Chương 25
Ngày hôm sau
Thời điểm cậu thức dậy đã là 9 giờ sáng, người cậu cực kì ê ẩm, đau nhức. Cậu khó chịu cựa quậy người, từng cơn đau lan truyền đến khiến cậu không chịu được mà bất giác kêu thành tiếng
" A .. ~ Đau quá đi mất " Cậu nhíu mày, không còn sức để ngồi dậy.
Hắn từ ngoài đi vào, thấy cậu thức dậy liền mỉm cười tiến đến chỗ cậu giúp cậu ngồi dậy
" Bảo bối " Hắn hôn lên trán cậu cái hôn chào buổi sáng, nhẹ nhàng, cưng chiều và đầy ôn nhu.
" Thiếu gia, chào buổi sáng " Cậu gắng gượng cơn đau mỉm cười chào hắn.
" Em có đau lắm không ? " Hắn nhìn cậu, mặt mày tỉnh bơ hỏi.
" Hừ, tại ai mà em đau như thế? Đúng là đồ lên giường hóa thú " Cậu phồng má đánh vào vai hắn để trút giận.
" Phải, nhưng chỉ với em " Hắn bật cười nhìn thỏ nhỏ tức giận, hắn đưa tay vuốt mái tóc mềm mềm kia.
" Em đau, ngài bế em " Cậu dang tay đòi hắn bế, giọng cực kì đáng yêu làm nũng hắn khiến hắn phải mềm lòng đưa tay bế cậu.
" Một chút ăn sáng xong tôi bôi thuốc cho em " Hắn bế cậu vào phòng tắm vệ sinh cá nhân cho cậu, thay quần áo cho cậu rồi đưa cậu xuống nhà ăn sáng.
Dì Đình và bác Trạch biết hôm qua cả hai mây mưa như thế nào, vì thế cũng chẳng hỏi lại cậu vì sao lại để hắn bế xuống nhà. Cậu ngoan ngoãn để hắn bế, miệng mỉm cười chào họ
" Dì Đình, bác Trạch, chào buổi sáng ~ Cháu nhớ hai người lắm đó nhaa "
" Chào buổi sáng, Tiểu Tán " Dì Đình đang dọn đồ ăn sáng lên bàn cho cậu, vì cậu thức dậy trễ nên cả nhà ai cũng ăn sáng hết rồi. Bác Trạch cầm dụng cụ cắt tỉa cây vườn từ trong kho ra mỉm cười chào cậu.
" Tiểu Tán, chào buổi sáng "
" Bác Trạch, chào buổi sáng. Đã lâu không nhìn thấy bác, trông bác gầy quá " Cậu mỉm cười vẫy tay chào bác Trạch, nhai xong liền nói chuyện với bác.
Bác chỉ mỉm cười hiền từ không nói gì, sau đó cầm dụng cụ cắt tỉa ra vườn làm việc. Cậu ngoan ngoãn ngồi ăn bữa sáng, hắn ngồi kế bên chăm chú xem báo. Dù cả hai không nói với nhau câu nào nhưng lại cảm thấy ấm áp lạ thường. Đợi lúc cậu ăn xong, hắn bỏ tờ báo trong tay xuống nhìn con thỏ kia đang dựa vào ghế lười biếng gác tay lên bụng mà thở vì quá no. Hắn bật cười cầm lấy khăn lau miệng cho cậu
" No đến thế sao ? " Hắn tỉ mỉ đưa khăn đến khóe miệng, nhẹ nhàng lau đi phần đồ ăn còn dính trên đó.
" Đã lâu rồi em chưa ăn món dì Đình nấu, cảm giác ăn lại, thật ngon a~ " Cậu cười nhìn hắn.
Hắn gật đầu, chỉ vào ly nước cam nhìn cậu. Ý hắn muốn cậu uống hết không được lãng phí. Cậu mỉm cười ngoan ngoãn cầm lấy ly nước cam mà uống một hơi cạn đáy. Hắn hài lòng xoa đầu cậu, sau đó đứng dậy bế cậu ôm vào lòng, hắn nói vọng ra bếp
" Phiền dì dọn dẹp giúp cháu, cháu đưa Tiêu Chiến lên phòng nghỉ ngơi " Nói rồi hắn bế cậu một mạch lên lầu.
Dì Đình mỉm cười bước đến bàn dọn dẹp, ánh mắt nhìn hai đứa nhỏ đang ôm lấy nhau lên phòng. Bà lại không ngờ Tiểu Tán cũng thích thiếu gia, như vậy thì thật tốt quá, bà vừa cười vừa dọn dẹp.
Hắn bế cậu lên phòng, đặt cậu xuống giường, mỉm cười cầm lấy tuýp thuốc ngồi xuống kế bên cậu
" Lại đây, để tôi bôi thuốc cho em " Hắn nhìn con người kia mặt đỏ ửng một mảng, cứng đờ người thừ ra nhìn hắn.
" A, thuốc này chỉ cần bôi vào đúng không ? Ngài để em tự làm " Cậu lúng túng gãi đầu, xấu xổ cuối gằm mặt không dám nhìn hắn.
" Em xấu hổ cái gì hửm? Những thứ trên người em tôi đều thấy hết rồi. Tại sao còn xấu hổ ? " Hắn bật cười kéo cậu sang chỗ mình, tay kéo quần cậu xuống. Mông cậu vừa trắng lại vừa mềm, hiện rõ trên đó là những vết bầm tím tối qua hắn để lại. Cậu xấu hổ vùi mặt vào chăn, ngoan ngoãn để mông cho hắn bôi thuốc.
Hắn lấy một ít thuốc đổ ra tay, sau đó đưa ngón tay vào gần hậu huyệt cậu. Cửa hậu huyệt bị hắn làm đến sưng tấy lên, đỏ ửng cả lỗ nhỏ. Mỗi lần hắn đưa tay đến chạm vào hậu huyệt cậu, cậu đều cảm thấy như có luồng điện đi qua, kích thích cậu khiến miệng cậu bật ra tiếng kêu đầy dâm đãng. Hắn bật cười đút ngón tay vào trong hậu huyệt mà trừu sáng, dịch nhờn ở trong cậu cứ thế tiết ra làm ướt cả tay hắn. Cơ thể cậu run rẩy, hắn thấy vậy liền mở miệng trêu chọc cậu
" Tiêu Thỏ, sao em có thể mẫn cảm đến nước này. Hay là ăn chưa đủ? Cái lỗ nhỏ của em vì sao mà ra nhiều nước đến vậy hửm? " Hắn lật lười cậu lại đối diện với mình.
" A.. em.. em không có " Cậu xấu hổ, lắc đầu chối bỏ.
" Nhìn xem hậu huyệt của em đang mút chặt lấy tay tôi. Rõ ràng là hôm qua tôi đã nới lỏng nơi này ra một chút, thế mà vẫn chặt như vậy. Em xem có phải nó muốn ăn côn thịt của tôi không? " Hắn mỉm cười tiến xuống lỗ tai cậu, lúc hắn nói phải hơi nóng vào tai cậu khiến cậu bất giác rùng mình.
Thấy cậu không nói gì, hắn đưa 2 ngón tay vào hậu huyệt mà trêu chọc cậu, áo cậu cũng bị hắn vén lên hôn xuống hai hạt đậu sưng tấy kia. Cậu vừa đau vừa khoái cảm bật ra tiếng rên rỉ
" A.. ưm.. a.. Thiếu gia, xin ngài dừng lại " Cậu giãy giụa, đưa đôi mắt đáng thương nhìn hắn.
Hắn như kẻ điếc, cứ thế mà tiếp tục làm. Đến khi hắn tìm thấy điểm gồ ở phía bên trong cái lỗ nhỏ kia, hắn mới rút tay ra giả vờ thu dọn thuốc
" Được rồi, em nghỉ ngơi đi " Hắn cầm lấy hộp thuốc đặt kế bên đầu giường.
Cậu bất mãn vì hắn đã đụng trúng điểm G của mình, hắn không giúp cậu sướng mà lại vô tình để cậu khó chịu như thế này ư? Cậu tức giận quấn hai chân quanh eo hắn, giọng nũng nịu xen lẫn trách móc hắn
" Aaa, em ngứa, em muốn. Thiếu gia, em muốn " Cậu ngồi bật dậy ôm lấy hắn, hai chân cứ thế vắt hai bên hông hắn. Phía dưới không ngừng cạ cạ vào côn thịt của ai kia.
Thằng nhỏ của hắn vì bị cậu cạ mà ngóc đầu lên. Hắn đưa tay đánh vào mông cậu, tiếng đánh giòn giã vang lên cả phòng
" Tiểu dâm đãng, em đói đến vậy sao? " Nói rồi hắn lại dùng sức đánh bên mông còn lại.
" Ưm.. em muốn côn thịt của ngài " Mắt cậu ngấm lệ nhìn hắn, uất ức vì bị hắn đánh vào mông.
" Cầu xin tôi đi ? " Vẻ uất ức này của cậu rất đáng yêu, hắn nhướng mày nhìn cậu, giọng nói trầm thấp quyến rũ đầy dụ hoặc.
" Ưm.. Lão công. Em muốn ăn côn thịt, anh có để cái lỗ nhỏ này ăn lấy côn thịt được không ? " Cậu hôn vào môi hắn, tinh nghịch lấy lưỡi liếm vào tay hắn mà nói.
Bị cậu trêu chọc, hắn đè cậu xuống, tới tấp hôn vào môi cậu. Tay hắn cởi bỏ chiếc quần của mình, sau đó nâng eo cậu lên mà đưa côn thịt đang căng cứng đến đỏ tím nổi đầy gân kia vào trong hậu huyệt cậu, miệng không ngừng mắng
" Tiểu dâm đãng " Hắn tiếp tục đánh vào mông cậu, vì bị đánh bất ngờ và sợ hãi, hậu huyệt cậu càng co lại, hút chặt lấy côn thịt của hắn.
Cứ thế, cả hai lại triền miên đến trưa. Cậu bị hắn làm đến tả tơi, mệt nhoài mà ngủ ngay sau đó. Buổi chiều hắn phải đến công ty xem tình hình làm việc vài tháng nay, vì thế nhẹ nhàng ôm cậu đi tắm rồi đặt cậu lên giường, cẩn thận đắp chăn cho cậu. Hắn hôn vào trán cậu, thì thầm
" Tiêu Thỏ, ngủ ngoan " Sau đó hắn thay quần áo rồi rời đi.
Yè yè yé yee. Chương này cũng có thịt mà tôi cho vừa vừa, cũng may chưa bắt các độc giả ăn chay =))))) . Các độc giả có thích thịt không? Nếu có thì để lại comment để tôi xem có nên viết thêm 1 chương đầy thịt không. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !
À, sẵn đây cho tôi hỏi: Wattpad dạo này bị sao ấy, tôi lên bằng máy tính cơ mà cứ bị lỗi suốt. Các bạn có ai bị giống tôi không ? :(((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro