Chương 17 : Hồi Ức
- Sứ Giả Ngân Hà !
Mỉm cười đáp lại từng người trong nhóm thủy thủ , Skai sau đó liếc sang Mamoru đang bị khống chế , cô tung ra đôi cánh Thiên Sứ của mình , lao nhanh đến chỗ người anh trai hờ , bàn tay thi triển quả cầu bảy sắc chưởng ngay vào lồng ngực anh ta , xiềng xích khống chế Mamoru theo đó bị phá tan , trở về là chính mình
- Ta biết nếu ta làm hại nhóm thủy thủ thì ngươi sẽ xuất hiện mà ! Vui ko khi chêu đùa ta ? ( Beryl )
Nhìn Beryl đang đối mình tỏa ra sát khí nồng đậm , tông giọng thì âm trầm như muốn giết bản thân đến nơi , nhưng Skai lại 1 chút cũng ko thấy sợ mà chỉ cảm thấy tội lỗi , vì vẻ ngoài hiện tại của Beryl đơn thuần là lớp phòng vệ nàng ấy tự tạo , chứ ánh mắt nàng thì nói lên tất cả sự uất ức
- Ta ko có chêu đùa nàng ( Skai )
- Vậy tại sao bỏ đi ko lời từ biệt hả ( Beryl )
- Ta ko muốn nhóm thủy thủ lo lắng cho ta , hơn nữa...nếu ta nói muốn trở về thì nàng sẽ cho ta về ư ? ( Skai )
Dù rằng đã đc giải thích nhưng ko hiểu sao cơn giận của Beryl vẫn chẳng nguôi đc , có lẽ do nàng hụt hẫng lúc nàng thức dậy sau cuộc hoan ái mà người đã đi mất , nàng tất nhiên ko phải kiểu con gái cần người bên cạnh mỗi lúc tỉnh giấc , nhưng đêm đó là lần đầu của nàng nên cảm giác chắc chắn sẽ khác biệt rồi , nàng ko thể ko giận sao
- Coi như là ngươi ko cố ý đi ! Mắc quá ta sẽ ko tha thứ cho ngươi đâu ( Beryl )
- Đc đc , thế giờ sao ? Nàng tìm nhóm thủy thủ đâu phải chỉ kiếm ta đâu ha ! ( Skai )
- Tất nhiên là vì Pha Lê Bạc Huyền Thoại , ta phải có nó ( Beryl )
- Sao cố chấp vậy ? ( Skai )
- Vì sự hồi sinh của nữ hoàng Metaria ( Beryl )
Sự trả lời hết sức thẳng thắn khiến Skai ko biết nên đáp lại như nào , cô xoa trán , muốn khuyên Beryl quay đầu nhưng ngặt nổi bí ngôn ngữ ngang , giờ có mà khơi gợi kí ức yêu đương kiếp trước của nàng ấy với cô còn may ra , nghĩ như vậy Skai lớn tiếng gọi Aem , mong sao nàng ta giúp cô khôi phục trí nhớ cho Beryl
- Ngươi nghĩ kĩ chưa ? ( Aem )
Thấy Sứ Giả Ngân Hà đột nhiên hét lớn 1 tiếng , nhóm thủy thủ còn chưa hết hoang mang thì bên cạnh Sứ Giả Ngân Hà đã xuất hiện 1 chú mèo đen với vẻ ngoài cao quí ko khác vị thần Ai Cập cổ đại khiến bọn họ ko khỏi trầm trồ , đôi khi nhóm Usagi cũng đặt nghi vấn liệu Sứ Giả Ngân Hà có cộng sự hay ko , giờ họ đã biết , cô ko chỉ có cộng sự mà cộng sự của cô cũng giống bọn họ
- Kệ đi ! Beryl ! Nàng luôn muốn sự thật đúng chứ ! Ta cho nàng toại nguyện ( Skai )
Cùng lúc với lời nói của Skai , Aem thi triển ma thuật khôi phục kí ức , 1 luồn hào quang từ mắt Aem chiếu gọi lên người Beryl , những hồi ức quá khứ tựa như cuốn phim chầm chậm tua đi tua lại trong đại não nàng , nước mắt tuôn rơi , sự giận dữ đã ko còn hiện diện trên khuôn mặt Beryl nữa , nàng lao vào lòng Skai ôm chặt cô nức nở
- Ta nhớ ngài lắm Skeyzor ( Beryl )
- Ta cũng nhớ nàng , thật vui khi nàng vẫn ở đây ! ( Skai )
Đối diện với cảnh tượng thân mật trước mắt , vốn nhóm thủy thủ phải khó chịu mới đúng , nhưng họ đang bị cái tên mà Beryl vừa thốt lên làm ngưng đọng mọi hoạt động cơ thể , tâm trí cứ mãi suy nghĩ về cái tên Skeyzor ấy , ko hiểu sao bọn họ có cảm giác rất thân thuộc với cái tên đó , chẳng qua họ ko thể nhớ đc bản thân đã nghe ở đâu
- Skeyzor...là tên cậu sao Sứ Giả Ngân Hà ? ( Minako )
Vẫn là trưởng nhóm tỉnh táo nhất , Minako thay mặt đội của mình hỏi ra thắc mắc trong lòng đồng thời cũng là nghi vấn chung của nhóm thủy thủ , mà Skai khi bị Minako hỏi trực tiếp như thế , cô thở dài , ko nhanh ko chậm gật đầu biểu thị đồng ý với câu hỏi của Minako , dù sao cũng chỉ là tên gọi quá khứ mà thôi , Skai ko quá để tâm
- Skeyzor...có phải kiếp trước chị quen biết bọn em ko ? ( Usagi )
Lại 1 câu hỏi khác , nhưng câu hỏi này khiến Skai ko đc thoải mái , cô biết Skeyzor ko phải cô mà nó chỉ đơn thuần là nhân vật Aem tạo ra , nhưng cảm giác bị ruồng bỏ thật sự vô cùng tồi tệ , trước kia Skai đã bị phản bội 1 lần nên cô rất nhạy cảm với đề tài này , hơn nữa giờ cô xuyên qua đây , Skeyzor cũng là 1 phần của cô , vì vậy Skai hơi khó chịu khi nhớ về tiền kiếp
- Ko ! Nghĩ cũng đừng nghĩ ( Skai )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro