gửi tới anh vào một chiều hoàng hôn
xuân đến với những cơn mưa phùn lất phất, từng hạt nước đọng lại nơi khóe mắt ngày em đứng đợi anh... cơn gió thả trôi theo làn suy nghĩ của chính mình, thổi từng ngọn cỏ xanh rì nhấp nhô. em chờ anh khi lòng mình rộn ràng tiếng nhớ, em đợi anh dù chẳng biết ngày anh về.
xin lỗi anh vì sự chậm trễ. anh ơi đừng buồn nhé, em biết những bức thư của em là niềm an ủi nơi tâm hồn anh ngày lòng anh tràn đầy giá rét, thế nhưng dạo gần đây em thật sự bận lắm. em bận tâm với những nỗi trăn trở, em bận rộn với từng ngày vội vã. anh ơi, em phải làm sao nếu ký ức trong anh chỉ còn là những mảnh vụn vỡ, em phải làm sao nếu anh chẳng còn yêu em như cách mà anh đã từng. và anh ơi, em cũng chẳng thể để bản thân đứng nhìn anh chịu đựng sự giày vò một mình mỗi ngày. vậy nên anh ơi, lần này anh đợi em nhé. chỉ lần này thôi anh, anh chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, em sẽ chạy đến bên anh. thật nhanh, thật gần.
rào...
cơn mưa lớn đổ xuống như cắt đứt dòng suy nghĩ của chính em. em vội vàng chạy vào một quán nước nhỏ ven đường của cặp vợ chồng già. anh còn nhớ họ chứ. em và anh đã từng rất ngưỡng mộ tình yêu họ đấy. dù cho anh có không nhớ họ nữa, đừng vội vàng lo lắng nhé, em sẽ kể lại anh nghe.
ông từng nói với chúng ta, ông bà bên nhau cùng những ánh sao trời đẹp đẽ. ông nuôi mộng tưởng, bà chắp cánh ước mơ. hai người đồng hành bên nhau dù khi sao trời bị che lấp bởi những màn đêm tăm tối.
lần sau anh về, em đưa anh đến gặp ông bà nhé. Kể nhỏ cho anh nghe, hôm nay bà nói nhớ anh chàng xinh đẹp lắm đấy.
mặt trời dần xuống khi mưa chợt ngừng rơi. và em viết gửi anh vào một chiều hoàng hôn, khi nắng xuân rực rỡ phía sau cánh diều nhỏ. và anh ơi, em muốn gói ghém hết thảy mọi dịu dàng, ấm áp, cùng với ánh nắng và mọi điều lãng mạn, theo đất trời gửi nó đến bên anh.
Hoàng hôn luôn đẹp theo một cách nào đó. dù khi mưa bay lất phất hay nắng chiều chói chang, luôn làm lòng người như rộn ràng, như vội vã. lại khiến người ta như chỉ muốn nấn ná mãi nơi ánh tàn, muốn níu kéo lấy cái khoảnh khắc huy hoàng của một ngày dài dần khuất.
nếu mỗi ngày anh trải qua đều mệt mỏi và lạnh giá, anh hãy cố tìm kiếm sự ấm áp từ những điều nhỏ bé xung quanh anh anh nhé. những điều tuyệt vời ấy chẳng vụt sáng như sao băng rồi vô tình vụt tắt, mà chúng luôn hiện hữu một cách thật dịu dàng. và điều chúng ta tìm kiếm là một sự thuần khiết chẳng bao giờ biến tan.
ngày mai khi mặt trời lên, anh hãy nhìn thế giới bằng mọi điều anh muốn thấy anh nhé, và em cũng sẽ thấy thật tuyệt nếu anh có thể cảm nhận mọi điều tốt đẹp đang diễn ra quanh anh.
13/02/2023
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro