Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại Boyband (18+)

Link: https://archiveofourown.org/works/22159174

---------------------------------------------------------------

Khi Tiêu Chiến về nhà đã mang về một chai Whiskey.

Vương Nhất Bác không rõ chai rượu kia bao nhiêu tiền, chắc cũng không rẻ. Bởi khi uống quả thực quá sảng khoái——Khẩu cảm mát lạnh lại không gắt cổ. Còn có hương gỗ vừa ngửi đã khiến cả thể xác lẫn tinh thần hưng phấn. Hắn không hiểu Whiskey, nhưng hắn biết, có thể uống rượu hiểu rượu, khẳng định tiêu tốn của Tiêu Chiến kha khá tiền.

Hai người tốn không ít sức lực để dọn sạch sofa.

Trước đó bọn họ còn không rõ hình dáng của chiếc sofa này ra sao—— Trừ quần áo tất vớ, còn một đống đồ dùng hàng ngày tùy ý vứt lên, trộn lẫn đồ dùng của Tiêu Chiến.

Để chúc mừng Vương Nhất Bác chính thức trở thành tuyển thủ đua xe chuyên nghiệp, hai kẻ thường xuyên uống loại bia chất lượng thấp đổi sang uống Whiskey đều phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

Tiêu Chiến bưng ly rượu, toàn thân co rút trong ngực Vương Nhất Bác, sững sờ nhìn chằm chằm dây tóc bóng đèn đang phát sáng.

Vương Nhất Bác vươn tay che khuất đôi mắt anh: "Đừng nhìn chằm chằm như thế. Hại mắt."

Tiêu Chiến chỉ kéo tay Vương Nhất Bác xuống đặt lên môi hôn, sau đó vùi mặt vào trong đó, cọ cọ tựa như một con mèo.

Vương Nhất Bác loạng choạng ngã ngồi trên ghế sofa đang cực kỳ vui vẻ. Điếu thuốc đã cháy được một nửa cũng không gạt xuống. Độ ấm trên gương mặt Tiêu Chiến vừa đủ, đường nét quai hàm lại rõ ràng, còn có một vài sợi râu mới nhú đâm vào tay. Khiến một ngày mệt mỏi của Vương Nhất Bác gần như tan biến hết.

Bọn họ mỗi lần uống say đều vì chuẩn bị cho làm tình, cho nên trừ Radiohead còn ai phù hợp với bầu không khí này hơn?

I want a perfect body, I want a perfect soul.

Còn chưa kịp hát tiếp đã bị một nụ hôn kiểu Pháp chậm rãi nhưng lại thoải mái cực điểm che lấp. Hai người lại nghe thấy tiếng rên rỉ truyền đến từ cách vách. Ai ya! Anh nhẹ chút đi.

Âm cuối kéo dài như cổ họng bị bóp nghẹn, hai người tựa như đã ăn phải một nồi thịt mỡ hầm qua đêm, ngán đến nỗi ớn lạnh. Đôi môi sắp chạm vào nhau lại cứng đờ, khó có thể tiếp tục.

Hai người toàn thân hậm hực, điều tiết lại tâm tình, chỉnh nhạc lớn hơn, vờ như chưa nghe thấy.

Vương Nhất Bác vẫn tiếp tục ngắm nhìn Tiêu Chiến đang thẫn thờ ở trong lòng mình. Tay phải phẩy đi tàn thuốc sau đó hít lấy một hơi cuối cùng. Khi hà hơi ra đúng lúc phả vào sườn mặt của Tiêu Chiến. Nicotin nồng độ cao khiến Vương Nhất Bác choáng váng, nhìn thấy sương khói bao phủ lấy Tiêu Chiến khiến hắn cảm thấy không chân thực. Vương Nhất Bác vươn tay chộp lấy gáy của Tiêu Chiến, kéo lên người mình.

Đôi môi hé mở đưa đầu lưỡi ra, khi hôn lên hút lấy cánh môi dưới của Vương Nhất Bác, sau đó lại đem theo một chút nũng nịu, cắn một cái lại buông ra. Thậm chí cánh mông căng chặt lại cách một lớp quần lót cọ lên cọ xuống hạ thể đã sưng lớn của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác còn chưa kịp nghĩ thông Tiêu Chiến rốt cuộc là yêu tinh nơi nào chuyển thế, đã thuận tay lấy đồ dùng cần thiết, chuẩn bị đại chiến một trận.

"Ưm ~~ Nhẹ chút đi mà ~~~ Người ta đau ~~~~"

Âm thanh chói tai của bà chị cách vách truyền tới. Hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng, Tiêu Chiến trực tiếp "héo" luôn, không cứng nổi nữa.

Tiêu Chiến trợn mắt đẩy Vương Nhất Bác cũng ngây ngốc ở trên người mình ra. Khi đang nén giận thì còn tâm tình đâu mà làm gì nữa. Đá một phát đuổi Vương Nhất Bác đi rửa chén, còn bản thân mình thì mở rộng hai chân uống rượu.

Vương Nhất Bác lúc này mà còn đi rửa chén thì còn gì là đàn ông nữa? Trực tiếp kéo Tiêu Chiến lên giường, hạ xuống nụ hôn mãnh liệt nhất.

Nếu nói ở trên sofa chỉ nghe thấy mang máng một chút âm cuối. Vậy ở trên giường quả thực như đang lưng tựa lưng với cặp đôi kia.

Tiếng rên rỉ kệch cỡm và tiếng thở dốc của nam nhân vang bên tai hai người, khiến họ ghê tởm cực kỳ.

Tiêu Chiến nghĩ mỗi bên tường một hoàn cảnh khác nhau, cặp đôi bên kia thì đang làm hăng say, vậy dựa vào cái gì mà bản thân mình phải nhường bọn họ sướng trước?

Khi anh vội vàng cởi quần lót của Vương Nhất Bác rồi liếm cho hắn mới phát hiện Vương Nhất Bác cũng đang nỗ lực khống chế.

Bình thường Vương Nhất Bác không thể chịu nổi là bản thân anh vừa liếm vừa hút dương vật cho hắn thế này. Hôm nay lại có thể nhịn lâu không bắn như vậy, mồm miệng cũng không vừa: "Hút. Đúng rồi, dùng lực tí nữa, cưng chưa ăn cơm à?"

Nếu bình thường Vương Nhất Bác dám nói như vậy, Tiêu Chiến sẽ trực tiếp quăng hắn xuống giường. Nhưng hôm nay anh sẽ nhịn cục tức này, nhanh chóng hút mạnh một hơi rồi đưa chính mình vào miệng Vương Nhất Bác: "Ưm ~ Ông xã, em ướt quá nè. Ưm, thao em."

Vương Nhất Bác càng hưng phấn hơn. Tiêu Chiến lúc trước rất ghét xưng hô kiểu này. Tiếng gọi lão công kia quá mức kích thích, khiến hắn suýt nữa là bắn ra. Miệng vừa liếm vừa hút, khiến tiếng kêu dâm đãng của Tiêu Chiến càng ra sức tăng cao thêm mấy dexiben.

Nam nhân ở bên kia tường chắc cũng nghe thấy động tĩnh ở bên này nên hung bạo hơn rõ ràng. Bà chị bên kia kêu nhiều thật sự, hai bên đều hưng phấn hơn hẳn.

Vương Nhất Bác cuối cùng ra sức hút sâu đồng thời dùng lưỡi liếm một vòng quanh quy đầu, trực tiếp khiến Tiêu Chiến kêu lớn bắn trong họng hắn. Tiếng kêu lớn do cố ý của Tiêu Chiến lại khiến Vương Nhất Bác cảm thấy cực kỳ êm tai. Hơn nữa hắn cảm thấy không có thằng đàn ông nào có thể chịu đựng tiếng kêu dâm đãng như vậy, không hề nghĩ tới vấn đề không phải tất cả mọi người đều có hứng thú với đàn ông. Vương Nhất Bác vô cùng hưng phấn, lấy gel bôi trơn, cắm hai ngón tay vào.

Thường ngày Tiêu Chiến khẳng định sẽ ép Vương Nhất Bác từng chút từng chút một. Nhưng hôm nay Tiêu Chiến bắn rất sướng. Hơn nữa chuyện giữa họ với tường bên kia còn chưa xong, đợi Tiêu Chiến hòa hoãn lại mới phát hiện Vương Nhất Bác đã cắm bốn ngón tay ra ra vào vào trong hậu huyệt mình từ lúc nào.

Vương Nhất Bác một giây cũng không nhịn nổi nữa.

Bà chị ở tường bên kia rõ ràng đã sắp đến cao triều. Ban đầu là tiếng ưm, shh, rồi tiếng rên cũng biến thành tiếng gào thét. Theo phán đoán của Vương Nhất Bác, có lẽ sắp cao triều rồi. Hắn cũng muốn nhanh chóng nhìn thấy khung cảnh Tiêu Chiến run rẩy cao triều dưới thân mình, một thân ướt đẫm.

"Ông xã ~" Tiêu Chiến làm dáng kêu gào vô cùng ẻo lả: "Không đủ ~ Nhanh, tiến vào, muốn anh."

Đã là lúc này mà còn không đi vào nữa thì không phải là đàn ông! Cho nên vô cùng hăng hái, một phát vô ngay, vùi vào nơi sâu nhất.

Tiêu Chiến còn cảm thấy chưa đủ: "Ưm ~ Thật lớn a, ông xã, anh, thật lợi hại, quá lớn rồi, em thích quá chừng, ưm."

Đm, không quan tâm thi đấu cái quái gì nữa. Hiếm khi Tiêu Chiến cởi mở như vậy, Vương Nhất Bác đương nhiên cũng vô cùng hung hăng mà mạnh mẽ thao làm.

"Ah~ shh. . . Ưm, ông xã. . ." Tiêu Chiến cong eo để Vương Nhất Bác đâm vào càng sâu hơn: "Sâu hơn nữa. . . Quá. . . Quá thô, ông xã! Anh giỏi quá!"

Mỗi một câu ông xã Tiêu Chiến đều kêu như trời sập, đâm vào tai Vương Nhất Bác phát đau. Hắn rất thích một Tiêu Chiến như vậy,nên giải phóng toàn bộ bản thân cho Tiêu Chiến.

"Đúng, quá thô rồi. Ưm ~ Lại sâu thêm chút nữa."

"Ah, thật sâu ah! Ông xã, anh thật giỏi."

Đừng kêu nữa! Vương Nhất Bác cảm thấy chỉ cần nghe thấy tiếng kêu dâm đãng của Tiêu Chiến bản thân có thể bắn ngay lập tức. Nhưng bên kia tường còn chưa bắn, hắn không muốn kết thúc nhanh như thế đâu.

Khi hai người đang giằng co thì bà chị cách vách bỗng nhiêu hét lớn một tiếng. Tiêu Chiến thậm chí còn nghe thấy tiếng nước bắn lên mặt tường. Có hơi hãnh diện mà nghĩ, mới thế đã cao triều rồi, cưng còn non lắm.

Ai biết được Vương Nhất Bác ở trên người mình cũng phát điên, trực tiếp lật sấp Tiêu Chiến lại ra sức thao làm.

"Ah! Quá, quá, sâu, đỉnh, đỉnh xuyên rồi, ah!" Đây là sự thật. Kích thích này trước đây chưa từng có. Tư thế tiến vào từ phía sau là dễ đỉnh tới tuyến tiền liệt nhất. Vương Nhất Bác vô cùng quen thuộc với khu vực mẫn cảm của Tiêu Chiến. Thậm chí còn vừa thao vừa túm lấy tóc anh, cưỡng ép anh ngẩng đầu. Tiêu Chiến cảm thấy vừa đau vừa sướng, gần như thở không nổi.

"Quá, ưm. . . quá sâu, chậm, chậm chút."

Vương Nhất Bác không đáp lời, thậm chí còn cảm thấy tiếng ba ba thân thể va đập vào nhau còn chưa đủ. Cuối cùng còn đánh vào mông của Tiêu Chiến, tiếng vang thanh thúy mà nồng đậm.

Ban đầu Tiêu Chiến đã bị kích thích mạnh mẽ bao bọc, khi bàn tay của Vương Nhất Bác đáp xuống, đau đớn khiến cơ hoành thít chặt lại. Cảm giác sung sướng và đau đớn khiến cao triều tới liên tục và mãnh liệt.

"Ah! Sướng. . . Quá, sướng rồi."

Đúng vậy ah! Bình thường cần gì phải biết điều như vậy. Sướng thì bảo sướng là được rồi. Lúc này Vương Nhất Bác còn có thể phân tâm mà mắng thầm Tiêu Chiến, hắn còn tự bội phục định lực của mình.

Đương nhiên, cho dù phân tâm thì hạ thân, tay đều không ngừng lại, thậm chí còn kịch liệt hơn. Hai túi cầu bên ngoài dường như cũng cảm nhân được cảm giác bị bao bọc lấy. Quả thật là sung sướng, sướng đến tận da đầu luôn.

Tiêu Chiến nức nở thở dốc. Hai lần cao triều, anh đã đuối đến không chịu nổi một cái đánh. Anh chỉ cảm thấy bản thân không thể ngừng nói, nhưng hoàn toàn không khống chế được âm lượng của bản thân, càng kêu càng lớn.

"Ưm. . . Thoải, mái. . . Ông xã, anh, anh quá. . . quá giỏi, rồi! Thật, thật thoải mái."

Đúng rồi! Bây giờ, phải nghe nhiều thêm một chút. Đợi Tiêu Chiến tỉnh táo thì Vương Nhất Bác không thể nghe được cái xưng hô này nữa. Cho nên cứ càng ra sức, ép Tiêu Chiến kêu nhiều hơn: "Kêu! Kêu tiếp, kêu đi."

Lời bài hát trong radio lại phát lại câu hát kia: I want a perfect body, I want a perfect soul.

Còn ai có cơ thể hoàn mỹ hơn Tiêu Chiến? Hiện tại không có, tương lai càng không.

Sau đó, Vương Nhất Bác đã nghe tiếng chửi đổng từ tường bên kia, nhưng hắn chỉ biết đắm chìm trong sự bao bọc vừa tốt đẹp vừa ấm áp của Tiêu Chiến. Cho đến khi Tiêu Chiến vừa khóc vừa bắn ra một tia nước trong suốt mới bình tĩnh hơn một chút. Dựa vào bản năng mà hung hăng cắm rút thêm mấy đợt mới rút ra. Bóp lấy cặp mông đã bị đánh đỏ, bắn đầy lên trên.

Đợi hai người họ thanh tỉnh táo một chút, Tiêu Chiến mới phát hiện Vương Nhất Bác đang đè chặt trên người mình, khiến cả cơ thể anh nằm trong lòng hắn. Tiêu Chiến giật mình không biết bọn họ có phải đã là một thể ngay từ đầu rồi không.

Vẫn là Tiêu Chiến bật cười trước, đầu cúi thấp run rẩy như cái sàng gạo. Bởi vì anh nghe thấy bà chị cách vách đang chửi ầm lên nói bọn họ không có đạo đức. Tiêu Chiến rốt cuộc cũng thoải mái hơn một chút.

Vương Nhất Bác cũng cười đến ho khan. Bọn họ ăn ý mà hôn môi, sau đó khi nhịn không được cười lại đập răng nanh vào nhau phát đau. Nán lại một lát rồi lại hôn tiếp, cho đến khi họ loạng choạng đi tắm rửa, lại uống thêm hai ly, rồi sặc sụa một hồi, còn vừa nhìn mặt đối phương đã cười ra tiếng.

Cuối cùng vẫn là Tiêu Chiến đạp Vương Nhất Bác hai cái hắn mới ngoan ngoãn đi ngủ, hai người mới chính thức nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro