Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 23. Liên Nhi cơ thể yếu nhiều bệnh

Tô Kỳ Viễn lúc này mới giật mình.

Đúng rồi.

Anh cả nhớ tới, năm ngoái Tô Liên Nhi sinh nhật thời điểm, anh cả ở nước ngoài, thuộc hạ có báo là Tô Liên Nhi sinh nhật, anh cả liền  phân phó một câu, mua chút đồ  cho cô.

Về sau thuộc hạ giống như có  đề cập tới, cho Tô Liên Nhi mua một cái đắt giá số lượng có hạn nước hoa.

Tô Kỳ Viễn không nghĩ tới, anh tùy tiện ứng phó tặng một cái quà sinh nhật, Tô Liên Nhi lại là xem như trân bảo đồng dạng đối đãi, vỡ vụn sau còn muốn tỉ mỉ đem mảnh vụn nhặt lên?

Tô Kỳ Viễn cúi đầu nhìn về phía vết thương trên tay Tô Liên Nhi, áy náy lại một lần nữa xông lên đầu.

Mà cùng lúc đó ——

Đinh!

“Chúc mừng ký chủ!”Âm thanh hệ thống thật cao hứng từ trong đầu vang lên, “Tô Kỳ Viễn đối với cô độ thiện cảm lại tăng thêm 5 điểm, đến 35 rồi!”

Tô Liên Nhi sau khi nghe thấy cũng phi thường hài lòng, nhìn Tô Kỳ Viễn lấy khăn tay bọc tay cô lại.

“Để cho bác sĩ gia đình tới giúp em xử lý vết thương.” Mặt ngoài, Tô Kỳ xa thần sắc vẫn như cũ rất nhạt, nhìn không ra tâm tình gì, “Đến nỗi nước hoa này, em thích, anh để cho người mua tặng cho em, đừng có lại làm bị thương chính mình .”

Tô Liên Nhi nhãn tình sáng lên, mong đợi nhìn xem Tô Kỳ Viễn, “Thật sự? Anh sẽ lại tặng cho em ?”

“Ừm.” 

Tô Kỳ Viễn nâng đầu một chút, nhưng đột nhiên chú ý tới Tô Liên Nhi khuôn mặt, anh cả đột nhiên nhíu mày, “Mặt của em là thế nào?”

Vừa rồi Tô Liên Nhi một mực cúi đầu, tóc dài che kín gò má lại, cho nên Tô Kỳ Viễn không có chú ý tới, hiện tại anh cả mới phát hiện mặt cô vậy mà hồng hồng, còn giống như có chút sưng.

Giống như bị người ta đánh cho một cái tát.

Tô Liên Nhi lúc này mới hốt hoảng che khuôn mặt, giống như cảm thấy rất mất mặt bộ dáng, quật cường nói: “Không có gì.”

“Là Tô Ngạo Hằng?” Tô Kỳ Viễn lại là lập tức phản ứng lại, đáy mắt thoáng qua sát khí nồng nặc.

Tô Kỳ Viễn ở phía trước nghe thấy Tô Ngạo Hằng trở về, liền đoán được ông ta sẽ tìm đến Liên nhi phiền phức.

Nhưng anh cả không nghĩ tới cái này Tô Ngạo Hằng đã vậy còn  quá mức, đập vỡ  cái bàn của cô cũng coi như , lại còn đánh cô !

Tô Kỳ Viễn trong lòng dấy lên lửa giận.

“Nhớ kỹ xử lý vết thương.” Lạnh lùng bỏ lại câu này, anh cả rời đi Tô Liên Nhi phòng.

Mà Tô Liên Nhi nhìn Tô Kỳ Viễn đi xa sau đó, mới không nhanh không chậm ở trên giường ngồi xuống, rút ra tủ đầu giường bông tẩy trang, một bên hát ca, một bên xoa xoa trên tay “Vết thương”, lại xoa xoa trên mặt “Sưng đỏ”,

Ân.

Mặc dù cô không có bị đánh, nhưng Tô Ngạo Hằng giơ tay lên nghĩ tát cô chuyện này là sự thật.

Cho nên, Tô Ngạo Hằng cũng không tính quá oan uổng a?

Hì hì.

......

Mà cùng lúc đó.

Một bên khác.

Lầu một phòng khách, Tô Ngạo Hằng cùng Tô Khinh Khinh hai người còn đắm chìm tại trong kinh hoảng.

“Cái này Tô Liên Nhi đến cùng là chuyện gì xảy ra!” Tô Ngạo Hằng trong phòng khách đi qua đi lại, âm thanh còn tràn đầy hoảng sợ, “Không chỉ  nói chuyện cùng trước đó hoàn toàn không giống, còn có thể tay không đập bể cái bàn!?”

Tô Khinh Khinh ngồi ở trên ghế sa lon, cúi đầu xuống, đáy mắt thoáng qua một tia không dễ dàng phát giác lệ khí.

Đúng rồi.

Cô ta cũng phát hiện, Tô Liên Nhi từ lần trước đài phun nước sự kiện sau, đơn giản liền giống như biến thành người khác.

Ở phía trước tiệc sinh nhật cùng té xỉu chuyện, để cho Tô Khinh Khinh cho là cô ta chỉ là đánh giá thấp sự thông minh của cô.

Nhưng hôm nay tay không đập bể cái bàn, quá quỷ dị rồi!

Tô Khinh Khinh trong lòng có chút không hiểu bất an, nhưng trên mặt vẫn là khóc nức nở nhỏ giọng lau nước mắt, “Là con không tốt, chắc chắn là con đem chị tức điên lên, chị mới tính tình đại biến.”

Tô Ngạo Hằng thấy Tô Khinh Khinh nước mắt liền đau lòng không được.

“Thế nào lại là lỗi của con được .” 

Ông ta nhanh chóng ngồi vào Tô Khinh Khinh bên cạnh trấn an, “Là chị con điêu ngoa tùy hứng, còn dám uy hiếp ba! Loại này nghiệt nên cút ra khỏi nhà!”

Tô Ngạo Hằng đang giận dữ nói, không nghĩ đến đỉnh đột nhiên vang lên một thanh âm lạnh như băng ——

“Nên cút ra khỏi cái nhà này, là hai người  a.”

Tô Ngạo Hằng bỗng nhiên ngẩng đầu, đã nhìn thấy từ trên thang lầu đi xuống Tô Kỳ Viễn.

Toàn thân áo đen giống như bóng đêm hóa thân, gương mặt đẹp trai  không mang một tia nhiệt độ, anh cả từ trên thang lầu không nhanh không chậm từng bước một đi xuống, lại phảng phất mang theo vô hình khí tràng, để cho không khí bốn phía đều trong nháy mắt đè nén.

Tô Ngạo Hằng sắc mặt lập tức đều cứng lại.

“Kỳ Viễn.” Ông ta miễn cưỡng kéo lên khóe miệng, “Con ...... Con như thế nào ở nhà.”

Đừng nói nguyên chủ Tô Liên Nhi , kỳ thực Tô Ngạo Hằng người làm cha này, đều đối Tô Kỳ Viễn Diêm Vương này có chút sợ.

“Đây là nhà tôi, tôi vì cái gì không thể ở đây.” Tô Kỳ Viễn ở Tô Ngạo Hằng trước mặt dừng lại, ánh mắt lạnh lùng rơi vào bên cạnh Tô Khinh Khinh , “Ngược lại là ông, mang cô ta trở về để làm gì.”

Nhìn thấy Tô Kỳ Viễn thái độ, để cho Tô Ngạo Hằng có chút khó chịu.

Tốt xấu ông mới là cha, cái này Tô Kỳ Viễn như thế nào nói chuyện với ông ta như vậy?

“Lời này của con là sao, Khinh Khinh là em gái của con, nó như thế nào không thể trở về nhà.”

Tô Ngạo Hằng không vui nói, “Ngược lại là con, cha còn muốn hỏi con đây, cha bình thường bận rộn công việc không ở nhà, con làm anh cả, như thế nào cũng không tốt quản  một chút cô em gái Tô Liên Nhi của con!”

Tô Kỳ Viễn nghe thấy lời này, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên cười lạnh.

“Bận rộn công việc?” Anh cả châm chọc nhìn xem Tô Ngạo Hằng, “Tôi nhìn ông  là vội vàng chiếu cố tiểu tam của ông cùng đứa con gái riêng này nha a.”

“Con!” Tô Ngạo Hằng không nghĩ tới ngày bình thường đối với chính mình xa cách Tô Kỳ Viễn hôm nay nói chuyện vậy mà lại như vậy sắc bén, cả người bị sặc đến nghẹn họng một chút.

Mà bên này Tô Kỳ Viễn  đã lười nhác nói nhảm với ông ta, lạnh lùng nói: “Ông muốn  cùng tiểu tam của ông ân ái tôi lười nhác quản, nhưng ông hôm nay không nên đối với Liên nhi động thủ.”

Tô Ngạo Hằng lúc này mới nghe ra không thích hợp tới.

“Tôi đối với Tô Liên Nhi động thủ?” Ông ta một mặt hoang đường mở miệng, “Cậu nói đùa với tôi cái gì! Tôi lúc nào đánh cô ta ?”

Đúng, ông ta mới vừa rồi là nghĩ tát  Tô Liên Nhi đồ bất hiếu này một cái .

Nhưng ông ta đây không phải không có đánh được sao!

Như thế nào đến Tô Kỳ Viễn trong miệng, biến thành ông ta đối với Tô Liên Nhi động thủ?

Ngược lại là Tô Liên Nhi, tay không đập bể cái bàn không đủ, còn trở tay bắt cánh tay ông ta sao!

Nghĩ tới đây, Tô Ngạo Hằng liền giận không chỗ phát tiết, “Tô Kỳ Viễn tôi nói cho cậu biết, tôi không có đánh Tô Liên Nhi, ngược lại là Tô Liên Nhi đồ bất hiếu này, vì uy hiếp tôi vậy mà đập bể một cái bàn! Cậu nói một chút, cô ta đến cùng ăn bậy bạ thuốc gì? Sao có thể đập bể dày như vậy cái bàn!”

Tô Ngạo Hằng trừng Tô Kỳ Viễn, hy vọng Tô Kỳ Viễn làm anh trai có thể cho chính mình một hợp lý lời giải thích.

Cũng không nghĩ tới  Tô Kỳ Viễn  lại là dùng một loại ánh mắt nhìn bệnh thần kinh nhìn ông ta một cái.

“Tô Ngạo Hằng, ông đang nói hưu nói vượn cái gì.” Anh cả lạnh lùng nói, “Liên nhi cơ thể yếu đuối nhiều bệnh, một cây đũa đều tách ra không ra, làm sao có thể có thể bổ ra trang điểm bàn.”

-----------$.$-------------
Lời tác giả edit : Tôi mệt quá, đau bụng sắp chết rồi 😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro