Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tính đến chuyện lâu dài

   Trò chuyện một lúc, Tanvi phải trở về, Shamsi tiễn cô đi một đoạn , hai người vừa đi vừa nói chuyện.

- Shamsi nè, bình thường khi anh đi làm , Sharhin ở nhà một mình sao?

- Đúng rồi, đó là chuyện đương nhiên.

- Tình hình sức khỏe của con bé, có tốt hơn không?

- Thật ra thì cũng không. Từ nhỏ đến lớn, sức khỏe của nó vẫn yếu ớt như vậy. Có điều bây giờ, nó đã tươi tắn hơn lúc nhỏ rồi.

- Nếu như trong lúc cả anh và cô chú đều không có mặt mà con bé đổ bệnh thì sao? Nó có tự chăm sóc cho mình được không?

- Việc này, cũng khó nói, sức khỏe của nó đã như vậy, cầm cự được lúc nào thì ổn lúc đó.

- Nếu lỡ như sau này, con bé phải ở một mình thì sao,

- Phải rồi ha, nếu cô không nhắc , ta cũng không nghĩ tới, cảm ơn cô, Tanvi, về chuyện này, ta cần phải tính đến . Cô về cẩn thận nhé!

- Chuyện của Sharhin quan trọng hơn, không cần lo cho ta.

- Tạm biệt.

Đêm đến

Shamsi vừa chợp mắt thì lại nghe thấy tiếng ho của Sharhin.

Cứ một lúc , tiếng ho lại vang lên.

Shamsi cứ lăn mình trằn trọc mãi, anh nhìn về phía ánh sáng vàng của ánh trăng chiếu rọi vào trong căn phòng tối của mình và nhớ về những lời nói của Tanvi.

Quả thật, từ nhỏ đến lớn, sức khỏe của Sharhin lúc ổn lúc không.

Cha mẹ anh đã dùng không biết bao nhiêu loại thuốc, lời biết bao nhiêu thầy thuốc giỏi chữa trị, nếu không, có lẽ con bé đã không thể sống đến bây giờ.

Tanvi nói phải , là thầy thuốc mà không thể tự chăm sóc cho mình, vậy làm sao Sharhin có thể một mình chịu đựng khi đổ bệnh được chứ.

Trước nay, mỗi lần cô đổ bệnh, nếu không có cha mẹ thì cũng có anh bên cạnh chăm sóc.

Sharhin chưa từng trải qua đợt bệnh nào một mình cả.

Hiện tại cô cứ ho miết , cha mẹ thì vẫn đang sắp xếp công việc ở trấn, bản thân anh lại ít khi ở nhà, nếu cô đổ bệnh thật, thì chắc chắn sẽ rất khó khăn cho việc chăm sóc.

Xem ra anh cần phải tính đến chuyện lâu dài rồi.


.

Hôm sau khi Sharhin đang nấu ăn thì Shamsi bước vào.

- Anh đợi em một lát, em nấu sắp xong rồi.

- Sharhin nè, anh có chuyện muốn nói với em.

- Chuyện gì vậy anh, là chuyện về chị Tanvi sao?

- Không phải.

- Vậy thì là chuyện gì, anh cứ nói đi.

- Là chuyện của em đó.

- Chuyện của em?

Sharhin ngạc nhiên, đáp lại sự ngạc nhiên đó, Shamsi vẫn tươi cười:" Trước giờ anh chỉ quan tâm đến bản thân mà quên mất đứa em gái yêu quý của mình. Sharhin à, đã đến lúc anh thực hiện nghĩa vụ của một người anh trai rồi ."

- Ý....ý của anh là...là sao?

- Bắt đầu từ hôm nay , nhiệm vụ của anh là tìm bạn đời cho em.

- Bạn đời sao?

- Phải. Anh biết sức khỏe của em vốn không được tốt, mà anh với cha mẹ thì không phải lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc cho em được . Chính vì vậy nên em cần có người ở bên cạnh vào những lúc đó.

- Anh à, việc này không cần thiết đâu, em có thể tự lo cho mình được mà.

- Sao mà không cần được , đây là việc rất cần thiết. Dù sao em cũng cần có hạnh phúc riêng của mình chứ , đúng không?

- Nhưng mà em...

- Thôi, cứ quyết định như vậy đi, anh sẽ đi chuẩn bị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro