Chương 5
Mười năm trước một thiếu niên đứng trước mặt cậu, trên mặt nỡ nụ cười thật tươi, gương mặt đỏ bừng nhét vô tay cậu một quyển sách, "nghe nói anh thích đọc sách, em tặng anh cuốn này, mong anh sẽ thích, còn cả...sẽ thích luôn cả em."
Tiêu Chiến giữ chặt cuốn sách trong tay, cậu yếu ớt cuộn mình vào sofa, đôi mắt mờ mịt mở ra nặng nề, giờ đây cậu không khóc, có lẽ tâm đã quá tổn thương.
Hôm nay Vương Nhất Bác về nhà, tiếng bẻ khoá vang lên, có lẽ do tiếng mở cửa rất lớn nên làm Tiêu Chiến tỉnh lại, cậu chầm chậm ngồi dậy.
Trong phòng không bật đèn Vương Nhất Bác nghĩ Tiêu Chiến đang ngủ trong phòng, không ngờ vừa bật đèn đã thấy Tiêu Chiến đang nhìn mình, hơn nữa gương mặt thì trắng bệch.
Vương Nhất Bác sợ tới nỗi nhảy dựng lên, thuận miệng trách cứ:"khuya rồi không ngủ ở đây giả thần giả quỷ doạ người à ?''
Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến như vậy liền bực mình, cảm thấy tâm trạng phức tạp đến kỳ quái. Mấy ngày trước hắn ở ngiaif với tình nhân, tối qua nhận được điện thoại của Tiêu Chiến mới chột dạ trở về, chơi cũng không còn hứng nữa, nghĩ lại đã lâu không về nhà.
"Vừa ngủ dậy không kịp bật đèn. Công ty em không bận nữa hả''?Tiêu Chiến cũng không giận đặt sách xuống bàn.
Ánh mắt Vương Nhất Bác không nhìn đến cuốn sách, tiện tay vứt ao khoác lên sofa, cởi cà vạt ra, mặt không đổi sắc nói dối:"bận đến mấy cũng phải bớt chút thời gian về nhà. Mấy ngày rồi Anh cũng không biết gọi điện thoại cho anh.''
Không ai đọc hết chắc phải drop bộ này quá nản ghê
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro