Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39

Chương 39: Ngoại truyện 5

Edit: nammogiuabanngay

-----

Không khí nóng bỏng, hơi nước lượn lờ.

Ian đứng dậy, nhấc chân bước ra khỏi bồn tắm.

Tí tách.

Những giọt nước chảy xuống, đánh lên sàn buồng tắm rồi biến mất.

Y cầm khăn tắm lên, cẩn thận lau khô cơ thể và mái tóc của mình, thay bộ đồ ngủ bằng lụa được đặt trên kệ.

Sau đó đi tới trước gương, dừng lại.

Ian giơ tay lau sạch hơi nước bám trên gương, cẩn thận quan sát mình trong gương.

Sau khi nhìn một chốc, y hơi nâng cằm lên, kéo cổ áo ngủ ra một chút, xác nhận xương quai xanh đã lộ ra một cách quyến rũ nhất, lúc này mới đi ra khỏi buồng tắm.

Trong căn biệt thự này, trừ Cổ Lệ, bình thường không có ai mang giày.

Ian nhẹ nhàng đi chân trần về phía phòng điều giáo, tấm thảm lông dài màu trắng nhấn chìm bàn chân y.

Cửa phòng điều giáo khép hờ, bên trong không ngừng phát ra âm thanh đứt đoạn.

Ian đẩy cửa ra một chút, nhìn vào bên trong.

"Ưm... a..."

Đập vào mắt là cảnh tượng Trương Thừa Ngạn quỳ trên mặt đất, dạng to hai chân, tựa vào trước người Cổ Lệ rên rỉ.

Đồ ngủ tơ lụa cùng kiểu khoác trên người Trương Thừa Ngạn, dây buộc bên hông không cởi ra nhưng vẫn không ngăn được cảnh xuân như có như không, càng không thể che giấu được bàn tay đang tàn sát bừa bãi dưới háng anh.

Một tay Cổ Lệ bóp cằm anh, một tay chơi đùa trong đồ ngủ của anh. Thi thoảng, Cổ Lệ còn dán môi lên vành tai Thừa Ngạn, dường như đang nói gì đó.

Sau vài câu, Trương Thừa Ngạn lắc đầu, lại bị Cổ Lệ tát một bạt tai không nhẹ không nặng.

"Ai cho phép em tự ý làm chủ?"

"Em xin... xin..."

Trương Thừa Ngạn muốn xin lỗi, nhưng bị Cổ Lệ chơi đến ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng nói không nên lời.

"A!"

Theo tiếng rên rỉ phóng đãng của anh, Ian đang đứng ngoài cửa không ngoài ý muốn mà cương lên.

Từ khi y bắt đầu nhìn thấy Trương Thừa Ngạn, khuôn mặt đối phương lúc nào cũng lạnh lùng, thậm chí lúc đề nghị Cổ Lệ để cùng y hầu hạ, anh vẫn treo khuôn mặt lạnh lùng đáng ghét kia.

Là Trương Thừa Ngạn đích thân dẫn y vào phòng tắm, lấy đồ mới cho y, và cả... đồ dùng vệ sinh.

"Tôi giả dụ chủ nhân dùng tiêu chuẩn giống nhau dạy dỗ anh," Không lâu trước đó, Trương Thừa Ngạn nhìn xuống nói với y, "cái gì là tiêu chuẩn sạch sẽ, anh hẳn là hiểu rồi."

Thế nhưng, chính người nhìn qua cực kỳ lãnh đạm kia lại phóng đãng không chút kiêng nể trước mặt chủ nhân như vậy.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Ian, ánh mắt Cổ Lệ nhìn về phía cửa.

Đã ảo tưởng cả ngàn vạn lần, nhưng khi Cổ Lệ nhìn y, Ian lại không dám đối diện. Ánh mắt hai người vừa chạm nhau, y liền nhìn ngay xuống nền nhà.

Dường như Cổ Lệ hài lòng với phản ứng của y.

"Lại đây."

Nghe được mệnh lệnh, Ian xê dịch bước chân.

Chát!

Cổ Lệ cầm một cây roi ngắn trong tay, quất một cái sàn nhà.

Sau một tiếng cảnh báo, chiếc roi ngắn chỉ xuống đất.

Ian dừng bước, dạng chân quỳ xuống tại chỗ, y nằm rạp ra phía trước, tay chân chạm đất, nâng cằm lên.

Sau đó, y chậm rãi lắc mông, bò từng bước về phía Cổ Lệ, không hề thua kém một nô lệ khác của Cổ Lệ.

Chỉ cách vài mét ngắn ngủi, Ian đã hưng phấn đến phát run. Dương vật dưới háng căng đến phát đau, không nhìn cũng biết lỗ sáo đang chảy đầy nước dâm.

Đợi đến khi bò đến vị trí chỉ định, những nơi y bò qua đều để lại vệt nước ướt át ngắt quãng.

Cổ Lệ buông Trương Thừa Ngạn ra, dùng roi ngắn chỉ vào vị trí bên cạnh Ian.

"Nợ của em tính sau vậy."

Trương Thừa Ngạn thở dốc bò đến vị trí chỉ định, dừng lại bên cạnh Ian.

"Bày ra."

Hai người nghe lời ngồi dậy, vai mở rộng, hai tay đưa ra sau đầu, bày cơ thể mình về phía hắn.

Cổ Lệ đứng dậy, đi đến trước mặt họ, dùng roi đẩy áo ngủ của họ ra.

Đầu tiên là vạt áo trước, sau đó là vạt áo.

Núm vú hai người đều đã dựng thẳng, dương vật thẳng tắp.

Đầu roi chạm vào núm vú phải của Ian, Cổ Lệ quay đầu lại nhìn dấu vết y để lại khi bò tới, hỏi: "Động dục rồi?"

Ian thở dốc, đáp: "Đúng vậy, thưa chủ nhân."

"Tốt lắm." Cổ Lệ nói xong thì vòng qua y nửa vòng, đi tới bên Trương Thừa Ngạn, "Em thì sao?"

"Em... cũng vậy."

Hình như vì có người thứ ba ở đây, lúc nói chuyện Trương Thừa Ngạn hơi ngập ngừng một chút.

Roi hạ xuống, vỗ lên vai bên trái phải dương vật của Trương Thừa Ngạn, Cổ Lệ bất mãn hỏi.

"Em muốn gì với cái thứ đang vểnh lên này?"

Trương Thừa Ngạn nhất thời siết chặt hai tay đan chéo sau đầu: "Em... nô lệ động dục rồi, muốn... quan hệ."

"Quan hệ?" Cổ Lệ vỗ vào khuyên dương vật của anh, "Dùng thứ này sao?"

Trương Thừa Ngạn lắc đầu: "Không phải."

"Vậy dùng cái gì?" Cổ Lệ tra hỏi.

"Dùng..." Trương Thừa Ngạn dừng một chút, nhớ tới cách Cổ Lệ nói anh, "Dùng..."

Giằng co một hồi, cuối cùng anh cũng nói tiếp.

"Dùng lồn của em."

Sau khi nói ra những lời này, gương mặt anh đỏ bừng, phía dưới càng chảy nhiều nước hơn.

Roi ngắn của Cổ Lệ lướt qua trước ngực anh, lại chạm vào mặt Ian.

"Cởi quần áo ra."

Hai người không nói hai lời, lập tức cởi đồ ngủ khoác trên người, cả người lõa lồ để Cổ Lệ 'triển lãm' cơ thể của mình.

"Tư thế của chó cái."

Hai nô lệ ngay lập tức cúi người xuống, tứ chi chạm đất, hơi vểnh mông mình lên.

"Đều muốn bị chịch chứ gì?" Cổ Lệ nhặt đồ ngủ của họ lên, rút hai chiếc thắt lưng ra, trói mắt hai người, "Chúng ta cùng chơi một trò chơi."

---

Trong căn biệt thự của Cổ Lệ, gian phòng có diện tích lớn nhất chình là phòng điều giáo lót thảm mềm này.

Mà hiện giờ, trong căn phòng này, hai con "chó" đang chơi trò chơi với chủ nhân của họ.

Quy tắc của trò chơi rất đơn giản, chỉ dựa vào thính giác và khứu giác, Ian và Trương Thừa Ngạn phải tìm ra thứ họ muốn nhất.

Đôi mắt của họ bị thắt lưng bằng lụa buộc chặt, thắt lưng rất dài, đầu dây kia được buộc vào một chiếc nút hậu môn có chức năng rung, mà nút hậu môn đó... đang được nhét vào lỗ sau của nhau.

Cổ Lệ đứng trong góc phòng, trong tay gom rất nhiều đạo cụ, hắn tùy ý cầm một cái, ném ra xa.

Đông một cái, tây một cái, hoàn toàn dựa vào tâm tình, dùng âm thanh chỉ huy hai nô lệ xinh đẹp bò xung quanh phòng.

Trương Thừa Ngạn và Ian đều muốn nhanh chóng tìm được vị trí của chủ nhân, nhưng chỉ có thể cẩn thận bò qua tìm kiếm theo tiếng vang--- nếu hai người phán đoán khác nhau, bò quá nhanh cách quá xa, sẽ tác động đến nút hậu môn của đối phương, thậm chí không cẩn thận còn kéo ra ngoài.

Lúc mới bắt đầu bò, Cổ Lệ đồng thời ném đồ về hai hướng khác nhau, hai người đoán sai, lại gấp gáp bò đi, đồng thời kéo nút hậu môn của đối phương ra.

Hai tiếng rên gần như đồng thời vang lên.

"Dùng miệng nhét lại." Trong góc phòng vang lên giọng nói lạnh lùng của Cổ Lệ.

Hai người lần mò, ngậm phần nút hậu môn, mất rất nhiều thời gian mới gắng gượng đem nhét nút hậu môn rung vào lỗ sau của đối phương.

Đợi họ xong xuôi, Cổ Lệ đã thay đổi vị trí, ném ra đạo cụ tiếp theo.

Từ đó về sau, Ian và Trương Thừa Ngạn rút ra bài học, mỗi lần nghe thấy âm thanh, hai người đều lần lượt xác định phương hướng trước, sau đó cùng nhau bò qua tra xét.

Sau vài lần, hai người càng ngày càng ăn ý, phạm vi tìm kiếm càng lúc càng nhỏ, dần dần tới gần góc chỗ Cổ Lệ.

Cuối cùng, sau một tiếng động từ xa xa vang lên, Trương Thừa Ngạn dùng đầu cọ bả vai Ian, ý bảo hẳn là Cổ Lệ đang ở phía trước cách họ không xa.

Ian cũng đồng ý với phán đoán của hắn, hai người nhất trí bò về phía trước, cho đến khi trán Ian chạm vào ống quần của Cổ Lệ.

Ian phát ra tiếng rên rỉ hưng phấn, Trương Thừa Ngạn nghe vậy lập tức bò tới, cũng như ý nguyện đụng phải chân Cổ Lệ.

Cổ Lệ vươn hai tay lần lượt xoa đầu hai người, ngón tay lưu luyến dưới môi và mũi của bọn họ.

"Làm tốt lắm, hai con chó cái thông minh."

Cổ Lệ nói xong thì kéo một chiếc ghế rộng rãi từ bên cạnh qua ngồi xuống.

Trương Thừa Ngạn nghe tiếng hắn kéo ghế thì cực kỳ phấn khích, bởi vì Cổ Lệ thường ngồi trên chiếc ghế này chịch miệng của anh.

"Nào, để tôi thử miệng của hai em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro