Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24

Tiêu Chiến sau khi bước ra khỏi Thọ Khang cung một mạch đi về Vương phủ , một cái cũng không ngoảnh đầu lại

Hoàng Thượng ở bên Hoàng hậu mà tim ngài nó lại ở tận đâu ? . Hoàng thượng Vương Hành còn nhớ như in cậu thiếu niên năm đó vây quanh mình

'' Hành caca , chờ đệ với

'' Tiểu Chiến , nhanh lên 

'' ây da , đệ nhanh lắm rồi đấy 

.............''

Qúa khứ vẫn còn đấy , chỉ là có người nhớ nhưng có người lại cho nói chìm vào quên lãng theo dấu chân của thời gian ( vì ảnh xuyên không mà sao nhớ được - )))

_______________________________

- Chiến , ngươi sao vậy

Tiêu Chiến từ lúc ở trong cung về liền ko nói câu nào mà nhốt mình trong phòng . Y phải làm gì đây , có trong tay binh phù và ngọc ấn là vui vẻ lắm sao ? . Tiêu Chiến thắc mắc , y thắc mắc vì sao lại đưa cho y , tất cả , tột cùng là vì sao 

* cạch *

Tiêu Chiến mở cửa phòng bước ra , ngước mắt nhìn Nhất Bác . Y liền ko chần chừ lao vào ôm hắn . Vương Nhất Bác bất ngờ nhưng cũng vội ôm y vào lòng

- Tiêu Chiến , chuyện gì vậy , hoàng thượng làm gì ngươi ư

Tiêu Chiến buông Nhất Bác ra , nhìn hắn mỉm cười nói

- Ta không sao

- Thật sự là không sao chứ

- Thật

Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến trả lời thế cũng ko nói gì thêm . Bỗng , nHẤT Bác kéo Tiêu Chiến đi 

- Ngươi kéo ta đi đâu vậy

- Bí mật

Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến lên ngựa phi ra khỏi phủ . Hai người đi , đi đến một nơi mà Tiêu Chiến ko biết nó nằm ở đâu 

Đến một vùng đất khá bằng phẳng , hai người xuống ngựa 

- Nhất Bác , ngươi định đưa ta đi đâu

- Cứ đi theo ta

Nhất Bác buộc hai con ngựa vào cột cây ven đấy , nắm tay Tiêu CHIẾN dẫn đi theo con đường đã đợi sẵn . Nhất Bác dùng dải dây đen buộc mắt y lại , dẫn đi theo mình

Chiếc dải dây đen từ từ được tháo khỏi mắt Tiêu Chiến . Tiêu Chiến há mồm ko tin vào mắt mình . Cảnh ở đây chỉ có hai từ Tuyệt đẹp thôi là chưa đủ , . hAI người đang đứng giữa một vùng đất toàn là hoa anh đào . Không những vậy những cánh hoa đào theo gió mà bay loạn xạ , từng cánh hoa đào màu hồng mỏng manh đậu lại trên áo , trên y phục . 

Vương Nhất Bác từ phía sau tiến đến , ôm Tiêu Chiến vào lòng từ đằng sau

- Cái này là quà ta tặng ngươi , sao , có thích ko 

Tiêu Chiến quay người lại đối mặt với hắn

- Nhất Bác , sao ngươi lại biết chỗ này ?

- Ta chỉ là  tình cờ biết được thôi 

- Vậy ngươi giữ bí mật với ta

Vương Nhất Bác bắt lấy một bông anh đào đang rơi , cài lên tóc Tiêu Chiến , đặt một nụ hôn vào trán y , nói

- Ko , từ giờ , nó là bí mật của chúng ta

Tiêu Chiến nhón chân lân , kéo cổ Nhất Bác xuống , đặt lên môi hắn một nụ hôn

- Ta rất thích

- Chỉ cần là ngươi thích , cái gì ta cũng thể cho ngươi 

Hai người nắm tay nhau giwuax vườn hoa anh đào . 

- Nhất Bác  , ta muốn cùng ngươi ủ rượu

- Được 

__________________

Hai người ngồi dưới gốc anh đào to nhất , cùng đào đất phía dưới lên . Nhất Bác từ ừ đặt vò rượu Thiên tử tiếu xuống dưới . Rồi cả hai lại cùng nhau chôn hố lại , dùng một cành đào khô cắm lên trên

- Ha , xong rồi

Tiêu Chiến đứng bật dậy , phủi hết bụi trên y phục . Nhất Bác quay sang nhìn y , cười nói

- Ba năm nữa , chúng ta sẽ cùng đào nó lên 

- Được , ba năm nữa , ta sẽ cùng ngươi đào , cùng ngươi thưởng thức nó

Ba Năm ư ? Lời hứa ta và ngươi cùng hứa dưới gốc anh đào đó liệu có thành sự thực . Liệu ông trời có cho ta được bên ngươi bao lâu nữa . Chả ai nói trước được điều gì cả . Vườn anh đào này , sẽ là bí mật của hai ta . Nhưng , nó có được bao lâu . Tất cả chỉ chờ vào thế sự mà thôi . Thế sự vô thường , ko ai nói trước điều gì cả .

_______end chương_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro