Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3.

Kể từ hôm thế tử nổi giận, lính gác trong phủ đệ càng không dám lơ là. Nghe nói, omega đó bị bẻ gãy chân, ngự y phải đến ngay sau khi thế tử phát tiết xong. Nghe nói, omega đó chọc điên thế tử, bị thế tử phạt đến trọng thương. Và cũng nghe nói, tất cả hầu nữ bị đem đến xử tử trước mặt vị đó.

Nhưng tất cả cũng chỉ là nghe nói, sự thật đằng sau cánh cửa nơi biệt phủ bí ẩn kia, cũng chỉ có vị đó và thế tử là rõ nhất.

Bầu không khí trùng xuống khi mà thế tử cáu gắt hơn thường ngày, và chén dĩa bể nát trong biệt viện ngày càng nhiều hơn. Tất cả chỉ là tiếng cãi vã của omega không tuân theo mệnh lệnh của thế tử.

---
Lồng son kín cổng cao tường,
Người không lưu luyến, muốn tìm trời xa.
---

Trong phủ thế tử, nơi mà sự giàu sang, quyền lực và hào nhoáng phủ khắp mọi ngóc ngách, mỗi đồ vật, mỗi chi tiết nhỏ đều thay chủ nhân nói lên vị thế tối cao vô thượng. Những ô sàn đá lạnh lẽo được phủ bằng thảm lụa quý, trên tường là những hoa văn tinh xảo đến từng đường nét, mọi chi tiết trang hoàng nơi đây đề nhắc nhớ về sự huy hoàng lừng lẫy của gia tộc hùng mạnh qua nhiều thế hệ.

Nơi lầu son gác tía phía đông phủ đệ, là biệt phủ tách biệt nơi đây.

Izuku dù bị hành hạ dữ dội, khinh miệt tột độ, lại được bao quanh bởi những thứ xa xỉ đến mức khó tin. Kể từ sau hôm bị hắn bẻ trật khớp chân, giờ cũng đã đi lại bình thường.

Em không bao giờ thiếu bất cứ thứ gì: từ quần áo lụa là thượng hạng được dệt bởi những bàn tay tinh anh tài hoa nhất, cho đến những món ăn tinh tế được mang đến từ các thượng thực tài ba. Mỗi bữa ăn của em đều có thể ví như sơn hào hải vị, nói không ngoa là nem công chả phượng, những món ngon mà chỉ người quyền lực nhất mới được nếm.

Tất cả những gì xa hoa nhất, Bakugou đều dành cho Izuku, như thể omega này là một bông hoa mỏng manh phải được bảo vệ săn sóc bằng những thứ tốt nhất mà hoàng cung này có thể đem đến.

Nhưng sự xa hoa ấy chẳng bao giờ đi kèm với sự dịu dàng hay tử tế.

Mỗi lần Bakugou bước vào căn phòng nơi em bị cầm tù, ánh mắt hắn lạnh lẽo, tràn ngập sự chiếm hữu. Từng lớp quần áo rơi lả tả trên đất trong từng bước hắn đi đến cạnh omega vẫn không ngừng phản kháng kia. Em sợ đau, điều đó hắn là người rõ nhất.

" Sao? Nỗi ô nhục gia tộc Midoriya?" Hắn nâng cằm em, ánh mắt chuyên chú dừng lại trên đôi mắt như ẩn chứa muôn ngàn tinh tú trăng rơi. Và vầng trăng dù có tàn đi, buộc phải tan trong lòng bàn tay hắn.

" Đừng có nói như vậy nữa." Izuku nhíu mày, gạt phăng tay hắn đi. Rất nhanh cằm lại bị mạnh bạo khống chế:

" Ta cứ nói thì sao? Làm được gì nào? Đồ thấp kém."

" Vậy xin ngài đừng làm bẩn tay mình, ta không thấp kém đến độ vứt bỏ nhân phẩm để dâm loạn với người sắp có vợ, thưa ngài." Izuku cúi đầu, quỳ rạp dưới chân Bakugou nhận tội, cố nén những sợ hãi vào bên trong.

" Sao? còn mộng ước ta ban cho ngươi chức vị thế tử phi à?" Hắn kề sát bên cổ em, từng hơi thở nóng hổi phả lên da thịt Izuku khiến em chân thật cảm nhận sự áp bức.

" Không thưa ngài."

" Mơ đẹp đó, dù là thiếp thất ngươi cũng không xứng. Hiểu không?" Hắn cười khẩy, khom lưng vùi đầu vào trong ngực em, cắn mút mạnh bạo.

Hắn không bao giờ quên khinh miệt em, nhắc nhở em về sự thấp hèn của một omega.

" Món đồ dơ bẩn mua về từ kỹ viện, thì cũng nên ý thức được mình được ai sở hữu và phục tùng chủ nhân đi chứ?"

Những lời nói tàn nhẫn thốt ra từ miệng Bakugou trong lúc huỷ hoại thân thể và phẩm cách em, giống như lưỡi dao sắc bén cứa sâu vào trái tim Izuku, để lại những vết thương trên trái tim thoi thóp, mà không một thứ vật chất nào có thể bù đắp chữa khỏi.

Hắn cưỡng ép em, lần nào cũng là thế, đôi bàn tay to lớn mạnh mẽ áp chế, siết mạnh hông eo, thỉnh thoảng tát vào mông nhỏ để mị huyệt thít chặt ôm trọn cự vật thô cứng.

" Nhìn nơi này thèm muốn được thụ thai như thế nào đi. Ngươi chống trả nữa đi, thanh cao hơn nữa đi. Đồ ra vẻ đạo mạo." Hắn thở dốc bên tai em, ẩm ướt, điên cuồng đâm thúc, như thú dữ giao phối khi động dục, bên dưới giã liên tục khiến Izuku thần hồn điên đảo sa vào vòng vây dục vọng nơi alpha say tình rải khắp người em một màn hôn ngân.

Cùng với những lời chửi rủa ấy, thế tử vẫn tiếp tục trao đi những cử chỉ ân cần, những cái ôm, những môi hôn táo bạo cháy bỏng. Khiến Izuku lạc giọng trong tiếng khóc, rã rời ngất đi mê man trong biển tình chưa dứt.

---

Izuku mở mắt, mơ màng nhìn người đàn ông vạm vỡ đang ôm em vào lòng.

Hắn luôn cho em những thứ tốt nhất, xa hoa nhất. Như thể hắn muốn sở hữu em triệt để, không chỉ là về thể xác mà còn là toàn bộ con người, ngay cả trong sự đau đớn và khổ sở cùng cực.

Mỗi bộ trang phục Izuku mặc đều là những chiếc áo mỏng bằng lụa mịn, được thêu thủ công với những hoa văn đơn giản nhưng không kém phần tinh xảo. Mỗi lần alpha ấy xuất hiện, luôn kèm theo những món đồ quý giá, từ vòng tay, dây chuyền, cho đến những vật phẩm được chế tác kỳ công tinh xảo. Nhưng cùng với đó là ánh mắt ngạo mạn, đôi môi nhếch lên đầy vẻ coi thường.

" Nhặt lấy."

Hắn tiện tay ném những món đồ đó trước mặt Izuku, như thể những thứ xa xỉ này chỉ là đồ bỏ làm nhục em. Hắn muốn em chìm đắm trong sự xa hoa, nhưng đồng thời phải nhớ rằng một omega hạ đẳng không xứng đáng với nó.

Hắn cưỡng ép em làm tình mỗi ngày, nhưng hắn cũng chưa bao giờ để em rơi vào cảnh thiếu thốn. Em được chăm sóc bởi những ngự y giỏi nhất mỗi khi kiệt sức, chạy chữa với những loại thuốc quý hiếm nhất sau những lần gục ngã dưới thân hắn.

Mỗi khi cơ thể Izuku trở nên yếu ớt sau cơn loạn tình, hắn không bao giờ cho phép em suy nhược hoàn toàn.

Hắn cho em nghỉ ngơi, cho uống thuốc bổ, phục hồi chỉ để rồi tiếp tục đẩy em vào vòng xoáy của dục vọng hành hạ. Một cách chơi độc ác, nơi mà không bao giờ để em thoát ra hoàn toàn, nhưng cũng không để em chìm hẳn trong đó.

Làm chính em cũng sợ một ngày nào đó mình sẽ bị thụ thai như lời hắn luôn nói mỗi khi phóng thích giống nòi vào trong em.

Izuku mệt mỏi, chìm vào cơn mơ cùng giấc mộng tự do hảo huyền.

---

Những người hầu và binh lính trong biệt phủ không ai dám lên tiếng, nhưng ánh mắt họ dành cho omega vô danh ấy đã dần thay đổi. Họ không còn coi người đó như một tù nhân. Những món đồ xa xỉ, những sự quan tâm tinh tế nhưng méo mó từ thế tử khiến họ bắt đầu suy nghĩ khác. Đôi khi, họ lặng lẽ trao đổi những ánh mắt ngạc nhiên khi thấy omega đó mang trên người những bộ trang phục quý, giá trị liên thành.

Họ không thể phủ nhận rằng, mặc dù Bakugou luôn lớn tiếng khinh miệt, chửi rủa và tra tấn omega ngài đem về từ kỹ viện, nhưng thứ mà ngài ban phát cho người đó là những thứ chỉ có người sang trọng nhất mới được thụ hưởng. Dần dần, trong những hành lang của phủ thế tử, những lời đồn đại bắt đầu lan rộng. Người ta thì thầm về việc omega vô danh có thể mới chính là người nắm giữ trái tim của trữ quân tương lai, dù là trong sự tra tấn và hành hạ... Sự xa hoa và chăm sóc mà thế tử dành cho người đó không chỉ là sự chiếm đoạt tầm thường, mà còn mang theo một ẩn ý sâu xa nào đó. Thậm chí, có kẻ còn bắt đầu tự hỏi rằng, liệu có phải omega đó mới là chủ mẫu thực sự của phủ này, dù chính người đó cũng không hay biết.

Dòng suy nghĩ của những tên gác cửa bị cắt ngang khi một cái ly ngọc bay xẹt qua mặt rồi đáp thẳng xuống nền sân vỡ tan. Bên trong biệt viện của omega vô danh là tiếng thế tử phẫn nộ:

" Đừng hòng! Ngươi có chết thì cũng chết ở đây! Ta cưới thế tử phi thì sao? Loại như ngươi xứng để đòi tự do chắc?"

" Vậy xin thế tử gia ban chết cho tiện nô vô dụng bất tài." Em quỳ xuống dập đầu liên tục dưới chân Bakugou.

Hắn sững người, rồi cười lớn đầy điên dại:

" Hay, hay lắm. Để ta cho ngươi biết muốn chết là như thế nào."

Tiếng bàn ghế va đập, bữa ăn trên bàn bị hất tung hết xuống đất. Omega mảnh khảnh bị lôi lên bàn, rượu dốc ngược xối xuống người ướt đẫm.

Bên ngoài căn phòng, từng tiếng la hét thống khổ ai oán vang lên, ai cũng biết thế tử lại trừng trị người nọ nên không dám nghe nhiều.

---

Trong căn phòng nhỏ, bao quanh bởi tường đá lạnh lẽo và cây tuyết tùng, Midoriya Izuku ngồi lặng lẽ, đôi mắt xanh lơ vô hồn dõi theo bóng mình phản chiếu trong tấm gương đồng đặt ở góc phòng. Căn phòng chẳng bao giờ thiếu ánh sáng, nhờ những chiếc đèn lồng bằng giấy washi trắng mịn treo trên cao, thắp sáng bằng nến tinh khiết nhập từ những vùng đất xa xôi. Căn phòng được trang hoàng bằng những tấm bình phong vẽ tay với hình ảnh rồng bay phượng múa, biểu tượng của quyền lực và sự cao quý. Tranh thuỷ mặc, tượng ngọc phong thuỷ, không thiếu một thứ gì. Xung quanh em như một thế giới lộng lẫy mà tù túng.

Mặc trên người là bộ kimono furisode* bằng lụa đắt tiền, với những hoa văn thủ công tinh xảo. Màu sắc xanh lục đậm trên kimono tương phản với làn da nhợt nhạt của Izuku, từng cánh hoa mẫu đơn đỏ thẩm nở rộ thêu trên vạt áo, khéo léo và tinh tế, như những đóa hoa sống động đang rực rỡ chào xuân. Obi, dải lưng buộc bằng lụa vàng rực rỡ, được quấn quanh eo em, với những họa tiết tường vân thêu nổi bật bằng chỉ vàng, kết hợp với chiếc obiage màu trắng tinh tế thả dài sau lưng. Izuku cười giễu, nhìn bản thân trong gương thật không còn chút thể diện của một con người, làm kẻ phá hoại gia đình người khác mà còn ăn mặc như chủ tử thì còn ra thể thống gì?

( Chiếc váy đầu tiên của một phụ nữ chưa lập gia đình, có tay dài và họa tiết lông vũ hình ảnh đặc trưng tương tự như trang phục đi thăm quan. Nó có thể được mặc trong các buổi lễ trưởng thành, đám cưới và các bữa tiệc.)

Trên cổ tay em, những vòng tay tamagawa bằng ngọc bích mượt mà, dưới chân là lắc bạc mát lạnh, như nhắc nhở em về sự tinh khiết nhưng cũng vô cảm lạnh lẽo của thế giới quý tộc mà hắn đã nhốt em vào.

Trên đầu, chiếc kanzashi bằng vàng đính những viên ngọc sáng lấp lánh, cùng những tua nhỏ thả đung đưa bên tai em, phản chiếu ánh sáng từ ngọn đèn lồng, làm nổi bật mái tóc xanh mềm mại của Izuku. Tất cả những gì em khoác lên người đều là kiệt tác, tinh hoa và vô vàn quý giá hơn bất cứ thứ gì một người bình thường có thể mơ đến.

Nhưng tất cả những món trang sức xa hoa ấy, tất cả những bộ trang phục lộng lẫy ấy chỉ khiến Izuku cảm thấy mình giống như một con búp bê trong tay Bakugou. Một con búp bê vâng lời nhu nhuận, được khoác lên những thứ tốt đẹp nhất nhưng lại không có chút tự do nào.

" Hôm nay đi cùng với Todoroki Shoto đến thỉnh an mẫu thân ta."

Bakugou hài lòng bước đến, nhìn ngắm khuôn mặt Midoriya Izuku trong gương.

" Tươi lên." Hắn cài thêm một bông hoa mẫu đơn đỏ thắm bên cạnh kanzashi. Rồi đem tinh dầu phương Tây tiến cống thoa lên người em. Mùi hoa nồng nàn, thêm mật ong và gừng, mặc dù nó hòa quyện tốt đến mức những nốt hương đó không phải là điều đầu tiên ta nghĩ đến, bởi vì tất cả kết hợp với nhau một cách tuyệt vời.

Hắn ôm vòng lấy em, gục đầu chôn mình vào hõm vai Izuku. Mùi hương này hắn chọn dựa theo mùi mà hắn thường ngửi được trên da thịt em, ngọt ngào và lưu luyến treo hoài bên cánh mũi.

" Ta không muốn đi." Izuku mấp mấy môi, lời nói nhẹ bẫng dễ nghe vô cùng.

" Cho ngươi chút thể diện, đừng được voi đòi tiên, đừng làm ta phát hoả." Katsuku quăng chai tinh dầu mới đem đến vào hộc tủ rồi quay lưng bước ra khỏi phòng. Em ngồi tại đó nhìn theo bóng lưng khuất sau cánh cửa của thế tử.

Bakugou Katsuki, là một bí ẩn không thể hiểu nổi trong mắt Izuku. Em không thể nắm bắt được hắn, không biết hắn đang nghĩ gì, đang làm gì, và vì sao lại đối xử với em như vậy. Mỗi khi Bakugou bước vào phòng, hắn như một cơn bão cuốn phăng mọi thứ, cả sự kiên cường của Izuku lẫn vẻ đẹp lộng lẫy của căn phòng này. Hắn hành hạ em, vùi dập em trong cơn giận dữ và sự chiếm đoạt tàn bạo, nhưng rồi lại quay lưng mang đến cho em những thứ xa hoa nhất, như thể đang chuộc lại tội lỗi của mình.

Hôm nay còn muốn em đi thỉnh an mẫu thân hắn cùng với thế tử phi tương lai, trong bộ trang phục lố lăng như thế này.

Bước đến nơi, Izuku thấy một nam tử ăn vận nam tính, chỉnh tề, đứng nghiêm nghị trước cổng phụ cùng với đoàn tuỳ tùng. Y thoáng nhìn thấy em, liền nở một nụ cười nhẹ như có như không, y bước đến cùng với thanh trường kiếm vắt bên hông. Thân hình cao lớn hơn cả Bakugou Katsuki, Izuku thầm than trong lòng, với tình hình này, chẳng phải y muốn bóp chết em ngay lặp tức cũng là chuyện dễ như bóp chết một con kiến hay sao.

" Ta là hôn phu của thế tử, cùng ta đến thỉnh an mẫu phi của hắn." Y đứng cao hơn em nhiều, như có thể phủ nhẹ một lớp bóng râm trên người Izuku. Giọng nói ôn nhu như ngọc, ánh mắt thâm sâu khó lường.

Izuku không cười, ánh mắt thoáng đã nắm được chút cảnh giác, người này ăn nói có phần chưa thoả đáng, hôn phu thay vì hôn thê. Chắc chắn không muốn đánh mất tôn nghiêm của một alpha.

Em nhanh chóng thi lễ cúi đầu:

" Vâng, xin ngài chỉ giáo."

Đoàn tuỳ tùng sau lưng Todoroki Shoto từ đầu đến giờ còn đang bận đánh giá vị omega trong lời đồn. Chưa bàn đến trang phục, kanzashi vàng ròng phối với ngọc quý, khiến bọn họ than thở khi nhìn về chủ tử giản dị của họ.

Trang phục kimono truyền thống của tướng quân khi đi thỉnh an mẫu phi của thế tử. Bộ kimono có màu xanh đậm, tượng trưng cho quyền lực, uy nghiêm và phẩm giá cao.

Đi kèm với kimono là áo khoác haori, có họa tiết gia huy tinh xảo, cùng với chiếc hakama xếp ly rộng, tạo nên vẻ mạnh mẽ, cương nghị. Dây thắt lưng obi dày và chắc, được buộc gọn gàng, biểu hiện sự tôn kính.

Izuku nhìn đằng sau dõi theo bóng lưng thẳng tắp của alpha trước mắt. Trong dịp này, mọi chi tiết từ trang phục đến dáng điệu đều thể hiện sự kính trọng tối đa đối với mẫu phi, đồng thời duy trì phong thái điềm tĩnh và quyền uy của tướng quân. Khi nhìn vào người này, Izuku có một cảm giác không thể an tâm, như một dòng sông băng, bên trên tĩnh lặng, ẩn giấu dòng nước sâu không thấy đáy.

---

Những bữa ăn của Izuku cũng không bao giờ là thứ tầm thường. Mỗi bữa ăn đều được chuẩn bị bởi những đầu bếp tinh túy nhất, được Bakugou triệu đến từ hoàng cung. Bàn ăn của Izuku luôn được bày biện với sashimi cá ngừ đại dương tươi ngon, những miếng cá cắt đều đặn và hoàn hảo, mỗi lát cá được trang trí bằng những lá vàng mỏng manh, tượng trưng cho sự giàu sang và đẳng cấp.

Uni (nhím biển) từ vùng Hokkaido, một đặc sản mà chỉ giới quý tộc mới có cơ hội thưởng thức, được đặt gọn gàng trong những chiếc bát sứ sơn mài tinh xảo. Bên cạnh đó là những chiếc mangwan đựng katsuo-bushi (cá ngừ khô bào mỏng), kết hợp cùng rượu sake daiginjo tinh khiết, vị nồng nhẹ, làm từ gạo tốt nhất, ủ trong những thùng gỗ tuyết tùng hàng trăm năm tuổi.

" Thế tử đối tốt với ngươi nhỉ?" Mẹ của thế tử gật đầu cười cười khi nhìn thấy bàn ăn của omega đó.

Những món ăn ấy được mang đến trước mặt Izuku, như một phần của sự phô trương, như thể Bakugou muốn nhắc nhở em rằng em đang sống giữa sự giàu sang không tưởng, dù thân phận chỉ là một omega thấp kém. Nhưng Izuku không bao giờ cảm nhận được hương vị của sự xa hoa ấy. Với em, mọi thứ đều nhạt nhẽo, giống như sự trống rỗng trong trái tim mình.

" Vâng, thưa người. Xin hãy để các người hầu đem xuống, để cho tiện nô được ăn những thứ đúng với cấp vị."

" Được lắm, nhưng ta cũng muốn con ăn theo ý của thế tử." Bà cười híp mắt, không nói gì, tiếp tục hỏi han Todoroki Shoto, y cũng thu mắt về mà tiếp chuyện một cách giả tạo nhưng cung kính với vị mẫu thân thế tử.

Izuku không hiểu.

Em không thể hiểu nổi Bakugou đang làm gì. em là một món đồ chơi của hắn, bị hành hạ mỗi khi hắn giận dữ. Nhưng đồng thời, em cũng được hắn chăm sóc bằng những thứ tốt đẹp nhất, từ quần áo đến thức ăn, từ trang sức đến sự tiện nghi.

Tại sao Bakugou lại ban cho em những thứ xa xỉ đến vậy, trong khi mỗi lời hắn thốt ra đều là sự sỉ nhục?

Tại sao hắn lại muốn Izuku khoác lên mình những bộ trang phục lộng lẫy như một quý nhân, trong khi thực chất em chỉ là tù nhân của hắn?

---

Izuku vừa thi lễ cáo từ thế tử phi tương lai ở cổng phụ, về đến biệt viện đã thấy người hầu của thế tử đứng bên ngoài. Bước vào trong thì cửa đóng mạnh sau lưng.

Bakugou đứng đó, chắp tay sau lưng, giọng khinh bỉ:

" Ta nghe người hầu bẩm báo, ngươi dám quyến rũ thế tử phi tương lai hửm?"

Izuku ngăn mặt khó hiểu:

" Ta không có!"

" Vậy sao ngươi nhìn hắn? Cười với hắn? Còn vấp ngã để hắn đỡ ngươi? Hả? " Hắn tiến đến, lột đồ em ra, dải buộc lưng đẹp đẽ bung ra dưới sức tay của hắn. Izuku xô alpha cao lớn ấy ra nhưng không nổi.

" ... Buông ra! Ta đã nói không có rồi mà!"

" Ngươi thèm khát dương vật đến vậy, chi bằng ta cho ngươi thoả mãn để không cần cầu hoan với thế tử phi của ta nữa." Hắn vừa cắn mút cổ em vừa buông lời buộc tội. Izuku nghiêng đầu rưng rưng:

" Ta không có mất liêm sỉ như lời ngài nói, đồ điên!"

" Để ta điên cho ngươi xem." Hắn xô ngã em lên trường kỉ, đè áp lên người em rồi lại bắt đầu sát phạt.

Izuku nằm đó mặc kệ những cơn xốc nảy cứ đến dồn dập, em triệt để hết sức lực để chống trả rồi.

Có phải Kacchan thực sự căm ghét em, như hắn vẫn nói, hay đó chỉ là vỏ bọc cho một cảm xúc khác mà chính hắn cũng không thể đối diện?

Izuku không biết.

Em chỉ biết rằng mỗi lần hắn chạm vào em, mỗi khi hắn để lại vết cắn sâu trên cổ em, em cảm nhận được sự chiếm hữu đến mức ám ảnh, nhưng cũng có điều gì đó khác trong ánh mắt hắn, một tia cảm xúc mà chính Izuku không thể gọi tên.

Và chính em, dù bị giằng xé bởi sự đau đớn và mệt mỏi, cũng không thể hiểu nổi mình đang ở đâu trong lòng Bakugou.

Em cảm nhận được sự chiếm đoạt, nhưng cũng nhận thấy sự bảo vệ ngấm ngầm mà Bakugou dành cho em. Hắn không muốn bất kỳ ai khác chạm vào em, nhưng lại không ngừng việc làm tổn thương em.

Khi cơn hoan ái đã qua, nằm trong vòng tay hắn, nơi căn phòng biệt viện được trang trí xa hoa, Izuku tự hỏi: Bakugou thực sự muốn gì từ em? Hắn hận em, hay hắn đang muốn em sống như tì thiếp của hắn? em không thể trả lời, và điều đó chỉ khiến em càng thêm mệt mỏi trong chốn tù giam này.

Izuku cảm thấy mình đang dần mất đi khả năng phân biệt giữa sự hận thù và những cảm xúc khác. Muốn thoát khỏi đây, nhưng cũng nhận ra em bị ràng buộc với hắn bởi một sợi dây vô hình không thể cắt đứt.

Izuku nhìn qua chiếc kanzashi hôm nay.

Giống như những viên ngọc trên chiếc kanzashi, lấp lánh và quý giá, nhưng cũng nặng nề và lạnh lẽo trên tóc em, không thể tháo bỏ, không thể quên đi.

---

Tình nồng, tơ buộc thiết tha,
Mà thương là nỗi xót xa một đời.

---

Hình ảnh chi tiết các món tui miêu tả cho dễ hình dung:

Kimono Izuku mang:

Kanzashi trên đầu ẻm:

Vòng tay Tamagawa:
Vòng Tamagawa bằng ngọc bích là một loại trang sức phong thủy phổ biến, đặc biệt ở Nhật Bản. "Tamagawa" thường liên quan đến một dòng sông hoặc khu vực ( có suối nước nóng nữa), nhưng khi nói đến vòng ngọc bích, có thể hiểu đây là những chiếc vòng được chạm khắc từ ngọc bích (jade) có nguồn gốc từ khu vực Tamagawa hoặc đơn giản là mang tên này vì tính biểu tượng.

Ngọc bích được xem là viên đá quý có ý nghĩa bảo vệ, mang lại may mắn, sức khỏe, và sự cân bằng trong tâm hồn. Những chiếc vòng này thường được thiết kế tinh xảo và mang đậm ý nghĩa phong thủy hoặc tâm linh, người đeo có thể cảm nhận được năng lượng tích cực mà chúng mang lại.
Lựa đồ cho em bé đeo nó tinh tế vậy thôi chứ!



Đồ Todoroki mang:


Hoàn liền bộ này trong tháng lun hehe🤓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro