Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Đã 1 tuần trôi qua mà vẫn không thấy Thiên Vi đi học, Minh Thư rất lo lắng nên quyết định đến gặp Thiên Vi.
- " Chào bác quản gia, Vi có ở đây không bác ? " - Minh Thư lịch sự cuối chào
- " Cô chủ đang trên phòng, tiểu thư cứ lên đi ạ "
- " Vâng, cảm ơn bác "
Sau khi cuối chào quản gia, Minh Thư chậm rãi lên phòng
- " Tại sao phải qua Mỹ "
Minh Thư sững lại ngay cửa phòng
- " Đột nhiên con muốn qua Mỹ thôi, nếu ba không cho thì con tự qua, dù gì bên đó cũng có con Hân "
- " Nếu không học nữa thì lên quản công ty phụ ba đi "
- " Con không làm ở công ty đâu "
- " Đừng có mà bướng " - Tô Thành Vũ bước ra ngoài
- " Ủa Thư, dạo này không gặp con nha " - Thành Vũ đổi sắc mặt, cười nói nhìn Minh Thư
- " Dạ chào bác, con khoẻ, con xin phép ạ " - Minh Thư cũng cười đáp lại
- " Ừm "
- " Này con kia, một tuần nay mày đi đâu đấy, biết tụi tao lo lắm không, rồi còn đòi đi Mỹ, mày điên à " - Minh Thư bước vô phòng cậu, đập nhẹ vai cậu cái
- " Chưa chết mà "
- " Sao phải đi Mỹ ? Để tránh mặt Yến ? " - mặt nó biến sắc
- " Cũng không hẵn là vậy, mà thôi mày về đi, đang mệt "
- " Má, tao qua thăm mày, giờ mày đuổi tao về "
- " Ừ "
- " Ok bye, có chuyện đừng alo tao " - Minh Thư quay đi
------------------
Thiên Vi lê chân khắp con đường nhộn nhịp, người người xe cộ tấp nập, đông vui lạ thường
- " Hôm nay lạnh thật " - Thiên Vi đút tay vô túi áo khoác dày cộm, nhìn khung cảnh xung quanh thở dài 
* Bíp bíp bíp * 
Chiếc kèn inh ỏi của một chiếc oto đang dần dần tiến lại chỗ cậu. Mà không phải, giữa làn đường ấy, một cô gái đang đeo tai nghe ư.
- " Này cẩn thận " 
* Bíppppp * Rầm*
- " Ui da đau, Vi ???? " - Cô gái ấy bị một lực gì đó đẩy ra làm cô ngã xuống đường, gỡ tai nghe quay đầu nhìn phía sau
- " Này cháu ơi, cháu có sao không, cháu ơi " - Bác tài xế trên xe chạy xuống
- " Alo, cho 1 chiếc xe cấp cứu đến đường xxx liền đi, có người gặp tai nạn " - bác ấy vội vàng móc điện thoại ra gọi cho bệnh viện
Chỗ ấy cũng dần bị vây quay bởi làn người
- " Vi ! Này ! Có nghe thấy tao nói gì không ??? Nàyyyyyyy !!!!!!! " Diệp Yến lay cái con người đang nằm dưới đường với vũng máu kia
- " Cái ... đồ điên này, sao lại ... đeo tai nghe khi ... ra đường chứ "- giọng nói yếu ớt từ người ấy phát ra
- " Này, đừng có chuyện gì nhá, cố lên "
-----------------------
- " Xin mời người nhà bệnh nhân ngồi ở đây chờ, cứ giao cô ấy cho chúng tôi "
Sau khi Thiên Vi được đẩy vào phòng cấp cứu, Diệp Yến ngồi xuống dãy ghế chờ trước phòng, nhìn 2 bàn tay nhuộm máu của mình thầm trách bản thân sao quá ngu ngốc để mọi chuyện thể này
- " Bác thành thật xin lỗi, mọi viện phí bác sẽ trả, bác có việc gấp phải đi mai bác sẽ ghé - Ông bác cuối đầu
- " Vâng "
Rồi bóng dáng ông bác cũng dần biến mất
~🎶🎶🎶🎶🎶🎶~
- " Alo mẹ "
- [ Con đi đâu mà giờ này chưa về ? ]
- " Dạ con đang ở nhà con Trúc, ba mẹ nó đi công tác rồi nên mẹ cho con qua nhà nó ngủ 1 đêm nha "- Diệp Yến liền nói cái lý do mình vừa nghĩ ra cho mẹ cô
- [ Ừm, nhớ ngủ sớm ]
- " Vâng bye mẹ "
Diệp Yến cúp máy, thở dài
- Con phải làm sao đây hả mẹ, khi Vi tỉnh lại con phải ăn nói sao đây, khó xử quá mẹ ạ - Cô suy nghĩ
* Khoảng nữa tiếng sau *
- " Cô là người nhà bệnh nhân ? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro