Chương 7
Han nhìn Felix với vẻ lo lắng, nhưng cậu không thể ngừng cảnh báo em .
- "Tao thấy Hyunjin mấy nay đang liên lạc với người con gái khác đó..."
Felix đang ngồi trên ghế, tay cầm điện thoại, cố gắng không để vẻ bất an lộ ra ngoài. Em không muốn tin vào những gì Han nói. Cảm giác của Felix lúc này chỉ là sự khẳng định chắc chắn rằng Hyunjin yêu em. Em không thể nghĩ đến việc anh ấy sẽ làm gì khiến em tổn thương.
- "Chắc chỉ là bạn của anh ấy thôi mà," Felix trả lời, giọng điệu có chút ngập ngừng nhưng cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
Han không buông tha, cậu tiếp tục nhìn Felix với ánh mắt đầy lo âu.
- "Felix, mày đừng ngây thơ quá. Tao không muốn thấy mày phải hối hận vì sự mù quáng này đâu. Mày biết không, thằng đó không phải là người dễ đoán đâu. Mấy lần tao thấy những cử chỉ của nó với người con gái kia, nó có những hành động không bình thường trong một mối quan hệ bạn bè."
Felix cảm thấy tim mình thắt lại, nhưng em vẫn quyết giữ vững niềm tin vào Hyunjin. Cảm giác yêu đương này, dù có đầy sóng gió, vẫn khiến em không thể dễ dàng từ bỏ.
- "Không có chuyện đấy đâu!" Felix khẳng định, đôi mắt lấp lánh niềm tin. "Anh ấy yêu tao mà, sẽ không làm mấy chuyện như phản bội tao đâu."
Han thở dài, không muốn tiếp tục làm Felix buồn, nhưng cậu không thể cứ để em chìm đắm trong sự mù quáng ấy.
- "Cẩn thận đi, Felix. Tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi trong chớp mắt. Đừng để những người xung quanh mày phải chứng kiến mày đau đớn vì những gì mày không nhận ra sớm."
Felix không nói gì thêm, chỉ im lặng nhìn xuống điện thoại. Những lời của Han cứ vang lên trong đầu, nhưng em không thể để chúng lấn át cảm xúc của mình. Cảm giác này quá mãnh liệt, quá sâu sắc. Felix tin rằng tình yêu của Hyunjin là thật, là duy nhất, và không ai có thể phá vỡ điều đó.
Quán bar, nửa đêm.
Không khí đặc quánh mùi rượu mạnh và khói thuốc, ánh đèn mờ ảo càng làm nổi bật những khuôn mặt chìm trong men say. Ở một góc khuất, một nhóm người đang tụ tập, tiếng cười cợt vang lên giữa âm nhạc xập xình.
Lee Know đặt mạnh ly rượu xuống bàn, ngả người ra ghế, nhìn Seungmin đầy khiêu khích.
- "Mày thua rồi kìa, Kim Seungmin."
Seungmin nhếch môi, ánh mắt sắc lạnh lướt qua bàn.
- "Tụi bây cứ nói đi, tao cân hết."
Hyunjin lúc này mới lên tiếng, môi cong lên thành một nụ cười hiểm độc.
- "Mày biết tao chờ giây phút này lâu lắm rồi không?"
Seungmin liếm môi, nheo mắt nhìn hắn.
- "Mày có gì hay ho hơn không?"
Lee Know bật cười, chống cằm chờ đợi. Hyunjin ngả người về phía trước, chống tay lên bàn, giọng trầm thấp nhưng đầy thách thức.
- "Nói là làm nhá. Lát nữa rút lời là quê lắm đó~"
Seungmin búng ngón tay cái "tách" một tiếng, nhếch môi khiêu khích.
- "Muốn gì cũng được, thích gì tao cũng chiều."
Hyunjin nở nụ cười chậm rãi, ánh mắt lóe lên tia gian xảo.
- "Đơn giản thôi. Ngủ một đêm với hậu bối Yang Jeong-in."
Sự im lặng bao trùm trong vài giây. Lee Know nhướng mày, rồi bật cười thành tiếng.
- "Cá cược kiểu này mới thú vị chứ. Nhớ quay lại video nhé em."
Hyunjin khoanh tay, nhìn Seungmin đầy chờ đợi.
- "Tao nhận được video thì mày sẽ thắng."
Seungmin liếc nhìn ly rượu, rồi bật cười lạnh lùng.
- "Được thôi, tụi bây chờ video tao đè ẻm đi."
Không khí hỗn loạn giữa tiếng cười đùa và âm nhạc vẫn tiếp tục.
* 25 cuộc gọi nhỡ của Lee Yongbok*
Hyunjin nhìn vào màn hình điện thoại, thấy một loạt cuộc gọi nhỡ từ Felix. Hắn khẽ cười, không vội trả lời, tiếp tục vui vẻ với không khí náo nhiệt xung quanh.
- " Sao, điện thoại tao à? Tắt đi, đang vui " Hyunjin nói, không bận tâm tới những cuộc gọi đang chờ đợi.
Hắn không vội vàng, vì dường như tâm trí hắn không còn dành cho ai khác ngoài chính mình.
Một lúc sau, Lee Know ngồi bên cạnh liếc qua điện thoại của Hyunjin và không khỏi nhíu mày, Hyunjin chỉ nhún vai, cười nhẹ :
- "Giờ tao có hẹn với em Yang khối B rồi, đi trước nha. "
- "Điện thoại của mày này, mày không trả lời tin nhắn của Yongbok à? Em ấy nhắn hỏi tao đấy "
- "Yongbok gửi hẹn à? Nhắn lại hộ tao là 'Anh có nhớ bạn, mà nay anh hơi bận~'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro