Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

One shot/R18+

【 Đua tốc độ đêm khuya 】 Một đêm Bắc Kinh (Tiệc khánh công)

Tác giả: AKA芳心纵火犯

Chuyển ngữ: Bin

Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi đây.

Đây chỉ là fanfic, nhân vật và tình tiết đều do tác giả nghĩ ra tuyệt đối đừng coi đó là thật mà áp đặt vào hiện thực!

CẢNH BÁO: FIC CÓ TÌNH TIẾT 18+, SUY NGHĨ TRƯỚC KHI ĐỌC.

--------------------------------------------

Tác giả said: Nửa đêm lọ mọ viết

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

"Anh không uống nhiều."

Tiêu Chiến một chân dẫm trên giường, tay trái chỉ lên bóng đèn, tay phải chống nạnh.

Vương Nhất Bác chống cằm, chân dài bắt chéo ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm con thỏ đang nhảy loạn trên giường.

"Anh thật sự không uống nhiều!" Tiêu Chiến nhấn mạnh một lần nữa, Vương Nhất Bác rốt cục cũng tiếp lời nói, "Cho nên?"

"Cho nên?" Con thỏ híp mắt nghĩ một hồi, trên khuôn mặt ửng đỏ hiện ra một nụ cười thương lượng, "Cho nên một hồi có phải hay không..."

Vương Nhất Bác liếc mắt nhìn thời gian, đứng dậy: "Từ lúc bước vào căn phòng này, anh nói em đợi một chút, em đợi anh mười phút, anh lãng phí mười phút của em."

Con thỏ không đủ nhận thức về nguy cơ, chỉ có thể bị sư tử ăn sạch sẽ.

"Vương Nhất Bác cậu nghe anh nói đã! Anh anh anh, ý của anh là, anh có thể ở phía trên hay không?" Con thỏ dù bản thân đã bị đè xuống giường, vẫn không quên phát biểu lời nói rước lấy nguy hiểm, phần dũng khí này thực sự đáng khen.

"Có thể."

Vương Nhất Bác nắm lấy cằm Tiêu Chiến, nhẹ nhàng bóp, đôi môi mỏng đỏ tươi liền tự tách ra, đầu lưỡi mềm theo đó trượt ra bên ngoài liếm một cái, bị Vương Nhất Bác một ngụm ngậm lấy, đầu lưỡi mềm dường như được rượu đỏ thẩm thấu, hương vị thuần khiết ấm nóng, bị mút lấy phát ra tiếng chậc chậc vang vọng.

"Ưm ưm. . ." Thỏ con híp đôi mắt to xinh đẹp, hai tay chống trên bờ ngực phập phồng kịch liệt của Vương Nhất Bác, giữa răng môi toàn bộ đều là hương vị hormone Vương Nhất Bác đột nhiên phát tán, khoang miệng phảng phất như phát hỏa, một đường theo yết hầu đốt tới bụng, lại theo phần bụng một đường hướng xuống phía dưới, đốt tới bộ phận khiến người ta khó mà mở miệng.

Vương Nhất Bác vừa hôn sâu vừa vuốt ve anh, lại còn thầm thì hỏi anh: "Ca ca thời điểm không có em, có tự mình chạm vào không?"

Con thỏ cuống quít lắc đầu, Vương Nhất Bác liền vui vẻ: "Vậy em sẽ thưởng cho ca ca."

Vương Nhất Bác vừa hôn tai vừa cởi đồ anh, môi lưỡi ẩm ướt lướt dọc theo cần cổ với đường cong duyên dáng một đường hướng xuống dưới, đầu tiên hung hăng mút mạnh hầu kết, hài lòng nghe được một tiếng nức nở, sau đó chuyển hướng xuống xương quai xanh nhẹ nhàng gặm cắn, bàn tay lớn đặt lên bờ ngực, ngón tay nhẹ nhàng cọ xát đầu vú, Tiêu Chiến rất nhanh liền kích động, nơi đó là điểm mẫn cảm của anh, lần nào bị chạm đến cũng không thể kiềm chế được chính mình. Vương Nhất Bác ngậm bên còn lại, đầu lưỡi đánh vòng nhẹ nhàng liếm qua lại, sau đó ngậm toàn bộ vào miệng mút mạnh, con thỏ mẫn cảm đến bả vai cũng rụt lại, "Ưm. . . Không muốn không muốn. . ."

Đầu vú bị mút mạnh rồi kéo ra, đến khi sưng đỏ không chịu nổi, Vương Nhất Bác mới buông tha anh, chuyển hướng lưu luyến nơi bụng dưới. Vòng eo thỏ con đẹp đến không tưởng, Vương Nhất Bác tỉ mỉ liếm hôn từng chỗ một, hô hấp nóng bỏng phả lên da thịt mẫn cảm của thỏ con, môi của hắn mỗi lần đến nơi nào, từng mảng nhỏ bên cạnh đó liền xao xuyến kích động, nhất định phải được Vương Nhất Bác hôn một lát, mới chậm rãi tiêu tán, thay vào đó là một mảng màu sắc đỏ ửng.

Tiêu Chiến ngửa đầu, tay đã sắp chạm không đến tóc Vương Nhất Bác, hơi thở Vương Nhất Bác dừng lại hồi lâu tại bụng dưới, rất nhanh, anh cảm giác thân dưới trống rỗng, quần đã bị lột ra.

Vương Nhất Bác há miệng ngậm lấy lửa nóng đã ngẩng đầu của bé thỏ, dùng đôi môi mềm mại bao vây lấy nó, đầu lưỡi trơn nhẵn bắt đầu uốn cong mút lên đỉnh lửa nóng của anh.

Vương Nhất Bác giữ chân Tiêu Chiến chôn đầu giữa hai chân anh, Tiêu Chiến hai tay bấu chặt lấy gối đầu, Vương Nhất Bác một điểm cũng không buông tha, cẩn thận từng chút một phun ra nuốt vào, chân Tiêu Chiến chống lên bả vai Vương Nhất Bác, hai mu bàn chân đều bị ép vào ngực Vương Nhất Bác, theo động tác Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến trầm luân bên trong không ngờ cảm thấy một chút khác thường, thì ra là mu bàn chân của anh cọ xát lên ngực Vương Nhất Bác, hai viên đầu vú trước ngực Vương Nhất Bác đã bị cọ dựng đứng!

"Ah..."

Bé thỏ thoải mái đến không thể tự kiềm chế, Vương Nhất Bác đem lửa nóng của anh toàn bộ ngậm vào, liên tiếp nuốt sâu mấy cái đến tận yết hầu, Tiêu Chiến chỉ cảm thấy hạ thân mình sưng trướng đến cực điểm.

"A a..." Anh nghẹn ngào, bắn thẳng vào miệng Vương Nhất Bác, khoái cảm cực đại rất nhanh qua đi thỏ con chỉ cảm thấy trước mắt trống rỗng, Vương Nhất Bác rút một tờ khăn giấy, đem đồ vật của anh phun ra, tiện tay quăng đi.

"Ca ca có thích phần thưởng em tặng anh không?" Vương Nhất Bác lại đem người đè xuống, dịu dàng hôn vành tai rủ xuống của anh, tai thỏ cụp xuống ngay cả một viên lỗ tai đều chưa từng xỏ qua, xinh đẹp đến không thể tưởng tượng nổi, thỏ con bị ngứa rụt cổ, bị Vương Nhất Bác đưa tay bắt lấy, "Ca ca nói đi? Thích không?"

Thỏ con bị ép muốn tránh cũng không được, ngoan ngoãn nhỏ giọng trả lời: "Thích, thích..."

"Vậy em hỏi ca ca, cảnh hôn, diễn chưa?" Vương Nhất Bác cởi quần của mình, vòng qua sau lưng thỏ con, từ phía sau ôm lấy anh. Khe mông đột nhiên kề sát một cây đồ vật thô to nóng bỏng, bị nóng thỏ con nhảy dựng lên, muốn bò đến phía trước, nhưng Vương Nhất Bác sớm đã vững vàng ôm chặt lấy, một tay vuốt ve ngực thỏ, một tay khác lại mò tới bé thỏ con vừa mới mệt mỏi mềm xuống.

"Hức... Không có, không có. . ." Con thỏ mềm nhũn tựa vào bờ vai người sau lưng, Vương Nhất Bác nghe được đáp án thỏa mãn, không biết từ chỗ nào lôi ra một cái bảo hộ, nhét vào tay thỏ con, vừa hôn hôn vành tai mềm rủ xuống, vừa làm nũng: "Tay của em không rảnh, ca ca giúp em mở ra đi."

"Ưm. . . Cậu khi dễ anh. . ." Thỏ con một bên lẩm bẩm một bên ngoan ngoãn xé mở bao bọc, sau đó định đeo lên người mình, Vương Nhất Bác vội vươn tay túm lại, "Ca ca làm gì vậy, bảo bối của chồng anh ở chỗ này!"

Nói xong nắm lấy móng thỏ duỗi về sau, tay nắm tay đem đồ bảo hộ đeo lên, lửa nóng vốn thô to tức khắc lại lớn thêm một vòng. Bé thỏ trừng to mắt như thể bị lừa gạt, ủy khuất: "Không phải đã nói . . ."

"Đúng là đã nói được." Vương Nhất Bác nghiêng người về phía trước, ép lên lưng Tiêu Chiến, "Một lát sẽ để anh lên, ca ca anh nhìn xem em đã không nhịn được, anh nhẫn tâm bắt em đợi thêm sao?"

Vương Nhất Bác xoa nắn mông thịt vểnh cao của Tiêu Chiến, lửa nóng thăm dò nơi cửa sau muốn đẩy vào, hai tay Tiêu Chiến chống đỡ hết nổi khụy xuống, toàn thân tựa như bông gòn mềm mại bất lực, chỉ còn cánh mông vểnh lên trước mặt Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác hung hăng đâm vào, cơ thể bé thỏ còn chưa kịp chuẩn bị đột nhiên bị xỏ xuyên, lập tức đau đến nức nở, "Hức, đau quá..."

"Em sẽ đâm nhẹ." Sư tử bị vách thịt căng mịn nóng rực quấn chặt chẽ, không thể tùy tiện tiến lên, nghẹn đến hai mắt đỏ bừng, nhưng vẫn dừng lại chờ người dưới thân thích ứng.

"Nhẹ chút. . ." Con thỏ khẽ vặn vẹo, thân thể bị tính khí thô to lấp đầy, từng tấc từng tấc tiến vào, vừa nóng bỏng vừa tê dại lại vừa ngứa vừa đau, toàn thân anh đều run rẩy.

"Em động đây ca ca. Em không nhịn được." đôi mắt Vương Nhất Bác đều bị thiêu đốt đến đỏ rực, lưng Tiêu Chiến cũng vô cùng xinh đẹp, xương bả vai nhô lên tựa như cánh bướm, khiến người ta muốn bắt lại, bẻ gãy.

Vương Nhất Bác cắn một phát vào miếng thịt mềm mại nhất nơi hõm vai Tiêu Chiến, chậm rãi di chuyển.

Thân thể sít sao gắn chặt lấy nhau, toàn thân Tiêu Chiến ánh ra một loại màu đỏ đặc biệt, như từ trong thịt lộ ra, anh đem mặt vùi vào khuỷu tay, chân cũng sắp không chịu được nữa muốn nằm sấp xuống, bởi vì đã sớm không phải lần đầu tiên, thân thể nhanh chóng thích ứng Vương Nhất Bác xâm nhập. Vương Nhất Bác bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, hắn ôm Tiêu Chiến, nắm eo anh hung hăng đâm sâu, rồi lại nhẹ nhàng, chậm rãi rút ra, Tiêu Chiến bị hắn đâm đến lung lay sắp đổ, đã sớm quên lúc trước bởi vì cái gì mà níu kéo mười phút.

Trên thế giới này tại sao lại có nơi mềm mại đến như thế, bên trong thân thể Tiêu Chiến, vừa ướt vừa chặt lại vừa nóng, mỗi một lần co thắt đều sướng đến tê dại, hút Vương Nhất Bác đến mức kém chút nữa đã không cách nào rút trở về.

"Ca, quay lại."

Vương Nhất Bác bắt lấy Tiêu Chiến, ôm anh quay lại, Tiêu Chiến cả người đỏ bừng, anh mềm nhũn ôm cổ Vương Nhất Bác, dùng ánh mắt mê mang nhìn về phía Vương Nhất Bác, kết thúc rồi à? Anh muốn hỏi.

Vương Nhất Bác một lần nữa đâm vào, thỏ con ngửa đầu, rất nhanh lại đón nhận cây kia hung khí kia.

"Ca ca anh thật đẹp. . ." Vương Nhất Bác nói lời âu yếm, dưới thân lại càng hung ác đâm chọc, "Ca ca đôi mắt của anh, anh biết không, em thích nhất đôi mắt của anh."

Vương Nhất Bác vừa hung hăng đâm đến nơi sâu nhất , vừa hôn lên đôi mắt Tiêu Chiến.

"Còn có bờ môi, nốt ruồi dưới môi, chỉ có ca ca mới có. . ." Vương Nhất Bác chuyển qua liếm hôn nốt ruồi nho nhỏ kia, động tác dưới thân lại càng nhanh.

Khóe mắt Tiêu Chiến đã rịn ra chút nước mắt, anh lắc lư không ngừng theo động tác Vương Nhất Bác, nếu không phải Vương Nhất Bác lúc nào cũng đỡ lấy chân của anh, anh đã sớm kẹp không nổi eo Vương Nhất Bác.

"A a a..."

Bởi vì là động tác chính diện, thỏ con lúc nào cũng cọ xát nơi bụng sư tử, lúc này ngẩng đầu lên, cơ bắp Vương Nhất Bác vừa căng vừa chặt, lúc đâm tới có chút đau nhức.

"Ưm ư. . . Đổi, đổi tư thế..." Thỏ con yếu ớt cầu xin tha mạng, "Anh không được. . ."

"Ca ca sao lại không được?" Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn thoáng qua, "A, ca ca em còn chưa đâm anh bắn đâu?"

"Hức. . ."

Phía dưới đã bắt đầu truyền đến tiếng nước chảy phốc phốc, tiếng va chạm tựa như âm thanh 3D lập thể vờn quanh xuyên thấu vào tai thỏ, thỏ con nắm lấy cánh tay sư tử, bóp mạnh tạo ra một dấu ấn thật sâu.

"Vương. . . Nhất Bác. . . Cứu mạng..." Tiêu Chiến run rẩy, bắn lần thứ hai. Bạch dịch phun lên cơ bụng Vương Nhất Bác, nước mắt cùng mồ hôi rơi đầy mặt, cả người giống như mới từ dưới nước vớt lên.

"Hức... Ư ưm. . . Đừng mà. . ." Tiêu Chiến bắt đầu vùng vẫy, Vương Nhất Bác cúi người xuống ôm chặt anh, vỗ về an ủi: "Được rồi được rồi được rồi, lập tức, ca ca tại sao anh không đợi em cùng đến. . ."

Thân dưới chuyển động càng lúc càng nhanh, Tiêu Chiến chỉ cảm thấy mình sắp bị đập nát, không chỉ riêng thân thể, mà còn cả linh hồn.

Cuối cùng, Vương Nhất Bác cũng bắn, đồ vật nóng rực dù cách một lớp bảo hộ cơ hồ cũng đem anh thiêu đốt đến bỏng rát, Tiêu Chiến run rẩy, vươn tay bấu chặt lấy bả vai Vương Nhất Bác, đặt một nụ hôn lên khuôn mặt Vương Nhất Bác.

"Ca ca. . ."

Vương Nhất Bác cắn dái tai Tiêu Chiến, "Ca ca là của em, biết chưa?"

"Ừm."

"Ca ca lúc diễn cảnh hôn, phải nghĩ đến em."

"Ừm."

"Em yêu anh."

"Ừm."

"Ừm?"

"Anh cũng yêu em."



xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Tác giả said:

                   Tôi điên rồi.

                   Hẹn gặp lại.

Còn mình: Ừm... mình cũng điên rồi 🐰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro