Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12:

<Sento> " Kuro ... hãy tỉnh dậy đi "

Tất cả mọi người đều tụ họp lại căn phòng Kuromu đang nằm ngủ sâu , mọi người đều dưng dưng nước mắt khi thấy cảnh Sento ngồi khóc bất lực bên cạnh Kuromu , Iris cũng dựa vào vai Izumy khóc không lên tiếng .

<Izumy> ( Iris .. ) *khụt

Một lúc sau , cơ thể của Kuromu phát sáng chói loá cả căn phòng , mọi người bất ngờ nhìn về phía Kuromu .

<Sento> " Ánh sáng gì vậy ? "

<Izumy> " Iris nhìn kìa "

<Iris> ( Ánh sáng này ...)

Khi ánh sáng kết thúc , Kuromu lấy tay mình đặt lên đùi của Sento và nói .

<Kuromu> " Mọi người , mình đã trở về rồi đây "

Mọi người đứng hình một lúc , thì Sento ; Iris ; Izumy nhảy vào ôm lấy cậu .

<Sento> " Tạ ơn trời , cậu cuối cùng cũng dậy rồi "

<Iris> " Aghhh .... Ahh" *khóc gào lên

<Izumy> " cậu làm bọn mình lo quá ..."

<Kuromu> " Các cậu à , thôi nào thôi nào mình đã tỉnh rồi mà "

Cả ba người họ đứng dậy .

<Sensei> " Mừng em quay về "

<Kuromu> " vâng "

<Midorima> " Cậu đã ngủ gần một tuần rồi đấy "

<Kuromu> " Ể cũng lâu phết ha "

<Uzumi> " Hay là bọn mình tổ chức một bữa tiệc , mọi người thấy sao ? "

Tất cả đều đồng tình với quyết định .

*Tiếng bụng Kuromu

<Midorima> " Có vẻ cậu rất đói rồi "

<Kuromu> " Ehe "

<Karma> " Để tôi với Hinata chuẩn bị "

<Hinata> " Bọn này sẽ làm bữa thịnh soạn nhất "

Hai người đi xuống bếp chuẩn bị. Kuromu cũng định xuống giường để giúp nhưng cô giáo ngăn lại .

<Sensei> " Em cứ nghỉ ngơi đi , Kuromu "

<Kuromu> " nhưng mà ... "

<Sento> " Sensei nói đúng đấy , nhỡ đâu có tác dụng phụ "

<Izumy> " Sento bộ cậu là mẹ của cậu ta à "

<Midorima> " Sensei chúng ta xuống phụ hai người kia thôi , càng đông càng nhanh "

<Uzumi> " Cậu nói đúng đấy "

Nói xong Uzumi chạy xuống , Midorima đi theo .

<Sensei> " Vậy cô xuống đây "

Kuromu bắt đầu để cánh tay của Sento cứ giấu đằng sau lưng .

<Kuromu> " Sento , tay của cậu ..."(hình như nó ..)

<Sento> " A cái tay này ..... bị tai nạn ý mà haha"

Kuromu nhìn Sento đầy nghi ngờ và lo lắng.

<Izumy> " Cậu ấy đi vào mê cung một mình đấy "

<Sento> " Izumy .... "

<Kuromu> " Mê cung ? "

Kuromu khó hiểu .

<Iris> " Sento vì muốn cứu cậu mà bất chấp nguy hiểm để kiếm cỏ sự sống cho cậu "

<Kuromu> " Sento sao cậu lại ngốc thế , cái thứ cỏ đó không cứu được mình đâu "

<Sento> " Sao cơ ? "

<Kuromu> " À phải rồi "

Kuromu nhanh chóng nắm 2 tay tay của Iris và cảm ơn cậu ấy .

<Kuromu> " Iris à , cảm ơn cậu rất nhiều vì đã cứu mình "

Trước hành động đó Iris bỗng chốc đỏ mặt ngại ngùng .

<Iris> " aaa ... không có .... gì đâu mà "

<Kuromu> ( sao trông cậu ấy có chút lạ nhỉ , mặt còn đỏ nữa )

<Izumy> " Hai người xong chưa ?"

Cả hai rụt tay lại , Sento bắt đầu hỏi

<Sento> " Sao cỏ sự sống không giúp được gì ? vậy là mình đã phí công sao "

<Kuromu> " Thật ra cơ thể mình đã bình phục bình thường nhờ có Iris vậy lên cây cỏ đó không còn tác dụng nữa , mà vết thương mình gặp phải liên quan đến linh hồn "

<Sento> " Linh hồn ?"

<Kuromu> " mình đứng trước cửa tử mà , lên mới liên quan đến linh hồn , nhờ sức của tất cả mọi người nên mình mới quay trở về được "

<Iris> " Hiểu rồi "

<Izumy> " Mà lấy cây cỏ đó cũng được , bọn mình sẽ có thuốc hồi phục "

<Sento> " Cậu nói đúng , tránh trường hợp lặp lại "

<Kuromu> " đúng đó "( mình phải giữ bí mật chuyện mình đã trải qua vậy )

Bốn người ngồi trò chuyện một lúc thì Sensei gọi xuống .

<Sensei> " Mấy em ơi , xuống đây nào "

<Bốn người> " Vâng "

Bốn người chạy xuống .

<Đầu bếp> " Ầu chắc Kuromu là chủ tiệc này nhỉ "

<Kuromu> " Chào buối tối , bác đầu bếp "

Hai người họ khá thân nhau vì Kuromu hay đến nhà bếp . Rảnh là hay người trò chuyện với nhau .

<Izumy> " Chà , nhiều món ngon ghê "

<Uzumi> " anh có làm mấy món em thích "

<Karma> " Thằng siscon "

<Hinata> " còn món nữa này "

<Kuromu> " menu là gì vậy "

<Midorima> " Thịt bò , thịt lợn , trứng các thứ tóm lại tôi không biết tên "

<Sensei> " Thôi thôi , mấy đứa ngồi vào chén nhanh "

<Uzumi> " làm mấy chầu bia thôi cả nhà ơi , CẠN LY "

<Mọi người> " CẠN LY "

<Sensei> " Mấy đứa uống ít thôi đấy "

Thế là bữa tiệc được tổ chức , mọi người vui vẻ bên nhau . Trong khi đó , ở trong hầm của nhà thờ .

<Giáo quan> " Ta tưởng ngươi giết được hắn "

<Kaoru> " Cần gì phải giết sớm , cho hắn tàn tật là được "(do hắn ta hên thôi)

<Giáo quan> " haizzz , Hai tên đó vẫn sống được cái mạng dai thật "

Kaoru liếc mắt nhìn vào con rối đứng ở một góc tường .

<Kaoru> "Ê , Ông triệu hồi ra cái con rối đen thui này hả ?"

<Giáo Quan> "Phải, Ta đã triệu hồi hai con mà một con cút luôn rồi , giờ còn mỗi con này "

<Kaoru> " thế mà ông còn dám trách tôi "

<Giáo quan> "Chúng ta sẽ chờ đợi thời cơ rồi ra tay , hiến tế hết bọn nó "

-----------------------------

Khi bữa tiệc tàn , mọi người nằm la liệt dưới sàn nhà do uống say còn mỗi Kuromu tỉnh vì cậu uống nước ép trái cây , cậu cũng đi dọn một chút và lấy chăn ra đắp cho mọi người .

<Kuromu> " haizzz " ( Hôm nay mọi người quậy nhiệt tình thật , ra ngoài hít thở một chút vậy )

Kuromu đi ra cổng ngước mắt lên bầu trời đêm . Một bầu trời đêm đầy sao , trong khi cậu ngồi xuống một cái ghế dài gần cửa thì Sento đi ra ngồi cạnh cậu .

<Kuromu> " Sento ? sao cậu không ngủ tiếp đi dậy sớm vậy " ( Cánh tay ... , mình sẽ làm một cánh tay giả cho cậu ấy )

<Sento> "...."

Sento không nó gì cả mà ngồi gần Kuromu dựa đầu vào vai cậu .

<Sento> " Kuro .... cậu làm mình sợ lắm đấy có biết không ?"

<Kuromu> " Lúc đó thật sự mình không thể đứng nhìn được ..."

<Sento> ".... Cậu nói cũng đúng "

<Kuromu> " Mình xin lỗi nha khiến cậu lo lắng quá rồi , là vì lời hứa đó à "

Sento gật đầu .

<Kuromu> *cười " đó chỉ là lời hứa hồi nhỏ thôi mà cậu cần gì phải thực hiện nó đâu "

<Sento> " không , mình đã thề với bản thân mình rồi , chắc chắn sẽ bảo vệ cậu "

Kuromu suy nghĩ rồi nhìn lên bầu trời .

<Kuromu> " Đã bao lâu rồi hai đứa mình mới ngồi ngắm sao như này nhỉ ?"

<Sento> " tầm 6 , 7 năm trước gì đấy "

<Kuromu> " lâu thế cơ à "

Dứt câu , mặt trăng lên đến đỉnh đầu chiếu rọi toàn màn đêm .

<Kuromu> " Đã đến nửa đêm rồi , chúng ta vào ngủ thôi Sento...."

<Sento> "Zzzzz "

<Kuromu> ( Ngủ mất rồi , cứ ngồi đây một lúc vậy .)

Kuromu ngồi một lúc cũng ngủ thiếp đi , thì bỗng có một bóng người đi đến đắp cho hai người một chiếc chăn mỏng rồi biến mất trong đêm . Khi mặt trời bắt đầu nhô lên , mọi người trong nhà bắt đầu tỉnh dậy .

<Midorima> " Ưm ... đầu mình nhức quá"( hôm qua quá chén rồi )

Đầu bếp đi ra gọi mọi người dậy .

<Đầu bếp> " Mọi người dạy thôi , ăn sáng nào"

<Uzumi> " Ngủ thêm 5 phút nữa thôi "

<Karma> " Cậu đang nằm đất đấy "

Uzumi ngồi dậy .

<Hinata> *Mơ màng " Chào ... buổi sáng "

<Izumy> " Iris , tỉnh dậy đi "

Izumy ray ray người Iris .

<Iris> " Chào buổi sáng *ngáp mọi người "

<Karma> " Sao thấy thiếu thiếu cái gì đó "

<Midorima> " Không thấy Sento với Kuromu đâu "

<Izumy> " Ừ không thấy hai người đó "

Mọi người lia mắt ra cửa chính thì thấy cô giáo đang nhìn cái gì đó . Tất cả cùng đi ra chỗ Cô .

<Iris> " Sensei , cô đang nhìn gì vậy ?"

<Sensei> " suỵt !!! "

Cô giáo chỉ tay ra chỗ cái ghế dài , tất cả đều nhìn theo hướng tay cô chỉ đến . Mọi người đều thấy cảnh Sento với Kuromu đang dựa vào nhau ngủ .

<Hinata> " thật tò mò , không biết quan hệ của hai người đấy như nào ?"

<Karma> " Nhìn trông hơi gần gũi quá "

<Midorima> " Kệ thôi , hai người họ lúc nào chẳng dính nhau như này "

<Izumy> " Để em gọi họ dậy "

<Sensei> " để hai em ấy ngủ đi , hai người đó cũng trải qua nhiều thứ rồi "

<Karma> " Vậy bọn mình vào ăn sáng trước đi , trông Uzumi có vẻ đói rồi "

<Uzumi> " Sao lại là tôi ? tôi đâu có than gì nãy giờ đâu , Karma cậu thích kiếm chuyện ?"

<Sensei> "Vậy tất cả cùng vào ăn thôi "

<Tất cả> " Vâng "

Mọi người vào trong ăn sáng , thì trong lúc ngủ mặt của Kuromu  bắt đầu nhăn nhó khó chịu .

To be continued.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #isekai