Chương 2: Chị, bác sĩ là con gái chứ
"Không cần, em và Nguyễn Dạng cùng đường, em ngồi xe cô ấy"
" Được, sau này có thời gian lại liên lạc. Cũng rất lâu rồi không gặp qua chú và chị của em." khuôn mặt Phó Dũ dưới ánh đèn trở nên mềm mại, anh lên xe, Quản Anh tự mở cửa ngồi bên cạnh ghế lái.
Nguyễn Dạng lên xe, xe chạy được một đoạn Trường Tinh mới nhớ ra một chuyện, không thể chịu được liền hỏi: " Lần trước nghe Quản Anh nói bạn trai cô ấy không phải là bác sĩ sao?"
" Chính là cái người cậu gặp khi vừa mới đến đó" Nguyễn Dạng biểu tình phức tạp, " Tối nay Quản anh đem Phó Dũ đưa tới, kết quả bị bạn trai bắt gặp, khi đó mới biết Quản Anh sớm đã là người phụ nữ của Phó Dũ, cậu nói, đội một cái nón xanh to như vậy đổi lại ai có thể tiếp nhận được."
" Quản Anh cô ấy sao lại như vậy" Trường Tinh lẩm bẩm, cô không thể tiếp nhận nổi loại chuyện một chân đạp hai thuyền. Nhưng người đàn ông này lại là Phó Dũ, cô lại không thể đánh giá.
" Coi như bình thường đi" Nguyễn Dạng chu môi anh đào nói "Trong bốn người chúng mình phần lớn đều được tính là có chút tiếng tăm, chỉ có cậu và Quản Anh, có điều sự nghiệp của cậu cũng được tính là tốt đẹp, điều kiện gia đình cũng không hề kém. Nhưng Quản Anh lại không được như vậy, điều kiện gia đình cô ấy không tốt lắm, hiện tại đã 25 tuổi, sớm ra mắt, cũng tính là xoay tròn một vòng đời người, không còn trẻ đẹp, tuổi tác càng lớn lại càng hồ đồ. Phó Dũ là một chỗ dựa vững chắc, rất nhiều người đều muốn dựa vào đây cũng là một cơ hội thay đổi số mệnh Quản Anh."
" Nhưng mình vẫn cảm thấy bạn trai Quản Anh thật thảm."
" Ài, có điều mình nghe Quản Anh nói người bạn trai đó.... phương diện kia không được." Giang Đóa Dương nhỏ tiếng nói.
" Không phải chứ. "
" Thật, nghe Quản Anh nói bọn họ quen nhau hơn một năm mà vẫn chưa làm qua chuyện kia, tớ nghe nói rất nhiều bác sĩ nam bởi vì nhìn quen thân thể của bệnh nhân nữ, đối với phương diện kia đều không còn cảm giác.
" Lớn lên đẹp như vậy, nếu như thật sự không được thì thật tiếc của trời." Nguyễn Dạng bóp tay than thở, Trường Tinh cũng gật đầu như gà mổ thóc, thậm chí còn có chút đồng cảm.
Ban đêm, Trường Tinh ngủ không ngon, trong mơ lại thấy bản thân mình khi còn năm nhất đối với Phó Dũ viết thư tình nhưng lại bị từ chối. Sau đó nhờ có cuộc điện thoại của Trường Tâm mới giải thoát cô từ trong mộng tỉnh lại.
" Hôm qua em nói có chỗ không thoải mái, có cần khám bệnh phụ khoa không, chị giúp em liên lạc với một người bạn làm ở bệnh viện phụ sản, buổi tối 7 giờ qua đó, em đến bệnh viện thì gọi điện cho chị. Chị đưa em đi gặp cô ấy để tiến hành giúp em xét nghiệm."
" Chị người bạn kia có đáng tin không, sẽ không đem chuyện em đến xét nghiệm tiết lộ ra ngoài chứ." Trường Tinh không an tâm nói: "Em hiện tại cũng được tính là người nổi tiếng, nếu như truyền ra ngoài, những kí giả truyền thông biết được nhất định sẽ viết thành cái gì mà phá thai, cuộc sống riêng tư nhất định sẽ loạn.
" Được rồi, cho dù em có nổi tiếng, thuần khiết làm chủ những loại tin đồn nhảm, Trường Tâm liên tục trấn an " Yên tâm một trăm phần trăm đi, là người tin tưởng được.
Trường Tinh buông lỏng tâm tình.
Buổi tối, Trường Tinh đeo khẩu trang đến bệnh viện, Trường Tâm đón được liền lập tức đưa cô đến khoa phụ sản.
Trên đường, Trường Tinh hỏi: "Bác sĩ là nữ chứ?"
"Tất nhiên là nữ" Trường Tâm liếc cô một cái :" Chị làm gì có chuyện để đàn ông xét nghiệm cho em."
Trường Tinh híp mắt cười khoác tay cô, có chị thật tốt.
Đến phòng khám, Trường Tinh đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nghe xong, cô khó khăn quay đầu lại nói:" Vừa rồi một bệnh nhân của bác sĩ Trần giúp em làm xét nghiệm đột xuất phải đưa vào phòng phẫu thuật gấp. Đây là một trường hợp rất khó khăn, nữ bác sĩ trực ca đêm nay đều đang trong phòng phẫu thuật. Bác sĩ Trần nói cô ấy đã nhờ một vị bác sĩ khoa ngoại thần kinh đến thay cô ấy. Vị bác sĩ Tống này cùng cô ấy quan hệ rất tốt. Đồng thời cũng làm cả ở khoa phụ sản, là bác sĩ xuất chúng trong bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro