Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 1: Đêm tân hôn (H)

Thời điểm đôi phu phu bước chân trở lại căn phòng nhỏ thuê ở khách sạn ven biển đã là 9 giờ tối. Vương Nhất Bác một thân say mèm, tướng đi dẹo dặt nửa ôm nửa dựa vào người Tiêu Chiến mới có thể miễn cưỡng trở về phòng. Áo khoác ngoài từ khi nào đã được cởi ra, vắt lỏng lẻo bên một khuỷu tay của anh, cổ áo không cài kín mà để hở ba cúc áo đầu, vải sơ mi có vài vết nhăn, giờ đây trông Vương Nhất Bác tựa như một bad boy chính hiệu, chính là kiểu hình mẫu bạn trai lý tưởng trong lòng các thiếu nữ mới lớn.

Tiêu Chiến chật vật đặt cả thân hình to lớn của cậu xuống chiếc giường rộng rãi. Hai mặt cậu đỏ bừng nhiễm men say, hai mắt nhắm nghiền, duy chỉ có đôi lông mày cau chặt và đôi môi đỏ hồng đang không ngừng mấp máy. Tiêu Chiến lắc đầu cười bất đắc dĩ, anh chỉnh chu tư thế cho cậu nhỏ nhà mình hẳn hoi rồi mới đứng lên, ai ngờ, người còn chưa kịp bước đi đã bị một bàn tay to lớn nắm chặt lại. Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác đã tỉnh, nhưng chưa có dấu hiệu gì là hoàn toàn thoát khỏi cơn say, anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay lành lạnh, khẽ nói:

- Ngoan, anh đi nấu canh giải rượu.

Vương Nhất Bác lắc đầu, lực giữ ở cổ tay bỗng siết chặt hơn, Tiêu Chiến không kịp chuẩn bị tức thì ngã nhào vào lồng ngực săn chắc. Ngẩng mặt lên đã cảm nhận được cái nhìn nóng rực cùng hơi thở mùi cồn phả vào da thịt. Rõ ràng hôm nay, Vương Nhất Bác đã thay anh đỡ rượu, nhưng không hiểu sao giờ phút này đây anh như con mồi nhỏ say tình đang từng bước rơi vào móng cọp vậy.

Vương Nhất Bác ôm người trong lòng, sóng mắt nhu tình không hề che giấu nhưng lại phủ lên một tầng hơi men cùng tình dục khó tả, cậu nhoẻn miệng cười thích thú, tựa như một hài tử đang mè nheo đòi kẹo.

- Chiến ca, hôm nay chúng ta kết hôn a.

Tiêu Chiến thừa biết Vương Nhất Bác đang muốn nói điều gì, tâm thỏ lại nổi lên ý xấu, muốn trêu ghẹo đứa trẻ lớn xác đang ngây ngây ngô ngô cười tươi, anh lại đáp:

- Anh biết.

Vương Nhất Bác không nhận được câu trả lời mình mong muốn, môi mỏng chu ra, một bộ dạng bảo bảo giận dỗi trừng mắt nhìn anh. Mà Tiêu Chiến nhìn thấy biểu cảm này của cậu tâm đã mềm ra thành một mảng hồng hồng đẹp đẽ, nhưng vẫn đùa dai chờ đợi cậu mở lời.

- Chiến ca, chúng ta còn chưa động phòng nha.

Tiêu Chiến chính thức cạn lời. Chó con khi say quả thật cái gì cũng có thể nói, hơn nữa còn nói không biết ngượng mồm. Tiêu Chiến trở người, hai tay vòng lên ôm ghì cổ người đối diện, miệng nhếch lên một nụ cười mị hoặc.

- Được thôi, chó con.

Hai cánh môi đỏ mọng dán lấy nhau. Ban đầu chỉ là cái vuốt ve nhè nhẹ, sau lại chuyển thành cái hôn nồng nhiệt ướt át. Vương Nhất Bác vô cùng hưởng thụ đãi ngộ tuyệt vời này của người thương, mắt phượng hơi híp lại, tròng mắt nâu ấm áp phủ đặc sương, ngọn lửa tình dục từng bước một nhen nhóm trong tâm hồn của hai người đàn ông.

Căn phòng kín truyền đến tiếng tách tách ái muội, âm thanh môi lưỡi va chạm vào nhau làm người nghe đỏ mặt tía tai. Tiêu Chiến là người chủ động dứt ra khỏi cái hôn nóng bỏng, khóe miệng còn kéo theo một sợi chỉ bạc dụ tình, cũng được anh vươn lưỡi ra chiếm gọn. Vương Nhất Bác nhẫn nhịn nhìn tiểu bạch thỏ hóa hồ ly, mắt nâu híp lại nguy hiểm, chờ đợi hành động tiếp theo của đại yêu nghiệt dụ nhân.

Tiêu Chiến đẩy người cậu nằm xuống chiếc giường trắng toát còn vương mùi nước xả vải. Anh quỳ gối ngang eo người kia, cánh môi hư hỏng lại lần mò đến nơi cần cổ cao cao như thiên nga cùng yết hầu nam tính. Tiêu Chiến khẽ nhậm lấy cục tròn nhô cao trên chiếc cổ thanh mảnh, đổi lại một tiếng gầm nhẹ trong cổ họng của người đang nằm kia.

Đôi môi lại lướt xuống nơi khuôn ngực rắn chắc, bàn tay cũng không hề yên phận mà lần mò cởi từng cúc áo sơ mi lỏng lẻo. Chiếc áo đáng thương bị quăng xuống sàn không thương tiếc. Bỗng, động tác của anh dừng lại. Trước ánh mắt khó hiểu của cậu, anh hơi nhổm người dậy tự tay thoát đi y phục của bản thân. Tiêu Chiến trước mặt Vương Nhất Bác bây giờ, chính là không một mảnh vải che thân.

Anh đưa ngón trỏ lên môi chặn lời chuẩn bị trào ra của cậu bạn nhỏ. Tiêu Chiến cười yêu nghiệt, giọng nói dụ hoặc cùng hơi thở ấm nóng ve vãn bên cánh tai mẫn cảm thổi khí, anh nói:

- Để đêm nay, anh phục vụ em.

Vương Nhất Bác nhếch môi cười ý vị, cậu dựa lưng lên đầu giường bằng gỗ, bộ dáng thư thả thảnh thơi tùy người hành động. Tiêu Chiến không để cậu phải đợi lâu, hôn nhẹ lên phiến môi gợi cảm của cậu, rồi chính mình lại trườn xuống phía dưới, tại nơi mà quần âu bó sát đã dựng lên thành một túp lều nhỏ, anh đưa tay vuốt ve cự vật bí bách của Vương Nhất Bác một hồi, cách hai lớp quần vẫn có thể cảm nhận cỗ nhiệt nóng bỏng, người bên kia thỏa mãn hừ nhẹ, rồi lại xem như không có gì mà chờ đợi hành động tiếp theo.

Tiêu Chiến cúi xuống dùng răng cùng cơ miệng cởi bỏ cúc quần và khóa âu màu đen, lại khéo léo tuột đi chiếc boxer từ lâu đã không giam nổi vật nóng bỏng. Anh há miệng thật to ngậm lấy 'tiểu huynh đệ' căng trướng của Vương Nhất Bác.

Dương vật to lớn dường như còn có xu hướng tăng lên trong khoang miệng ẩm ướt. Tiêu Chiến cố gắng thu lưỡi lại thật sâu, không để răng làm bị thương người đối diện. Đầu lưỡi đỏ hồng cùng phiến môi đỏ ửng sưng tấy không ngừng phun ra nuốt vào dị vật căng cứng. Từng đường gân hung tợn nổi lên dọa cho người nhìn phải xanh mặt. Vậy mà Tiêu Chiến lại cảm thấy thích thú, anh gắng gượng nuốt thật sâu cự vật nóng rẫy. Ánh mắt to tròn ngập sương mai giương lên nhìn cậu thanh niên đang vô cùng thong thả dựa lưng đầu giường.

Vương Nhất Bác bắt được tín hiệu cầu cứu của anh cũng vui lòng chấp nhận, ngoan ngoãn kéo người kia ngồi thẳng dậy, nhìn khuôn miệng tội nghiệp hơi sưng lên mà nhẹ nhàng hôn hôn như an ủi. Bất thình lình, cậu trở người đè anh nằm dưới thân, giọng nói trầm khàn gợi cảm mị hoặc, bất kì ai cũng không tài nào cưỡng được.

- Chiến ca, vẫn là để em phục vụ anh thì hơn.

Vương Nhất Bác nhanh nhẹn cúi đầu ngậm vào một bên nhũ tiêm hồng hào căng cứng. Đầu lưỡi xấu xa trên ghẹo khối thịt mềm trước ngực Tiêu Chiến, hết vẽ vòng, lại chọc chọc vào khe sữa, rồi lại cắn mút vừa như khi dễ lại tựa hồ yêu thương. Tiêu Chiến hai tay ôm ghì lấy mái tóc nâu mềm của chồng nhỏ, miệng nhỏ nỉ non, như câu hồn đoạt phách, lại đặc biệt huyễn hoặc tâm can.

- Nhất Bác... a... bên kia... bên kia cũng muốn...

Vương Nhất Bác liếc mắt nhìn người nọ, hắn đáp ứng theo nhu cầu của tiểu lão công, miệng di chuyển sang bên khỏa anh đào còn lại, lại liên hồi day cắn, bú mút. Cuối cùng, Tiêu Chiến không chịu nổi kích thích, 'thỏ nhỏ' run rẩy kịch liệt, trước mắt là một mảnh trắng xóa mơ hồ, tinh dịch đặc sệt bắn lên cơ bụng săn chắc của ai kia, rồi điên cuồng thở dốc.

Vương Nhất Bác hài lòng nhìn người dưới thân cả người vô lực. Không hiểu từ đâu lại dấy lên chút lương tâm muốn để anh nghỉ ngơi lại sức. Ai ngờ, Tiêu Chiến vừa mới đạt cao trào chưa được bao lâu, đôi chân dài mê hoặc đã ngay tắp lự quấn chặt lấy vòng eo thon mềm hữu lực, miệng nhỏ cười khẽ, khiêu khích:

- Vương Nhất Bác, anh muốn.

Bùm, tia lý trí cuối cùng trực tiếp bị đánh tan, Vương Nhất Bác nhổm người, tìm trong ngăn tủ đầu giường tuýp bôi trơn mà khách sạn chuẩn vị sẵn, nặn một ít ra tay và lên cửa huyệt đóng chặt mê người. Tiêu Chiến cảm thấy có hơi lạnh thâm nhập, lại tiếp tục đón nhận thêm dị vật đang chen vào bên trong, anh ngọ nguậy người khó chịu, mày thanh tú hơi cau, anh đáp:

- A... Nhất Bác... đau

Vương Nhất Bác ôn nhu hôn lên môi mỏng mím chặt, an ủi:

- Đừng nghịch, ngoan, phải khuếch trương cẩn thận anh mới không bị thương. Rất nhanh liền cảm thấy dễ chịu.

Tiêu Chiến phụng phịu câu laay cổ người đối diện, tự dâng lẻn cánh môi anh đào ngọt lịm, hai khuôn miệng lại dán lấy nhau, lưỡi cả hai giao triền quấn quýt. Nước miếng nuốt không kịp mà chảy dài xuống cằm, rồi đến chiếc cổ mảnh mải, tạo nên một bức tranh dâm mỹ tuyệt đẹp.

Ngón tay ở tiểu huyệt đã chen lên hai ngón, gel bôi trơn đã phát huy tác dụng, các ngón tay trúc trắc ra vào đã không còn khó khăn, theo động tác giao hợp mà không ngừng đâm vào rút ra.

Rất nhanh đã tăng lên ba ngón tay, Tiêu Chiến dứt ra khỏi cái hôn ướt át, không tự chủ được mà ngẩng đầu lên rên rỉ nỉ non, Vương Nhất Bác lại thừa dịp cắn mút cần cổ trắng nõn, mỗi nơi cánh môi đi qua đều để lại những dấu hôn ngân đỏ rực. Tiêu Chiến bắt đầu vặn vẹo thân, tự dâng lên lỗ huyệt nho nhỏ ướt nước, anh nói:

- Nhất Bác, anh khó chịu.

Vương Nhất Bác xấu xa, trêu ghẹo:

- Hm? Anh nói xem, khó chịu ở đâu?

Tiêu Chiến giờ phút này đã bị tình dục lấn át lý trí, tiếng rên rỉ cầu hoan ngày một rõ ràng hơn, bỗng ba ngón tay tinh nghịch kia chạm vào một điểm gồ lên trong vách ruột mềm mại, Tiêu Chiến giật nảy mình, hậu huyệt cũng không ngừng co rút.

- Nhất Bác... a... anh muốn...

- Được, chiều anh.

Vương Nhất Bác đổ thêm một ít dầu bôi trơn lên xung quanh huyệt nhỏ mấp máy, lại xoa một ít lên cự vật đã căng trướng sưng đỏ của mình, cậu nhẹ nhàng đặt trước miệng huyệt quy đầu to lớn, trầm giọng thông báo:

- Em vào đây.

Dứt lời, dương vật to lớn chen chúc trong vách thịt nóng ấm, sự khác biệt to lớn giữa các ngón tay và phân thân của ông chồng nhỏ làm Tiêu Chiến không khỏi đau đớn. Vương Nhất Bác tiến vào được một nửa, hậu huyệt đã co rút mãnh liệt, không tài nào tiến thêm. Cậu nhỏ dịu dàng vuốt eo, xoa dịu người bên dưới, trong giọng nói đều là kiên nhẫn cùng ôn nhu tha thiết.

- Chiến ca, thả lỏng, như vậy sẽ không đau.

Tiêu Chiến nhìn cậu một mặt nhẫn nhịn chịu đựng, cảm thấy đứa trẻ này sau bao nhiêu năm vẫn luôn như vậy, trong lòng tràn ngập một tư vị ấm áp, hậu huyệt dần dần thả lỏng rồi nhiệt tình hút lấy dị vật thô to. Vương Nhất Bác nhìn thấy anh đã hoàn toàn tiếp nhận, hông thúc nhẹ một cái, cả gậy thịt to lớn đã thành công chen vào tiểu huyệt người dưới thân.

Vương Nhất Bác dường như đã mất hết kiên nhẫn, nhận được tín hiệu của anh mà điên cuồng đâm rút, eo hông Tiêu Chiến cũng đung đưa theo từng nhịp thúc hung hãn, cả cơ thể trượt dần lên đầu giường lại bị cầm chân kéo xuống. Tiếng ngâm nga đứt quãng trong cổ họng không kiêng dè thoát ra, đủ để cho người ta biết hai người họ có bao nhiêu phóng túng.

- Nhất... Nhất Bác... ha... chậm... lại... a

Vương Nhất Bác không xem những lời này là cầu xin, ngược lại còn xem đây là một loại xuân dược mạnh mẽ, kích thích lên từng dây nơ ron thần kinh, máu nóng đổ dồn về thân dưới, lại càng tăng nhanh tốc độ mà đâm rút không ngừng.

"Thỏ con" bị bỏ quên nãy giờ của Tiêu Chiến được một bàn tay bao trọn. Anh rùng mình vì khoái cảm tập kích. Vương Nhất Bác một bên dùng tay tuốt lộng, một bên lại tựa như dã thú làm việc không ngừng.

Ít phút sau, Tiêu Chiến không  chịu nổi kích thích to lớn từ hai luồng khoái cảm, dương vật bé xinh run rẩy phóng thích lên cơ bụng săn chắc, trước mắt mờ ảo dần, mí mắt cũng nặng trĩu, không cưỡng lại được bắt đầu chìm dần vào giấc ngủ.

Vương Nhất Bác thương anh cả ngày mệt mỏi, bèn chạy nước rút đâm rút thêm vài chục cái, rồi cũng thống khoái bắn tất cả vào trong cúc huyệt mê người đã sưng tấy lên. Hài lòng nhìn người dưới thân một mảnh mềm mềm mặc người hành xử, ở dưới thân còn chảy ra chút bạch dịch trắng đục, ý loạn tình mê, hút hồn người đối diện.

Vương Nhất Bác hôn nhẹ lên khóe mắt phiếm hồng, rồi mới vào nhà tắm xả một bồm đầy nước, thử độ nóng vừa phải mới quay lại bế người còn đang miên man ngủ kia vào tẩy rửa.

Vương Nhất Bác ôm anh vào lòng, cẩn thận đưa một ngón tay vào tiểu huyệt. Nước ấm làm Tiêu Chiến thoải mái ra không ít, nhưng ngón tay kia lại không ngừng đảo loạn trong lỗ huyệt  mềm yếu, anh khó chịu mở mắt ra, lại bắt gặp khuôn mặt phóng đại của chồng nhỏ cận kề ngay bên. Nhịn không được mà câu khóe môi, hôn cái chóc vào gương mặt non mềm bên cạnh.

- Đừng nghịch, phải lấy ra, nếu không anh sẽ bị bệnh.

Tiêu Chiến không chịu nhổm người lên, hoàn toàn ngồi lên đùi người trước mặt, mông nhỏ xấu xa cọ cọ vào gậy thịt đã bắt đầu cương cứng, cười dụ nhân.

- Nhất Bác, còn muốn a~

Vương Nhất Bác nghiêng đầu, mắt dài híp lại đánh giá người đang làm loạn, khẽ nói:

- Hm? Không mệt?

Tiêu Chiến cười tươi:

- Không mệt. Cùng Nhất Bác, sẽ không mệt.

Đôi tình lữ trẻ lại một trận hoan ái nồng nhiệt, đêm còn dài, không vội, vì chúng ta đã là của nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bjyx