

"À, cái đó rõ ràng quá rồi còn gì." Gemini vuốt tóc một cái cho đẹp trai: "Thì tại bọn họ ghen tị với nhan sắc của tôi chứ sao! Hầy ~ Đẹp trai quá cũng khổ thế đấy!"

Fourth đã rời khỏi cuộc trò chuyện này.

Giờ cậu lại nhận ra thêm một đặc tính nữa của bạn cùng bàn rồi, đó chính là đặc biệt tự luyến.

-__-.

Én: Dần dần xâm nhập vào thế giới của cậu. Ôi next chương đi ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro