Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25

Vương thiếu gia nghe được đêm nay về sớm

Tiêu lão sư mặc áo cao cổ

Mặc dù tình hình chiến đấu tối qua rất kịch liệt, nhưng trời vừa tờ mờ sáng, Tiêu lão sư liền mở mắt. Anh gối đầu lên cánh tay của Vương thiếu gia, đèn sàn trong phòng ngủ còn mở, anh nhìn trên thân Vương thiếu gia, cũng là một mảnh hỗn độn. Mình thậm chí còn nhiều hơn. Anh nhẹ nhàng chống người dậy, mỗi động tác đều khiến toàn thân đau đớn. Nhất là ở nơi đó. Tiêu lão sư nhìn Vương thiếu gia cười thơm ngọt vụng trộm hôn một cái, còn bóp mặt của hắn, để trừng phát sự điên cuồng của hắn tối hôm qua. Sau đó nhẹ chân nhẹ tay rời giường, thực tế là loại dính nhớp này làm cho anh không buồn ngủ, trước đó Vương Nhất Bác bởi vì mở mắt không nhìn thấy anh đâu mà tức giận, cho nên Tiêu Chiến muốn thừa dịp hắn còn ngủ say nhanh chóng dọn dẹp mình một chút sau đó quay lại nằm.

Anh nhặt chiếc áo choàng tắm trên giường và mặc vào, vừa muốn đứng dậy liền bị người ở sau lưng ôm lấy, "Đi đâu?"

"Sao em tỉnh lại rồi?" Tiêu Chiến nắm chặt tay của hắn, quay đầu nhìn hắn.

"Không thấy tay bị tê." Khuôn mặt của Vương thiếu gia sưng lên, đôi mắt còn chưa mở ra hoàn toàn, hết lần này tới lần khác cố tình ôm anh.

Tiêu lão sư bất đắc dĩ gỡ tay của hắn ra nhét vào trong chăn, "Em ngủ một lát đi, anh đi tắm đã, anh không đi đâu cả." Sau đó chỉnh lại chăn cho hắn.

Vừa muốn đứng dậy, lại bị nắm lấy cổ tay, "Không muốn."

Tiêu Chiến sờ sờ khuôn mặt mum múp thịt của hắn "Lát nữa anh sẽ quay lại ngủ cùng em có được không?"

Anh đứng dậy vừa đi được hai bước thì chân mềm nhũn, bị người đỡ vào trong ngực. "Em ôm anh." Tiêu Chiến không nói gì, lại bị anh bạn nhỏ của mình ôm vào trong ngực.

"Được rồi, đi ngủ đi." Tiêu Chiến từ trên người hắn tuột xuống, điều chỉnh nhiệt độ của nước.

"Em giúp anh rửa."

"Ai u, vô cùng bẩn, em nhanh đi nghỉ ngơi đi." Sau đó quay lưng cởi áo choàng tắm ra.

"Nhìn cũng đã nhìn rồi, làm cũng đã làm rồi, tất cả của anh em đều thích, em giúp anh, anh làm sẽ không sạch đâu." Không nói lời gì nữa Vương Nhất Bác cưỡng ép cướp lấy vòi hoa sen.

Hắn tỉ mỉ dọn dẹp đằng sau, nước ấm xông qua cũng có chút đau, cơ bắp thít chặt lấy, "Còn đau không?"

"Không đau, không đau…" Tiêu Chiến vẫn cười híp mắt, chỉ là trên mặt không biết là nước hay là mồ hôi, trên thân tím xanh một mảnh, "Chỉ là … buổi sáng hôm nay đừng vào có được không?"

"Không vào  không vào." Vương Nhất Bác vô cùng đau lòng. Kể từ khi trở về lần này, người hắn yêu thật sự vô cùng bao dung và cưng chiều hắn "Chiến ca, thật xin lỗi, em... ..."

"Anh thích. Lão công, làm sao em có thể tuyệt như thế? Sớm đã có kế hoạch sao?"

Vương Nhất Bác sững sờ, hắn thật sự rất ôn nhu. "Ừm…" Sau đó từ phía sau ôm lấy Tiêu lão sư từ phía sau, gắt gao dính lấy nhau.

Tiêu lão sư đỏ mặt một trận, anh cảm nhận được cái gì đó. "Nhất Bác, em còn muốn sao?" Anh nhẹ giọng hỏi, "Anh giúp em."

Tiêu Chiến đỏ mặt đưa tay ra, liền bị Vương Nhất Bác bắt cổ tay lại hôn lên, "Hôn một chút là được. Em không sao…"

"Anh sẽ học tập thật giỏi," Tiêu Chiến sờ sờ đầu của hắn, "Có được không?"


Hai người tắm rửa, lại sạch sẽ trở về trên giường một lúc sau chìm vào giấc ngủ.

Cho đến khi điện thoại di động vang lên, hai người mới lần lượt mở mắt ra, Tiêu lão sư treo ở trên người Vương Nhất Bác trả lời điện thoại của ma ma, nói là đi sớm một chút.

Một trước một sau rời khỏi giường, sau khi thanh tỉnh lại đều có chút ngượng ngùng, ngay cả khi Tiêu Chiến chỉnh lý lại quần áo cho hắn cũng đỏ cả mặt lên, trên cổ hắn còn có mấy dấu hôn mình để lại. Mà mình cũng không tốt gì, còn đặc biệt mà mặc áo cao cổ để che khuất dấu hôn.

Hai người luôn cảm giác da của đối phương nóng lên, chạm thử đều cực kỳ nóng, tim cuồng loạn đập thình thịch. Nhưng lại vô ý đụng chạm vào đối phương.

"Đêm nay về sớm một chút." Tiêu lão sư mặc đồ rất giày, nhỏ giọng nói.

"Hửm. Anh có thể chứ lão bà?"

"Em muốn anh liền có thể." Tiêu lão sư hướng về phía hắn nhíu nhíu mày, Vương thiếu gia một mặt thỏa mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro