Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 6

Hi mọi người, nhờ ai đấy giục mềnh mà bây giờ mềnh mới ra truyện nè.

Vừa xem conan vừa viết truyện cho mấy Pác đó.

______ Vô truyện đê______

Hiện tại đương nhiên là cậu đang ở căn cứ Cộng Sản.

- Aiza, bắt tôi về đây xong lại tra khảo tôi là như thế nào? - Vie

- Tôi tưởng cậu hiền lắm mà? Sao lại đanh đá như vậy đây? - China

- Mịe, cái thằng xuyên không như mày còn không biết tao xuyên không vào à? - Vie

- Thôi nào đừng nóng chứ. - China

______ Ở 1 góc nào đấy______

- Sao nhìn 2 bọn họ căng thẳng dữ vậy, không biết Vie có sao không nữa. - Cuba

- Ừ, nhìn căng thẳng thật. - USSR

______ Quay lại 2 người kia _____

- Haha, nhưng hình như không chỉ có tôi với cậu xuyên không nhỉ? - China

- Đúng! Còn Nazi nữa. - Vie

- Là chồng của cậu sao? - China

- Ừm hứm. - Vie

- Dù sao cũng chỉ là hợp đồng thôi... - China

- Không! Là thật đấy, tôi hiện giờ đang là quốc trưởng phu nhân, cậu có dám động vào tôi không nào? - Vie

Cậu đứng lên, đưa đôi tay của mình mà nâng cằm của China và dí sát vào mặt của anh.

Đến lúc 2 người sắp hôn thì... Cậu lại bỏ cằm của China mà tránh xa anh 10m.

- Cậu thật biết lợi dụng người khác đó nha~. - China

- Được rồi, cuộc tra khảo đến đây là kết thúc! - USSR

- Đi ăn cơm thôi! Vie. - China

- Ừm. - Vie

______ Sau khi ăn xong_____

- Cậu về phòng đi. - USSR

Lần này cậu chỉ gật đầu chứ 1 tiếng động cũng chẳng phát ra.

Sau đó thì cậu cũng về phòng của mình. Vừa vào phòng cậu đã ngả lưng xuống giường rồi...

- Hả? Là em sao Vie? - ?

- Anh Mặt Trận? Anh ở cùng phòng với em à? - Vie

- Mà sao em lại ở căn cứ Cộng Sản? - Mặt Trận

- Nhờ boss của anh ra lệnh cho N. Korea đi bắt em về chỗ này đấy. - Vie

- À... - Mặt Trận

- Anh e rằng tí nữa cái căn cứ này cũng sẽ tiêu đời mất thôi. - Mặt Trận

- Haha.. - Vie

- Mà dạo này cha sao rồi anh cả? - Vie

- Ông ấy dạo này hay nhốt mình ở trong phòng với bỏ bữa lắm đó. - Mặt Trận

- Vậy anh có thể giúp em chuyển lời tới ông ấy được không? - Vie

- Đương nhiên rồi! - Mặt Trận

- Vậy chuyển lời này nhé! " Đừng vì con mà bỏ bữa hay tự nhốt mình trong phòng nữa nhé cha à!" - Vie

- .... - Mặt Trận

- Nói sao đi chăng nữa thì... Em buồn ngủ rồi! - Vie

Mặt Trận ra vẻ hoang mang mà nhìn cậu.

- Đừng nhìn em nữa... Em mệt rồi, em đi ngủ trước đây. - Vie

- À... Ừ. - Mặt Trận

_____ 1 chỗ nào đấy____

- Ahahaha. - ?

- Thật là phấn khích quá đi nha~. - ?

- Giết người là một thú vui tiêu khiển bậc nhất mà, ahahaha. - ?

- Mau giơ tay lên! FBI đây! - FBI

- Huh? - ?

- Đuợc thôi. - ?

- Thật mong chờ đuợc gặp cậu đó, Vie à~ . - ?

_____ Quay lại với Vie_____

- Sao cơ? Đến cả 1 con người mà cả đám người các ngươi còn không làm được sao? - Vie

Ai mà biết được cậu là FBI ngầm cơ chứ...

- Vô dụng! Ta sẽ tự mình ra tay. - Vie

- Nhưng thưa... - Hầu cận

- Câm! - Vie

- À vâng. - Hầu cận

- Hừ! - Vie

_______ Bên Nazi______

- Có lẽ... Ta cũng nên giúp 1 tay rồi. - Nazi

- Mau chuẩn bị lính giúp 1 tay cho quốc trưởng phu nhân đi! - Nazi

- Tuân lệnh! - Lính

- Tao truớc giờ cứ nghĩ là phu nhân hiền lắm cơ không ngờ... phu nhân lại là chỉ huy của FBI đó. - Lính

- Bớt nhiều chuyện về vợ của ta đi! - Nazi

- Bằng không... Ta e rằng cái lưỡi của bọn ngươi cũng chẳng còn đâu? - Nazi

- A! Chúng tôi xin lỗi ngài! - Lính

- Hừ! - Nazi

- Đáng sợ thật đó nha~. - J.E

- Câm mồm! - Nazi

- Hắn ta bấy lâu nay đã lặn tăm mất tích vậy cớ gì hôm qua hắn lại quay lại cơ chứ? - Nazi

- Là vì vợ của ngươi chứ ai! - I.E

- Hình như từ bé, Việt Nam đã có mối quan hệ chặt chẽ với hắn rồi. - J.E

Từ đâu 1 viên đạn bay ra.. Nhẹ nhàng bay qua má của Nazi.

- Hả? Sao... - Nazi

- Là ở trên kia! - J.E

- Đuổi theo hắn mau! - Nazi

- Tch, trượt mất rồi. - ?

- Đành chạy vậy! - ?

- Chạy à? Ngươi nghĩ ta luôn luôn ở căn cứ FBI trong thời điểm này à? - Vie

- Hả? - ?

- Sao đây? Cậu có ngon thì bắn tôi đi, Venezuela? - Vie

- Ha, hahaha cậu đúng là thông minh mà... - Venezuela

- Tôi đành phải thủ tiêu cậu vậy! - Venezuela

Nói rồi hắn ta lấy cây súng lục từ trong túi của mình ra mà chĩa thẳng vào đầu cậu.

- Cậu bắn đi? Sao không bắn đi? - Vie

- Tôi biết mà! Cậu vì tình yêu mù quáng mà đâu có dám bắn tôi? - Vie

- Nhiều lúc tôi cảm thấy tình yêu thật nực cười! - Vie

- C... Cậu. - Venezuela

- Vie! - Nazi

- Ah! Nazi lại đây. - Vie

- Người này có vẻ quen nhỉ? 3 màu, vài sao... Ah! Cậu là Venezuela? - Nazi

- Hừ! - Venezuela

- Tạm biệt nhé, Vie! - Venezuela

Sau đó hắn ta biến mất vào không trung.

- Có điều... Hắn không phải là người kia đâu! - Vie

- Hả? Vậy là ai mới đuợc cơ chứ? - Nazi

- Giả bộ hợp tác rồi thảm sát mọi người, nghe quen thật chứ... Mày mau nhớ lại đi, Việt Nam! - Vie

- Huh? Em nhớ rồi! Là Brazil! - Vie

- Brazil sao? Đúng là giống với cách giết người của hắn thật.. - Nazi

- Rõ ràng là hắn ta rồi. - Vie

- Khoan đã, 1... 2... 3. - Vie

Lúc cậu đếm đến 3 cũng là lúc căn cứ nổ tung!

- Lần này lại là ai cơ chứ... - Vie

- Sự việc ngày càng rối não mà... - Vie

- Em nên nghỉ ngơi đi Vie, dù sao mấy ngày nay em cũng mệt rồi. - Nazi

________ End________

Bai bai mọi ngườiii.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro