Chương 5: Xét nghiệm
Tống Sở Di nghe được động tĩnh liền quay lại dìu cô một đoạn, Trường Tinh nhìn những ngón tay dài trắng nõn đang đỡ trên cánh tay cô, liền nhớ lại những ngón tay này ban nãy...
Cô đỏ mặt đẩy hắn ra, tự mình kéo rèm bước nhanh ra ngoài, tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, tâm trạng bất an, lần đầu tiên bị một người đàn ông chạm vào, thật mất mặt.
Tống Sở Di cúi đầu mở ra tờ giấy bên cạnh hỏi: " Bình thường có phải vừa đau vừa ngứa?"
" Đúng vậy."
" Liên tục mấy ngày rồi?"
" Bốn ngày."
" Nguyệt sự mỗi tháng ngày mấy?"
" Ngày mồng 8", âm thanh nhỏ dần.
" Bệnh của cô có chút nghiêm trọng, phải cần theo dõi, bình thường phải chú ý hơn đến việc vệ sinh, mỗi ngày chú ý tắm rửa sạch sẽ, còn có... hạn chế thói quen sinh hoạt không tốt trước kia...."
Trường Tinh xoắn hai tay: "Tôi chưa có bạn trai."
Tống Sở Dĩ đột nhiên cười một tiếng, " Cô như thành ra như này, chẳng phải có vô số bạn trai, còn nói chưa trải qua loại chuyện sinh hoạt này?"
"Anh có ý gì?" Trường Tinh bị làm nhục, khí nóng phừng phừng bốc lên, tay đè lên đơn thuốc trước mặt hắn, " Mau xin lỗi."
Tầm mắt Tống Sở Dĩ rời khỏi tờ giấy, cùng cô đối mặt, con ngươi đen như mực nhìn không thấy điểm cuối song lại linh hoạt như nước chảy, rõ ràng chỉ là một vị bác sĩ, nhưng lại lại đem đến cho cô cảm giác bị áp bức.
Trường Tinh tim đập lệch một cái, càng thêm tức giận.
"Kiểm tra xong chưa?" Trường Tâm chọn đúng thời điểm mở cửa tiến vào.
"Còn kê thuốc, lập tức xong rồi." Tống Sở Di đem đơn thuốc hoàn thành.
Trường Tinh thả lỏng cơ mặt, bỏ đi, thấy hắn bị Quản Anh đội cái mũ xanh lên đầu như vậy, cô đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân. Hôm nay chữa khỏi, sau này không cần cùng tên bác sĩ biến thái này gặp mặt.
Hai phút sau, Tống Sở Dĩ đem đơn thuốc đưa cho Trường Tâm, " Cô xuống dưới lầu lĩnh thuốc, nói với y tá truyền dịch cho cô ấy, tình trạng của cô ấy không truyền tiêu viêm không được, trên lầu tôi còn có việc, có chỗ nào không hiểu có thể gọi điện cho tôi."
"Cảm ơn anh, bác sĩ Tống, hôm khác mời anh ăn cơm."
" Không có gì."
Trường Tâm lôi kéo Trường Tinh ra khỏi phòng khám, cười tủm tỉm hỏi: "Được soái ca kiểm tra cho cảm giác thế nào?"
"Chị thích được hắn kiểm tra như vậy sao chị không tự mình giả bệnh đến tìm hắn kiểm tra." Trường Tinh hai mắt trừng trừng, một bụng hỏa đem phát ra ngoài.
"Nhưng chị kết hôn rồi nha, anh rể của em sẽ ghen mất." Trường Tâm bày ra vẻ mặt tiếc hận.
Trường Tinh lúc này không muốn để ý đến chị mình, thật hoang đường.
Trong lúc truyền dịch, Trường Tinh liên tục trề môi.
Trường Tâm nhịn không được cô như vậy , " Đừng tức giận nữa, chị ra ngoài mua đào cho em chịu không."
" Không cần", Trường Tinh tâm trạng không tốt," Đúng rồi chị, chị còn nhớ Phó Dũ hàng xóm nhà chúng ta hồi còn sống ở Dương Châu không?"
"Tất nhiên nhớ, không phải bằng tuổi chị sao, ngày trước em luôn theo sau bọn chị giống hệt như cái đuôi nhỏ." Trường Tâm ám muội cười, "Em cái đồ ngày ngày trong mắt chỉ có hình bóng người ta."
"Trường Tinh đỏ mặt, em tối qua gặp lại anh ấy, Thì ra anh ấy là chủ tịch đài truyền hình Phượng Vĩ, có điều anh ấy có bạn gái rồi, là bạn học của em Quản Anh."
"Em nói Quản Anh, lúc trước chị gặp cô ấy ở kí túc xá bọn em.", Trường Tâm nhớ lại, " Tiểu cô nương đó rất xinh đẹp, thanh tú động lòng người, nam nhân thích kiểu như vậy cũng không có gì kì lạ, có điều điều kiện cô ấy không tốt, người như Phó Dũ sẽ không lấy cô ấy, đơn thuần chỉ là chơi bời, có điều chị nói lời thật lòng, Phó Dũ lúc nhỏ em yêu thầm thì không tính, trưởng thành rồi thì đừng nghĩ đến nữa, nghe nói những người trong công ty điện ảnh đều thích chơi bời các mối quan hệ tiềm ẩn."
"Chị, chị không được nói như thế, nói không chừng Phó Dũ anh áy thật sự nghiêm túc." Trường Tâm khó chịu, người cô thích chưa từng thích mình lại bị nói thành như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro