Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9:Đối tượng xem mắt

Trường Tinh lại một lần nữa thất vọng, không phải cô chưa từng nghĩ qua, nhưng sự việc thành ra như này còn có thể làm gì khác, "Ba, hiện giờ công ty sao rồi? "

An Lỗi ngồi bên giường, dùng tay xoa đầu cô: " Trường Tinh, ngày mai có việc gì không? Cùng ba đi ăn một bữa cơm, xem mắt. "

Trường Tinh phát ngốc: "Ba, con vẫn còn trẻ, không phải ba cũng muốn liên hôn thương mại chứ?"

An Lỗi nhìn dáng vẻ tổn thương của con gái, trong lòng khó chịu, nhưng không còn cách nào khác,


"Đối tượng xem mắt là tổng giám đốc Tống tập đoàn Sky đề xuất, lúc trước con cùng ba tham gia buổi tiệc, ông ấy gặp con một lần, ấn tượng rất tốt. Ông ấy có một đứa con trai cũng đến tuổi kết hôn, muốn hai con gặp mặt, Trường Tinh, ba thật lòng nói với con, mấy năm nay chính phủ thực hiện rất nhiều cải cách, có rất nhiều điều bất lợi với công ty. An gia từ năm ngoái việc kinh doanh đều xuống dốc không phanh. Từ đầu năm tới nay vẫn luôn trong trạng thái thua lỗ. Đầu năm các công ty khác trong ngành liên tiếp đàn áp gây sức ép lên công ty chúng ta. Đến bây giờ, công ty đã dính vào mấy vụ kiện. Sớm hay muộn thì cũng phải tuyên bố phá sản. Vả lại chúng ta sẽ phải đối đầu với hàng trăm triệu khoản nợ."

Nếu như chỉ có mình ba thì không tính làm gì. Nhưng con và chị gái còn quá trẻ. Anh rể của con sợ rằng không yêu thương chị gái con nữa, gánh theo một khoản nợ lớn của gia đình, sợ rằng anh rể của con cũng không chịu được."

Trường Tinh đột nhiên phát hiện thái dương ba đã có một vài sợi tóc bạc, lòng cô từng trận đau đớn. Từ nhỏ ba vẫn luôn yêu thương cô nhất, hay thật sự không thể chống trọi được nữa rồi, ba sẽ không nói với cô những chuyện như vậy. Nhưng cô từ nhỏ đã sống những ngày tháng không lo ăn mặc, chưa từng nghĩ sẽ phải đối mặt với những chuyện như vậy :" Ba, nếu như đổi phương lớn lên vừa béo, vừa xấu về nhân phẩm thì sao, nhỡ đâu lại cầm phải một viên đạn."

Cô bĩu môi.

"Tổng giám đốc Tống lớn lên so với ba còn dễ nhìn hơn nhiều, con trai của ông ấy khẳng định sẽ không xấu, còn về nhân phẩm ngày mai đến gặp, nếu như thật sự nhân phẩm không được, ba dù có phải ngồi tù cũng không thể để con phải chịu ủy khuất."

An Lỗi cười nói: " Có điều Tống gia hoàn cảnh tốt như thế, có thể gả cho gia đình họ là gia đình ta với cao rồi. Ba ngược lại hi vọng con có thể gả qua đó, cả đời không phải lo ăn mặc. Có Tống gia làm chỗ dựa, Phùng đài trưởng kia còn phải nhìn sắc mặt con hành sự. "

Trường Tinh không muốn dùng việc chung thân đại sự của mình đổi lấy tiền đồ, nhưng lại không muốn An Lỗi hơn 50 tuổi còn phải ngồi tù, thân thể ông không khỏe, vẫn luôn phải dùng thuốc điều dưỡng, trong tù không đủ ăn đủ mặc rất dễ xảy ra chuyện, cô đau lòng, xem mắt chỉ có thể đi.

-----

Thứ 3, Trường Tinh cùng An Lỗi đến một cửa hàng tư nhân trong thành phố.

Lúc bước vào cửa hàng đã có hai người ngồi chờ sẵn, trên ghế sô pha là một chàng trai trẻ tùy ý duỗi đôi chân dài theo ý muốn, bộ đồ tây trang màu đen được ủi tỉ mỉ khắc họa lên đường nét cơ thể, bên trong mặc một chiếc sơ mi trắng, dưới chân là đôi giày thể thao màu trắng mới ra mắt để lộ mắt cá chân thật tinh tế.

Trường Tinh rất ít khi dùng từ tinh tế để đi hình dung một người đàn ông, nhưng một lần nữa nhìn lên khuôn mặt của Tống Sở Dĩ, cô không có biện pháp bình tĩnh lại.

" Tống... Bác sĩ Tống" Cô không ngậm được miệng lại, âm thanh cứ thế phát ra ngoài.

An Lỗi và Tống Hoài Sinh đều nghe thấy.

"Thế nào, hai con đã từng gặp mặt? " An Lỗi rất vui mừng, lần đầu nhìn thấy Tống Sở Dĩ ấn tượng đã vô cùng tốt.

Trường Tinh đỏ mặt, thầm cầu nguyện hắn không nói ra chuyện cô đến phụ khoa kiểm tra, thật mất mặt, vội vàng nói: "Lần trước đến bệnh viện thăm chị gái, con và bác sĩ Tống đã gặp qua, anh ấy làm cùng một bệnh viện với chị."

Bác sĩ Tống nhìn cô rồi chào hỏi An Lỗi: " Bác An, xin chào, không ngờ bác lại là ba của bác sĩ An. "

Tống Hoài Sinh vui mừng "Lão An, thì ra con gái lớn nhà ông lại làm cùng một bệnh viện với con trai nhà tôi, xem ra hai đứa trẻ này quả thật có phúc phận, nói không chừng lần xem mắt này lại có kết quả."


"Đúng vậy" An Lỗi cũng trở lên xúc động " Tôi lại không nghĩ tới. "

"Ngồi đi ngồi đi" Tống Hoài Sinh nói

Tống Sở Dĩ đem thực đơn đưa tới cho mọi người chọn món.

An Lỗi nhìn cử chỉ lễ phép của hắn vui mừng không khép được miệng. Quay về còn có thể từ chỗ Trường Tâm hỏi thăm thêm chút tin tức về phẩm chất Tống Sở Dĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro