Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Ăn tối

Sở Nhiễm ngạc nhiên, không thể tin, tức giận kèm theo cái sắc mặt, trắng, xanh rồi đỏ bừng lên. Tất cả đều này đều nằm trong mắt của Lý Tiểu Trình.

Trong lòng một bụng nghĩ xấu người khác không dám nói ra, Lý Tiểu Trình hừ lạnh nhếch mép nghĩ Sở Nhiễm mới nghe người ta nói vài câu đã thành ra cái bộ dáng này rồi, đúng là... háo sắc đi.

"Tình nhân trong mộng của nam nhân? Vậy, có ở trong mộng của Tử Hiên anh không a?" Âu Dương Cẩn mượn lời nói đùa nhưng muốn câu trả lời là thật, lời nói giọng điệu sắc bén.

Vương Tử Hiên nhận lại cuốn sổ, xé ra cái trang giấy có chữ ký, bước lên một bước đưa mặt gần sát vào lỗ tai của Âu Dương Cẩn, lời nói cực kỳ ái muội, "Kỳ thật, Cẩn cũng là tình nhân trong mộng của tôi nha." Nói xong liền thổi nhẹ một hơi vào tai cô. Rồi quay sang nói tiếp, "Còn Sở tổng..."

Thấy cái người này quá giới hạn rồi, Lý Tiểu Trình nắm lấy cổ áo từ phía sau kéo hắn trở lại, đưa tay bụm miệng hắn, nói với hai người kia, "Sở tổng, Âu Dương tiểu thư, chúng tôi còn có chuyện, chúng tôi đi trước."

Một đường nắm lấy hắn kéo đi, mặc cho hắn ô ô muốn nói chuyện nhưng vẫn không buông. Trong lòng oán trách cái người này nhưng quan trọng là vẫn đang tiếc rẻ cái cuốn sổ tay kia của chính mình, ngay cả bản thân cô cũng nâng niu không dám làm rách một góc mà hắn lại không xin phép hỏi han mạnh tay xé mất một trang, đáng ghét.

Âu Dương Cẩn khó chịu nhìn bóng hai người đi mất liền nhìn qua Sở Nhiễm vẫn đang nhìn theo đường đi của hai người kia liền nói: "Tiểu Nhiễm, cậu cũng thích hắn sao? Tớ nghĩ nếu không bị cô gái kia ngăn lại hắn nhất định nói cậu cũng là tình nhân trong mộng của hắn."

"..."

"Tiểu Nhiễm chẳng lẽ cậu cũng động tâm!"

"..."

"Tớ thấy hắn rất hiểu Tiểu Nhiễm nha."

"..."

"Không nói chuyện tức là tớ nói đúng rồi!"

"Âu Dương Cẩn." Giọng điệu Sở Nhiễm lạnh lẽo, "Nhìn hắn là biết sắc lang, cậu không thấy sao, đi ăn tối với người cô gái khác, còn nói cậu là tình nhân trong mộng, cậu nghĩ bình thường sao! Chỉ có cậu ngốc nghếch mới thích hắn!"

Lời này làm Âu Dương Cẩn nhớ ra, đúng rồi ha, thấy quan hệ của hắn cùng cô gái kia lại thân mật đến vậy. Nhưng mà cái bộ dáng này của Tiểu Nhiễm, là đang ghen sao?

Không còn lời ồn ào bên tai, Sở Nhiễm cảm thấy bực bội trong lòng không có giảm đi a. Càng nghĩ càng không thích hợp, chẳng lẽ lại giống như lời của Âu Dương Cẩn nói, chính mình động tâm sao, là vì Vương Tử Hiên sao. Nàng dậm chân mặc cho Âu Dương Cẩn đứng đó đánh giá này nọ mà bỏ đi ra ngoài trước.

Hai người kia một đường ra khỏi Thượng Mặc Cư, Lý Tiểu Trình đón xe taxi, hỏi địa chỉ nhà hắn. Đến nơi, cô ngồi trên xe nhìn hắn chầm chậm đi vào nhà rồi cũng yên tâm, nói địa chỉ cần đến tiếp theo, cứ như vậy mà về nhà.

.

Một ngày mới, nắng sáng dịu nhẹ phủ trên những người đi đường, làm người ta đi làm với một tâm trạng hân hoan, một tâm nhiệt tình trong công việc.

Lý Tiểu Trình ngồi trong phòng làm việc, đang xem cái nội dung sơ bộ xây dựng chiến lược quảng bá sản phẩm mới.

"Diêu tỷ, em thấy cái phần này không hợp nha, nếu bỏ đi...."

"Này này mọi người có thấy gì không?" Lại là cái tỷ tỷ với cái cặp mắt kính to, hớt ha hớt hải chạy ào vào bàn họp của nhóm.

"Chuyện gì, chuyện gì?" Ba bốn người xung quanh nổi máu nhiều chuyện.

"Tôi mới đi cùng thang máy với.... trai đẹp a!"

"Trời...!" Ba bốn người suy sụp! Trong đó cũng có Lý Tiểu Trình, tưởng chuyện gì.

Hà trưởng phòng lên tiếng, "Này này, đang giờ làm việc, lại trốn việc đi làm chuyện riêng."

Tỷ tỷ kia lên tiếng, "Em không có a, chẳng qua là đi thang máy cùng một anh đẹp trai nên muốn chia sẻ cùng mọi người thôi."

Hà Thanh: "Được rồi, được rồi, rồi cô nương đã lấy được bản kế hoạch chưa!"

"Đây đây, Tôn quản lý rất tốt, bảo là về làm hoàn chỉnh rồi đưa lên thẳng Sở tổng duyệt qua."

Hà Thanh gật đầu biết gõ. Cả phòng trở lại làm việc bình thường.

Ngay lúc đó, tầng tám trong cùng công ty.

"Ngô lão gia, ông cứ yên tâm, Sở thị tuyệt đối sẽ không làm ông thất vọng, qua ngày đấu thầu, đích thân cháu sẽ qua đó." Sở Nhiễm cung kính nói.

Ngô lão gia cũng gật đầu tỏ ý đã biết, rồi liếc mắt đến một thanh niên bên cạnh.

Thanh niên bên cạnh liền lên tiếng, "Sở tổng khách khí, chúng tôi cũng rất xem trọng Sở thị. Một khi đã thống nhất như vậy, chúng ta cũng đi trước."

Ngô lão gia ho khan một tiếng, rồi quay sang chỗ khác như không để ý hai người

Thanh niên bên cạnh nghe vậy liền lên tiếng nói nhỏ, "Sở tổng không biết tối mai cô có rảnh không, tôi muốn mời cô một bữa cơm."

Sở Nhiễm liếc mắt nhìn Ngô lão gia một chút rồi nhìn hắn, gật đầu đồng ý, "Không thành vấn đề."

Thanh niên kia nghe vậy liền yên tâm, "Kia vậy chúng ta đi trước. Sở tổng cũng không cần tiễn đâu." Rồi gật đầu chào tạm biệt đi nhanh đến bên cạnh Ngô lão, hai người rời khỏi Sở thị.

Nói là không cần tiễn nhưng Sở Nhiễm vẫn đi cùng hai người họ đến thang máy, cửa thang máy vừa đóng lại nàng thở ra một tiếng, đi trở lại văn phòng đối với cái người Vương Tử Hiên kia nói, "Anh, theo tôi!"

Vương Tử Hiên cảm nhận được sát khí, trong lòng oán than vì cái gì chịu bực dọc ở đâu rồi trút giận lên hắn, nhưng đành phải nghe lời bước vào.

...

Sau một màn giáo huấn Vương Tử Hiên này nọ, lại nhớ đến đêm qua hắn đi với Lý Tiểu Trình lại làm trò ái muội với Âu Dương Cẩn, bức xúc thay khuê mật.

Tội cho Âu Dương Cẩn thích hắn nhiều năm như vậy, hắn lại ngã ngớn vô tâm vô tình, chính mình là người ngoài mà còn thấy khó chịu thử hỏi người trong cuộc như Tiểu Cẩn thì như thế nào. Nhất định sẽ có một ngày giúp Âu Dương Cẩn trừng trị người này. Cái này ngay cả nàng cũng không biết vì Âu Dương Cẩn hay vì...chính mình.

Suy nghĩ này kia đấu khẩu các kiểu, cuối cùng cũng quyết định, công việc đặt trên đầu, mượn cái xác người này cùng chính mình đi đến buổi hẹn xã giao tối ngày mai. Ân, quyết định vậy đi, thà là nhờ tên ngã ngớn này còn hơn nhờ cái tên Tôn Chí Viễn kia.

Sở Nhiễm cũng không biết thanh niên đi cùng Ngô lão kia là ai ngoại trừ là đối tác trong công việc, là lần đầu tiên nhìn thấy hắn, thấy hắn một vẻ tây trang nghiêm trang mặt mài trắng trẻo tuy nhìn không giống là một công tử ăn chơi tráng táng nhưng mà phòng bị vẫn tốt hơn, hơn nữa hắn còn có người chống lưng là Ngô lão gia kia.

Hắn là người của Ngô lão, Ngô lão lại ở ngay đây, hắn ngỏ lời mời như vậy, mà Ngô lão lại không nói gì nhất định là cũng biết hoặc chính là ra chủ ý, nếu không đáp ứng như vậy là không nể mặt Ngô lão, hắn lại ở trước mặt Ngô lão này nói vài điều gì đó cũng là bất lợi cho Sở thị, lần hợp tác này đối Sở thị là nói một khoản khá lớn cùng vài con đường phát triển thị trường Ả Rập. Trên thương trường, tiểu nhân hay đại nhân còn không biết được, không thể không phòng.

Tuy trên mặt có ý chán ghét, lại cùng nhau mắng nhau một trận 'nói hết tâm tình' mà hắn cũng đã giải thích nguyên nhân tối qua tại sao lại như vậy tuy có chút ngờ vực nhưng thấy mặt hắn cũng thành ý liền tạm tin tưởng, "Hiện tại không nói tới cái này. Tối ngày mai, tôi được mời một bữa cơm, nhưng người này tôi cũng không chắc là tốt hay xấu, từ chối nhất định sẽ đắc tội với người. Cho nên--" Sở Nhiễm híp mắt nhìn Vương Tử Hiên, "Tối ngày mai, tôi cho phép anh làm bạn trai giả của tôi."

"Bạn trai!" Vương Tử Hiên kinh hãi, bà đây cần sao. "Ha ha, Sở tổng, cô nói đùa đúng không." Hắn cười ha hả đang định tìm chỗ ngồi xuống.

"Đùa hay không tối mai anh liền biết, chỉ cần làm tốt là được. Còn nữa, buổi chiều ngày mai khi tan sở liền đến văn phòng của tôi. Xong rồi, anh có thể về đi!" Lời nói liên tục cũng không cho hắn cơ hội chen lời, mà hắn có nói nàng cũng không thèm nghe.

Vương Tử Hiên đành ấm ức quay về. Một đường suy nghĩ, Âu Dương Cẩn thích hắn, Sở Nhiễm lại tìm hắn làm bạn trai nhất định nàng cũng thích hắn. Chắc chắn là vậy rồi. Chính mình được hai mỹ nhân xinh đẹp tài giỏi thích như vậy cũng cảm thấy đắc ý à nha, nhưng là trong lòng vẫn có chút bất an.

Bên này là vậy, bên kia Ngô Khiêm cũng bất đắc dĩ mà mời người, nhìn thấy trong mắt Sở Nhiễm nhất định là nghĩ hắn là một hoa hoa công tử, sau khi về đến công ty liền gọi điện ước định địa điểm cùng thời gian, Sở Nhiễm cũng nói là nàng đến cùng bạn trai, Ngô Khiêm cũng không quan tâm gì lắm, lại mạnh miệng chính mình đến cùng bạn gái, địa điểm vẫn là ở Thượng Mặc Cư. Vấn đề trước mắt là phải nhanh chóng tìm một người bạn gái nha, đương nhiên là bạn gái giả rồi. Đang vò đầu bứt tóc suy nghĩ, liền nhận được một cuộc điện thoại của Lý mẹ gọi điện thoại đến buổi chiều Tiểu Trình muốn đến thăm ông ngoại.

Lý Tiểu Trình, a ha ha, có rồi. Hắn nảy ra một ý định.

Một ngày trời yên gió lặng, thẳng đến buổi chiều, Ngô Khiêm đến đón Lý Tiểu Trình về căn biệt thự của Ngô lão.

"Ông ngoại, cháu nhớ ông lắm!" Lý tiểu Trình vừa xuống xe đã thấy Ngô lão đứng ở cửa chờ, nhanh chân không kiêng kỵ gì mà chạy đến ôm lấy người.

"Được rồi, được rồi!" Ngô lão gia không thích nói nhiều, chỉ vuốt vuốt đầu cháu gái.

Lý Tiểu Trình ở kiếp trước năm nhất đại học ông ngoại liền qua đời, đời này còn ông ngoại cô cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Lý Tiểu Trình cùng Ngô lão gia vào nhà, đánh giá một vòng, cô nghe mẹ nói nhà ông ngoại cũng rất khá lại là một cổ đông của một công ty lớn, nghe nói ông ngoại là vậy cô có hỏi lại tại sao nhà mình lại bình thường thì bà cũng chỉ cười cười không nói, ba lại càng không nói, nhưng như vậy cũng không có làm cô thất vọng cái gì, dù sao nhà giàu thì có cái nổi khổ của người giàu. Tuy gia đình cô cũng chỉ bình thường nhưng cuộc sống bây giờ là rất tốt, không đúng sao.

Giờ tận mắt chứng kiến... Không chỉ rất khá mà là rất rất giàu có đi, một bàn cơm đầy ấp, hai con mắt sáng rỡ, một bên nói chuyện cùng Ngô lão và Ngô ca, một bên ăn no căng cái bụng.

Trời cũng không sớm, Lý Tiểu Trình cũng phải về nhà, đích thân Ngô Khiêm lại đưa cô về, ngồi trên xe hắn nói:

"Tiểu Trình này, tối mai em có rảnh không?"

"Làm sao vậy?"

"Tối mai anh có hẹn người bạn ăn cơm tối, là đối tác của công ty, cô ấy đi cùng bạn trai, anh lại đi một mình cảm thấy không được tự nhiên!"

Lý Tiểu Trình hai con mắt lim dim buồn ngủ, ai, cũng cái tội ăn no quá mà, "Khiêm ca muốn mời em đi cùng đóng giả làm bạn gái anh đúng không!" Trong lòng buồn ngủ, ăn nói có chút mê sảng.

Ngô Khiêm ngây người nhìn Lý Tiểu Trình, chỉ mới nói vậy mà đã hiểu ý quá ta, có thể do lái xe nên hắn cũng không nhìn quá lâu, "Ừ!"

"Được rồi, em nhận lời!" Lời nói chậm rãi rồi đi vào giấc ngủ.

...

Thời gian nhanh như gió thoáng qua của người bận rộn.

Buổi tối ước hẹn đã đến.

Ngô Khiêm đến Thượng Mặc Cư trước để chuẩn bị. Sở Nhiễm cùng Vương Tử Hiên cũng đến liền theo hướng dẫn của nhân viên đi đến phòng ăn mà Ngô Khiêm đặt trước đó.

Vương Tử Hiên đến thấy thanh niên trẻ tuổi một thân trang phục hưu nhàn, trong lòng khó chịu vì người vì nhất định lợi dụng chức vụ mà mời người, liền làm ra dáng bạn trai của Sở Nhiễm.

Thấy người đến, Ngô Khiêm vội đứng lên, chào hỏi, "Sở Tổng, xin chào!"

Sở Nhiễm một thân váy ôm body kín đáo dài tới gối, tóc uốn xỏa xuống hơi hơi nghiêng người đáp lại, "Ngô công tử, xin chào."

Ngô Khiêm nhìn đến người kế bên, "Vị tiên sinh này là?"

"Đây là bạn trai tôi, Vương Tử Hiên!" Sở Nhiễm bình tĩnh đáp lại, cũng không quên nở một nụ cười.

Lúc này, cửa phòng ăn mở ra một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro