Chương 32
Tuy rằng ở Hawai rất là vui, nhưng cũng đã đến lúc rời đi. Sáng sớm hôm sau, Trang Mạch Tuyên và Khương Diệc Ngưng cùng lúc thức dậy, hai người vội vàng tắm rửa, trang điểm và thu dọn hành lý, dù sao hôm nay còn phải bay nữa, buổi chiều không chừng còn có buổi quay hình, có thể nói là ngày hôm nay mệt chết đi được.
Trong lúc đang thu thập hành lí, Khương Diệc Ngưng nhìn thấy cái áo tắm, vốn định mang đi tắm biển nhưng bởi vì tổ tiết mục thông báo không có thời gian nên phải hủy bỏ, tuy rằng không thể cùng Trang Mạch Tuyên tắm biển, nhưng lần này ở Hawai cùng Trang Mạch Tuyên như vậy cũng đã đủ lắm rồi. Cô và nàng còn cùng nhau chụp ảnh nữa, thì có gì mà không đủ nữa.
Mang theo tâm tình tốt, Khương Diệc Ngưng ngâm nga hát, cô lấy từ trong vali ra mấy viên kẹo cho Trang Mạch Tuyên, người kia cười cười nhận lấy. Khương Diệc Ngưng thích Trang Mạch Tuyên như vậy, kỳ thực cô không cần nàng nói lời cảm ơn, như vậy thật rất khách khí, xa lạ. Nghĩ đến trước đây người này còn không muốn nhận lấy kẹo của mình, mà hiện tại dã trực tiếp nhận lấy, Khương Diệc Ngưng quay lại nhìn Trang Mạch Tuyên đem viên kẹo bỏ vào trong miệng, hài lòng.
Đoàn người sau khi thu thập xong, liền lên xe thẳng đến sân bay. Ở trên xe Kỳ Niệm Ông cho cô biết trạm hành trình kế tiếp, quả nhiên là thủ đô của Thailand, Bangkok. Trước đây, Khương Diệc Ngưng đã từng đi công tác ở Thái Lan hai lần, một lần là đi quay phim, lần còn lại là đi làm người mẫu đại diện. Mà lần này đi cùng Trang Mạch Tuyên, hiển nhiên so với hai lần trước đáng mong đợi hơn rất nhiều.
Lúc đến sân bay, tổ tiết mục dùng loa thông báo trạm tiếp theo, mọi người đều làm hành động ngạc nhiên rất khoa trương. Khương Diệc Ngưng cũng làm vậy, nhìn thấy Trang Mạch Tuyên sững sờ bất động, cô không rõ nàng đang làm gì. Khương Diệc Ngưng không nhịn được cười, ừ ừ Tuyên Tuyên làm phản ứng này lại rất thích hợp với nàng.
Sau khi lên khoang máy bay, Khương Diệc Ngưng vốn muốn ngôi cạnh Trang Mạch Tuyên, tất cả mọi người được tự do chọn chỗ ngồi, cô đương nhiên vẫn theo như cũ, nhưng mà khi đi tới, Tiểu Lâm đã đứng cạnh Trang Mạch Tuyên: " Trang tỷ, tôi có thể ngồi bên cạnh cô không?" Tiểu Lâm năm nay vừa 22 tuổi, gọi Trang Mạch Tuyên một tiếng tỷ cũng không đáng trách. Trang Mạch Tuyên cùng nàng không quen biết nhưng cũng không thể ở trước mặt mọi người từ chối, đành gật đầu đồng ý.
Khương Diệc Ngưng biểu môi, không nghĩ tới sẽ như thế này, cô nhìn xung quanh, chỉ còn hai bên trái phải cạnh Từ Tiểu Hàm, mà Lô Nghị thì đã giành khoang hạng nhất chỉ có một chỗ rồi, Tả Dĩ Nam nhìn cô cười, như là rất mong chờ chính mình đi tới, Khương Diệc Ngưng cười cười, bước đến, trực tiếp ngồi ở bên cạnh Akutagawa Yuko.
Tiểu cô nương ngẩng người nhìn ngoài cửa cửa sổ, nhìn thấy bản thân mình quay sang, lễ phép gật đầu chào, Khương Diệc Ngưng cũng cười cười, nhưng bởi vì không có Trang Mạch Tuyên ngồi bên cạnh mà có chút mất mác. Máy bay rất nhanh cất cánh, Khương Diệc Ngưng vài lần quay sang nhìn Trang Mạch Tuyên, đều phát hiện Tiêu Lâm đang cùng nàng nói cái gì, mà Trang Mạch Tuyên thỉnh thoảng đáp lại nàng. Khương Diệc Ngưng nhìn thấy liền cảm thấy có chút không vui, buồn bực tựa đầu trên ghế, nhìn ra cửa sổ.
" Khương tiểu thư rất muốn ngồi cùng với Trang tiểu thư sao?"
Lúc này, Akutagawa Yuko dường như đã nhận ra sự bất thường của cô, nhẹ giọng hỏi, Khương Diệc Ngưng lắng nghe, gật gật đầu, lúc này mới đặc biệt chú ý tới Akutagawa Yuko. Kỳ thật cố ấy chính là khách mời mà Khương Diệc Ngưng tương đối có cảm giác hứng thú.
Tiểu cô nương nhìn qua khoảng chừng 15 tuổi, cao khoảng 1m65, ở Nhật Bản cũng coi như là có vóc dáng tốt, nàng luôn ăn mặc sạch sẽ chỉnh tề, nhìn qua cảm giác như là học sinh trung học ở Nhật bản. Sau đó Khương Diệc Ngưng mới biết được, kỳ thực nàng đã 18. Bất quá ở Nhật bản 20 tuổi mới được gọi là trưởng thành, nghiêm túc mà nói thì Akutagawa Yuko cũng còn là thiếu nữ vị thành niên.
Thiếu nữ mang trên người nhàn nhạt mùi trái cây, nói chuyện cũng luôn luôn nhẹ nhàng, mềm mại, làm cho cô có cảm giác rất thoải mái. Tóc đen dài tán ở trên vai, lộ ra khuôn mặt tinh xảo. Khương Diệc Ngưng nhìn nàng một hồi, bỗng nhiên muốn cùng nàng tâm sự. Dù sao Akutagawa Yuko ở chỗ này chắc rất nhàm chán, Tiêu Lâm và Tiểu Tử Hàm bình thường luôn cùng nhau hành động, mà Lô Nghị luôn muốn cùng cô hợp tác, lại rõ ràng không muốn cùng Akutagawa Yuko nhiều lời.
" Yuko, tôi có thể gọi cô như vậy không?"
" Có thể chứ, rất nhiều người đều gọi tôi như vậy, Khương tiểu thư cũng có thể"
" Vậy cô cũng đừng gọi tôi Khương tiểu thư nữa, gọi tôi Diệc Ngưng được rồi"
" Dạ.. Diệc Ngưng sao? Hình như như vậy không phù hợp quy tắc lắm"
" Vậy cô gọi tôi Diệc Ngưng tỷ cũng được, nơi này là Trung Quốc, cũng không có nhiều quy tắc như vậy"
" Được"
Khương Diệc Ngưng và Yuko nhẹ giọng trò chuyện với nhau, thực ra cô đối với Yuko có chút ngạc nhiên, trước đó cô có nghe qua nhóm nhạc thần tượng Nhật bản, như AKB48, hay Nogizaka 46, những nhóm nhạc nữ với rất nhiều thành viên, cô biết Yuko không phải là trong nhóm nhạc thần tượng, nhưng cô lại suy nghĩ rằng nhóm nhạc của Yuko cũng có nhiều thành viên như vậy.
" Diệc Ngưng tỷ, nhóm chúng tôi không có nổi danh như AKB48 hay Nogizaka 46, bất quá lúc debut đã có hơn 30 người, nhưng tôi chỉ ở trong một nhóm nhỏ thôi." Nói đến nhóm của mình, Yuko bổng nhiên cười rộ lên. Nghe được nàng nói tuổi, Khương Diệc Ngưng tò mò hỏi lúc đó nàng bao nhiêu tuổi, lúc debut nàng mới 13 tuổi, Khương Diệc Ngưng cảm giác thật sâu sắc mình không còn trẻ nữa.
Hai người câu được câu không trò chuyện, máy bay rất nhanh đã tiếp đất, đến Thái Lan. Khương Diệc Ngưng cùng Yuko xuống máy bay, sau đó liền vấy tay chào chạy đến bên cạnh Trang Mạch Tuyên. Cô làm bộ dáng đáng thương nhìn Trang Mạch Tuyên, bĩu môi làm nũng, bộ dáng rất ủy khuất. Trang Mạch Tuyên nhìn cô rất buồn cười, nàng đương nhiên biết vì sao Khương Diệc Ngưng có bộ dáng này.
Thật ra Trang Mạch Tuyên cũng muốn ngồi bên cạnh Khương Diệc Ngưng, nhưng Tiểu Lâm cũng đã nói, thật không tiện từ chối. Suốt chuyến bay Tiểu Lâm hướng nàng hỏi rất nhiều chuyện, nếu không thì cũng hướng mình chụp ảnh, nói trắng là là cùng mình lôi kéo làm quen. Rõ ràng nói là người hâm mộ của mình nhưng lại ngay cả mình đóng phim gì và tên cũng không biết.
Trang Mạch Tuyên thích ở trên máy bay an tĩnh nghỉ ngơi, lại bị Tiểu Lâm làm cho một đường không thể chợp mắt, nếu như không phải nàng dùng lí do tổ tiết mục không cho tiết lộ thông tin làm lí do cự tuyệt chụp ảnh, sợ là Tiểu Lâm đã sớm không đợi được cùng mình chụp ảnh post weibo. Nếu như dùng 1 câu để hình dung chuyến bay hôm nay thì đó chính là... khổ không thể tả.
Lúc máy bay hạ cánh, đương nhiên tổ tiết mục lại quay phim một phen, sau đó liền đi trước sắp xếp hành lý. Cuộc hành trình đến Thái Lan này không có ở khách sạn nữa mà là ở 1 căn biệt thự. Biệt thự có hai tầng, tầng một là của 3 nam khách mời, mà tầng thứ 2 là của 5 vị khách nữ. Bên trong biệt thự không có an bài nhân viện vệ sinh và đầu bếp, nói cách khác tất cả các khách mời phải tự nấu nướng và dọn dẹp, cuộc hành trình ở Thái lan này kéo dài 7 ngày.
Đối với các khách mời đây là một cuộc khảo nghiệm, dù sao bọn họ sẽ cùng nhau 7 ngày tiếp theo, tất cả mọi việc đều phải phân công. Đến biệt thự, ba nam mỗi người một phòng. Mà mỗi lầu cũng chỉ có 3 gian phòng, nói cách khác, phải có người ở chung. Khương Diệc Ngưng lần này dọc đường đều đi theo Trang Mạch Tuyên, rất sợ lại bị người nào đó lại cướp Trang Mạch Tuyên đi, quả nhiên Tiêu Lâm tuy thấy mình cũng ở đây, nhưng vẫn mang hành lý đi tới.
" Trang tỷ, tôi có thể cùng cô một phòng không?" Tiêu Lâm mang theo nụ cười có lúm đồng tiền nói. Nghe được nàng nói như vậy Trang Mạch Tuyên lòng vạn phần không muốn. Chuyến bay có mấy giờ đã phiền phức không chịu được, huống chi là bảy ngày tiếp theo đều phải ở cùng với người này. Trang mạch Tuyên vốn định cự tuyệt, nhưng Khương Diệc Ngưng đã nhanh hơn nói.
" Thật ngại ngùng Tiêu Lâm, Mạch Tuyên đã cùng tôi ở cùng một phòng". Khương Diệc Ngưng nhạt nhẽo cười nói, nhưng trong mắt định ý rất rõ ràng, hoàn toàn không bị máy quay quay được. Tiêu Lâm nhìn dáng vẻ Khương Diệc Ngưng tức giận dắt Từ Tiểu Hàm vào một phòng, Khương Diệc Ngưng cũng lôi kéo Trang Mạch Tuyên về phòng.
Toàn bộ quá trình Yuko đứng một bên an tĩnh nhìn, nàng mừng rỡ chính mình ở một mình, chỉ còn lại một mình nàng đương nhiên nàng sẽ ở một mình phòng còn lại. Vấn đề chia phòng đã xong. Vào phòng Tiêu Lâm đem hành lý ném xuống đất, vẻ mặt tức giận, Từ Tiểu Hàm biết nàng không thoải mái cái gì, nhưng trong lòng cũng có chút bất mãn.
Tiêu Lâm này ở trên máy bay vứt bỏ mình, muốn cùng Trang Mạch Tuyên tạo quan hệ. Bất quá Từ Tiẻu Hàm cũng không muốn làm căng với Tiêu Lâm, nàng thật vất vả mới được tham gia SE, mục đích là muốn tìm một người bạn, có ít hơn một người bạn còn hơn có một có kẻ thù, huống chi nàng còn không vừa mắt Khương Diệc Ngưng hơn Tiêu Lâm.
" Tiêu Lâm, đừng tức giận, còn có cơ hội lần sau". Tiểu Tử Hàm nhẹ giọng an ủi, ngược lại khiến Tiêu Lâm mở lời nói. "Không phải vậy, tôi không tức giận, tôi chính là không rõ vì sao Trang Mạch Tuyên lại để cho Khương Diệc Ngưng bề bên chứ? Cô có thấy nữ nhân kia vừa mới thể hiện sắc mặt với tôi, thật rất đáng ghét. Tôi xem ra, Trang Mạch Tuyên có thể bị cô ta bỏ bùa rồi, cũng không phải tốt đẹp gì".
Tiêu Lâm thấp giọng nói, mà Từ Tiểu Hàm cũng ở một bên gật đầu, Trang Mạch Tuyên lần này là khách mời đặc biệt nhất, có thể bên cạnh nàng và cùng nàng một nhóm, tự nhiên vai diễn không phải ít, Từ Tiểu Hàm ban đầu cũng có dự định nhưng hoàn toàn không có cơ hội. Hai người tôi một câu cô một câu, ban đầu là quở trách Khương Diệc Ngưng, sau lại là nói đến Trang Mạch Tuyên cũng vậy.
Ở phòng đối diện, Khương Diệc Ngưng sẽ không nghe được các nàng đối thoại, thế nhưng có thể cùng Trang Mạch Tuyên ở cùng 1 phòng, nàng sớm đã quên chuyện không thoải mái lúc nảy. Thấy cô ngâm nga hát ở trên giường, gường cũng rất lớn cho dù hai người ngủ cũng sẽ không có chen nhau, nhưng Trang Mạch Tuyên cũng không có quen lắm với chuyện ngủ cùng người khác, nhưng may mắn nàng cùng Khương Diệc Ngưng, nếu đổi thành Tiêu Lâm, thì phiền chết đi được.
" Mạch Tuyên, cô đang suy nghĩ gì?" Khương Diệc Ngưng ngắm nhìn Trang Mạch Tuyên cười nói, lập tức thấy Trang mạch Tuyên đang quấn quích cái gì, còn tưởng rằng nàng muốn cùng Tiêu Lâm cùng một phòng, không khỏi có chút khẩn trương.
" Đang suy nghĩ gì? Tôi nghĩ ... tổ tiết mục chỉ sắp xếp một cái gường thôi..."
Trang Mạch Tuyên nói còn chưa dứt lời, Khương Diệc Ngưng đã kích động ngồi dậy, cô đã có chút quên nàng không có thói quen cùng người khác ngủ, chính cô tự nhien quên mất điễm này, nghĩ tới đây, cô suy tư một lúc, không lẽ chính mình phải qua ngủ cùng Yuko? Để Trang Mạch Tuyên một phòng?
" Mạch Tuyên, cô không có thói quen sao? Hay là để tôi qua phòng Yuko ngủ, gian phòng này để cho cô?" Khương Diệc Ngưng rất là tri kỉ, còn hơn mình và Trang Mạch Tuyên thêm khó xử. Cảm giác được sự săn sóc của cô, Trang Mạch Tuyên lắc đầu, nàng không phải người tùy hứng, nếu đã cùng Khương Diệc Ngưng một phòng nếu như lúc này đổi lại, lúc lên hình sẽ không tốt. Trang Mạch Tuyên muốn mình lưu lại, Khương Diệc Ngưng vui vẻ đứng dậy, tiến đến trước mặt nàng.
" Mạch Tuyên, hôm nay ngây thơ thật kỳ quái, nhiều người đều muốn ở cùng cô, tôi sợ chính mình chậm một bước, cô bị người khác đoạt đi mất."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro