Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên Ngoại 1: Toả Nhi

Thật lâu thật lâu trước đây, đến mức ta cũng không nhớ rõ chính mình là ai. Ta chỉ biết ta hiện tại ở một cái địa phương vô cùng mềm mại ấm áp, tựa như một cái động nhỏ lót đầy thảm lông. Đem lại cho ta cảm giác thập phần an toàn.

Ta cứ ngốc ngốc ở trong đó, cơ hồ đối với khái niệm về thời gian đều là mờ mịt. Sau đó ta phát hiện ra, chính mình vậy mà lại lớn lên, cái động này cũng sắp không vừa nữa. Cho nên trước khi bị ép đến khô, ta phải phản kháng. Ta vung tay chân đá loạn xạ, cư nhiên thế nhưng có thể kéo căng cái động này ra thật.

Ta giơ nắm đấm nhỏ lên nhìn. Ây nha, lợi hại như vậy! Có phải hay không ta chính là chiến thần chuyển kiếp?

Sau đó, còn có một cái lực đạo nhè nhẹ từ đâu truyền đến, đem ta xoa đến thoải mái. Giống như là cấp cho ta một cái sủng nịch cưng chiều. Ta hưởng thụ đến nhắm lại hai mắt, khoé miệng cũng cong lên. Cho nên về sau, ta càng ra sức đấm đá ở bên trong.

Ta cứ như vậy tiếp tục ở trong này an an ổn ổn hưởng thụ. Cho đến một ngày, cái động này đột nhiên trở nên vô cùng cứng rắn, càng không ngừng co lại, ý đồ đem ta đẩy ra bên ngoài. Thế nhưng ta là luyến tiếc nơi này a, vì cái gì ta phải rời đi chứ? Cho nên ta cứ ở trong này càng ra sức chống cự, ai cũng đừng hòng đem ta đi.

Sau đó, bên ngoài đột nhiên chiếu tới rất nhiều tia sáng rực rỡ. Đem tầm mắt của ta hấp dẫn, ta rất muốn đến nơi đó. Thế nhưng, ta lợi hại chứ không có dễ dụ nha, ta còn chưa có sẵn sàng để rời đi đâu a!

Ta vô cùng yêu thích cái động này, mặc dù nhỏ hẹp, đôi lúc duỗi tay duỗi chân cũng không thoải mái. Thế nhưng lại đem đến cho ta cảm giác vô cùng an toàn, còn có lực đạo nhè nhẹ ngày đêm luôn đem ta hống đến tâm tình vui vẻ.

Sau đó, bên tai ta đột nhiên nghe thấy một thanh âm yếu ớt truyền đến. Thanh âm này thật quen thuộc...

"Đứa nhỏ—cầu con... ta sắp
chịu không nỗi nữa"

A! Ta nhớ rồi. Ta tựa hồ từ rất lâu về trước đã có thể nghe thấy một giọng nói luôn cùng ta trò chuyện. Mặc dù ta luôn nghe không hiểu, cho nên chỉ theo bản năng xoay người vài cái. Cơ hồ lại phát hiện người đó vì chuyện này mà rất vui, càng đối ta nói chuyện nhiều hơn nữa. Ta đối với giọng nói này phải nói là quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, thế nhưng hôm nay là lần đầu tiên ta nghe ra từ trong thanh âm người đó lộ ra một tia khẩn cầu. Trái tim ta đột nhiên phát đau, ta thở dài một hơi. Thôi, bỏ đi vậy.

Cuối cùng, ta mạnh mẽ hướng đến những tia sáng kia mà lao ra.

Sau đó, không có sau đó nữa...

Ta của hiện tại đang đứng trên bờ hồ. Nhìn thấy hình bóng của chính mình phản chiếu trên hồ sen. Chính là hảo soái a ~ Mẫu thân lúc nào cũng nói ta thật soái!

A, nói đến! Ta lại có chút nhớ mẫu thân rồi. Ta phải trở về đi tìm người.

"Đứa nhỏ lại đá ngươi sao?"

Hắn vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy y nằm nghiêng trên tháp nhuyễn nhắm hờ đôi mắt, bàn tay thon gầy trắng nõn đặt trên gấm y không ngừng xoa nhẹ. Tóc đen như ngọc tuỳ tiện dùng một cái trâm cài lên sau gáy, vài sợi buông thả sau vai. Trong mắt hắn, bộ dáng y lộ ra hai phần tiều tuỵ nhu mềm, tám phần câu nhân.

"Ta không sao"

Cửa đột nhiên bật mở, một thân ảnh nho nhỏ phóng thẳng đến nhuyễn tháp. Đem tay người nào đó gạt ra, lại đem hai tay bé nhỏ của mình áp lên thai phúc tròn trịa, dùng thanh âm non nớt mở miệng:

"Mẫu thân, có phải muội muội lại đá người không?"

Y xoa đầu đứa nhỏ, cười nhẹ:

"Ân, thế nhưng Toả nhi không nghĩ vạn nhất đây là một đệ đệ sao?"

Ta lắc đầu nguầy nguậy, vô cùng thương tâm khóc lớn:

"Không thích đệ đệ, con chỉ thích muội muội! Tiểu Lý nhi nhà bên có tiểu muội vô cùng xinh đẹp đáng yêu, con cũng muốn!"

"Hảo, hảo, sẽ cho con muội muội"

Ta nghe đến đây liền sáng rực hai mắt, đem vạt áo của người bên cạnh vừa bị ta gạt tay ra cầm lên, chà lau nước mắt. Lần nữa ngẩng đầu lên, hỏi:

"Muội muội ở bên trong tập võ có lợi hại như Toả nhi hồi đó không?"

Người nào đó bị gạt tay từ nãy đến giờ đều duy trì yên lặng. Cuối cùng cũng hừ lạnh một tiếng, nói:

"Còn phải hỏi? Ngươi ngày xưa ngày cũng như đêm, không lúc nào không động tay động chân. Sắp đem mẫu thân ngươi đá đến hỏng"

"Phu quân, đừng nói chuyện với con như vậy. Toả nhi là lợi hại nhất"

"Vẫn là ta yêu mẫu thân nhất"

Phụ thân người thật đáng ghét nha.

HOÀN PN 1.

Vậy là Toả Nhi chính thức debut rồi nha😀 Mấy cô dì có ai yêu bé hong nè ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro