Chương8
_ Chiến à ! Em đang tìm gì vậy?
_" Dạ Chiến tìm cái áo khoác . Anh có thấy nó ở đâu không?
Em đã gấp gọn gàng để đây nhưng không thấy đâu nữa rồi ."
Anh thấy vậy lo lắng hỏi
_ Em tìm áo khoác làm gì ? Em lạnh hả?
_" Dạ. Tối ngủ tối ngủ không có gì đắp hết lạnh lắm a~ Cái áo nó ngắn lắm em đắp tay thì hở chân , đắp chân thì hở tay - *chạy lại nắm tay anh , mắt cún* _ anh mua cho Chiến cái chăn nha".
Không thấy anh nói cậu lại năn nỉ
" Nha ... Anh nha ! Tối lạnh Chiến chịu không nổi với lại lạnh lắm Chiến không ngủ được "
Anh nghe cậu nói mà không kìm được nước mắt , anh ôm cậu vào lòng ?
Sao con thỏ này lại ngốc đến vậy chứ ? Cái gì cũng cam chịu một mình .
_ " Sao anh lại khóc ạ?
Chiến nói cái gì sai sao? Anh đừng khóc ... Chiến xin lỗi , Chiến không nói nữa!"
_ Không ... em không nói gì sai cả , tất cả là do anh sai . Chiến không cần tìm áo nữa , Chiến ngủ với anh nha.
Cậu nghe vậy thì hoảng hốt , thoát khỏi lòng anh mà xua tay loạn cả lên .
_" Không được , không được đâu"
_ Sao vậy?
_" Áo đó là mẹ mua cho Chiến , không vứt nó được đâu mẹ sẽ buồn a . Với lại Chiến giành chỗ của anh , anh nổi giận rồi sao?"
_ Ngốc ạ . Vợ chồng ngủ chung sao anh lại giận em được . Với lại từ giờ em đừng sợ anh nổi giận nữa , em đáng yêu thế này ai mà nỡ giận được cơ chứ . Còn cái ao anh đưa thím Hà giặt đang phơi ngoài kia rồi.
_ " Thật ạ ... anh hứa nhé . Chiến sẽ ngủ ngoan không giành chỗ của anh đâu . Chiến cảm ơn anh"
_ Ngốc ạ . Sao cứ cảm ơn hoài vậy . Em cứ ngủ thoải mái , đừng khép mình sẽ mỏi biết không ?
Cậu leo lên giường lăn vào một góc rồi co mình ngủ , đến cả chăn cũng không dám đắp . Anh nhìn thấy mà buồn , anh đã làm cho cậu sợ anh quá rồi . Anh phải làm sao để cậu quên đi nỗi sợ đó đây ? Anh lên giường nằm dịch lại gần cậu , ôm cậu vào lòng . Cậu giật mình .
_" Chiến ra kia ngủ nhé . Chiến giành chăn với giường của anh rồi"
_ Ngốc , chăn với giường còn dư cho cả hai nằm đó . Chỉ là anh lạnh quá , Chiến sửi ấm cho anh nhé .
Cậu quay lại ôm anh thật chặt
_" Anh ngủ ngon nhé . Chiến sẽ sửi ấm cho anh"
Cái vòng tay bé tí , ôm anh không hết mà đòi sửi ấm cho anh . Anh cảm thấy thế này thật hạnh phúc , bình yên . Giá như anh nhận ra sớm hơn , giá như anh đối xử với cậu tốt hơn thì đã không tổn thương con thỏ ngốc này . Anh ôm cậu vào lòng , nghe tiến ngáy khe khẽ anh đoán cậu đã ngủ rồi . Anh khẽ hôn lên đôi má phúng phính vẫn còn sưng đỏ kia "Từ giờ anh sẽ yêu thương , bảo vệ em ngốc nhé" .
Cậu đang ngủ thì nói mớ
_"Chiến xin lỗi"
Câu nói này anh nghe hằng đêm . Hầu như khi nào ngủ anh cũng nghe , anh còn tưởng mình nghe lầm ... hóa ra con thỏ ngốc này đêm nào cũng nói xin lỗi anh sao? Ngốc quá đi mất , có lỗi gì đâu mà suốt ngày cứ nói xin lỗi hoài vậy ? Anh lại nhói nữa rồi , anh đúng là thằng đàn ông tồi tệ mà ... "Anh xin lỗi"
Sáng sớm dậy anh lại không thấy cậu đâu . Vội vàng xuống nhà hỏi thím Hà thì thím chỉ ra vườn .
_ thiếu phu nhân đang chơi với ông nhà tôi ngoài vườn . Phu nhân kêu ông ấy qua sửa lại vườn hoa .
Anh đi ra thì thấy cậu đang ngồi nói chuyện với ông . Tay cứ chỉ chỉ trỏ trỏ gì đó , còn cái miệng nhỏ kia cứ líu ríu mãi không ngừng . Anh cười lắc đầu đi lại .
_" Bác ơi cắt thôi nhé ... Đừng có nhổ nha . Cắt đẹp đẹp nha bác "
_ Bác biết rồi , cục mochi của bác ... mau ra kia ngồi đi , kẻo kéo làm cháu bị thương đó.
_" Dạ . Nhưng cục mochi là gì vậy bác . Chiến không biết a"
_ Là cục cơm nắm tròn tròn , trắng trắng giống Chiến Chiến của bác đây này .
Hai bác cháu đang nói chuyện vui vẻ thì anh đi lại chào bác
_ Bác định trồng hoa gì cho Chiến vậy?
👴 Thiếu gia . Phu nhân dặn trồng nhiều loại một chút ... tại mochi rất thích hoa .. à không ... thiếu phu nhân.
_ Bác cứ gọi em ấy là mochi đi , không sao đâu ? Nghe rất dễ thương .
_ Chiến có vẻ thân với bác lắm nhỉ?
👴 haha ... cục mochi này đáng yêu như vậy ai mà chả thích . Cứ như con thỏ con vậy , chạy nhảy líu ríu cả ngày .
*Anh cười* lần đầu bác thấy anh cười tươi đến như vậy
_ Dạ thôi ! Bác làm đi , cháu dẫn Chiến vào .
Anh dẫn cậu vào , đúng như lời bác nói , cậu như thỏ con vậy đáng yêu vô cùng . Chẳng chịu ở yên một chỗ cứ chạy nhảy lung tung .
Anh chợt nhớ ra ... quay sang hỏi cậu
_ Chiến àh ... em có muốn đi học với anh không ?
_" Đi học ạ ? Chiến được đi học với anh ạ?
_ Được chứ .
Cậu vui mừng nhảy chân sao
_" yehhh ... thích quá . Chiến cảm ơn anh"
_ Ngoan lắm.
_" Cơ mà lúc trước anh đâu có cho Chiến đi theo . Anh bảo là rất phiền , rồi còn làm mất mặt anh nữa"
Anh nghe cậu nói vậy thì đau lòng , sao anh lại tổn thương thỏ nhỏ nhiều đến vậy cơ chứ . Anh áp hai tay vào mặt cậu cho cậu nhìn thẳng vào mình .
_ Những chuyện trước kia em quên hết đi , từ giờ chúng ta bắt đầu lại từ đầu . Được không?
Cậu chớp chớp mắt , tuy chẳng hiểu anh nói cái gì nhưng vẫn gật đầu . Anh xoa đầu cậu rồi dẫn cậu đi ăn cơm . Cậu ngồi ăn đến vui vẻ , cái đầu cứ lắc lư , tay cầm con lật đật cũng lắc lắc theo .
_ Em làm gì vậy ?
_" Dạ mẹ Vương dạy đó ạ . Mẹ bảo làm như vậy sẽ giúp mình thoải mái hơn . Mẹ bảo đây là ... là ... a là lắc lư theo nhạc đó a~"
_ Nhạc đâu
Lấy tay chỉ vào đầu " Đây ạ"
_ Trong cái đầu nhỏ này rốt cuộc chứa bao nhiêu thứ vậy ? Em nhớ nhiều ha , trí nhớ tốt lắm đó .
_" hihi mẹ cũng nói giống anh vậy đó !"
Anh thắc mắc không biết mẹ đã dạy cho cậu những gì ?
_ Mẹ đã dạy em những gì?
_" Dạ nhiều lắm nha ~ em cũng không biết nữa"
Anh chỉ cười rồi ăn cơm
Ăn xong anh dẫn cậu đi thay đồ đi học .
Nhưng cấn đề là cậu không có đồ đi học và đồ của cậu cũng chẳng có nhiều . Haizz anh phải chỉn chu lại cho con thỏ này rồi . Anh mặc tạm cho cậu bộ đồ , khoác thêm cái áo dày , đội mũ , đi gang tay , đi tất , mang tạm đôi dép đi ở nhà ở rồi dắt trợ ra xe trở tới trung tâm thương mại .
Ngồi trên xe nhìn qua cửa kính cậu thấy có rất nhiều điều mới lạ , khi đến trung tâm còn nhiều thứ hơn nữa . Miệng cứ mở ra oa oa mãi . Anh cười , xoa xoa cái đầu nhỏ cứ loay hoay nãy giờ . Cầm tay dắt cậu vào trong .
_" Anh ơi đẹp quá ha ... cái này , cái này ... cái kia nữa . Anh đưa em đi nhiều nhiều nha "
_ ừm. Anh sẽ đưa Chiến đi mãi luôn , chịu không? Giờ thì đi lựa đồ nha .
_"Dạ"
Anh đưa cậu đi lựa đồ đi học , sẵn tiện lựa luôn đồ ở nhà với đi chơi cho cậu luôn . Nói lựa thế thôi , chứ anh gom cả cái cửa hàng nhà người ta về ấy chứ . Cậu mặc đồ đi học trông đáng yêu vô cùng , áo sơ mi trắng , quần xóoc đen ngang gối , dưới chân đi đôi thể thao trắng cộng thêm làn da trắng bóc nữa nhìn thôi là đã muốn thu nhỏ bỏ vào túi cất đi rồi.
.
.
Đến trường cậu cứ chạy hết chỗ này đến chỗ kia , làm anh chạy theo không kịp , mọi người trố mắt nhìn anh . Một người nổi tiếng lạnh lùng như anh mà giờ lại chạy theo cậu trai đến vui vẻ . Khi quen Trương Tiểu Tuệ anh cũng không cười tươi đến vậy . Cậu trai kia đáng yêu , thuần khiết như vậy tốt hơn Trương Tiểu Tuệ gấp vạn lần .
Đang chạy thì điện theo anh reo , anh vội kéo cậu lại . Sắc mặt thay đổi , giọng nói cũng hạ xuống âm độ
_ Alo
Sao ? Thoát rồi ? Tìm bằng được lại cho tôi .
Anh đưa cậu vào lớp , cậu cứ loay hoay mãi không yên , anh giữ cậu đến là mệt . Vừa ra chơi cậu liền chạy đi . Anh chạy theo
_ Chiến à . Đừng chạy nữa , đi ăn cơm thôi . Em không đói sao?
_ Dạ em .... á....
*ầm*
Cậu chạy vội vô tình đụng phải người nào đó mà bị ngã , người đó đưa tay đỡ cậu dậy .
? : Em không sao chứ?
_" híc ... huhu ..."
Mặt anh tối sầm lại chạy đến hất tay người kia ra đỡ cậu đứng dậy , miệng trách móc
_ Anh đã bảo đừng chạy rồi không nghe , xem xem ... trầy hết rồi này .
Anh bế cậu lên , anh mắt lạnh lùng nhìn người kia rồi bỏ đi ... ngươid kia đứng đó nhếch mép cười đầy thú vị .
?: Một con thỏ nhỏ , một con sư tử . Nhưng thứ ta cần lại là con thỏ đó .
Anh bế cậu xuống cantin . Nhưng lại có bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía cậu , cứ nhìn cậu chăm chăm làm anh khó chịu . Anh đành kéo cậu ra khỏi trường . Anh không muốn người khác nhìn ngắm thỏ nhỏ nhà anh . Thỏ nhỏ chỉ được là của mình anh thôi .
Đang vui vẻ thì bị anh kéo đi , cậu xụ mặt khó hiểu .
_ " Anh ơi đi đâu vậy? Đang vui mà"
_ Chỉ có mình con thỏ ngốc nhà em thấy vui thôi . ANH không vui .
_ " Thế giờ đi đâu ạ?"
_ Đi chơi . Đến nơi còn thú vị hơn chỗ này , em thích không ?
_" Dạ thích . Đi đâu với anh Chiến cũng thích"
Cậu trườn qua hôm vào má anh một cái lém lỉnh nói .
Sau khi được cậu hôn , anh vội vàng thắng xe lại tập vào lề , cười nham hiểm .
_ Thỏ ngốc ? Có biết mình vừa làm gì không? Có biết nó nguy hiểm lắm không hả?
_" DẠ? Sao lại nguy hiểm ạ ? Mẹ bảo đây là cách thế hiện tình yêu của mình đối với những người mình yêu thương . Chiến là đâng thể hiện tình yêu của mình với anh thì sao lại nguy hiểm a? "
_ Aissss ..... cái đầu ngốc này . Thế Chiến có muốn anh thể hiện lại tình cảm của anh cho Chiến không ?
Nghe anh hỏi thì cậu chu mỏ suy nghĩ , hết nhìn anh rồi lại nhìn ra ngoài .
_" Anh thể hiện tình cảm gì với Chiến ạ? Ghét hay thương? Mẹ bảo ghét thì sẽ bị đánh đòn còn thương sẽ được hôn . Chiến không muốn bị đánh đâu".
Anh chào thua với độ vô tư này của cậu . Sao lại đáng yêu thế chứ ? Có biết mình vừa nói gì không hả đồ ngốc?
_ Chiến dễ thương như này sao anh lại đánh đòn được chứ . Anh thương em đương nhiên sẽ không đánh đòn rồi .
Nói xong anh cuối xuống hôn cậu , hôn vào cái môi chúm chím căng mọng đang mời gọi anh kia . Cậu không biết gì , chỉ biết có cái gì đó đang cố cậy miện mình ra . Cậu hé răng , ngay lập tức vật đó chui vào miệng cậu mà khuấy đảo . Sau một hồi dây dưa , hút hết dưỡng khí của cậu amh mới luyến tiếc buông ra . Cậu thở dồn dập , cố hít thở lấy lại hơi , nhìn anh oán trách .
_ " Anh làm gì mà Chiến thở không được?"
_ Cái đó là hôn , mẹ chưa dạy cho em sao?
_" Hôn khác cơ . Mẹ dạy hôn khác cơ"
_ Cái đó là hôn người thân , cái này là hôn người yêu .... Và hôn kiểu vợ chồng còn khác nữa cơ . Từ từ rồi anh sẽ dạy em . * cười nham hiểm*
.......
Chương này hơi dài từ ngữ có gì sai xót mong mọi người bỏ qua .
_ thỏ nhỏ sắp bị dạy đến hư rồi 😒 đồ Vương_ cơ hội _ Nhất Bác
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro