Chương 34
Ăn xong bữa tối, hai người đã rất mệt mỏi, lúc đầu Khương Diệc Ngưng còn nghĩ sẽ cùng Trang Mạch Tuyên ngắm cảnh đêm, hai người đã đi bộ cả ngày nên chân có chút run rẩy, vì vậy bỏ đi ý niệm trong đầu, nhanh chóng quay về phòng nghỉ ngơi. Cũng may nhóm chương trình vẫn còn tâm, tuy là lúc đi không được đón xe, nhưng lúc trở về có thể đón, Khương Diệc Ngưng thuận tay gọi một chiếc taxi, nhiếp ảnh gia ngồi ở phía trước, cô và Trang Mạch Tuyên ngồi ở ghế sau.
Tuy là khoản cách không tính là quá xa, mất nữa giờ để đón xe, một ngày trầm tĩnh lại, cũng cảm thấy mệt mỏi. Mặc dù mệt mỏi, Trang Mạch Tuyên vẫn có thể ngồi thẳng, hoàn toàn không cho người bất kỳ cảm giác thư giãn, Khương Diệc Ngưng tự nhận là làm không được, chỉ chốc lát cô cảm thấy mí mắt càng ngày càng nặng, thân thể không ngừng nghiêng. Vô tình dựa vào vai Trang Mạch Tuyên, cô vội vàng tính lại nói câu xin lỗi.
Ngược lại Trang Mạch Tuyên cảm thấy không quan trọng, chỉ là nhìn thấy Khương Diệc Ngưng ngồi ở đó ngã trái ngã phải thực ra có chút thương cảm. nàng suy nghĩ một chút, vỗ vỗ bả vai, ý bảo cô có thể dựa vào. Nếu Trang Mạch Tuyên nói như vậy, Khương Diệc Ngưng tất nhiên sẽ không từ chối, ngược lại cô còn thấy vui vẻ. Vì vậy ôm lấy khéo miệng, hài lòng tựa ở trên vai Trang Mạch Tuyên. Khuôn mặt của nhiếp ảnh gia ẩn đằng sau camara lộ ra một nụ cười hứng thú, người lái xe Thái Lan nhìn sang và nói một câu bằng tiếng thái.
Đến khi hai người trở về khách sạn, nhìn thấy nhóm của Lô Kiên Quyết và Yuko đã về trước. Lô Kiên Quyết nhìn qua tuy là trầm mặc ít nói, có một thân thể cường tráng, lại có thể biết làm bánh kem pha cà phê. Hắn thấy các nàng trở về, đem bánh kem vừa làm xong đặt lên bàn và quay về phòng một cách hào hứng. Khương Diệc Ngưng và Trang Mạch Tuyên nhỏ giọng nói cảm ơn, Yuko ngồi đối diện nhấp nhẹ miếng bánh kem.
" Diệc Ngưng tỷ, Trang tiểu thư " Yuko nhìn thấy họ ở phía đối diện, lịch sự chào hỏi, các nàng cũng chào hỏi, Khương Diệc Ngưng gật đầu, cô và Trang Mạch Tuyên phải đi trước, có chút tò mò về những gì người khác đã chọn, vì vậy liền hỏi mấy câu.
" hôm nay hai người ăn tối như thế nào? Những người khác chọn cái gì a? " Khương Diệc Ngưng thỉnh thoảng cũng có chút nhiều chuyện, cô muốn hỏi thăm các nhà hàng khác, nếu như không tệ thì mình sẽ dẫn Mạch Tuyên đi.
" Tôi và Lô Kiên Quyết chọn cái gần nhất, Tả Ngiêng và Tử tiểu thư chọn nhà hàng nào ở phía bên của ngôi chùa, hình như là khá xa, các tổ khác tôi cũng không biết." Yuko dùng tiếng trung nói lưu loát, tuy nàng là người Nhật Bản, nhưng nói tiếng trung rất hay, thỉnh thoảng phát âm cũng không giống, cũng có thể làm cho người nghe hiểu.
" Ah, như vậy a, ước chừng bọn họ còn rất lâu mới trở về, tôi và Mạch Tuyên đi nghỉ ngơi, không biết ngày mai sắp xếp thế nào"
" Ân, Diệc Ngưng tỷ, Trang tỷ ngủ ngon"
" Cô cũng ngủ ngon"
Khương Diệc Ngưng kết thúc câu chuyện, cùng Trang Mạch Tuyên trở về phòng, hai người đi vào phòng, cảm thấy giường được sửa sang lại, nhưng bao gối phải tự mình làm. Nghĩ đến nhóm chương trình nói rằng chuyến đi là hoàn toàn tự mình làm, Khương Diệc Ngưng kêu rên một tiếng. Xin vui lòng, ngay cả khi muốn chơi theo cách này, ít nhất cũng cho họ thời gian nghỉ ngơi .
Vì vậy nhìn vào chăn gối trong tủ, Khương Diệc Ngưng chau mày, Trang Mạch Tuyên rõ ràng là không muốn di chuyển. Sau một hồi, Khương Diệc Ngưng nói Trang Mạch Tuyên đi tắm, nơi đây để cho cô làm. Trang Mạch Tuyên đương nhiên sẽ không để Khương Diệc Ngưng làm một mình, nhưng mà nàng ở nhà đều có người làm, những chuyện như vậy cũng không cần nàng làm, nhìn bao gối và chăn một lát, Trang Mạch Tuyên ngỡ ngàng nhìn một chút, quyết định đi đến Khương Diệc Ngưng và tìm hiểu.
Nhìn thấy Khương Diệc Ngưng đem chăn nhét vào vỏ chăn, và sau đó vặn nó bằng dây buộc cố định bên trong, làm xong rất nhanh, lại thấy Khương Diệc Ngưng theo gốc chăn giật vài cái, rất nhanh chăn liền hoàn chỉnh. Trang Mạch Tuyên ở một bên giương mắt mà nhìn, thấy nàng ngây ngườI, Khương Diệc Ngưng nhịn không được liền cười rộ lên. Xem ra ở mặt này Trang Mạch Tuyên thật giống một đứa ngốc.
" Mạch Tuyên, cô học xong chưa? " Khương Diệc Ngưng hỏi, mà Trang Mạch Tuyên thành thực lắc đầu, sau đó lại gật đầu. Mặc dù nàng không có thao tắc, nhưng nguyên tắc cơ bản là dễ hiểu, nó không phải là khó khăn.
" Hôm nay quá mệt mỏi, tôi giúp cô làm, lần sau là tới phiên cô." Khương Diệc Ngưng nói như vậy, Trang Mạch Tuyên cũng không cố chấp, hai người đem cái chăn xếp xong đặt lên giường, lúc đầu giường rất lớn, thả cái chăn có vẻ nhỏ đi rất nhiều.
Khương Diệc Ngưng làm để cho Trang Mạch Tuyên đi tắm, cô ngồi một bên trên ghế salon, suy nghĩ đêm nay ngủ như thế nào. Giường là giường đôi, bỏ chăn lên thật sự nhỏ đi rất nhiều. như mà Trang Mạch Tuyên vẫn không có thói quen ngủ cùng người khác, thế sẽ làm Trang Mạch Tuyên ngủ không ngon, cũng sẽ ảnh hưởng tới buổi ghi hình ngày mai. Khương Diệc Ngưng bỗng nhiên rối rắm, sớm biết....cô qua ngủ chung với Yuko rồi nha. Dù sao so với việc cùng Trang Mạch Tuyên ngủ chung, cô vẫn không nở làm cho Trang Mạch Tuyên mỗi đêm đều mất ngủ.
Mà vấn đề cũng giống như vậy, Trang Mạch Tuyên cũng ở trong phòng tắm suy nghĩ, thật sự nàng không quen ngủ với người khác, thứ nhất luôn cảm thấy rằng bên cạnh có người, thứ hai nàng rất nhạy cảm với mùi. Nghĩ đến đêm nay có thể sẽ không ngủ ngon, Trang Mạch Tuyên cũng có chút hối hận, vì sao không gọi Trương San nói với chương trình xếp cho mình một cái giường khác.
Trang Mạch Tuyên tắm xong đi ra, Khương Diệc Ngưng bước vào, trước hết nàng nằm lên giường. Như trước đây, đồ dùng trên giường đều mới, rất thoải mái, rất meèm mại, nhìn cái gối bên cạnh, Trang Mạch Tuyên nghĩ Khương Diệc Ngưng khi nào mới tắm xong. Có thể đợi hai mươi phút, ba mươi phút, một giờ trôi qua, đến khi Trang Mạch Tuyên bởi vì mệt mỏi mà ngủ say, Khương Diệc Ngưng mới chậm rãi từ phòng tắm đi ra.
Trong phòng chỉ còn ánh sáng đèn ngủ nhàn nhạt, lại đủ để cho Khương Diệc Ngưng thấy rõ khuôn mặt Trang Mạch Tuyên, thấy người này ngủ một cách bình thản, Khương Diệc Ngưng mệt mỏi đi tới bên giường, thận trọng lên giường. Cô cố ý tắm lâu như vậy chính là làm cho Trang Mạch Tuyên ngủ trước. Nếu Trang Mạch Tuyên cảm thấy có người bên cạnh không ngủ được, vậy hãy để cho nàng ngủ lúc không có người thì tốt hơn.
Khương Diệc Ngưng nghĩ, thân thể uể oải khiến cô buồn ngủ, nhưng đôi mắt lại nhìn Trang Mạch Tuyên, không muốn nhắm lại. Đây là lần thứ hai cô ngủ chung với Trang Mạch Tuyên. Nàng thật rất đẹp, ngay cả khi ngủ cũng rất đẹp. Khương Diệc Ngưng bị thu hút, không tự chủ được muốn tiến tới, cô muốn hôn Trang Mạch Tuyên, một cái cũng được. khi tiến gần tới, Khương Diệc Ngưng lại dừng lại.
Cô biết mình sinh ra ý nghĩ vừa rồi rất vô sỉ :v, không khác gì thừa dịp lấn tới, nghĩ như vậy, Khương Diệc Ngưng nhìn Trang Mạch Tuyên ngủ, cúi đầu hôn một cái
Suy nghĩ chi không biết, cuối cùng cũng hôn con người ta :v
" Mạch Tuyên, ngủ ngon, hy vọng cô có thể ngủ cho đến sáng ."
Khương Diệc Ngưng nói xong, cũng nhắm mắt lại ngủ, chỉ bất quá nguyện vọng của cô lại không thể thực hiện. Trang Mạch Tuyên nữa đêm mơ mơ màng màng tỉnh lại, dĩ nhiên là nhận ra Khương Diệc Ngưng. Khương Diệc Ngưng có mùi hương khác với người khác, cô ấy không dùng nước hoa, có thể trên người luôn có mùi trái cây nhàn nhạt, lại được trộn với những mùi hoa khác. Trang Mạch Tuyên xem qua Khương Diệc Ngưng dùng sữa tắm cùng dầu gội đầu, chính mình là người đại diện cho sản phẩm này, chính mình rõ nhất mùi hương này.
Trang Mạch Tuyên nói không được, lại cảm thấy mùi trên người Khuơng Diệc Ngưng dễ ngửi vô cùng, nhàn nhạt, không quá nồng và sẽ không hoàn toàn biến mất, làm cho cảm giác rất thoải mái. Trang Mạch Tuyên nhích lại ngửi nên đã làm cho khoảng cách gần hơn, và một lần nữa chìm vào giấc ngủ.
Cho nên, khi Khương Diệc Ngưng thức dậy, cảm giác được có hơi thở đang thổi vào tai cô, và khuôn mặt của Trang Mạch Tuyên. Khương Diệc Ngưng sững sờ, phản ứng đầu tiên là mình phải kiểm soát để không tiến đến bên Trang Mạch Tuyên, cô cảm thấy có chút ngượng ngùng, vội vã xê dịch ra tí, lại phát hiện cơ thể mình sắp rớt xuống giường, lúc này mới vội vàng dừng lại.
Khương Diệc Ngưng nghiêng đầu, liếc nhìn phía bên kia của Trang Mạch Tuyên, quả nhiên, có một khoảng trống như vật, mà.... Khương Diệc Ngưng không nghĩ tới nữa đêm Trang Mạch Tuyên sẽ lại gần, nhất là sáng sớm ngủ dậy thấy được người mình thích, hình ảnh như vậy rất đẹp và yên tĩnh, làm cho Khương Diệc Ngưng cảm thấy thỏa mãn, mà khuôn mặt Trang Mạch Tuyên lúc đang ngủ rất ôn nhu cũng đủ làm cho lòng cô dao động rồi.
Xem ra nguyện vọng của mình trước khi ngủ cũng thành hiện thực, Mạch Tuyên ngủ rất ngon.
" Mạch Tuyên, dậy đi, chương trình sắp bắt đầu rồi." Khương Diệc Ngưng nhẹ nhàng vỗ bả vai Trang Mạch Tuyên một cái, có thể tật xấu của Trang Mạch Tuyên lại tái phát, cộng thêm mùi hương trên người Khương Diệc Ngưng. Nàng nhịn không được lần nữa sát vào, hơn nữa đem khuôn mặt chôn vào ngực Khương Diệc Ngưng, bộ phận mềm mại bị Trang Mạch Tuyên gối đầu, hô hấp của Khương Diệc Ngưng bị kiềm hãm, hoàn toàn không nghĩ tới Trang Mạch Tuyên ngủ say đến vậy.
Nhìn nàng như con mèo con ở trong lòng ngực mình cọ xát, mặt Khương Diệc Ngưng có chút đỏ, rồi lại luyến tiếc không muốn đánh thức Trang Mạch Tuyên dậy. Cô nhịn không được duỗi tay ôm lấy Trang Mạch Tuyên, đồng thời ưỡn ngực ra, làm cho Trang Mạch Tuyên dựa vào thoải mái hơn. Trang Mạch Tuyên chỉ cảm thấy vật thể mềm mại kia dựa vào rất thoải mái, hoàn toàn không nghĩ chỗ đó, dù sao ý thức của nàng cũng chưa khôi phục, trong lòng tự nhiên thốt ra.
" Khương Diệc Ngưng, trên người cô thơm quá ." vừa dứt câu, nhiếp ảnh gia của chương trình đột nhiên phá cửa vào, một tiếng kèn chói tai vang lên còn hét lên một tiếng, ngôi sao khách mời, sáng sớm kiểm tra đột xuất ! Mé bất lịch sự vãi :v Khương Diệc Ngưng ngây người nhìn bọn họ, mà người của chương trình cũng không nghĩ tới hai người ôm nhau thân mật như vậy, nhất là Trang diễn viên ưa nhã và cao quý lại đem mặt chôn ở nơi đó.
Người của chương trình lúng túng lui ra người, chỉ để lại vẻ mặt hoảng sợ của Khương Diệc Ngưng, còn đánh thức Trang Mạch Tuyên vì tuột huyết áp nên ngồi ngây người ở đó, Khương Diệc Ngưng thấy Trang Mạch Tuyên ngây người còn lộ ra chút biểu hiện tức giận, cô vội vàng lấy một viên kẹo trong hành lý nhét vào miệng nàng. Hành động này, làm cho sắc mặt Trang Mạch Tuyên trở lại bình thường.
" Mạch Tuyên, vừa rồi tổ chương trình...."
" Đánh thức tôi dậy."
" Ngạch...không phải, bọn họ đã đánh thức cô dậy, nhưng nó không phải là trọng điểm."
------------------------------
Đã để mọi người đợi lâu, xin lỗi hen :v
Mà dạo này tui bận lắm nên chắc sẽ ra chương lâu, mong mọi người thông cảm.
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ !!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro