Chương 24
Hôm nay thời tiết bên ngoài đặc biệt tốt , bầu trời trong xanh đến nỗi không có một gợn mây cho thấy đây là thời điểm tốt để ra ngoài . Nhưng trái với kỳ vọng của Trạc Hàm , Mộc Tử Yên đều chỉ muốn ở trong phòng chậm rãi dùng trà , vẽ tranh , luyện chữ hoặc làm thêm công việc mới là cho tiểu bạch thỏ ăn như lúc này . Kể cả Tiểu Ngọc cũng không hề phản đối mà vui vẻ trò chuyện cùng với nó . Bấc giác Trạc Hàm một lần nữa trở thành nhân vật vô hình
Trạc Hàm nhàm chán đứng một bên đánh thêm cái ngáp thật lớn không biết lần thứ bao nhiêu . Đột nhiên cánh cửa bị gõ dồn dập làm cô sực tỉnh , cảnh giác nhìn ra ngoài , liếc mắt nhìn về Mộc Tử Yên một cái chờ chỉ thị . Lúc này , nàng cũng vừa nhìn cô , gật đầu một cái xem như đồng ý để cô đi mở cửa
Cửa mở ...
Hoa tỷ một thân hồng y đỏ rực đứng trước mặt cô , bộ dáng có chút gấp gáp
" Ta muốn nói chuyện với tiểu thư ngươi một chút "
Trạc Hàm không vội , chờ biểu hiện của Mộc Tử Yên . Khi thấy nàng đồng ý liền lách người nhường đường cho Hoa tỷ vào , sau đó thuận tay đóng cửa rồi đi theo sau
Hoa tỷ chỉ dám đứng một bên , nét mặt bối rối nhìn đến Mộc Tử Yên đang thong thả cho tiểu bạch thỏ ăn , chà xát khăn tay đến nỗi nó cũng muốn rách đi , dường như có điều muốn nói lại không biết mở lời thế nào
" Hoa tỷ sao thế ? Lại có chuyện gì sao ? ". Mộc Tử Yên không thèm nhìn đến người trước mắt , chỉ chăm chú cho tiểu bạch thỏ ăn
" Thật ra ... Đúng là có chuyện . Nhưng khi ta nói ra mong muội đừng trách tỷ có được không ? " . Hoa tỷ trong lòng rung lên một chút , giọng nói có phần phân vân
" Còn phải xem đó là chuyện gì . Nếu tỷ cảm thấy khó nói thì không cần nói nữa " . Mộc Tử Yên lười biếng nói
" Tiểu tổ tông của ta , muội đừng nói như vậy , nếu muội thật sự không màng tới ta chắc chắn sẽ không ổn a "
" Được rồi . Rốt cuộc là chuyện gì ? "
" Sáng nay lúc ta đang bận rộn dưới đại sảnh , đột nhiên có một thanh niên lạ mặt đi vào , vừa nhìn qua ta đã biết không phải khách quen của Thanh Thúy Phường chúng ta . Hắn nói chủ nhân hắn muốn ... cùng ' hoa ngũ sắc ' trò chuyện một lần "
" Bao nhiêu ? " . Mộc Tử Yên bất động thanh sắc , ngắn gọn nói
" Ý của muội là ... " . Hoa tỷ có chút mờ mịt , không hiểu
" Tỷ từ trước đến nay đều rất biết chừng mực , chắc hẳn cũng biết rất rõ quy tắc của muội . Muội tuy là nữ tử thanh lâu nhưng cũng chỉ là bán nghệ không bán thân vì vậy cũng chẳng bao giờ cần phải tiếp một người khách nào khác , cho dù đó là quan phủ của triều đình hoặc thương nhân gia tài bạc vạn cũng không ngoại lệ . Nay , tỷ lại nói với muội như vậy chứng tỏ cũng đã đồng ý với người đó . Mà thứ duy nhất khiến tỷ làm trái quy tắt cũng chỉ có tiền , vì vậy theo muội thấy lần này giá cũng không phải thấp "
Hoa tỷ chỉ có thể cười gượng , bị Mộc Tử Yên đoán trúng làm nàng cũng không biết phải trả lời thế nào
" Được rồi , chỉ một lần này thôi . Muội không muốn chuyện này lập lại lần nào nữa "
Nghe vậy , Hoa tỷ mừng muốn khóc . Lần chơi dại này xem như bài học cho Hoa tỷ nàng , tốt nhất vẫn là không nên trêu vào Mộc Tử Yên , nếu không hậu quả chính nàng cũng không biết được
" Tất nhiên sẽ không có lần sau "
" Khi nào hắn đến ? "
" Đã đến rồi . Đang chờ ở bên dưới "
Mộc Tử Yên thoáng nhíu mày , không tình nguyện nói
" Dọn dẹp phòng khách sạch sẽ rồi cho hắn vào "
Hoa tỷ gật gật đầu đã hiểu rồi cũng rời đi chuẩn bị
Tiểu Ngọc thấy nàng vừa rời khỏi liền khó chịu
" Tại sao tỷ đồng ý giúp Hoa tỷ chứ . Là bà ta tự tìm rắc rối , cũng nên tự gánh hậu quả "
" Dù sao cũng ở cùng một nơi , hà tất phải làm khó nhau . Với lại ta biết sau này tỷ ấy sẽ không dám làm bừa nữa " . Mộc Tử Yên phủi tay rồi ôm tiểu bạch thỏ vào lòng , bộ dáng không để tâm
" Tỷ lúc nào cũng đối tốt với người ta " . Tiểu Ngọc bĩu môi rồi nhìn sang Trạc Hàm đang đứng bất động , huých vào tay cô
" Ngươi nghĩ gì vậy ? Sao nãy giờ không nói tiếng nào ? "
" Ta đang nghĩ , phải cần bao nhiêu mới gặp được tiểu thư . Lúc nãy Hoa tỷ chưa nói a "
" Đồ ngốc . Gặp được tiểu thư đâu phải có tiền là có thể gặp được . Nhưng nếu tính ra , để gặp nàng một lần ít nhất cũng là 5 vạn lượng "
Trạc Hàm mở to mắt hết cở , dường như không tin vào tai của mình . Số tiền này có khi cô làm cả đời cũng không có nổi
Lúc Trạc Hàm còn choáng váng chưa tiếp nhận được thông tin thì Mộc Tử Yên đã khẽ liếc mắt nhìn đến cô . Nhìn đến bộ dáng ngốc nghếch của hắn khiến nàng không kiềm được mà nở nụ cười . Đến một lúc sau cũng trở về biểu hiện lãnh đạm , gọi hai người một tiếng rồi ôm lấy tiểu bạch thỏ tiến về gian phòng đã chuẩn bị
Cửa vừa mở , trong phòng một nam nhân bạch y đang ngồi trầm tĩnh uống trà liền hiện ra . Hắn vừa thấy Mộc Tử Yên tiến vào liền đứng lên , nở nụ cười sáng lạn
" Cô nương . Chúng ta lại gặp nhau rồi "
Sắc diện của Mộc Tử Yên thoáng kinh ngạc , sau đó cũng không biểu hiện gì nhiều , thong thả tiến vào rồi tự nhiên ngồi xuống bàn trà . Hai người Tiểu Ngọc cùng Trạc Hàm thấy vậy cũng liền tiến vào
" Thật không ngờ lại có thể gặp lại công tử lần nữa "
" Đây có thể gọi là duyên đi . Lần trước gặp mặt ta có chút thất thố nên chỉ mong gặp được nàng thêm một lần để tạ lỗi . Mong nàng đừng để tâm lời nói hôm đó của ta " . Nói rồi hắn khẽ đưa mắt nhìn về phía sau , nơi mà Trạc Hàm đang đứng
" Vị huynh đệ này , ngày hôm đó là ta vô ý nói những lời không hay . Huynh chắc sẽ không chấp nhất ta chứ ? " . Tuy là câu hỏi lại mang tính khẳng định , không cho người đối diện cơ hội từ chối
Trạc Hàm cười như không cười , đối với thể loại ngụy quân tử cũng đã quá quen thuộc , cũng không muốn cùng hắn dây dưa
" Sau này công tử cẩn trọng lời nói là tốt rồi "
Vừa nghe lời này , gương mặt hắn lập tức đen lại nhưng cũng chỉ là thoáng qua , sau đó lại nở nụ cười phong lưu tiêu sái đối với Mộc Tử Yên , không muốn quan tâm đến Trạc Hàm nữa
" Lần trước vẫn chưa biết được tên của nàng . Không biết .... "
" Khuê danh của tiểu thư không phải người ngoài ai cũng biết được , công tử chớ vội " . Trạc Hàm một bên ung dung nói , cô biết tiểu thư nàng rất ít khi tiết lộ danh tính , đến chính cô nàng cũng chưa từng muốn nói qua lần nào , cho nên đối với người lạ lại càng không thể nào nên cô rất tự tin lên tiếng
Tuy nhiên , đáp lại lại sự tự tin của Trạc Hàm lại là thanh âm trong trẻo của nữ nhân nảy giờ vẫn điềm tĩnh uống trà kia
" Mộc Tử Yên "
Trạc Hàm như bị tạt một thao nước lạnh vào mặt . Nhíu mày nhìn đến nữ tử bạch y thản nhiên ngồi phía trước . Dù thời gian cô bên cạnh Mộc Tử Yên không tính là dài nhưng cũng chẳng phải là ngắn , những thói quen hay tính cách của nàng gần như đều được Trạc Hàm nhớ rõ . Cũng như lần này , Mộc Tử Yên thường sẽ im lặng bỏ qua , không cho người khác biết đến danh tính của mình , đặc biệt là người lạ nhưng lần này lại khác , hắn vừa hỏi nàng đã thành thật trả lời , đây rốt cuộc có ý gì . Hay Mộc Tử Yên đối với hắn .... ? Nghĩ đến đây không hiểu sao đôi mày Trạc Hàm lại càng nhíu chặt
Còn Mộc Tử Yên bên này khi nhận ra biểu hiện khác thường của Trạc Hàm thì ngay lập tức vui vẻ nở nụ cười như đạt được thứ mình muốn nhìn thấy
Bạch y công tử ngồi đối diện nghe nàng trả lời lại vui vẻ không thôi . Hắn lại vô tình thấp thoáng thấy đôi môi dưới khăn che mặt khẽ cong lên vì vậy lại càng đắc ý mà cười lớn , hắn chính là cảm thấy nàng đang ngại ngùng . Trong tâm thầm khẳng định nàng đối với hắn không hẳn không có tình
" Hahaha . Tên rất hay . Cũng không giấu gì cô nương ta họ Lương tên Thế Ngọc . Nàng gọi ta là Thế Ngọc được rồi "
" Tiểu nữ vẫn nên gọi là Lương công tử sẽ tốt hơn " . Mộc Tử Yên nhìn đến thiếu niên cười đến sáng lạn cũng chỉ câu môi cười nhạt , có phần cứng ngắt
" A ... Không sao . Sau này gọi cũng không muộn " . Lương Thế Ngọc tự tin nói
Sau đó , một canh giờ lại sắp trôi qua mà Lương Thế Ngọc vẫn không có ý định rời đi , Mộc Tử Yên ngồi một bên dường như cũng sắp hết kiên nhẫn , nàng cười như không cười , gương mặt lạnh lẽo
" Vậy Lương công tử đại giá quan lâm chắc không phải chỉ để tạ lỗi cùng kể chuyện ? "
" Haha cô nương thật sự rất thông minh . Ta đến chủ yếu chỉ muốn gặp Mộc cô nương một lát , với lại không biết nàng có rảnh rỗi cùng ta ra ngoài dùng bữa ? Xem như là ta tạ lỗi cũng không sai . "
" Lương công tử khách sáo . Chuyện ngày hôm đó tiểu nữ sớm đã không còn để trong lòng . Công tử cũng không cần bận tâm "
Lương Thế Ngọc nghe nàng nói vậy liền có chút bất ngờ . Nàng là đang từ chối hắn ? Âm thầm nhìn thật sâu vào ánh mắt của nàng nhưng cuối cũng cũng chẳng thể tìm thấy đáp án như mong đợi . Suy nghĩ của nàng được che đậy quá kỹ lưỡng , hắn chẳng thể nào nhìn ra . Cuối cùng chỉ có thể cười gượng
" Nàng không muốn đi cũng không sao . Dù sao ta cũng đã biết nàng ở đây , cơ hội gặp mặt cũng nhiều hơn vì vậy không cần gấp "
Vừa nói đến đây , tên nam nhân mặc hắc y đứng sau Lương Thế Ngọc nãy giờ đột nhiên tiến lên thì thầm gì đó bên tai hắn . Sắc mặt Lương Thế Ngọc cũng vì vậy mà thoáng nhăn lại , gật đầu hiểu ý rồi phất tay cho hắn lui xuống
Xoay qua đối với Mộc Tử Yên nở nụ cười
" Mộc cô nương . Ta có việc phải đi trước . Khi rãnh sẽ lại đến tìm cô nương trò chuyện "
" Công tử đi thong thả " . Mộc Sở đứng lên tiễn người
Lương Thế Ngọc thấy vậy cũng liền đứng lên , nhìn qua Mộc Tử Yên một lần rồi cất bước ra ngoài . Vừa rời khỏi Thanh Thúy Phường sắc diện hắn liền đen lại , nhìn qua tên hắc y bên cạnh nói
" Hắn trở lại cũng thật đúng lúc đi "
Sau đó cả hai người bỏ đi không thấy bóng dáng
Kể từ ngày hôm đó trật tự trong Thanh Thúy Phường cũng gần như bị đảo lộn . Tin tức ' hoa ngũ sắc ' có ý trung nhân là một bạch y nam tử bị truyền đi nhanh chóng , chỉ sau một ngày mà đã lan truyền khắp cả kinh thành , không ai không biết
Nào là ' hoa ngũ sắc ' từ trước đến giờ không nguyện gặp ai cũng là vì chờ bạch y nam tử . Bạch y nam tử vừa gặp ' hoa ngũ sắc ' đã nhất kiến chung tình mà quyết tâm theo đuổi . Cũng có người nói cùng lắm cũng chỉ là gian phu dâm phụ lén phén với nhau không có gì mới lạ , ' hoa ngũ sắc ' dù sao cũng chỉ là nữ tử thanh lâu . Tin tức loạn thất bát tao không gì không có , nếu là người ngoài chắc chắn sẽ bị xoay như chong chóng không thể phân biệt . Nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ , mọi chuyện chỉ là đồn thổi quá mức
" Tiểu thư , người không hành động gì sao ? " . Tiểu Ngọc một bên đi qua đi lại , lo lắng nói
" Ta có thể làm gì đây ? Lên tiếng phủ nhận ? Hay chạy khắp kinh thành nói rằng ta trong sạch ? " . Mộc Tử Yên điềm tĩnh trả lời dường như không màng mọi thứ xung quanh , ôm tiểu bạch thỏ trong lòng nhẹ nhàng vuốt ve
" Nhưng cũng không thể cứ để như vậy " . Tiểu Ngọc không đồng tình
" Yên tâm . Ta không gấp . Có người còn gấp hơn cả ta nữa đi " . Mộc Tử Yên cười nói , giọng nói có phần khẳng định
~ Xoảng ~
Chiếc chén lưu ly được làm từ ngọc thạch vỡ tan tành trên nền đất , xung quanh là nước trà bắn lên tung toé , cho thấy người ném dùng lực không ít
Thất Vương gia Lương Bằng hiệu Vĩnh Khang Vương sắc diện đỏ bừng , ánh mắt sáng quắt nhìn đến người đang quỳ bên dưới , nổi trận lôi đình
" Ngươi nói rõ cho bổn vương biết , rốt cuộc là ai ăn gan hùm mật gấu dám tung tin đồn thất thiệt ? "
Tên hạ nhân bên dưới quỳ rạp xuống đất , run sợ nói
" Bẩm ... Bẩm Vương gia . Tin đồn xuất hiện quá nhanh đến nay đã lan ra khắp kinh thành , quy mô lớn như vậy thật sự ... thật sự rất khó để tra ra cội nguồn "
" Hồ đồ . Ngươi còn dám nói không thể tra ra ? Bổn vương không quan tâm . Nội trong ba ngày bổn vương không muốn nghe thấy ai nhắc đến tin đồn vô căn cứ đó nữa . Ngươi làm không được thì xác định đầu người hai nơi đi " . Nói rồi cũng không để ý người bên dưới , phất tay áo tức giận bỏ đi . Dám động đến người của hắn , kẻ này thân thế cũng không tầm thường
Tên hạ nhân quỳ bên dưới nghe vậy thật sự không thể chịu nỗi , sắp xỉu đến nơi . Nhưng vì muốn giữ lại mạng không còn cách nào khác phải chạy ngay đi làm việc
Không biết bằng cách nào đó , quả thật trong vòng ba ngày tin đồn về ' hoa ngũ sắc ' cùng bạch y nam tử không còn ai nhắc đến
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro