Mở đầu
<<Tuổi thanh xuân như một cơn mưa tuôn
ướt át vui buồn của một thời trẻ dại
nhưng sao ai rồi cũng muốn một lần quay lại
dù đã biết trước mọi điều ?>>
~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ +
<<Những ngày gió đầy giăng trong mắt phố
em đã chờ để gặp một tình yêu
thế gian rộng , thiên hạ biết bao nhiêu
cần một người hiểu mình nhiều là đủ
Ngày lại ngày bay đi về phía cũ
em đã chờ cho tận đến mùa thu
tự hỏi mình những lí lẽ ngây ngô
chờ bao tháng , bao năm dài thì đủ ?>>
~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ +
(Hãy quay về khi người thấy mệt
góc bếp của ta vẫn dành chỗ người ngồi)
nếu có đôi lần bất giác trong đời
đến cả nụ cười cũng đầy mỏi mệt
hãy trở về ôm ta mà quên hết
bởi ngày mai ,
ta biết sẽ bình minh
ta vẫn lắng nghe dẫu cả nỗi lặng thinh
người ngồi đó đinh ninh và trăn trở
ta không hứa trọn một đời che chở
nhưng bờ vai ta người cứ tựa ... nếu cần.
~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ +
Ta đứng lại đợi mùa thu thay áo
liệu có bao người dừng lại để chờ nhau
ngày , đêm vẫn trôi qua khung cửa sắc màu
đi qua ranh giới ồn ào và lặng lẽ
Ta đứng lại đợi lá mùa thu trút khẽ
bằng thanh âm của tuổi trẻ trên đầu
năm tháng ấy sẽ dài rộng bao lâu
đôi lần nhẩm tính bằng những chồng lịch cũ ...
(Tuổi trẻ chúng ta có bao giờ là đủ
để không phải mang theo nỗi trăn trở trong đời ?)
~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ + ~ +
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro