Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Lâu Đài Trong Sương Mù

Cánh rừng rậm rạp, âm u như bị bao phủ bởi một bức màn sương dày đặc. Zephys rảo bước trên con đường nhỏ đầy cỏ dại, cố gắng không để bản thân bị lạc thêm nữa. Bản đồ trên tay cậu giờ đây chẳng khác gì một mảnh giấy vô dụng – mọi thứ xung quanh đều trông giống hệt nhau: cây cối, đá tảng, và những âm thanh quái dị của gió hú qua từng nhánh cây khô.

"Chết tiệt! Tại sao mình lại nghe theo lời họ mà đi vào đây chứ?" Zephys lầm bầm, cố giữ bình tĩnh khi bước đi trong nỗi lo sợ ngày càng lớn dần.

Đúng lúc đó, cậu nhìn thấy một ánh sáng mờ ảo ở phía xa. Ánh sáng này dẫn lối đến một cấu trúc khổng lồ hiện ra sau màn sương – một lâu đài cổ với những tường thành cao vút và các ô cửa sổ bị đóng kín.

Dù lo sợ, Zephys vẫn tiến lại gần, hy vọng tìm được sự giúp đỡ. Cánh cổng sắt nặng nề tự động mở ra khi cậu chạm tay vào, phát ra tiếng kẽo kẹt như tiếng gào của kim loại rỉ sét.

Bên trong, lâu đài được thắp sáng bởi những ngọn đèn chùm cổ xưa. Mọi thứ đều sạch sẽ đến kỳ lạ, không một hạt bụi nào vương lại. Nhưng điều kỳ lạ hơn cả chính là không có bóng người nào xuất hiện.

"Xin chào? Có ai ở đây không?" Zephys cất tiếng, giọng vang vọng trong không gian rộng lớn.

"Ngươi là ai?" Một giọng nói trầm thấp đột ngột vang lên, khiến Zephys giật bắn người.

Cậu quay phắt lại, ánh mắt chạm ngay vào hình dáng của một người đàn ông cao lớn. Người đó khoác một chiếc áo đen dài, mái tóc trắng rủ xuống vai, đôi mắt đỏ như ánh lửa nhìn xoáy vào cậu, lạnh lùng và đầy uy quyền.

"Tôi… Tôi bị lạc," Zephys lắp bắp, cố gắng giữ bình tĩnh. "Tôi chỉ muốn hỏi đường ra khỏi khu rừng này thôi."

Người đàn ông không đáp ngay. Anh bước lại gần, đôi mắt vẫn dán chặt vào Zephys như đang đánh giá cậu. Sau vài giây im lặng, anh nhếch môi cười nhạt.

"Ngươi không thể rời khỏi đây, ít nhất là khi chưa hoàn thành trò chơi của ta."

"Trò chơi?" Zephys khó hiểu. "Ý anh là sao? Tôi chỉ muốn rời đi thôi!"

"Im lặng." Giọng nói của người đàn ông sắc lạnh như lưỡi dao, khiến Zephys cứng người. "Ta là Nakroth – kẻ cai quản Bàn Cờ Tử Thần. Ngươi đã bước vào đây, tức là ngươi đã chấp nhận trở thành một phần trong trò chơi của ta. Nếu muốn sống sót và rời khỏi nơi này, ngươi phải chiến thắng."

Zephys tròn mắt nhìn Nakroth, trái tim đập thình thịch. "Bàn Cờ Tử Thần? Trò chơi quái quỷ gì thế?"

Thay vì trả lời, Nakroth chỉ đơn giản giơ tay, và ngay lập tức, mặt đất rung chuyển. Một bàn cờ vua khổng lồ hiện lên giữa sảnh lớn, những quân cờ đen trắng to lớn như người thật đang đứng ngay ngắn trên các ô vuông.

"Ngươi sẽ là quân cờ của ta," Nakroth nói, đôi mắt đỏ rực lên như ma quỷ. "Nếu thắng, ngươi sẽ sống. Nếu thua…" Anh cúi xuống, khuôn mặt cách Zephys chỉ vài centimet. "Ngươi sẽ trở thành một phần của lâu đài này mãi mãi."

---

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro