Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giới thiệu sơ nội dung

Bạc Phận

Thể loại : bl , cổ trang 

———————————————————

Vào đêm trăng tròn nọ , có nhành đào khẽ rung trong gió buốt , chẳng mấy chốc , một bông hoa mỏng manh rơi xuống thành phố hoa lệ , đường xá tấp nập người . Nhưng bông hoa này trông thật kỳ lạ , nó vốn chỉ có bốn cánh , không giống với những bông còn lại trên cây đào ,chắc cũng vì lý do này mà nhành hoa mới quyết định từ bỏ nó , dù đã chăm sóc nó từng ngày , nhưng cuối cùng vẫn không dành cho nó chút tình thương , chút ấm áp .

Nhành hoa ấy tựa hồ chẳng có chút gì luyến tiếc , mặc nó bị gió lạnh thổi đi , bị người đời giẫm đạp khiến cánh đào dần mất đi màu sắc tinh khiết , bị vấy bẩn tới cùng cực ... Tuy vậy , ánh mắt nó cũng chẳng thèm lộ ra một tia u buồn hay thương xót cho bông hoa tội nghiệp kia.

Bông hoa ấy sanh lòng oán hận , nó hận vì lúc nào nhành cây cũng đưa cho nó số dinh dưỡng dư thừa , phần lớn đều bị nhành hấp thụ ,cho nó đều là phần cặn , không đủ để sống qua ngày , nó hận nhành đào sẵn sàng từ bỏ nó chỉ vì những khiếm khuyết , khác biệt với những bông còn lại trên cây ,  nó ghét cay ghét đắng bản thân trong quá khứ thế mà lại tin tưởng , hết lòng vì thứ bạc tình bạc nghĩa như vậy , luôn mong những điều tốt đẹp cho nhành hoa phụ tình kia ...Sau cùng , thứ mà bông hoa này nhận lại cũng chỉ là sự phản bội , đau tới tan xương nát thịt  , nó càng căm phẫn nhành đào vì cho đến khi nó rơi xuống nền đất lạnh lẽo , ẩm ướt , nó cũng không muốn rơi một giọt nước mắt cho y , dù chỉ một chút ...

Kỳ thực bông hoa ấy thế mà vẫn mang trong mình một tình yêu sâu đậm với thứ oan nghiệt kia , dần dần , nó nhận lại cũng chỉ là những thứ hư không , dày xé nó đến tận tâm can ... Thời gian dần trôi , bông hoa đào tội nghiệp đã không còn một chút tình cảm gì với nhành hoa mà nó từng thương nữa rồi . Giờ đây , trong lòng nó chỉ còn lại ý nghĩ trả thù .

———————

Tiếp đến lại có một ngày , có kẻ đến chặt bỏ cây đào ,  nhành hoa ấy cũng chẳng thèm ngó đến người sẽ dùng rìu chém đứt quãng đời của nó tại dương gian  , chỉ nghĩ , mệnh của nó... cũng đến lúc bị người khác đoạt đi rồi , phận của nó là vậy , không oán cũng không trách , ngược lại còn có chút mong chờ .

Chẳng biết sao trong lòng nó chớp nhoáng lại hiện lên một tia sáng nhỏ nhoi , cuối cùng ở nơi đó, nó sẽ gặp lại được bông hoa đào chỉ có bốn cánh kia . Nhiều năm về trước ,  vì thể chất yếu ớt không níu giữ được bông hoa ấy trong cơn gió buốt , nhìn xuống đoàn người tấp nập , vẫn không thể tìm thấy bông hoa ấy .

Ngây người một hồi lâu , nhành hoa kia mới có thể đưa mình quay lại hiện thực phũ phàng , đối với nó lúc này sống cũng như chết , kỳ thực cảm thấy chết có lẽ sẽ tốt hơn... vì ở nơi đó ít nhiều gì cũng mong có thể gặp được bông hoa kia , bông hoa mà nó yêu thương nhất , xem nó như linh hồn , như huyết nhục , như thứ vừa xuất hiện đã có thể kéo nó ra khỏi vũng lầy mà cả đời này nó nghĩ mình không thể thoát ra  .

Cũng vì nó quá yếu ớt nên không thể bảo vệ được người nó thương ...  với nhành hoa ấy giờ đây trời đất như đổ sầm , sở dĩ không có bất cứ một tia thống khổ nào được biểu hiện vì cảm xúc của nó bây giờ đều đã không cánh mà bay , như chưa từng xuất hiện trong tâm trí của nó , vì quá đau buồn , quá căm ghét bản thân , không tin vào sự thật , không tin vào những điều đã xảy ra .

Đối với bông hoa đào , nó nghĩ nó chỉ là một bông hoa dị hợm , chẳng đáng để quan tâm , nó cứ nghĩ nếu không có mình , nhành hoa kia ắt cũng còn những bông hoa khác xinh đẹp hơn để bầu bạn . Nhưng đối với nhành hoa ấy , bông hoa đó là thứ duy nhất mà nó yêu quý , là thứ duy nhất nó có được , đáng giá hơn ngàn vạn kim sa , châu báu trên thế gian này .

Trước đây nó vốn cô đơn , về sau có một bông hoa mọc trên nó , nó vui mừng khôn xiết , bao nhiêu dinh dưỡng đều truyền cho bông hoa đó , trong lòng là vậy ngoài mặt lại giả vờ như mình đã hấp thụ đủ , phần dư đều nhường cho bông hoa , vốn nó sợ nếu để lộ ra thì bông hoa kia sẽ cảm thấy bứt rứt , có những suy nghĩ tiêu cực về mình . Nhưng nó trời sinh yếu ớt , bông hoa kia lớn lên giờ cũng chỉ có bốn cánh , nó không vì thế mà bỏ cuộc, vẫn cho nó rất nhiều dinh dưỡng , nuôi nó lớn từng ngày . 

Rồi cái hôm định mệnh ấy đến , nó không thể cứu được bông hoa mà nó coi như mạng sống của mình , cứ thế chết lặng , không gian náo nhiệt với nó giờ đây lặng như tờ, không có một động tĩnh ... nó không biết đã sai ở đâu , sai từ lúc nào...

Từ ngày hôm đó, cả hai đều mang trong mình những thù hận , nhưng trùng hợp thay , người mang những thù hận đấy trên mình đều chỉ có một , không gì khác chính là nhành hoa.

__một người hận đối phương vì đã đối xử tệ bạc với mình , đến chết có lẽ cũng không biết được ẩn tình phía sau.__

__một người tự hận chính mình , luôn chăm sóc người kia trong thầm lặng , tiếc lại không thể bảo vệ người ấy chu toàn như nguyện ước.__

...Có lẽ một đời là quá ngắn ngủi để có thể gỡ bỏ được hiểu lầm to lớn như vậy . Nhưng đến khi khuất mắt tan biến , cũng chỉ tiếc kiếp duyên này đã lầm lỡ , duyên phận cũng đã bạc , không thể nói một lời xin lỗi vẹn toàn , cũng không thể bù đắp cho quá khứ dại dột... Nếu có kiếp sau , nguyện hiến dâng tất cả để mong người được bình yên , nhưng nếu còn có thêm một ước nguyện , ta muốn suốt đời suốt kiếp , đầu bạc răng long được ở bên người .

——————————

Tay nghề của tui chưa tốt nên mọi người cứ góp ý thoải mái nha :< , mãi iu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro