Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1


" Hôm nay Vương Nhất Bác chụp ảnh ở đây ? " Tiêu Chiến đột nhiên hỏi .

Thư kí ngồi phía trước chưa đầy hai giây liền xác nhận xong , thuận tiện hỏi luôn địa điểm chụp ảnh cụ thể .

Tiêu Chiến nghe vậy liền nói , " Đi xem ".

Thư kí nhìn vào ánh mắt đang cười dưới gọng kính màu bạc , gật đầu nói vâng .

" Chào Tiêu tổng . "

Tiêu Chiến đột nhiên tới , nhân viên công tác bên trong hậu trường chụp ảnh có chút luống cuống tay chân , bỏ đồ trong tay xuống đứng dậy chào hỏi .

" Không cần để ý tôi , mọi người cứ tiếp tục . " Tiêu Chiến khoát tay , nhìn về phía người mẫu đang ngồi trên ghế sofa .

Ngón trỏ Vương Nhất Bác chỉ vào một miếng thức ăn cho chó , lơ đãng đùa giỡn với con Doberman màu nâu sẫm bên cạnh . Hắn hôm nay mặc một chiếc áo len cao cổ màu đen , màu mắt đen hơi nhòe ra ở đuôi mắt . Đèn flash chớp tắt liên tục .

Doberman nhịn không được đứng dậy nâng chân với lấy đồ ăn trong tay Vương Nhất Bác . Vương Nhất Bác bất mãn nhẹ nhàng " chậc " một tiếng , ánh mắt vẫn thờ ở , lập tức nâng tay lên , ngón trỏ tay trái nhẹ nhàng ngăn chặn , giống như chỉ huy của một giàn nhạc giao hưởng .

Tiêu Chiến dường như nhìn thấy cánh tay của thiếu niên Hercules ở đó huấn luyện một con sư tử màu vàng đang thấp giọng gầm gừ .

Rất tuyệt , nhiếp ảnh gia liên tục ấn nút chụp , thấp giọng tán thưởng .

Thật sự rất tuyệt . Tiêu Chiến nghĩ thầm .

Anh tưởng tượng chính mình mặc cả bộ tẩy trang , quỳ gối trước mặt thiếu niên , ôn thuận cúi đầu tùy ý để Vương Nhất Bác đeo vào cổ cho mình chiếc vòng bằng da màu đen , hung hăng kéo chặt , trong lúc hít thở không thông bị thiếu niên xé bỏ quần tây , túm vòng cổ ra phía sau , dùng sức sáp nhập . Lý trí anh giống như đang quỳ trên mặt đất , bị dã thú hung hăng thao làm , bị dục vọng nguyên thủy nhất thuần phục , không có sức lực chống trả . Tiêu Chiến lặng lẽ nắm lấy cúc tay áo mình , giống như không thể khống chế mà run lên .

"Đi thôi ". Thu hồi ánh mắt lưu luyến trên ngón tay khớp xương rõ ràng của người nghệ sĩ trẻ , Tiêu Chiến nhẹ nhàng nói .

Thư ký ngầm hiểu , ghé vào tai người đại diện Vương Nhất Bác nói vài câu , đi ra ngoài phòng chụp ảnh .

-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro