Chương 1: Thì ra Phó Dũ thích Quản Anh
Buổi tối, 8 giờ, mưa nhỏ lất phất.
Án Trường Tinh vừa bước lên tầng thứ ba của câu lạc bộ, đột nhiên nhớ ra quên chưa hỏi Nguyễn Dạng bọn họ ở ghế số mấy.
Đang muốn gọi điện thoại, đột nhiên nhiên nhìn thấy bên ngoài hành lang bên trái mấy người Nguyễn Dạng, Giang Đóa Dương, Quản Anh.
Mọi người đều là bạn đại học cùng chung kí túc xá, quan hệ rất tốt. Tối nay, khó có thời gian mọi người đều rảnh bèn cùng nhau tụ họp.
Chỉ là bên cạnh Quản Anh xuất hiện một người trang phục màu xám rất nổi bật。
Dưới ánh đèn hơi mờ, ánh mắt người đàn ông nhìn Quản Anh ẩn chứa sự phẫn nộ, xem ra có vẻ rất tức giận. Nhưng trên khuôn mặt tinh xảo cũng không nhìn ra bất kì đường nét căng thẳng.
Trường Tinh còn cho rằng Quản Anh đắc tội với người nào đó, liền nhanh chóng đi qua. Người đàn ông đột nhiên bước nhanh về phía cô.
Cước bộ rất nhanh, sau khi vai của Trường Tinh và hắn chạm nhau, cô liền bị xô ngã vào bức tường。
Cô sững sờ, nhìn theo người đàn ông đến khi anh ta đi khuất hẳn.
" Trường Tinh, cậu không có việc gì chứ? " Nguyễn Dạng vội vàng đi qua hỏi cô.
Trường Tinh mơ màng lắc đầu, nhìn thấy sự áy náy hiện đầy trên khuôn mặt nhu hòa yếu đuối của Quản Anh, " Có chuyện gì vậy?"
Giang Đóa Dương và Nguyễn Dạng vẻ mặt tương đối phức tạp, trầm mặc không nói.
" Trường Tinh, cậu đến rồi, mau vào đi. Quản Anh lau nước mắt. Liền nhẹ nhàng lôi kéo cô hướng vào phòng đi tới. Sau khi vào mới phát hiện trong phòng Vip còn một người đàn ông mặc áo sơ mi đen, quần dài, trên tay cầm điếu thuốc đang cháy dở, trong bóng tối lờ mờ hiện lên đường nét ngũ quan kiên định, thâm sâu.
" Trường Tinh, vị này là chủ tịch đài truyền hình Thượng Vĩ." Quản Anh dựa vào người đàn ông xa lạ lên tiếng giới thiệu. " Phó Dũ, đây là bạn của em, Án Trường Tinh."
Trường Tinh lặng người, nhớ đến lần cuối gặp Phó Dũ là vào kì nghỉ hè đại học. Hắn đứng trên ban công chằng chịt những sợi dây leo màu xanh, nhìn cô đem từng vali hành lý xếp chồng lên xe.
Thoáng cái đã qua năm năm, chỉ là không nghĩ sẽ gặp lại, mà hắn đột nhiên trở thành chủ tịch công ty phim truyền hình.
Tầm mắt của cô rơi trên tay của Quản Anh đang quấn lấy tay hắn. Trong lòng lờ mờ dâng lên từng đợt phức tạp, tâm trạng ngứa ngáy khó chịu.
Anh ấy có nhận ra mình hay không, có nên giả vờ như không quen biết hay là...
" Trường Tinh, đã lớn thế này rồi sao" Phó Dũ nhăn mày, phá vỡ sự lo lắng của cô.
" Hai người quen nhau?" Quản Anh ngạc nhiên.
Giang Đóa Dương oán trách cười nói: " Quen biết Phó tổng địa vị như phật, cậu như nào lại không sớm giới thiệu với bọn mình.
" Mình cùng với Phó tổng đã bốn năm năm không gặp " Trường Tinh ngại ngùng nói, ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Dạng giải thích: " Trước đây, mình cùng bà sinh sống tại Dương Châu, cùng gia đình Phó tổng là hàng xóm, sau này chuyển lên Bắc Thành, cũng chưa gặp lại lần nào, cũng có mối quan hệ mới, sớm biết Phó tổng sớm thành đạt như ngày hôm nay, mình cho dù có bị mất mặt cũng sống chết bám chặt mối quan hệ này.
Phó Dũ nhìn khuôn mặt luôn bày ra vẻ tươi cười của cô nói: " Nói đùa rồi, có bố em ở đây lại còn cần đến mối quan hệ này sao."
Trường Tinh cắn chặt môi, hai tay gập lại đặt trên đầu gối, tư thế ngồi thẳng cứng ngắc, thật ra chỉ bản thân cô mới biết, chỉ những lúc quá căng thẳng cô mới có biểu hiện như vậy.
" Vậy mới nói, thế giới này thật nhỏ bé." Quản Anh khuôn mặt nhỏ nhắn nồng đậm chân thành dựa vào vai Phó Dũ.
Trường Tinh âm thầm trong lòng.
Kì thực thật nhỏ, cô cùng anh là thanh mai trúc mã, theo đuổi rất nhiều năm, kết quả lại trở thành bạn trai của người khác.
Không ngờ Phó Dũ lại thích kiểu phụ nữ như Quản Anh, quả thực cô một chút cũng không hiểu được anh.
11 giờ đêm, Quản Anh kéo tay Phó Dũ ra khỏi phòng câu lạc bộ. Phó Dũ quay lại hỏi Trường Tinh: " Em ở đâu, có cần anh đưa về? "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro