XXXVI
Inupi điếng người ngước mắt nhìn gã đầy vẻ sợ hãi.
"Mày muốn cha mẹ mày chết không? Hay là tao dàn dựng một vụ cháy nhà để cha mẹ mày chết cháy như Akane-san năm ấy?" Kokonoi thả bàn tay mình ra khỏi mái tóc đã bị gã nắm cho rối bù cả lên, ân cần xoa nhẹ nó dụ dỗ. Giọng nói nhẹ nhàng tựa như lông hồng nhưng thực chất mang đầy đe dọa sắc bén. "Bao năm qua mày không biết tao đã làm được gì đâu, tao có chút thực lực đủ để làm chuyện đó đấy, mày tin không?"
Inui cực lực lắc đầu, bị gã dọa đến độ rơi cả nước mắt. Cậu nhìn Kokonoi với ánh mắt van nài kèm theo cả tuyệt vọng. Cha mẹ cậu, những người thân cuối cùng của cậu. Inui không thể để gã Kokonoi hại đến họ được. Mất nee-san là đã quá đủ rồi.
"Nãy giờ mày chọc điên tao hăng lắm mà Inupi? Sao bây giờ lại có bộ dạng như chú cún con tội nghiệp thế?" Kokonoi trơ trẽn buông lời chế nhạo cậu, thấy chưa, có tiền tài có quyền lực có địa vị thì làm gì cũng dễ như trở bàn tay ấy mà. Gã thở dài, bày ra bộ mặt bất lực giả tạo. "Niệm tình mày sẽ phục vụ tao lâu dài nên tao sẽ cho mày cơ hội sửa đổi vậy. Inupi chắc hẳn biết phải làm gì để tao vui rồi đấy?"
Inui hiểu ý gã muốn gì, cậu gật nhẹ đầu rồi chầm chậm di chuyển miệng lưỡi phục vụ cho cục thịt dư của gã ta. Cậu chưa làm chuyện này bao giờ chỉ có thể theo cảm tính nuốt vào phun ra vật nóng hỏi cứng như sắt trong miệng, đôi khi sẽ dùng lưỡi đánh vài vòng hoặc chọt chọt vào lỗ niêu đạo trên đầu khấc. Kokonoi thở ra một hơi thoải mái tay vuốt ve phần tóc sau ót của cậu. Mặc dù chậm chạp thiếu kĩ thuật nhưng được người đẹp âu yếm dương vật bằng miệng không sướng sao? Còn phải hỏi, tất nhiên là sướng điên luôn rồi.
Inui bây giờ như người vô hồn, hành động như con rối bị người ta điều khiển. Cuộc đời cậu sao lại trớ trêu như thế? Trước kia chẳng phải rất tốt sao? Tại sao đùng một cái mọi thứ lại đảo lộn thế này chứ? Kokonoi... chẳng lẽ tại vì cậu mang thứ tình cảm cấm kị với gã trai kia nên ông trời mới trừng phạt cậu? Nhưng mà Inui cũng là con người mà, cậu cũng có trái tim và cảm xúc, cậu biết yêu và muốn được yêu thương như bao người khác thôi. Cớ sao người nhận lấy bất hạnh lại là cậu? Inui biết Koko hận cậu, gã ngoài mặt vẫn tỏ ta bình thường nhưng trong lòng gã cậu biết rõ gã vẫn căm ghét cậu đến tận xương tủy. Hận cậu mang gương mặt quá giống với người con gái gã yêu rồi cướp lấy cơ hội sống của cô ấy trao cho cậu. Nếu như lúc đó người bị chết bỏng là Inui thì mọi chuyện đã không tệ thế này rồi.
Còn đang suy nghĩ miên mang, phần tóc sau ót bị nắm mạnh, Kokonoi bực bội động hông ra vào bên trong khoang miệng của cậu y hệt như cái cách gã làm với hậu huyệt bên dưới. Gã vừa hoạt động vừa gầm gừ. "Trong lúc làm tình thì đừng có mất tập trung như vậy chứ Inupi, tao sẽ khó chịu lắm đây!"
Inupi vùng vẫy, cậu muốn dùng tay đẩy gã ra nhưng tiếc là cả hai cánh tay của cậu đều bị trói chặt thêm cả gã đang giữ đầu cậu nên cơ hội quay đầu đi là con số 0. Dương vật xuyên qua cuốn họng chui tuốt vào trong thực quản, lút cán, hàm thì mỏi nhừ mà bị thọc vào họng như thế làm Inui buồn nôn kinh khủng, gã mà không nhanh có khi cậu nôn cả bữa tối ra ngoài mất. Kokonoi hàng đã to còn trâu bò kinh khủng, gã biết Inui không ổn nên đẩy nhanh tốc độ ra vào, hai túi trứng cứ vã bôm bóp vào càm cậu, còn bị phần lông kia chọc vào mũi nữa chứ, vừa muốn ói vừa muốn ắt xì. Cả khoang miệng Inui bây giờ ngập tràn mùi hương của thứ quỷ khổng lồ kia chứ không phải kem đánh răng vị chanh thơm tho trong nhà tắm của gã Kokonoi.
Thực quản vì cơn buồn nôn từ bụng dưới mà không ngừng co bóp ép chặt lấy côn thịt bên trong, hoạt động không khác hang động thịt kia là bao. Kokonoi sung sướng, gã lên đỉnh rồi, tay giữ lấy gáy cậu ép chặt vào hạ bộ của mình, dương vật thoải mái xã ra một lượng lớn tinh dịch bắn xối xã vào trong. Vì cây hàng đã chui vào thực quản nên Inui chỉ có thể theo phản xạ cơ thể nuốt toàn bộ thứ dịch trắng tanh tưởi đó vào bụng. Cậu khó chịu đến ứa nước mắt, mi nhắm chặt mày châu vào nhau cầu nguyện chuyện này nhanh chóng kết thúc một chút.
Xong xuôi Kokonoi rút thằng em láo cá của mình ra, miệng được thả tự do Inui liền ho sặc sụa mệt mõi ngã đầu nằm xuống giường đợi cho cơn buồn nôn từ dạ dày tiêu bớt đi. Gã ta biết đã quá sức với cậu nên rũ lòng từ bi để cậu nghỉ ngơi một chút. Nói chứ ai mà ở ác quá, còn phải tích đức cho con cháu đời sau chứ, cháu chắt đẻ ra mà bị nghiệp không có lỗ đuýt thì tội cho đứa nhỏ.
"Nói tao nghe xem, sữa của tao có ngon không Inupi?" Kokonoi vuốt ve bên má đỏ ửng bị gã đánh lúc nãy, có chút tự trách vì đã mạnh tay quá rồi, gương mặt khuynh quốc khuynh thành này mà bị tổn hại thì gã đau lòng chết mắt.
Inui nhìn gã với đôi mắt e dè, cậu muốn nói thẳng vào mặt gã là nó tanh và tởm kinh khủng, thứ đó nên được xếp vào danh sách những thứ ô uế gớm ghiếc nhất trần đời nhưng cậu biết nếu nói vậy thế nào gã cũng đem cha mẹ cậu ra uy hiếp. Inupi chỉ có thể bằng mặt không bằng lòng gật nhẹ đầu giọng nói lí nhí yếu ớt. "Ng... ngon!"
"Ngoan! Sau này mỗi ngày tao đều cho mày uống." Kokonoi mỉm cười, bàn tay lần mò đến lỗ nhỏ bị bỏ quên nãy giờ chạm vào xoa nhẹ một chút. "Chỉ mới đâm có mấy cái mà đã hơi sưng rồi này!"
Inui ngậm chặt miệng ngăn đi những tiếng chửi đang muốn thoát ra từ trong cổ họng. Lần đầu của cậu, đút cái thứ bự tổ chảng đó vào đâm như giã gạo còn hơn chó tới mùa động dục nữa bảo sao nó không sưng, cậu mà đi nặng không được thì biết làm sao đây? Ác chó vừa thôi, sống vậy rồi ai chơi lại?
Kokonoi không để tâm đến vẻ mặt cau có như táo bón của Inui mà cúi đầu liếm láp âu yếm cúc hoa muội muội. Cúc hoa muội muội e thẹn như gái mười tám khép mở tiết ra dâm dịch chào đón con mãn xà kia tiến vào. Liếm những nếp nhăn bên ngoài bé huyệt một hồi gã mới chịu đưa lưỡi vào trong càn quấy vách tường mềm mại không ngừng thít chặt. Chiếc lưỡi mềm mại quét một vòng tường thịt. Inui nhạy cảm nhận được kích thích mà ngửa cổ thở dốc, so với thứ quái vật điên khùng kia thì cái lưỡi của gã vẫn dễ chịu hơn nhiều. Cậu nhắm mắt, thả mình vào bể khoái cảm dạt dào, không chống cự được thì chấp nhận thôi, càng vùng vẫy càng nhận nhiều đau đớn, chi bằng ngoan ngoãn một chút thì sung sướng cũng không quá tệ.
Bắt đầu thấy bất mãn vì chiêu trò này không đủ khiến Inui lên đỉnh, Kokonoi thu lại lưỡi cầm lấy cái dùi cui mà bản thân tự hào sốc mấy cái rồi đặt trước cửa huyệt ve vãn gạ tình cúc hoa muội muội. Tới rồi, mặc dù đã bị nó đâm cho thốn mông một lần nhưng lần hai Inui vẫn không thể nào không sợ hãi trước kích cỡ của nó. Khiếp, như dương vật bị đột biến gen, có khi nào Kokonoi bỏ tiền cấy gen quỷ khổng lồ vào khúc thịt dư của mình không? Dám lắm à, gã nhiều tiền thế mà. Inui sợ đến độ còn sinh ra ảo giác rằng cây nấm đột biến kia nhe răng cười với mình. Dựng da gà với suy nghĩ của mình, Inui vội xua đi hình ảnh đó, chắc cậu sẽ bị cơn ác mộng này đày đọa đến mất ngủ trong mấy tháng nữa hoặc hơn.
Kokonoi ghét bỏ vẻ mặt mất tập trung của cậu, gã tức đến độ đẩy thẳng dương vật vào trong mà không hề báo trươc như lần đầu. "Lại nghĩ đâu đâu đấy?"
"Ưmm... ha..." Inui run người, có thể tiếp nhận được, nó chỉ hơi trướng chứ không đau như lần đầu.
"Nói tao nghe xem Inupi. Đây là lần đầu?" Kokonoi hung ác thúc mạnh hông, gã trừng mắt cảnh cáo Inupi nếu còn chọc điên gã thì hậu quả không hề nhẹ nhàng chút nào.
"Là... là lần đầu..." Inupi co rúm cơ thể tiếp nhận từng cú nhấp đầy uy lực từ gã. Chết tiệt, cơn đau qua đi cậu bắt đầu thấy khoái cảm lâng lâng rồi. Tình dục đúng là thứ đáng sợ, bẻ cong đi lí trí của con người ta một cách dễ dàng trơn tru. Inui không muốn khuất phục một tí nào, nhục nhã làm sao khi mà cơ thể câu bây giờ lại muốn được Kokonoi yêu thương thật nhiều.
Đạt được ý nguyện gã ta cúi đầu hôn lên môi Inupi như một phần thưởng cho sự ngoan ngoãn của cậu. Bên dưới từng cú nắc hông không ngừng nghỉ, gã đang cố tìm ra điểm sướng của người đẹp đây, có được nó thì gã sẽ nhanh chóng nhìn được bộ dạng dâm dật mê người kia thôi. Mon men đâm chọt theo trí nhớ, lúc trên tàu Kokonoi đã tìm thấy nó bằng tay, ây da... sắp tìm thấy rồi, một chút nữa thôi.
Và rồi, cú nắc này đã chạm đến điểm cần chạm, Inupi nãy người lưng cong thành một vòng cung tuyệt đẹp, đôi mắt đẫm nước trợn ngược, miệng nhỏ rên lên một tiếng dâm đãng, cậu bé xinh đẹp bị ghẻ lạnh nãy giờ phóng thích dịch trắng ra dính lên bụng cả hai. Kokonoi nhìn đến đỏ cả mắt, ngừng động hông một chút để thu vào dáng vẻ lên đỉnh mất hết lí trí kia của cậu, gã kéo dài giọng cười quái dị của mình. Đưa tay chạm vào gương mặt hồng nhuận vừa lên cao trào nên có chút đĩ thõa kia vuốt ve vài cái.
"Có sướng không Inupi? Nói tao nghe xem nào, tao chơi lỗ mông mày có sướng không?"
Inui người co giật nhẹ, nước bọt không kịp nuốt mà theo khóe môi chảy xuống ướt cả cái càm. Bây giờ lí trí của cậu đã bị dục vọng đè cho bẹp dí, cảm giác làm tình nó sướng kinh khủng, đến kẻ cứng cỏi như Inupi cũng không thể chống lại cơ mà. Cậu cơ thể tê rần nghe được câu hỏi của gã ta cũng chỉ thể gật đầu đáp lời, đến nói chuyện với cậu bây giờ cũng khó khăn vô cùng.
"Tao muốn nghe mày nói cơ, cái gật đầu này là gì? Nói tao nghe xem nào Inupi!" Kokonoi tiếp tục động hông theo hướng lúc nãy mà đâm chọt không ngừng điểm sướng bên trong tường thịt nhầy nhụa dâm thủy. Inui nức nở, lúc nãy vừa cao trào, bên trong vẫn còn mẫn cảm lắm, gã cứ chọc phá nó miết như thế chắc cậu chết mất, cậu bé vừa ra mềm oặt của cậu lại bị gã khốn kia bức đến đứng dậy lần nữa.
"Koko... hức... Koko chơi sướng lắm... huhu... đừng mà... vừa ra... đừng đâm vào đó nữa mà... xin Koko mà... ưm..."
"Mày không cho tao càng đâm vào. Chết mẹ mày đi Inupi... mẹ mày, cái động thịt này ăn gì mà khít lắm thế? Thả lỏng ra xem nào. Không là tao chơi cho nó rộng toát ra như cái ống cóng đấy. Muốn không?" Kokonoi hung hăng đánh cái chát vào cặp đào nộn thịt theo nhịp giã của gã mà không ngừng rung lắc. Mụ nội nó chứ, càng nhìn càng hứng tình, Kokonoi thấy gã đang ham muốn tình dục còn hơn cả dính phải xuân dược nữa kìa. Inupi quả là yêu nghiệt chuyên đi câu hồn của gã. Vừa diễm lệ vừa mị hoặc. Vùi đầu vào hõm cổ thơm tho, miệng lưỡi ra sức liếm mút da thị trắng ngần rải lên làn da trắng ngọc ngà biết bao nhiêu đóa hoa đỏ thẫm tím tái, hai đầu vú hơi sưng đỏ cũng dễ gì được cho qua, không bị nhéo niết thì là bị ngậm vào nhai cắn mút. Sở dĩ Kokonoi tha cho thằng nhóc non nớt ở dưới tại vì gã muốn cây hàng khủng bố của mình mới là thứ khiến Inupi buông thả cơ thể chìm vào bể tình rên rỉ như con chó cái động dục rồi bắn ra tinh dịch.
Inui nghe gã nói vậy mà sợ hãi, nhưng mà cậu vừa lên đỉnh, hậu huyệt theo bản năng mà co bóp thít chặt chứ cậu có muốn đâu. Cậu càng cố thả lỏng thì nó càng thít lại, muốn khóc gì đâu, đến cả cơ thể mình còn không tự chủ được thì làm nên cơm cháo gì đây. Inui vừa khóc vừa rên rỉ nỉ non, kiểu này thì bị chơi cho nát bấy là cái chắc rồi. Xem kìa, thứ dị hợm kia lại to ra kìa, đã đột biến rồi còn cố to ra làm cái gì nữa. Ah... lại tới nữa rồi.
"Chậm... ưm... Koko chậm... ah ah... muốn ra nữa... hức... muốn ra... đừng mà... aha..."
"Muốn ra thì cứ ra đi, tao cho mày thoải mái mà, hôm nay để tao vắt cạn tinh dịch của mày luôn, để mày bắn không được cái gì nữa mới thôi. Nào nào Inupi!"
Kokonoi nắm lấy đôi chân dài miên man đang cố quẫy đạp kia ép vào ngực cậu, gã càng tăng tốc nhịp thúc nghiền ép điểm ngọt ngào ép chủ nhân nó bay lên trời lần nữa. Inupi hét lớn, đầu ngón chân co quắp cả lại, nước mắt nước miếng chảy tùm lum, lần nữa đem tinh túy của mình bắn ra ngoài. Kokonoi nhăn mặt, sức ép kinh khủng của cái lỗ nóng bỏng này gã không thể giữ mình được nữa rồi bèn cúi đầu chơi trò nút lưỡi với cậu, hông cố nhấp thật nhanh vài cái rồi chôn nó vào sâu bên trong lỗ nhỏ tưới làn tinh dịch đặc quến vào vách ruột non mềm. Cả người Inupi co giật không còn chút sức lực, hai chân cậu xụi lơ buông thõng trên giường dù nó đang dang rộng mời người ta chiêm ngưỡng những nơi kính đáo nhất của mình đi nữa thì Inui cũng không đủ sức động đậy sửa lại tư thế.
Kokonoi rút dương vật của mình ra, gã thở hì hục nhìn chằm chằm vào hậu huyện sưng tấy bị nông rộng ra theo đường kính của gã, nhớp nháp đầy ụ tinh dịch, cả thằng nhóc hồng hào mềm nhũn rỉ nước nằm trên bụng chủ nhân của nó nữa kìa, thật đáng yêu. Kokonoi nhếch môi hài lòng, như vậy mới đẹp chứ. Gã cởi trói cho Inui, những vết hằng đỏ trên cơ thể cậu làm nổi bật làn da trắng mịn không tì vết gã nhìn đến cũng thấy thật đẹp, còn ví nó như một mỹ cảnh bật nhất mà những kẻ phàm tục không đủ tư cách được chiêm ngưỡng.
Inupi khép đôi mắt nghĩ rằng đã kết thúc nhưng không! Cậu giật mình khi gã sốc người cậu dậy để cậu ngồi trên người gã.
"Koko... tao mệt lắm... dừng lại đi mà!" Inui nhìn gã với ánh mắt cầu xin kèm theo chút bất lực. Cậu mệt lắm rồi, muốn đi ngủ, cơ thể đau nhức uể oải, gã rũ lòng thương xót cậu một chút thì thằng em gã bé lại 10cm à?
Kokonoi không thèm trả lời, gã nhìn cậu với ánh mắt vô trách nhiệm và trên môi là nụ cười đểu cáng, đưa tay nâng hông cậu lên gã tuốt hung thần kia vài cái rồi lần nữa để nó chui vào hang động ấm áp.
Inui muốn cắn lưỡi chết quách đi cho xong, sao số cậu khổ sở thế này chứ.
"Tao sẽ làm tình với mày cho đến khi trời sáng. Nên đến lúc mặt trời mọc lên cao thì đừng có cái suy nghĩ tao sẽ dừng lại nhé. Ôm vọng tưởng để rồi thất vọng, có mày khổ thôi nhé Inupi." Gã cười cười vô sĩ đánh cái chát vào mông cậu rồi bảo. "Còn giờ thì tự mình nhún trên nó đi. Mày nên thấy may mắn vì hàng họ tao to mới đủ thỏa mãn cái lỗ đói khát của mày đi. Thêm cả tự âu yếm đầu vú cùng đứa nhóc này xem." Kokonoi ác ý búng một cái thật mạnh vào đầu cậu nhỏ của Inupi làm cậu điếng người xanh mặt.
"Tao muốn xem mày dâm đãng tới đâu. Lẹ lên đi lề mà lề mề, tao đổi ý là chơi mày tới tối mai luôn đấy. Không muốn thì lẹ cái mông lên!"
Inui cắn răng vừa tức vừa xấu hổ, mới ra trại có một ngày mà xem cậu thành ra bộ dạng gì rồi này, bị đàn ông chơi thì thôi đi còn phải thủ dâm nhún nhảy trên người gã. Chắc qua hôm nay cậu lại đi gây sự để được vào trại vài năm nữa quá.
"Mày thích nghĩ đi đâu trong lúc lỗ mông ngậm dương vật lắm ha Inupi?" Kokonoi lần nữa đánh mông cậu nhưng lần này gã dùng lực nhiều hơn in hẳn dấu bàn tay lên cánh mông đầy dặn.
Inupi giật mình mím môi từ từ nhấp hông lên xuống nhẹ nhàng.
Kokonoi nhìn cái cách hậu huyệt nuốt cây nấm của mình vào rồi lại nhìn Inupi xấu hổ bối rối. Gã ghét bỏ. "Tao không kiên nhẫn đâu Inupi, động hai cái tay của mày làm theo lời tao nói xem nào. Còn xấu hổ cái gì nữa, làm nhiều quen tay thôi."
Inui cắn răng động hai bàn tai có chút tê rần của mình vì bị trói chạm vào cậu nhỏ và đầu vú. Làm đến đây nước từ hốc mắt cậu trào ra, sao cậu lại phải làm cái chuyện xấu hổ như này cơ chứ. Nhưng mà bây giờ không làm thì không được rồi, đường nào thì cũng vậy thôi. Cố gắng chịu đựng nhục nhã Inupi làm theo yêu cầu thỏa mãn sự biến thái của gã ta.
"Nhìn nhóc con của mày kìa Inupi. Tao tưởng vật nhỏ này cũng phải to chứ, mày cao thế mà. Sao lại bé tí thế này?" Kokonoi trêu chọc, gã chòm tay gạt tay cậu ra chạm vào đỉnh đầu bé nấm chọt chọt. "Vì thế nên mày mới yêu tao có đúng không Inupi? Cũng biết tự lượng sức đấy chứ."
"Làm sao tao biết được chứ? Hức... ưm..."
Inupi rên lên khi đột ngột gã Kokonoi nâng hông đỉnh mạnh vào bên trong còn trúng phốc ngay điểm gồ mềm yếu, cậu muốn đấm vào mặt gã ta kinh khủng, chọc quê cậu thì thôi, cưỡng bức cậu cũng đành nhưng có nhất thiết phải lôi kích thước dương vật cậu ra trêu đùa bàn tán không? Vấn đề nhạy cảm nhất của đàn ông mà tên khốn đó dám chê này chê nọ cậu. Ỷ to dài như dị vật đột biến là ngon hả? Inui tức muốn học máu, cậu quyết định trả đũa gã ta bằng cách siết chặt hậu huyệt co bóp vách thịt không ngừng, dốc chút sức cuối cùng nhún mạnh trên người gã ta. Kokonoi không nghĩ đến Inupi sẽ làm vậy, gã mất cảnh giác để cho cậu em của mình buông thả rồi ra ngay bên trong động thịt ngập nước lần thứ hai.
"To mà yếu sinh lí cũng là đồ bỏ!"
Kokonoi đang thở phì phò cũng bị câu nói của Inupi làm cho máu dồn lên não. Gã tức giận nắm lấy vai cậu quật xuống giường. "Cái miệng xinh đẹp của mày bị chơi ngãi rồi đúng không Inupi, mày coi từ đầu tới giờ cái miệng đáng đánh này của mình chọc điên tao bao nhiên lần rồi? Thú vui mới của mày có đúng không? Hả?"
Kokonoi cúi người hôn lấy hôn để cánh môi không biết điều kia, gã mạnh bạo nhai cắn nó như trả đũa, lưỡi cả hai day dưa cùng nhau nhưng chủ yếu là kẻ đuổi người trốn. Còn đang mải mê tận hưởng sự ngọt ngào trong miệng người đẹp, gã khốn kia nào ngờ bị người đẹp cắn cho một cái chảy máu lưỡi. Kokonoi giật mình rụt lưỡi lại, gã cảm nhận cơn đau rát trên lưỡi cả mùi tanh rỉ sắt trong miệng, khùng với Inupi thiệt mà.
"Mày đừng có cầu xin tao. Mày tới số mày với tao rồi Inupi, đã cố nhẹ nhàng nâng niu mày rồi, là do mày cứng đầu!"
Kokonoi nắm lấy cẳng chân cậu gác lên vai mình, gã lại tiếp tục những cú thúc uỳnh uỵch của mình, giã vào cặp mông mơn mởn đến đỏ một mảng. Nhưng rồi gã dừng lại, như vậy thì Inupi có sướng chứ đau cái khỉ gì. Lia mắt liếc nhìn xung quanh bắt gặp cái cây dương vật giả màu hồng đáng yêu vẫn còn nằm đó, gã nhếch môi dữ tợn cầm lấy nó lên. Inui nhìn đến hoảng sợ, lẽ nào gã định...
"Bị nông nãy giờ thì ít nhiều cũng giãn ra được đôi chút, không biết thêm thứ này vào có được không nhỉ?" Gã ta cầm lấy nó quơ qua trước mặt Inui làm cậu sợ tím người miệng lấp ba lắp bắp muốn cầu xin sự tha thứ.
"Koko... tao... tao sai rồi, tao xin lỗi... đừng làm vậy mà... không được đâu Koko..."
Dọa được tiểu hồ ly này mặt trắng như bột, gã cười híp mắt. "Không thử làm sao biết? Tao đã nói rồi, là do mày tự tìm đến. Ngoan ngoãn nằm yên là đâu có như vậy. Có đúng không Inupi?"
"Không mà... hức... tao xin lỗi mày mà... đừng làm vậy với tao... nó rách mất..." Inui hoảng loạn, bị sợ đến phát khóc luôn, nghĩ sao một con quỷ khổng lồ nằm bên trong đã trướng thế nào, thêm cái thứ hồng lè đó vào chắc cậu chết mất.
"Mày nói nhiều quá rồi đó!" Kokonoi quơ tay túm được cái quần lót của mình nhét luôn vào mồm Inupi để cậu không cầu xin la hét được nữa. "Có sức chơi có sức chịu. Chơi ngu có thưởng nè. Mẹ mày, nằm yên coi!"
Kokonoi bực mình vì tay chân cậu cứ làm loạn mãi, gã lấy lại sợi dây đỏ lúc nãy cột hai cổ tay của cậu lên thành giường, triệt để không cho cậu vùng vẫy thêm lần nào nữa. Tiếp đến là đôi chân bạc tỷ kia, chậc... đẹp như này chắc gã phải bỏ ra vài chục hoặc vài trăm triệu hoặc hơn mua bảo hiểm cho đôi chân này quá. Đúng là cực phẩm của tạo hóa. Kokonoi nắm lấy hai khớp gối mở nó ra, Inui bên này chống đối nhất quyết không buông vũ khí đầu hàng, cậu cố khép chân lại nhưng gã Koko thúc hông một phát làm chân cậu mềm nhũn như cọng bún thiêu thế là gã ta lần nữa được thành toàn.
Inui vô lực nhìn gã đem hai chân mình mở rộng ra rồi nhìn chăm chăm vào nơi giao hợp của cả hai. Đầu tiên Kokonoi thử đem hai ngón tay đút vào bên trong thăm dò. Cảm thấy có thể đút vào được gã liền rút tay ra mà thay vào đó là món đồ chơi màu hồng đáng yêu nhưng cũng rất đáng sợ.
"Chuẩn bị chưa Inupi?"
Inui kịch liệt lắc đầu, làm ơn ai đó dừng gã điên này lại đi, gã sắp giết chết cậu rồi này! Không để cậu có thời gian chuẩn bị gã đẩy món đồ chơi vào, vừa qua được một nửa liền bị kẹt, nhưng Kokonoi dễ gì chịu thua, gã mạnh tay cố đẩy hết cả cây vào bên trong. Inui hít khí lạnh cả người căng như dây đàn, cậu muốn hét lên một tiếng thật to nhưng cái thứ bên trong miệng đã chặn đi tiếng kêu của cậu rồi, bây giờ cậu chỉ có thể phát ra những từ ưm a vô nghĩa.
Sau một hồi hì hụt cái thứ đồ chơi kia cũng được Kokonoi nhẹ nhàng đẩy vào trong động thịt cùng thằng em của gã. Inui nằm xụi lơ trên giường hít thở dồn dập, còn đau hơn cả lần đầu bị xâm nhập nữa, như kiểu bị xé toạt ra làm hai mảnh ấy, đau thấu trời. Kokonoi vuốt ve gương mặt nhợt nhạt đẫm nước mắt của cậu. Gã cúi đầu hôn lên mi mắt mệt mõi khép hờ.
"Đây là hậu quả mày phải chịu, đừng trách tao Inupi."
Nâng hông Inui lên cao một chút gã tiếp tục cuộc chơi mạnh bạo không lối về của mình, đem dương vật xỏ xuyên cậu cùng cái dương vật giả chạy rè rè bên trong. Thay vì sung sướng mụ mị như lần hai thì lần này Inui chỉ cảm nhận toàn đau đớn, từ cơn đau này đến cơn đau khác nó làm da đầu cậu tê rần và lông thì dựng ngược cả lên. Inui khóc nấc lên nhưng chẳng tiếng nấc nào phát ra, chỉ thấy những giọt lệ trong suốt từ đuôi mắt chảy xuống thấm đẫm vào cái gối bên dưới. Chịu đựng được một chút cuối cùng Inui tới giới giạn, cậu ngất lịm đi trong khi gã Kokonoi vẫn còn đang mãi mê thỏa mãn dục vọng đáng sợ của gã.
Đến khi gã ta ra trong người cậu cả một hồ tinh trùng thì mới miễn cưỡng thỏa mãn mà buông tha cho cậu. Nhìn gương mặt nhăn lại vì đau đơn và cơ thể đầy rẫy dấu hôn xanh đỏ nằm co ro không ngừng run rẩy, cả nơi hậu huyện bị đày đọa làm nhục đến nát bươm tràn ra thứ dịch màu hồng nhạt là tổ hợp của tinh dịch và máu. Kokonoi thấy xót nhưng gã nhanh chóng phủ nhận, gã không yêu Inupi thì xót cái gì chứ? Đây chỉ là thương hại thôi.
Kokonoi muốn ngoảnh mặt bỏ đi mặc kệ Inupi nhưng gã không đành lòng, đấu tranh tư tưởng một hồi cuối cùng gã quyết định ôm cậu đi tắm rửa sạch sẽ, thay cho cậu cái áo sơ mi của gã, cũng thay đi tấm drap giường nhơ nhuốt. Đặt Inui nằm lên giường, Kokonoi rời đi kiếm hộp thuốc bôi vào nơi xưng tấy đỏ hỏn kia, gã biết mình mạnh tay nhưng lúc đó gã không thể kiềm chế được, làm cậu đau, chảy máu đến hai lần. Kokonoi Hajime quả thật là một gã tồi nhỉ?
Thoa thuốc cho cậu xong, gã đắp chăn cho cậu kĩ càng mới đi tắm rửa chuẩn bị rời khỏi nhà, đã 5 giờ sáng rồi, khoảng thời gian gã dùng để làm những chuyện phi pháp hái ra tiền. Có lẽ vì được chăm sóc tử tế nên mày Inui đã giãn ra, cậu ngủ trong yên bình lắm, Kokonoi đặt lên trán cậu một nụ hôn rồi thì thầm lời xin lỗi mặc dù gã biết nó vô nghĩa đến nhường nào nhưng gã vẫn muốn nói ra.
"Xin lỗi Inupi..."
---
Trả xong H Kokoinui gòi nhen ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾
H Bajifuyu thì chắc tuần tới mới có ヾ( ͝° ͜ʖ͡°)ノ♪
Hẹn gặp lại mụi người vào chap tới nè ♡(ӦvӦ。)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro