
Đằng Căn 6
Đằng Căn 6
"Đừng có một lời không hợp liền ăn ta a!" Đào Yêu khoa trương hô to, "Cứu mạng a a a a!"
Lời còn chưa dứt, một bóng đen từ trên không rơi xuống, "Phanh" một cái đâm bay hai con cóc đến trên tường.
Một con thú, bộ dáng tựa như con mèo, thon dài, lớn giống như con báo, một chiếc sừng trắng như sừng tê giác mọc ra từ trên trán, trong đôi mắt thon dài, một đôi đồng tử tựa như được phủ vàng, trên lớp da lông đen nhánh hiện lên từng đạo từng đạo hoa văn màu đỏ đậm tựa như bùa chú. Rất có vài phần thần khí.
Hai con cóc đầu óc còn đang choáng váng không bò dậy nổi, đã bị con thú này một ngụm một con nuốt vào bụng.
Con nhện giống như bị đóng đinh ở tại chỗ, cả giọng nói cũng bởi vì thật sự sợ hãi mà đã biến giọng: "Ngươi...... Ngươi là...... Ngươi sao lại ở chỗ này......"
Con thú không có đáp lại bất kỳ cái gì, chỉ đi bước một đi về phía con nhện.
Tất cả kiêu ngạo của con nhện đều biến mất, cả người nó run rẩy, nói năng lộn xộn xin tha: "Ta không phải có lòng hại người! Cầu ngài buông tha cho ta! Ta tu luyện 500 năm! 500 năm rất dài!"
Con thú ngừng ở trước mặt nó, lạnh lùng nói: "Chức trách của ta, chính là ăn tất cả cổ trên thế gian. Ngươi thân là một con cổ trùng, mặc kệ ngươi tu luyện bao nhiêu năm, đều không có quan hệ với ta."
"Ngươi......" Con nhện thấy xin tha không có hiệu quả, quay đầu muốn chạy, lại bị con thú dùng một trảo ấn xuống, hai ba cái xé thành mấy miếng, nuốt hết vào trong miệng, toàn bộ quá trình vừa mau lại vừa lưu loát.
Con thú quay đầu lại, chân trước không vui lau chùi tơ nhện treo ở bên miệng, ợ một cái, lẩm bẩm: "Buổi tối ăn quá nhiều xác thật sẽ không tốt cho sức khỏe."
Đào Yêu xem xét thương thế của Trương thẩm, cũng không ngẩng đầu lên mà nói: "Ngươi ra tay cũng quá muộn một chút rồi, rõ ràng còn tới sớm hơn ta."
"Ai biểu ngươi nhiều chuyện. Tơ nhện màu xanh kia cho dù đâm vào ngực nàng thì nàng cũng không chết được, tim nàng ở bên phải." Còn thú căm giận ở tại chỗ xoay một vòng, hồng quang hiện lên, con thú đã không thấy bóng dáng, chỉ có Trương bá đang thở phì phì, chỉ vào mũi Đào Yêu mắng, "Không phải đã nói chỉ có thể buổi sáng đến gặp ta sao? Buổi sáng nàng ta đi ra ngoài làm công không có ở nhà, ngươi và ta mới dễ nói chuyện nha! Sao ngươi không đúng hẹn? Chạy đến Thần Nữ Các làm gì! Còn chạy đến nhà ta lừa ăn lừa uống lừa ngủ!"
Đào Yêu thực không thể tưởng tượng mà nhìn Trương bá: "Ta không có trước mặt nàng ta vạch trần ngươi đã là cho ngươi mặt mũi rồi, ngươi hoá vàng mã cho ta, ta chịu tới, càng là cho ngươi mặt mũi thật lớn thật lớn rồi đấy. Ngươi còn mắng ta? Ta đi là được chứ gì." Nàng vỗ vỗ mông, làm bộ phải đi.
"Ê!" Trương bá chạy nhanh ngăn nàng lại, "Ngươi tốt xấu gì cũng là quỷ y Đào Đô, có thể đừng hồ nháo giống như đứa trẻ hay không!"
"Ngươi xin lỗi đi, xin lỗi thì ta lập tức lưu lại." Đào yêu trợn trắng mắt.
"Xin lỗi." Trương bá thực không tình nguyện nói, "Mới nãy là ta có thái độ không tốt."
Đào Yêu quay mặt đi, cười: "Lời này còn có thể nghe."
Trương bá ngồi xổm xuống, bất đắc dĩ mà nhìn Trương thẩm, nói: "Ta biết nàng sớm muộn gì cũng gặp phiền toái như vậy. Luôn là học không thông minh, chuyện gì cũng muốn tự một mình đi đối phó. Mấy chục năm qua, ta không biết đã thay nàng giải quyết hậu quả bao nhiêu lần rồi. Ngày đầu tiên cổ yêu kia khai Thần Nữ Các, ta đã từng nói với nàng, yêu quái dám mở cửa ở bên cạnh đạo quán, cùng với các tiểu yêu quái khác không giống nhau, huống chi còn là một con cổ yêu, kêu nàng đừng đi trêu chọc nó, phải bàn bạc kỹ hơn. Chỉ là cổ yêu này từ khi mở Thần Nữ Các tới nay, trừ bỏ gom tiền thì cũng không làm chuyện gì quá đáng. Những phụ nhân nói phu quân mình hồi tâm chuyển ý, chỉ là họ đã cho Phu quân mình uống nước có bùa chú, cái gọi là hồi tâm chuyển ý chỉ là một biểu hiện giả dối, không tới hai năm, hiệu lực của bùa chú biến mất, nên đi vẫn phải đi. Còn người nói hỗ trợ tìm được người trong lòng, cũng đơn giản là bị thi triển mị hoặc chi thuật mà rất nhiều yêu quái đều biết, có thể ở trong thời gian ngắn khiến người khác phái đối với họ ưu ái có thừa. Mà am hiểu thuật này nhất là hồ yêu, yêu lực của cổ yêu này còn chưa đủ, những cô nương đó cho rằng tìm được người trong lòng, đó bất quá chỉ là được một cơn mộng đẹp mà thôi, thời điểm vừa đến, đối phương thanh tỉnh, không yêu ngươi vẫn là không yêu ngươi, không lưu lại được."
Đào Yêu suy nghĩ một lát, nói: "Kỳ thật ngươi nên ra tay sớm."
"Ta đã quen sống ngày tháng bình yên rồi." Trương bá cười cười, "Huống chi, cổ yêu kia ngay từ đầu cũng không có hành động quá phận. Ta nhìn thấy những người có khuôn mặt buồn bã sau khi bước ra khỏi Thần Nữ Các, bỗng nhiên cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng không phải không tốt, nếu bị lừa cũng có thể khiến cho bọn họ vui vẻ, như vậy thì tùy bọn họ đi. Thần Nữ Các gặp phải ta, là nó thiếu vận khí. Ta cũng nói với nàng như thế, chỉ cần nó không quá phận, chúng ta cứ sinh hoạt như thế. Yêu quái có thể tu luyện thành hình người, cũng là ăn không ít đau khổ, không đến vạn bất đắc dĩ, ta cũng không muốn huỷ hoại tu hành nhiều năm của chúng nó."
"Ngươi từ bi hơn so với trong tưởng tượng của ta." Đào Yêu cười nói, "Cùng với con người ở bên nhau lâu như vậy, cũng ngoài dự kiến của ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro