Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33

Tiêu lão sư trang điểm tỉ mỉ

Tiêu lão sư bị cắn cổ

Vương thiếu gia cắn người


"Cạn lời! Nhưng em không có bị người khác sờ đùi." Vương thiếu gia một mặt không vui vẻ. "Nào giống Tiêu lão sư."

"Vậy em có tặng hoa hồng cho người khác thì sao?"

Vương thiếu gia rùng mình, "Tại sao em phải tặng hoa hồng cho người khác?" Hắn thật sự là một đầu toàn sương mù, người đầu tiên hắn tặng hoa rõ ràng chính là Tiêu Chiến mà.

"Đúng a, anh cũng thấy kỳ lạ đó, vì sao vậy?" Tiêu Chiến đang cầm hoa nghiêng đầu nhìn về phía hắn, đây là lần đầu tiên Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến trang điểm làm tạo hình như thế này, vốn đã nhìn rất đẹp, trang điểm tỉ mỉ như thế này càng kinh diễm hơn, cùng với hoa hồng đỏ rất xứng đôi. Làm Vương thiếu gia nhìn đến đỏ mặt.

Hắn hôn anh qua cánh hoa hồng, giống như bị anh dụ hoặc. Tiêu Chiến đánh son có vị nho lúc hôn xuống rất ngọt ngào, không giống bờ môi mềm mềm lúc bình thường, đánh son môi vừa dính vừa mềm, Vương thiếu gia không muốn buông ra. Hắn ôm lấy mặt Tiêu Chiến, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng của anh, cuốn lấy lưỡi, hôn rất có tính xâm lược. Tiêu Chiến đang trong hoạt động vì xã giao nên uống một chút rượu, trong miệng còn mang theo mùi rượu, giống như là kích thích Vương thiếu gia, hắn tăng thêm khí lực, bó hoa hồng trước ngực bị động tác của hắn dập nát, cánh hoa rơi đầy đất, không ai buồn quan tâm, Tiêu Chiến thậm chí thả lỏng tay ôm hoa, ôm lấy cổ Vương Nhất Bác không để ý hoa hồng rơi xuống, rơi ở trên người mình, hai người ôm chặt lấy nhau.

Vương thiếu gia vùi đầu vào cổ Tiêu Chiến, trên người anh có mùi nhàn nhạt của hoa hồng, hẳn là vừa mới dính vào, không giống với nước hoa cố gắng làm cho người khác yêu thích, mùi thiên nhiên này giống như càng làm mê người. Hắn giống tiểu cẩu cẩu nũng nịu đồng dạng, "Em cứ nghĩ là anh lại muốn bỏ đi."

"Làm gì đột nhiên hôn anh, hoa hỏng hết rồi."

"Thì lại mua, chính là muốn hôn anh. Trông anh còn đẹp hơn hoa nữa."

Tiêu lão sư cười, "Vậy em nói hay không nói?"

"Em thật sự không tặng hoa cho người khác mà."

"Người gọi video cho em là ai?"

"Bằng hữu."

"Hai người làm gì mà không thấy anh đang còn sống sao? Anh nhìn cũng không thể nhìn được sao?"

"Ừm… không thể."

"Có phải em hay muốn vượt quá giới hạn không hả?" Tiêu Chiến vùi đầu mình vào cổ Vương thiếu gia.

Giống như là trả thù cũng giống như cảnh cáo, hắn cắn một cái vào cần cổ trắng nõn mảnh khảnh của Tiêu Chiến.

"Em làm gì vậy, cún con?" Tiêu Chiến rất ủy khuất, "Chọc anh tức giận còn cắn anh."

"Anh làm em oan uổng." Vương Nhất Bác nhìn anh, "Cậu ta là nam, em là một thẳng nam, anh nói em vượt quá giới hạn?"

Tiêu Chiến híp mắt, "Anh là nữ sao?" Vương Nhất Bác không nói lời nào, "Anh không phải cũng là nam sao? Em còn nói mình thẳng nam?"

"Anh không giống! Dù sao cậu ta bằng hữu của em. Anh đừng hỏi trước, bao giờ thích hợp em sẽ nói cho anh biết." Vương thiếu gia cười, "Tiêu lão sư tự tin ăn giấm?"

"Ăn giấm không được sao?"

"Ăn nhiều một chút, sát trùng." Vương thiếu gia cười tủm tỉm. "Anh uống rượu ?"

"Trừ độc a..."

"Không phải em nói em không ở đây thì anh không được uống hay sao?"

"Thế không phải em đã tới rồi sao?"

Vương thiếu gia quay đầu chỗ khác, "Vậy cũng không được, uống rượu còn chuồn êm, bồi thường!"

"Sợ thành như vậy sao?"

Vương Nhất Bác lạnh lùng hừ một tiếng, Tiêu Chiến cười, nhẹ nhàng hôn hôn khóe miệng Vương thiếu gia, "Bồi thường làm sao? Anh sai được chưa."

"Lần sau nếu có đi thì mang em theo được không?"

Tiêu Chiến cười, gật gật đầu, "Được."

"Về sau đừng trang điểm nữa, không trang điểm cũng rất đẹp trai."

"Ăn ảnh a, không còn cách nào a," Tiêu Chiến cắn môi ngọt ngào cười, "Trang điểm thế này không giống anh à?"

"Không phải, quá đẹp." Vương thiếu gia thở dài, "Về nhà thôi, em đói rồi."

"Ừ."

"Ngày mai còn có hoạt động?"

"Ừ, cái này phải tham gia," Nhìn Vương Nhất Bác mặt lạnh lùng, Tiêu lão sư kéo kéo góc áo của hắn, "Tỷ tỷ ở đấy."

"Tỷ ấy ở đấy em mới không yên lòng, tỷ ấy mỗi ngày đều châm ngòi muốn anh ly hôn với em."

"Nhưng anh đâu có muốn."

"Sau khi tỷ ấy trở về không phải anh đề cập với em chuyện ly hôn sao?"

"Chậc…" Tiêu Chiến cắn môi dưới, "Sau này sẽ không nói nữa."

"Anh còn dám?"

"Anh yêu em." Tiêu Chiến giống như nũng nịu mà cười cười.

Về nhà sau khi kích tình đi qua, Tiêu lão sư nằm trên ngực Vương thiếu gia, đột nhiên ý thức được có chút không đúng, hôm nay rõ ràng là mình tức giận với Vương thiếu gia đáng lẽ là nên dỗ dành mình mới đúng, làm sao thành trở thành mình dỗ hắn rồi? Anh nhìn về phía kẻ cầm đầu, hắn đã ngủ say, trước ngực đều là dấu hôn của mình, Tiêu Chiến cười, lại gần ngực của hắn, cũng ngủ thiếp đi.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro