Chương 11 : Là Mơ Là Thực
Nửa đêm , đồng hồ trên tường tích tắc tích tắc chạy , kim giờ và kim phút dừng ở con số 12 kim giây chậm rãi chạy càng ngày càng gần . Đến khi cả ba chiếc kim cùng nằm chung một vị trí ... số 12 .
Trên giường có hai người đang ngủ nhưng đột nhiên một trong hai người nhíu chặt mày . Người đó không ai khác là Vermouth .
Vermouth cảm thấy cả người đều không ổn , đầu hôn hôn trầm trầm vốn là người không ngủ quá sâu Vermouth đột nhiên phát hiện bản thân không cách nào mở mắt ra được . Nhưng nàng cũng không hoảng loạn mà nằm im xem chuyện gì đang xảy ra .
Không biết qua bao lâu Vermouth rốt cuộc có thể mở mắt nhưng có gì đó không đúng . Vermouth liếc mắt nhìn xuống thì ngây ngẩn , nàng bây giờ không phải đang yên ổn ôm Kimiko ngủ , mà hiện tại Vermouth một tay đang bóp lấy cổ của Kimiko một tay lại hung hăng ra vào nơi tư mật của người bên dưới .
Còn Kimiko , cô bị trói chặt ở trên giường tứ chi đều bị dây xích trói buộc , quần áo đều bị xé nát quăng tới trên mặt đất . Chiếc cổ nhỏ xinh bây giờ lưu lại rất nhiều dấu hôn cùng với vết cắn . Khuôn mặt đỏ ửng , trong mắt mang theo một tia mập mờ tình / dục , môi nhỏ hé mở phát ra từng tiếng ngâm vụng vặt .
Vermouth nhìn bộ dạng của Kimiko hiện tại cảm thấy bản thân sắp điên rồi . Vermouth chậm rãi cuối đầu hôn lên cái miệng nhỏ đang không ngừng phát ra những tiếng rên mê người kia .
Vermouth cũng không có thời gian để suy nghĩ về những thứ khác . Nàng chỉ biết một điều thứ mà nàng ngày đêm mong chờ rốt cuộc đến . Ngày mà Kimiko hoàn toàn thuộc về riêng nàng .
Vermouth buông tay khỏi cái cổ nhỏ kia bàn tay phía dưới nhanh hơn tốc độ đẩy vào rút ra . Nhanh đến mức cơ thể Kimiko bắt đầu co giật lên , mười đầu ngón chân co rúm lại , hai tay nắm chặt lấy ga giường . Đồng tử cơ hồ muốn tan rã , hơi thở trầm đục tự động tách khỏi nụ hôn ướt át của Vermouth .
Kimiko cao giọng ngâm dài , hơi thở gấp gáp bên tai Vermouth , mềm thân mình nằm ở nơi đó ngực phập phồng lên xuống giọng nói đều phát run .
" Ch-... Chủ nhân...."
Một tiếng chủ nhân của Kimiko làm Vermouth giống như bị điện giật . Cả cơ thể như bị kích thích , hưng phấn đến kì lạ .
Vermouth đôi mắt ám ám đưa tay nâng càm Kimiko lên : " Em vừa gọi tôi là gì ? "
Kimiko khoé mắt ửng hồng run rẩy gọi : " Chủ nhân ... "
Vermouth đột nhiên phát điên , giống một con báo đói khát lâu ngày tìm được thức ăn , trực tiếp đè lên người Kimiko .
" Gọi tôi ... một lần nữa . "
Kimiko nhắm lại ướt át đôi mắt mím môi cắn răng gọi : " Chủ nhân . "
Lời vừa dứt tay Vermouth đã tiến vào bên trong nơi tư mật một lần nữa nhưng lần này Vermouth cảm thấy không đủ , không đủ , không đủ , vĩnh viễn đều không đủ . Cứ như vậy bốn ngón tay trực tiếp tiến vào trong mạnh mẽ mà nhanh chóng .
Kimiko không thể phản kháng , nước mắt lăng dài tiếp nhận từng đợt tấn công của Vermouth . Cô kêu một tiếng đau đớn nắm chặt lấy ga giường giống như muốn giảm một chút đau đớn . Nhưng việc đó không hề có ích đối với kẻ điên trước mắt .
Vermouth đôi mắt mang theo điên cuồng nhìn thiếu nữ phía dưới cuối xuống thân mình cắn lấy chiếc cổ đáng thương .
Cổ nhỏ đau rát Kimiko thở dốc khó khăn . Vermouth cũng không có dừng lại mà tiếp tục cắn đến khi một chất lỏng khác lan tỏa trong miệng nàng mới buông ra .
Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp miệng vết thương . Vermouth khoé môi dính máu rời khỏi cái cổ nhỏ của Kimiko .
Bàn tay tác quái vẫn làm việc của mình đến khi Kimiko không thể chịu đựng được nữa . Tất cả tế bào trong cơ thể đều đang run lên , bụng dưới co thắt cuối cùng một dòng chất lỏng trào ra làm ướt hoàn toàn tay Vermouth , ga giường phía dưới cũng không thoát khỏi mà ướt đẫm .
Vermouth chậm rãi rút tay ra khỏi cơ thể Kimiko chất lỏng màu trắng liền trào ra . Vermouth còn không biết xấu hổ dùng tay quẹt đi đưa đến bên môi liếm .
Bỗng nhiên trong đầu Vermouth nảy lên ý tưởng đem bàn tay chứa đầy mật dịch của mình đến trước mặt Kimiko .
" Liếm giúp tôi được không ? " Vermouth ôn nhu nói , trong mắt toàn là chờ mong .
Kimiko mím môi , mí mắt mệt mỏi muốn thiếp đi nhưng trong đầu bỗng hiện ra cảnh tượng gì đó làm cô sợ hãi . Vì vậy chỉ có thể ngoan ngoãn từng chút từng chút liếm hết những 'thứ' trên tay Vermouth .
Vermouth kéo lên khóe môi nhìn Kimiko . Lúc này mới chú ý tới xung quanh . Vẫn là căn phòng trước đó nhưng giống như có gì đó thay đổi .
Đột nhiên có tiếng tin nhắn gửi đến , Vermouth nhíu mày nhìn về hướng phát ra âm thanh . Là điện thoại của Kimiko . Vermouth cảm thấy kì lạ ai lại nữa đêm gửi tin chứ .
Vermouth nhìn Kimiko nhưng cô đã thiếp đi từ lúc nào . Nàng đành phải tiến đến mở ra , mục tin nhắn hiển thị dãy số lạ .
Nội dung tin nhắn
[ Kimena em có ổn không ? Cô ta không làm gì em đấy chứ ? ] 22:42
[ Có phải đã xảy ra chuyện gì không ? Tôi thực sự rất lo lắng Kimena . ] 23:17
[ Nếu em có thể ngày mai vào lúc 8:30 gặp tôi được không ? Hãy tìm một lý do gì đó , tôi rất muốn gặp em .] Vừa xong
....
Vermouth khuôn mặt âm trầm nhìn từng dòng tinh nhắn , trong đầu lại hiện lên câu hỏi .
Chủ nhân dãy cố lạ đó là ai ?
Lại có quan hệ gì với Kimiko?
Chưa suy nghĩ xong Vermouth cảm thấy đầu lại có hiện tượng choáng váng . Cơ thể không thể hoạt động đôi mắt tối đi .
Lần nữa mở mắt Vermouth kinh ngạc phát hiện bản thân đã trở về lúc ban đầu . Nàng trong lòng ngực ôm lấy Kimiko còn đang say ngủ , nhân nhi trong lòng còn chuyển một chút thân mình sau đó tiếp tục ngủ .
Vermouth nhíu mày nhìn khuôn mặt nhỏ gần trong gang tấc , đầu hỗn loạn thành một đoàn . Rốt cuộc những gì vừa xảy ra là mơ vẫn là sự thật . Vermouth đã không cách nào phán đoán .
--------------------
Mị bỗng nhận ra một điều mọi người ạ ... (. ゚∀゚) ................ nửa năm rồi mị không ra chương mới (´;ω;`) mới nhận ra luôn .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro