Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thuốc kích dục

Cảnh báo: OOC tính cách. Thỉnh click back nếu muốn bảo vệ hình ảnh một Tiêu Chiến dương quang và một Vương Nhất Bác luôn đội zhan ge lên đầu.
——/——

"Đừng dùng răng, dùng lưỡi"

Bàn tay Vương Nhất Bác luồn vào lớp tóc bồng bềnh ép người dưới thân vào sát hơn một chút, mùi nam tính đặc trưng dần lấp đầy khứu giác khiến Tiêu Chiến có chút cảm thấy khó thở, cả khoang miệng hiện tại đang bị vật thể thô dài không thuộc về mình chiếm đóng ngày một sâu, nước mắt sinh lý cũng theo đó mà rơi xuống thành hai hàng lệ. Phía bên dưới hậu huyệt vẫn còn tí tách rơi xuống thành quả của lần hoan ái trước đó khiến sàn nhà phút chốc đã phủ một lớp trắng đục đặc sệt.

Loạt biểu cảm đó khiến Vương Nhất Bác càng nhìn càng kích thích, mà càng kích thích thì cơn thịnh nộ trong người cũng theo đó ngày một tăng cao. Cậu đem hạ bộ rời khỏi miệng Tiêu Chiến, đoạn nâng cằm ép ánh mắt người kia hướng về phía mình nói với tông giọng có chút mỉa mai:

"Không dám nghĩ đây là lần đầu tiên Tiêu lão sư dùng miệng làm thoả mãn người khác, cử động cũng thật điêu luyện quá rồi"

Vương Nhất Bác tóm lấy Tiêu Chiến vật ngã ra giường, đem hai tay anh trói chặt lại bằng caravat, giọng điệu vang lên liền nghe rõ được cơn thịnh nộ của một người bị xâm phạm đến chủ quyền:

"Tiêu lão sư gấp lắm rồi à? Có phải hôm nay nếu em không đến kịp thì anh sẽ trưng cái bộ dạng này mà đi cầu xin tên khốn đó thoả mãn rồi không?"

Tiêu Chiến nghe đến đây nước mắt lưng tròng nhanh chóng lắc đầu phủ nhận: "Không phải như thế, Nhất Bác nghe anh nói...ưmm..."

Chưa kịp nói hết câu cả khoang miệng nhanh chóng lại được lấp đầy bởi cự vật thô dài khi nãy, nhịp độ ra vào quá đột ngột khiến Tiêu Chiến thích nghi không kịp, thuỷ quang trong miệng theo đường đi của cự vật mà trào ra lan dọc xuống tận cổ. Cảm giác buồn nôn nhanh chóng tìm đến khiến Tiêu Chiến phải nghiêng đầu tránh đi vật thể đang làm loạn trong miệng mà ho khan, hành động đó bị Vương Nhất Bác xem là đang cố tình muốn tránh né, cậu chống hai tay ép người kia ở giữa gằng giọng:

"Anh còn nhớ tên em? Hừ, miệng thì bảo đi bàn kế hoạch phim với nhà sản xuất, cuối cùng lại để hắn có cơ hội suýt đưa lên xe. Nếu như quản lý không báo cho em kịp lúc thì sao hả? Tiêu Chiến, không có em anh lại có thể tuỳ tiện như thế ư?"

"Không, không có...anh...Nhất Bác a~ anh thật sự chỉ muốn mỗi em thôi..."

Câu trả lời dĩ nhiên không đủ thuyết phục để khiến người kia hài lòng nhưng Tiêu Chiến hiện tại không còn kịp nghĩ đến chuyện mình phải minh bạch cho bản thân như thế nào nữa. Lý trí hoàn toàn bị dục vọng muốn được xâm chiếm kia lấn át, anh cúi người xuống chủ động hàm trụ lấy tiểu Yibo, đầu lưỡi trong miệng bắt đầu di chuyển theo nhịp độ ra vào mà chăm sóc côn thịt to dài kia thật kĩ lưỡng.

Vương Nhất Bác tuyệt nhiên không muốn để Tiêu Chiến thuận tiện mà thoả mãn, cậu nhích người ra phía sau, Tiêu Chiến ở đây lại tận lực di chuyển tới, toàn bộ quá trình ấy cự vật đều được bao phủ bởi khoang miệng ẩm ướt của người này. Vương Nhất Bác cảm thấy có chút không đúng, hình ảnh một Tiêu Chiến chủ động như thế này là lần đầu tiên cậu nhìn thấy.

Tiêu Chiến tiếp tục nhịp nhàng phun ra nuốt vào tiểu Yibo tráng kiện, đầu lưỡi mỗi lần quét qua lỗ chuông nhỏ ấy đều cố tình ấn nhẹ vào đó mà đùa giỡn, chuyên tâm như đang mút một cây kẹo ngọt.

Người phía này kiềm lại một cơn khoái cảm, Vương Nhất Bác tự hỏi ca ca của mình rốt cuộc là từ đâu học được những kĩ năng này vậy, nghĩ lại những lần trước cậu đều cứ thế mà cho qua bước này vì cảm thấy Tiêu Chiến không được tự nhiên quả thật rất uổng phí.

Tiểu Yibo được chăm sóc nhiệt tình cuối cùng cũng vì đầu lưỡi tinh nghịch kia kích thích đến bắn ra, Tiêu Chiến đem cự vật cho vào đến tận cuống họng, dòng chất lỏng đặc sệt cũng men theo đó mà được anh nuốt hết, mặc cho tư vị đặc trưng ấy xộc thẳng vào mũi ho khan vài tiếng. Phía bên dưới càng lúc càng muốn được lấp đầy, Tiêu Chiến ngước đôi mắt nhoè nước lên nhìn Vương Nhất Bác cầu khẩn:

"Nhất Bác...anh muốn...cho anh.."

"Tiểu Tán, anh chưa từng với bộ dạng này mà cầu xin em. Anh rốt cuộc bị làm sao vậy?"

Tiêu Chiến hiện không rảnh để đọc nội tâm Vương Nhất Bác đang nghĩ gì, đầu lưỡi hồng tươi kia lại mơn trớn tiểu Yibo lần nữa ngóc đầu dậy, anh tha thiết:

"Bên dưới thật sự rất khó chịu, rất trống trải...Nhất Bác a~"

"..."

Vốn dĩ Vương Nhất Bác muốn tận dụng cơ hội này mà chặn đi ham muốn của Tiêu Chiến, để người kia phải vì đó mà tự dằn vặt bản thân mình hôm nay đã làm sai như thế nào, đã khiến cậu tức giận như thế nào.

Ấy nhưng hành động vừa rồi của Tiêu Chiến lại thành công chặt đứt đi cái suy nghĩ đó của cậu. Chấp niệm lớn nhất của Vương Nhất Bác chính là mỗi ngày đều được cùng Tiêu Chiến ân ái, hiện tại người trước mặt còn bày ra cái bộ dạng kích tình như thế, cơn dục vọng kia liền giống như thú hoang được xổng chuồng cuồng dã mà gào rú bên trong nội tâm.

Quần áo của Tiêu Chiến từ lúc về nhà đã bị Vương Nhất Bác hung hăng xé đến xộc xệch, nay lại càng như bị thú dữ vồ lấy mà quăng đi làm lộ rõ cơ thể săn chắc bên trong. Phía bên dưới hậu huyệt đã tiết nước đến không cần phải bôi trơn, Vương Nhất Bác một lời cũng không nói thêm hung hăng sáp nhập tiểu Yibo vào cửa huyệt, thế nhưng chỉ vào đến phần đầu lại rút ra như đang cố tình khiêu khích người nằm phía trên.

"Ưm..Nhất Bác đừng như vậy mà, sâu hơn...sâu hơn nữa a..."

"Nói rõ, muốn gì sâu hơn?"

"Côn thịt...anh muốn được côn thịt của em lấp đầy...hmm...Nhất Bác...Nhất Bác ca ca sâu một....A a a..."

Tiêu Chiến không khỏi một tiếng rên rỉ phóng túng, hậu huyệt đột ngột bị côn thịt thô dài hung hăng lấp đầy lại còn ra sức trừu sáp bên trong thật sự mang lại khoái cảm vô cùng thoải mái.

"Ư...ưm...dùng lực, dùng lực thao anh...a~ thoải mái..."

"Nhất Bác ca,  ưmm...lợi hại. Nhanh nữa, a~ nhanh hơn nữa đi...anh muốn nhiều hơn... lão công a~"

Tiêu Chiến miệng vừa rên rỉ vừa nói lên đủ loại dâm ngôn uế ngữ, Vương Nhất Bác nghe rõ từng chữ, trong lòng dấy lên hai loại cảm xúc trái chiều. Cậu cảm thấy phấn khích vì được nghe Tiêu Chiến gọi mình là ca ca, là lão công mà không cần phải đợi cậu nhắc nhở như những lần làm tình trước, thế nhưng cũng rất tức giận vì chỉ chậm một chút nữa thôi người thấy được hết thảy bộ dạng kích tình này đã không phải là cậu.

Không thể như thế, người dưới thân là của cậu, vĩnh viễn chỉ được một mình cậu nhìn thấy bộ dạng này, ai cũng đều không được thấy.

Vương Nhất Bác càng nghĩ càng hung hăng ép cự vật vào sâu bên trong, cậu cúi người xuống mò đến vùng vai Tiêu Chiến gặm mạnh một phát đánh dấu chủ quyền, bả vai lập tức hằn lên vệt răng sau đó chuyển thành đỏ như ứa máu.

"A~ Đừng cắn mà..."

Tiêu Chiến càng van xin, Vương Nhất Bác lại càng muốn làm tới. Cậu phải để cho anh cảm nhận được sự phẫn nộ của mình mà sau này không được tái phạm.

Đối với cung Sư Tử, một khi chủ quyền bị xâm phạm đồng nghĩa với việc bạn sẽ được nhìn thấy một bản thể khác của loài vật mang tên chúa sớn lâm kia xuất hiện: ngông cuồng, ngang tàn cũng sẽ chẳng kiêng dè đối thủ là ai.

Tiêu Chiến rướn người chịu đựng hai loại cảm giác khác biệt trên dưới truyền đến cùng một lúc. Khắp người đều bị người kia hung hăng gặm cắn, nửa thân trên cảm thấy ê ẩm khó tả, phía dưới lại là một cỗ cảm giác sung sướng đến tê dại, cũng như quy luật bù trừ mà lấp đi cảm giác đau nhức phía trên.

"Tiêu Chiến, nói em nghe xem, anh muốn em bắn vào trong hay lên mặt anh đây?"

"A~ ưm~ bên trong, bên trong...muốn được em lấp đầy.."

"Là ai lấp đầy hả?" Vương Nhất Bác mãnh liệt thúc vào một cái.

"A a a~ là Vương Nhất Bác, là cún con...lão công của anh. Mau bắn vào bên trong đi"

Vương Nhất Bác cúi đầu xuống hôn lấy bờ môi đang hé kia, Tiêu Chiến càng thêm phần phối hợp, trong tiếng phạch phạch va chạm bên dưới cùng tiếng nhóp nhép giao thoa môi lưỡi bên trên, Vương Nhất Bác nhếch miệng trêu chọc:

"Lần nào cũng đòi em bắn vào trong, ca ca là muốn sinh bảo bảo cho em sao?"

"Ưm..a~ sướng quá. Sinh...sinh bảo bảo, muốn sinh bảo bảo cho em.."

"Sinh bằng cách nào đây?"

Đầu óc Tiêu Chiến hiện giống như người đang mê sảng, tiểu Yibo tráng kiện bên dưới cứ mỗi lần đi vào đều chạm trúng điểm mẫn cảm bên trong huyệt động. Tiêu Chiến những lúc bình thường đã không có biện pháp nào chống trả, hơn nữa lúc này lại đang bị ảnh hưởng của thuốc, khoái cảm truyền đến tăng hơn gấp 4 5 lần.

Anh hiện tại chỉ có thể tận lực quấn lấy Vương Nhất Bác, muốn người kia phóng thích bản thân vào sâu bên trong như những lần trước đó để tự mình dục tiên dục tử. Ư a một lúc mới khó khăn gom về được câu chữ mà đáp:

"Em..a~ bắn vào trong thật nhiều...mau lấp đầy anh đi. Như thế sẽ sinh cho em bảo bảo"

Vương Nhất Bác chuyên tâm luật động phía dưới, ra ra vào vào hơn chục cái sau mới gồng người ghì chặt tiểu Yibo vào sâu bên trong, đầu lỗ chuông kia vừa lúc phun ra dòng khí tức trắng đục nóng hổi men theo khe thịt nộm ướt át mà đi thẳng vào bên trong sâu hơn. Tiêu Chiến rướn người cảm nhận được rõ ràng dòng chất lỏng không thuộc về mình đang chảy vào lấp đầy cơ thể. Khoái cảm đến mức phía này cũng bắn ra dòng tinh trắng đục vươn khắp nơi trên bụng.

Chưa kết thúc tại đó.
Vương Nhất Bác dùng hai ngón tay cho vào huyệt động linh hoạt móc ra, tinh dịch trộn lẫn với dâm thuỷ dính nhớp nháp một lòng bàn tay. Ngay sau đó lại tiếp tục đưa tiểu Yibo vẫn còn căng cứng sau hai lần hoan ái cho vào sâu bên trong cúc huyệt.

Tiêu Chiến co rút người, dù nói bị tác dụng của thuốc nhưng anh sau hai lần cuồng dã trước cũng đã dần sức cùng lực kiệt, thế quái nào mà Vương Nhất Bác không bị chuốc thuốc thể lực lại sung mãn như vậy chứ?

Cầu xin không có tác dụng, Tiêu Chiến vẫn tiếp tục ở đó bị người kia điên cuồng cày bừa trong cơ thể đến hơn 1 giờ sau đó mới buông tha mà bế anh đi tắm.



"Alo, quản lý Diệp, em nghe đây"

Vương Nhất Bác vừa định chợp mắt, chuông điện thoại cũng vừa reo lên, là cuộc gọi đến từ quản lý của Tiêu Chiến. Đầu dây bên kia vừa nghe được tiếng của cậu liền hối hả nói:

"Xin lỗi vì gọi làm phiền cậu, chỉ là tôi hơi lo cho Tiêu Chiến. Khi nãy tôi hỏi được chuyện này, có người ngồi ở dãy bàn đối diện với bàn của Tiêu Chiến trong quán bar kia, bảo rằng lúc cậu ấy rời đi nghe điện thoại tên nhà sản xuất đã bỏ gì đó vào nước trái cây của cậu ấy."

Vương Nhất Bác đưa mắt nhìn người đang ngủ rất say trong vòng tay của cậu, khẽ chau mày nói:

"Là thuốc kích dục?!"

"Tôi e là như thế, trước đó tôi cũng có nghe phong phanh tên xuất bản đó là gay, nhưng vì nghĩ chỉ là tin lá cải nên không có nhắc nhở trước với Tiêu Chiến. À, tình hình cậu ấy hiện tại sao rồi?"

Vương Nhất Bác đáp ngắn gọn: "...không sao, đang ngoan ngoãn nằm ngủ rồi. Cám ơn lần nữa nhé quản lý Diệp"

Cúp máy, Vương Nhất Bác khẽ đưa tay vuốt nhẹ vài sợi tóc vươn trên trán Tiêu Chiến, nhìn những vết tích xanh đỏ tím trên bả vai thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp chăn lại khiến nội tâm cậu dấy lên hối hận.

Thì ra anh trước đó là bị người khác chuốc thuốc, chả trách sao hành động lại nhiệt tình hơn với mọi ngày. Vương Nhất Bác xoay người hôn lên trán Tiêu Chiến, đưa tay lên sờ khuôn mặt đẹp như tạc của người kia sau đó ôm vào lòng.

Người đàn ông này, cả đời nhất định cậu cũng sẽ bảo vệ lấy.

Lại nói

Yêu đến điên cuồng là loại cảm giác như này sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro