Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hết

Chương 1

Bạn có một con chó, bạn thực thích nó (hắn).

Cho dù là thời điểm nó dùng đôi mắt long lanh đen bóng nhìn bạn, hay là lúc nó cuộn tròn ở trong lòng bạn làm nũng dùng đầu lưỡi liếʍ khuôn mặt bạn, bạn đều cảm thấy nó cực kỳ đáng yêu, bạn nghĩ rằng bạn sẽ luôn yêu thích nó như vậy.

Tuy rằng, lúc nó vừa được bạn đưa về nhà luôn gào thét chói tai phát hỏa, thậm chí làm bạn bị thương. Bạn thực sự rất tức giận, nhưng rồi lại tha thứ bỏ qua cho nó không chút phiền hà. Bạn cố ý chạy đến cửa hàng thú cưng vì nó mà mua một vòng cổ xiềng xích xinh đẹp cùng một vài món đồ chơi, bạn hy vọng có thể thuần phục nó, nếu có thể thì làm nó thân cận với bạn hơn, rốt cuộc thì bạn cũng thích nó không có điểm dừng.

Bạn tự mình mang lên vòng cổ cho nó, thậm chí còn mang theo vài phần lấy lòng. Đáng tiếc, nó cũng không cảm kích, nó thét chói tai ra sức giãy giụa. May mắn thay bạn đã chuẩn bị tâm lý từ sớm nhanh chóng trấn định lại. Nó rống giận lớn tiếng mắng bạn biếи ŧɦái, còn đem mặt bạn cào bị thương.
Lửa giận của bạn hoàn toàn bị nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bạn cảm thấy nó quá không ngoan, bạn cần phải giáo huấn nó một chút!

Bạn nóng giận vội vàng tìm lấy roi da hung hăng đánh vào lưng nó, lúc ban đầu nó không rên một tiếng chỉ tiếp tục đứt quãng mắng bạn là đồ biếи ŧɦái, là kỹ nữ,...v.v.

Bạn đánh nó suốt một tiếng đồng hồ, thẳng đến khi nó cuộn tròn thân mình vô lực nằm trên đất thấp giọng nức nở, phần lưng mơ hồ thấy được một mảng máu thịt bong tróc. Bạn thấy nó như vậy chợt cảm thấy có chút hối hận, bạn hẳn nên kiên nhẫn thêm một chút.

Vì thế bạn đi lên phía trước đem nó ôm vào trong ngực, không ngừng kể ra bạn có bao nhiêu hối hận, dùng đầu ngón tay mềm nhẹ vuốt ve đầu của nó ôn nhu dỗ dành. Nó đã không còn sức lực, đôi mắt đen láy không còn thần thái, đuôi mắt đều là nước mắt. Bạn càng thêm hối hận, bạn không nên nóng nảy như vậy. Rốt cuộc thì nó vẫn là con chó bạn yêu nhất!
Bạn cẩn thận bôi thuốc lên lưng nó, hy vọng nó có thể mau tốt lên, như vậy bạn liền có thể cùng nó đi mua đồ chơi mới, tăng tiến tình cảm giữa hai người. Bạn ôm nó, vuốt ve đầu nó, một bên ôn nhu dỗ dành một bên giúp nó bôi thuốc. Bạn phát hiện thuốc hạ sốt trong nhà không còn nhiều lắm, cần thiết phải ra ngoài mua thêm một ít. Bạn hôn lên mặt nó một cái thật kêu sau đó liền cầm chìa khóa ra ngoài. Đương nhiên, bạn vẫn như cũ thật cẩn thận khóa cửa, dù sao thì nó cũng là con chó bạn yêu thích nhất, không thể để nó xổng mất!

Bạn đến tiệm thuốc gần nhà mua thuốc, trên đường trở về bạn đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút bất an cùng hoảng hốt, bạn bực bội nện bước chân nhanh hơn trở về nhà.

Trong nháy mắt khi cửa mở, bạn liền nhìn thấy con chó bạn yêu thích dùng ghế dựa làm điểm tựa trèo lên lan can muốn chạy trốn. Bạn bất động thanh sắc đóng cửa lại. Khi nó nhìn thấy bạn trở về, bạn rõ ràng cảm nhận được sự hoảng loạn trong đôi mắt xinh đẹp kia, nó đột nhiên bò nhanh lên cửa sổ lại bị bạn túm tóc kéo ngược trở lại vật ngã xuống đất, phần lưng hung hăng đập mạnh vào góc bàn, nó nức nở khóc ra tiếng.
Bạn cực kỳ phẫn nộ, bạn cảm thấy chưa bao giờ tức giận như lúc này, bạn vơ hết những vật có thể gây sát thương cao xung quanh đánh thẳng lên trên người nó, thẳng đến khi thân thể nó không còn run rẩy nữa, tiếng nức nở cũng đã im bặt bạn mới ngồi xổm xuống trước mặt nó. Bạn nắm chặt cằm nó nâng lên gương mặt bạn yêu thích kia, ép buộc đôi mắt vẫn long lanh ánh nước nhưng đã không còn tia sáng của nó nhìn chăm chú vào bạn, nhẹ nhàng hôn liếʍ đôi môi hồng nhuận, bạn ôn nhu dỗ dành nói.

“ Ngươi ngoan một chút!”.

Chương 2

Bạn đặt tên cho nó là Amon, ngụ ý trung thành, tin cậy.

Amon gần đây thực ngoan, nó đã không còn hướng về bạn rống giận thét to, còn có điểm ỷ lại vào bạn. Bạn thật cao hứng, nó còn nguyện ý cùng bạn chơi trò chơi.

Bạn ôn nhu vuốt ve đỉnh đầu nó, đem quả bóng nhỏ trong tay ném ra xa, sau đó quay đầu chỉ hướng quả bóng đang bay đi ý bảo nó dùng miệng ngậm quả cầu trở về, nó cũng thập phần ngoan ngoãn phối hợp với bạn. Nó dùng đôi mắt ướŧ áŧ nhìn chằm chằm vào bạn, khiến tâm bạn mềm nhũn như hóa thành một vũng nước. Amon thật là đáng yêu! Bạn thật sự là quá thích nó!

Bạn rất thích ôm Amon ngủ, mùi hương trên người nó thật là thơm ngọt. Nó không giãy giụa, ngoan ngoãn để bạn ôm, ánh mắt nó đen láy xinh đẹp nhìn chằm chằm vào bạn. Nếu Amon vẫn luôn ngoan như vậy thì thật tốt!
Hy vọng quan hệ giữa chủ nhân và chú chó có thể càng gần thêm một bước.

Bạn mỗi ngày đều cùng Amon chơi đùa, còn cùng nó hôn môi, hơn nữa bạn thử giúp nó tắm rửa. Nếu là lúc trước, nó sẽ luôn cự tuyệt bạn thậm chí còn hung tợn cào bạn bị thương. Nhưng hiện tại nó lại ngoan ngoãn ngồi một chỗ tiếp nhận sự đυ.ng chạm, đùa nghịch của bạn. Điều này có phải chứng minh quan hệ giữa bạn và chú chó bạn yêu thích đã tiến thêm một bước?

Chó của bạn là một chú chó cực kỳ xinh đẹp, làn da trắng nõn tinh tế, cả người xinh đẹp như được bao bọc bởi một tầng hào quang lung linh mê người. Cho nên, khi bạn nhìn đến côn ŧᏂịŧ thô dài đỏ tím giữa chân nó, đồ vật dữ tợn này đối lập hoàn toàn với vẻ ngoài của nó khiến bạn thập phần tò mò.

Bạn thật cẩn thận cầm lấy nó, yết hầu Amon nháy mắt phát ra thanh âm nức nở. Đó là một loại thanh âm nỉ non bạn chưa từng nghe thấy qua, vì thế bạn lại thử loát động lên xuống, Amon quả nhiên tiếp tục phát ra loại âm thanh này, biểu tình trên mặt mang theo sự vui thích lại có chút thống khổ. Bạn thần kỳ phát hiện đồ vật trong tay ngẩng đầu đứng thẳng, hơn nữa có xu hướng ngày càng trướng to lên.
Bạn thề, bạn chưa từng thấy qua đồ vật thú vị như vậy, vì thế bạn một bên nhanh chóng hoạt động tay lên xuống vuốt ve, một bên chăm chú quan sát phản ứng của Amon.

Thanh âm nức nở của Amon ngày càng lớn, thân thể run rẩy nhè nhẹ, biểu tình nó thoạt nhìn cực kỳ thống khổ, vì thế bạn không đành lòng ngừng hành động trong tay, Amon thế mà lại cầu bạn tiếp tục.

Tốt thôi, vậy nghe theo Amon, rốt cuộc thì nó cũng là con chó bạn yêu thích nhất. Amon phát ra một tiếng nức nở âm vực thật cao, đồ vật kia thế nhưng phun ra chất lỏng màu trắng đυ.c, lây dính đầy trên bàn tay bạn.

Amon bắt đầu trở nên phá lệ dính người, nó thập phần ỷ lại vào bạn.

Nó bắt đầu hướng bạn làm nũng, oa oa ở trong lòng ngực bạn, dùng đôi mắt trơn bóng đen láy nhìn chăm chú vào bạn. Nó thậm chí không muốn cùng bạn chia lìa dù chỉ một giây.
Bạn vui vẻ cực kỳ, bạn thật cao hứng khi quan hệ giữa chủ nhân và chú chó có thể trở nên tốt như vậy. Amon thật là quá đáng yêu!

Bạn ngày càng thích Amon, các bạn cơ hồ mỗi ngày cùng nhau ăn không ngồi rồi. Bạn là một tác giả viết sách công tác tại nhà, không có việc cần thì sẽ không rời khỏi nhà, cho nên tình trạng này kéo dài trong một đoạn thời gian bạn cũng không cảm thấy là việc gì lớn.

Nhưng thực nhanh bạn liền có chút hối hận, bởi vì Amon quá dính người, nó hận không thể thời thời khắc khắc đều dính ở trong lòng ngực bạn. Bạn cảm thấy bản thân không có chút không gian riêng tư nào.

Một lần bạn ra cửa, nhà hàng xóm kế bên tặng cho bạn một con mèo con. Bạn cũng không thích mèo lắm, nhưng hàng xóm nhiệt tình làm cho bạn không cách nào cự tuyệt.

Bạn nghĩ nuôi thêm một con mèo cũng không phải việc gì lớn, cùng lắm thì qua một đoạn thời gian nữa tặng cho người khác là được. Không xoắn xuýt vấn đề này quá lâu, bạn thư thái mang theo mèo trở về nhà.
Chỉ là bạn không hề nghĩ tới, Amon sẽ đối với con mèo có địch ý lớn đến vậy, tựa như một con sư tử đang bạo nộ khi lãnh thổ bị xâm chiếm.

Chương 3
Amon mang địch ý cực lớn, vào thời điểm bạn đem con mèo kia tiến vào cửa, nó giống như điên rồi đá văng con mèo bay ra ngoài cửa. Sau đó gắt gao ôm lấy bạn phát ra âm thanh nức nở.

Một đôi mắt đen nhuận không chớp nhìn chằm chằm bạn, đuôi mắt đều là nước mắt ấm nóng. Nó cầu bạn không cần vứt bỏ nó!

A ~ nguyên lai là nó sợ chủ nhân có sủng vật mới sẽ bị vứt bỏ a, thì ra là do có lòng ghen tị. Bạn sờ sờ mái tóc của Amon kiên nhẫn dỗ dành, tỏ rõ thái độ bạn chỉ yêu thích nó mà thôi. Do bất đắc dĩ mới phải đem con mèo nhỏ kia mang về nhà, rất nhanh sẽ đem nó tặng cho người khác.

Bạn không có nhìn đến ánh mắt giăng đầy căm hận cùng ghen ghét của Amon.

Con mèo kia rất sợ Amon.

Mỗi khi con mèo nhỏ muốn tiếp cận bạn, Amon sẽ hung hăng đem nó đá ngã lăn trên mặt đất, sau đó tiếp tục ủy khuất ở trong ngực bạn làm nũng.
Lúc này bạn bắt đầu có chút phiền não vì du͙© vọиɠ chiếm hữu của Amon. Bạn cùng Amon trò chuyện, muốn hắn về sau cùng mèo nhỏ có thể ở chung với nhau thật tốt. Vào lúc này Amon liền sẽ dùng đôi mắt ướŧ áŧ đen bóng nhìn bạn, khóe mắt bắt đầu ẩm ướt, phát ra tiếng nức nở ủy khuất.

Ôi trời ạ! Bạn đã từng nói, Amon là con chó bạn yêu nhất! Mỗi lần nó nhìn bạn như vậy, bạn liền không nỡ trách tội nó!

Bạn vẫn như cũ không có phát hiện sự đố kỵ của Amon ngày càng tăng cao, ánh mắt giờ đây đã tràn đầy sự tăm tối đáng sợ.

Cũng không phát hiện lông tóc của mèo nhỏ bị nhổ mất một mảng to, trên thân cũng phủ đầy dấu vết xanh tím.

Nhưng bạn cũng biết tình hình hiện tại nếu kéo dài cũng không phải biện pháp tốt. Bạn chuẩn bị qua mấy ngày nữa sẽ đem mèo nhỏ tặng cho người khác.
Đêm đen vạn vật dường như rơi vào giấc say, bạn có chút mơ mơ màng màng phát hiện Amon không còn bên cạnh. Cửa phòng chiếu vào một chút ánh sáng qua khe hỡ, bạn bất động thanh sắc di chuyển đến phòng khách.

Amon dùng một con dao sắc bén chém một phát vào bụng của mèo nhỏ. Amon nửa quỳ trên mặt đất, từng chút từng chút huy động lưỡi dao chém trên thân thể con mèo, máu thịt be bét một mảng. Trong cổ họng nó phát ra tiếng cười bén nhọn đầy dữ tợn.

Sau đó như là nhận ra cái gì, quay đầu lại nhìn bạn.

Amon trên người toàn là máu, biểu tình trên mặt hung ác, vẫn còn nguyên vẹn nụ cười dữ tợn. Nó duy trì tư thế nửa quỳ bò đến bên chân bạn, ôm chặt lấy eo bạn, dùng đầu tóc mềm mại cọ vào người bạn, lộ ra một nụ cười hồn nhiên.

“ Chủ nhân, chỉ cần có ta thôi là tốt rồi!”.
Bạn thừa nhận bạn đã bị cảnh tượng này làm cho ghê tởm cực kỳ, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi khiến người buồn nôn, mà Amon thế nhưng mang vẻ mặt thỏa mãn vùi đầu trong lòng ngực bạn.

Bạn phát hiện bạn không còn thích Amon như vậy nữa, cái cảnh tượng này thật sự làm người quá ghê tởm. Trên người Amon dính đầy chất lỏng màu đỏ sền sệt dán vào người bạn khiến bạn cực kỳ khó chịu.

Nhưng bạn cũng không có giáo huấn Amon, rốt cuộc các bạn mới thật vất vả thành lập cảm tình cùng nó.

Bạn đem thi thể mèo nhỏ bỏ vào túi nilon sau đó ra ngoài ném đi. Thời điểm trở về liền phát hiện Amon đã đem vết máu trong nhà rửa thật sạch sẽ, ngồi xổm ở cửa chính chờ người trở về.

Bạn sống yên ổn được mấy ngày, lại bắt đầu cảm thấy không kiên nhẫn đối với sự dính người của Amon.
Bắt đầu từ lúc Amon ngoan ngoãn bạn đã không cần giáo huấn trấn định Amon nữa, Amon cũng thực ngoan ngoãn ăn cơm. Có đôi khi bạn bị nó làm phiền muốn ném nó ra lại phát hiện căn bản không thể bắt ép nó quá mức. Bạn thực tức giận, nhưng thời điểm bạn giáo huấn Amon nó vẫn như cũ không rên một tiếng, tiếp nhận cơn trút giận của bạn.
Nó bắt đầu hướng bạn làm nũng, oa oa ở trong lòng ngực bạn, dùng đôi mắt trơn bóng đen láy nhìn chăm chú vào bạn. Nó thậm chí không muốn cùng bạn chia lìa dù chỉ một giây.
Bạn vui vẻ cực kỳ, bạn thật cao hứng khi quan hệ giữa chủ nhân và chú chó có thể trở nên tốt như vậy. Amon thật là quá đáng yêu!

Bạn ngày càng thích Amon, các bạn cơ hồ mỗi ngày cùng nhau ăn không ngồi rồi. Bạn là một tác giả viết sách công tác tại nhà, không có việc cần thì sẽ không rời khỏi nhà, cho nên tình trạng này kéo dài trong một đoạn thời gian bạn cũng không cảm thấy là việc gì lớn.

Nhưng thực nhanh bạn liền có chút hối hận, bởi vì Amon quá dính người, nó hận không thể thời thời khắc khắc đều dính ở trong lòng ngực bạn. Bạn cảm thấy bản thân không có chút không gian riêng tư nào.

Một lần bạn ra cửa, nhà hàng xóm kế bên tặng cho bạn một con mèo con. Bạn cũng không thích mèo lắm, nhưng hàng xóm nhiệt tình làm cho bạn không cách nào cự tuyệt.

Bạn nghĩ nuôi thêm một con mèo cũng không phải việc gì lớn, cùng lắm thì qua một đoạn thời gian nữa tặng cho người khác là được. Không xoắn xuýt vấn đề này quá lâu, bạn thư thái mang theo mèo trở về nhà.
Chỉ là bạn không hề nghĩ tới, Amon sẽ đối với con mèo có địch ý lớn đến vậy, tựa như một con sư tử đang bạo nộ khi lãnh thổ bị xâm chiếm.

Chương 4

con dao sắc bén. Lưỡi dao ở dưới ánh trăng chiết xạ bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, còn có thể nhìn thấy được mặt trên còn dính một vài vết màu.

“ Tôi vừa đem những thứ trở ngại tôi cùng chủ nhân ở bên nhau đều giải quyết thật tốt!” – Chỉ là – “ Chủ nhân, ngài vì cái gì không cần ta?”.

Thời điểm lưỡi dao đâm vào trái tim bạn, bạn phảng phất chỉ có thể nghe được âm thanh hung tợn chất vấn của Amon văng vẳng bên tai.

“ Không phải đã nói yêu tôi nhất sao?”.
“ Là tôi không đáng yêu sao?”.

“ Vẫn chưa đủ nghe lời sao?”.

“ Chủ nhân, tôi sẽ không rời xa chủ nhân đâu!”.

“ Chủ nhân tuyệt đối... tuyệt đối... không thể bỏ rơi con chó của ngài là tôi!”.

“ Chủ nhân, tôi yêu ngài!”.

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro