Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

phần 5


jihoon  vì nụ cười của kuan lin thoáng chốc ngẩn người, cứ ngây ngốc như vậy nhìn kuan lin 

kuan lin  có chút không tự nhiên liền dời tầm mắt đi, thế nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được lỗ tai mình bắt đầu nóng lên rồi.


A a a a, hắn ngây ngốc nhìn ta!! Đôi mắt thật đẹp!!! Làm sao bây giờ, ta cũng muốn đi khoa tim mạch khám một chút...

kuan lin trong lòng kích động nhưng ngoài mặt sớm đã khôi phục thái độ cao lãnh, cầm bút lơ đãng nhìn jihoon , cười nhạt hỏi: "Bị động vật cắn? Là động vật gì? Cắn ở chỗ nào?"

Đôi mày cau lại tựa như đang chờ jihoon cho hắn một lời giải thích rõ ràng.

jihoon  chớp chớp đôi mắt to, nhỏ giọng ủy khuất hỏi: "Con khỉ được không?"kuan lin gật gù, vẫn đang suy nghĩ, để xem cậu biến đâu ra con khỉ cắn một cái cho tôi.

Tiếp đó trong lúc kuan lin  còn đang gật gù, kuan lin nháy mắt nhanh như chớp cúi đầu cắn vào cánh tay chính mình.kuan lin bên cạnh nhìn thấy liền sững sờ, trong lúc căng thẳng bắt lấy cánh tay jihoon  kiểm tra xem người này có cắn bị thương chính mình hay không.

"Cậu làm gì vậy?" Thanh âm bất giác mang theo một tia chỉ trích.

Nhưng jihoon  lại không để ý chút nào, cánh tay còn đang được Vương Thanh nắm lấy, cười hì hì đáp: "Bởi vì ta cầm tinh con khỉ a." kuan lin  bất đắc dĩ nhìn dấu răng nhỏ tròn đều trên cánh tay jihoon , trong lòng không khỏi thầm nghĩ: Hẳn là lúc hôn môi cũng sẽ rất hăng hái nhỉ.

Tuy rằng không có cắn vào sâu nhưng kuan lin  vẫn rất nghiêm túc khử trùng cho jihoon  . Sau khi lặng lẽ nhìn theo bóng dáng người khiến mình năm ngày ngày nhớ đêm mong khuất dần trong tầm mắt,kuan lin  lại không ngừng kiểm điểm chính mình, ngày hôm nay nở nụ cười với cậu ấy, còn kéo cánh tay của cậu ấy, ân, lần sau nhất định phải nắm lấy bàn tay cậu ấy.

Nghĩ xong còn không ngừng gật đầu cổ vũ tinh thần chính mình. Bên này, jihoon sau khi rời khỏi phòng khám liền thu hồi bộ dạng vui cười ban nãy, thở dài một cái, dáng vẻ hờ hững tựa vào cửa lớn bệnh viện đăm chiêu ngoái lại .

Ân, mình vừa rồi biểu hiện thật hoàn hảo, như vậy cũng tốt, may mắn mình giả vờ rất nhiệt tình, bằng không hai tảng băng lớn va vào nhau, chẳng biết đến bao giờ mới có thể phát ra tia lửa a? jihoon đăm chiêu nhìn xong , lúc này mới đưa tay xoa xoa khuôn mặt cười đến có chút cứng đờ của mình rời khỏi bệnh viện, tính toán quay về tìm thầy cố vấn tình yêu của mình tiếp tục học tập. Có điều, hôm nay nhìn thấy hắn cười với mình, xem ra những gì học được trong năm ngày này cũng không phải vô ích.

Nghĩ tới đây, jihoon  mang theo nét cười lãnh đạm, lái xe rời đi, hoàn toàn không giống dáng vẻ hoạt bát vừa rồi

-Hết chương 2-

    vote đi mà đừng đọc chùa _


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro