Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2( H): Mê tình






Căn phòng buổi sớm tinh mơ nhàn nhạt mùi hoa sơn trà, ánh nắng ban mai nhàn nhạt chiếu xuống, len lói xuyên qua tấm màn trắng toát hắt vào ô cửa sổ.


Sương đêm từ cơn mưa rào buổi sáng vương trên cánh hoa hồng đỏ rực nơi ban công hướng nắng, nhỏ giọt đọng lại tựa như pha lê đầy trân quý, nương theo cơn gió ngày thu trượt xuống phiến lá, dưới sức phản chiếu của ánh nắng mặt trời vỡ tan thành từng hạt nước li ti lấp lánh.


Tiêu Chiến vốn dĩ đã quen với nhịp điệu sinh học khi còn ở Phần Lan, trở về sau có chút chưa thích ứng, đêm qua y vẫn cứ nằm trên giường nghĩ về Vương Nhất Bác, vất vả mới ngủ được, buổi sáng vẫn theo tiếng chuông đồng hồ báo thức mà tỉnh giấc.





Tiêu Chiến nhìn đến bên ngoài cửa sổ, y ngồi dậy đi ra mở cửa nhìn ra ngoài ban công, không khí lúc sáng sớm sương mai cùng cơn gió thu tràn vào lướt qua gương mặt y, tức khắc khiến Tiêu Chiến cảm thấy lạnh người, nhớ đến sự tình diễn ra ngày tối qua, trong lòng y là một hồi suy tư, nhất thời đôi mắt phượng khẽ nhắm lại, hàng mi cong cong cô quạnh rũ xuống.



Y vẫn còn nhớ cùng Vương Nhất Bác đã quyết định sẽ gặp mặt nhau vào tối nay, cuộc trò chuyện đêm qua tan rã trong không vui, y trong lòng chỉ muốn mau mau đến gặp hắn, muốn ôm lấy nam nhân, nói cho hắn biết y có cỡ nào nhớ hắn.


Nghĩ như vậy, y liền lấy điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường, hai tay khẽ nắm vào nhau, do dự một chút, vẫn là quyết định gửi một tin nhắn cho nam nhân :


" Nhất Bác, buổi sáng tốt lành,em nhớ anh, thật sự rất nhớ anh. "


Tin nhắn được gửi đi, Tiêu Chiến cảm thấy tâm trạng vô thức hồi hộp, trước giờ y vẫn vô tư thể hiện cảm xúc nhớ mong của mình đối với nam nhân, nhưng đêm qua y đã quá kích động , thật sự không biết hắn sẽ đối với mình như thế nào.



Y đặt điện thoại xuống vội đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, lúc sau trở ra có chút mong chờ nhìn đến màn hình, quả nhiên tin nhắn y gửi đi nam nhân đã nhận được.





Vương Nhất Bác kỳ thật ở phía bên này đã vận lên mình một thân tây trang tối màu, thắt xong caravat chuẩn bị đến công ty, lúc nhận được tin nhắn của Tiêu Chiến, ánh mắt hắn thoáng hiện qua một tia âm trầm phức tạp, trong lòng không rõ là cảm giác gì, nhưng hắn đối với y cũng không có ý định trốn tránh, vẫn như cũ trả lời tin nhắn của người này:


" Ừm, tôi biết rồi. Tối nay gặp nhau. "


Tiêu Chiến trước giờ vẫn là như vậy, y là một người nhất quán với cảm xúc, trước mặt hắn đôi mắt phượng luôn lấp lánh lúng luyến say mê nhìn hắn, lúc không gặp mặt liền tìm mọi cách liên lạc, vốn dĩ Vương Nhất Bác cũng tương đối nhẹ dạ, thái độ đối với những việc này đều lãnh đạm nhàn nhạt, trong tâm thức cũng đã âm thầm chiều theo ý muốn của y, chỉ cần khiến y vui vẻ thì vẫn đều có thể.


" Khách sạn em chọn, lát sau sẽ gửi địa chỉ cho anh, anh sẽ đến gặp em sao?" Tiêu Chiến lần nữa dò hỏi.


Nam nhân cũng biết tính cách y ngày thường tương đối hòa nhã đáng yêu, chỉ là những khi xúc động liền không khống chế được cảm xúc của bản thân, nên hắn cũng không muốn khiến y trở nên buồn bã phiền muộn, vẫn như cũ trả lời :


" Ừm, em đừng suy nghĩ nhiều nữa, em mới về nước , ngoan ngoãn đừng nháo, tối đến chúng ta gặp nhau."


Tiêu Chiến sau khi nhận được tin nhắn của Vương Nhất Bác, trong lòng liền cảm thấy thổn thức rung động, bao nhiêu đây đã là đủ rồi, hắn không hề cự tuyệt y.


Vốn dĩ nói mình muốn gặp Vương Nhất Bác ở khách sạn, mục đích ban đầu chính là muốn thử lòng của hắn, xem người này đối với y có mấy phần là thật tâm mềm lòng, kết quả hắn thật sự nhượng bộ, người này rõ ràng đối đãi với y ôn nhu như vậy, thử hỏi làm sao có thể không yêu hắn được đây ?

Nếu như Vương Nhất Bác dứt khoát cự tuyệt Tiêu Chiến một chút, có lẽ tình cảm của y không đến nỗi bộc phát mạnh mẽ lưu luyến như vậy, chỉ trách là hắn đối với y quá tốt, thậm chí hứa hẹn, chỉ cần y chưa tìm được đối tượng thích hợp hắn sẽ đồng ý giúp y vượt qua kỳ phát tình.



Tiêu Chiến mang theo tâm trạng lâng lâng vui vẻ này mà bất tri bất giác nở nụ cười, trái tim nhu mềm này của y từ lâu đã in đậm hình bóng của một người ôn nhu lãnh đạm như nam nhân, trái tim xao xuyến dễ dàng lệch nhịp mỗi khi tiếp xúc cùng hắn là thứ y không thể nào không chế được, đại biểu cho tình cảm mãnh liệt y dành cho hắn, một khi bị cuốn vào rồi chỉ có thể chìm đắm vào mê cung của khát vọng tình yêu, cứ cuồng si mê muội không dứt ra được.





Mà cái cảm giác rạo rực này đã quá nhiều lần trực thuộc trong trái tim của người này, mãnh liệt nhất là vào ngày cùng nam nhân lăn giường trong kỳ phát tình đầu tiên của y, cũng là lần đầu tiên của hai người.












****************


Ký ức về ngày hôm ấy vẫn còn in đậm trong tâm trí, bầu trời trong xanh, gió cuốn mây trôi lơ lững bồng bềnh,ánh nắng nhạt màu lấp lánh quang mang.

Tiêu Chiến ngồi trong phòng vẽ tranh, mùi hoa sơn trà nhàn nhạt lỡn vỡn trong không khí, theo cơn gió ngoài cửa sổ mà lơ lững vương vấn khắp căn phòng.



Y phác họa từng nét chì trong tranh, cũng không biết người này dự định vẽ cái gì, chỉ thấy đôi mắt phượng đa tình như sóng nước mùa xuân vương vấn một tầng ưu tư, trái tim thẫn thờ lắng lại, tâm tư mơ màng phiêu lãng ở nơi chân trời xa xăm.



Tiêu Chiến vừa tốt nghiệp cao trung chẳng bao lâu, thời điểm ấy đang trong quá trình hoàn thành thủ tục chuẩn bị du học. Y khi đó quyết định sang Phần Lan để theo đuổi đam mê của bản thân bồi dưỡng năng lực hội họa, thật ra cũng không dễ dàng gì.


   Tuy lúc đó Vương Nhất Bác học năm hai Đại học nhưng cả hai vẫn thường xuyên gặp mặt, cho nên việc lựa chọn rời đi nam nhân, chấp nhận bỏ lỡ 3 năm thời gian có thể bên nhau từng khiến y vô cùng khổ sở, nhưng khi ấy căn bản y chẳng có gì trong tay, thế giới này luôn xem trọng môn đăng hộ đối, y không thể đứng ở bên cạnh nam nhân cùng hắn cùng nhau song hành.


Thiên tư khí chất của người này vốn dĩ kiệt xuất anh phàm, nếu chỉ đơn thuần là Omega tầm thường đứng kế bên một Alpha tư chất xuất chúng, sẽ chỉ kéo khoảng cách giữa cả hai càng thêm xa nhau, mà Tiêu Chiến vốn dĩ không muốn bản thân trở nên mờ nhạt trong mắt nam nhân, muốn hắn có thể khắc cốt ghi tâm ấn tượng về y trong lòng, cách tốt nhất chính là tự mình tự thân cố gắng, đạt được thành tựu rồi mới có thể cùng người đồng sàng cộng chẩm *, nồng nàn ân ái, quang minh chính đại xuất hiện cùng nhau ở trước mặt mọi người.  

*Đồng sàng cộng chẩm = cùng giường cùng chăn.


Tiêu Chiến thơ thẫn suy nghĩ vu vơ cũng không chuyên tâm vẽ tranh được, dứt khoát gạt qua một bên, lấy điện thoại ra gọi điện cho nam nhân, hẹn hắn cùng nhau gặp mặt.


Vương Nhất Bác khi đó đang thực tập ở công ty tư nhân của gia đình, nhận được cuộc gọi sau,hắn tất nhiên sẽ không có cự tuyệt, liền lái xe đến địa điểm đã hẹn.


Lần ấy, Tiêu Chiến hẹn gặp nhau ở quán trà sữa đã quen thuộc với hai người, trước kia mỗi lần tan trường y đều muốn hắn dẫn đến nơi này vừa uống nước vừa giảng giải bài tập cho y.

Y ngồi ở phía đối diện nam nhân, vu vơ nói với hắn về dự định của bản thân sau này, đôi mắt đa tình vương một tia ưu tư nhàn nhạt, hàng mi cong cong rũ xuống, đôi môi đỏ mọng khẽ mím, nhìn qua vừa kiều diễm vừa khiến người khác cảm thấy đau lòng.



Vương Nhất Bác âm trầm nhu hòa nhìn y, dáng vẻ ưu tư cùng tin hương sơn trà của người này khiến trái tim hắn thoáng chốc mềm lòng, nhưng ngoài mặt vẫn không thể hiện ra,hắn một tay nâng cằm y lên, dặn dò y đừng nên suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần theo đuổi đam mê của bản thân, những thứ khác rất nhanh thôi sẽ như những gì y muốn.


Chỉ là nam nhân đâu  hề hay biết, điều y tâm nguyện là được quang minh chính đại ở bên cạnh hắn.


Tiêu Chiến vì câu nói của hắn mới lần nữa hạ quyết tâm đi du học, y ngước mắt lên nhìn nam nhân, nở nụ cười tươi tắn ngọt ngào, gương mặt sáng trong như ngọc, đôi mắt phượng lấp lánh nhu tình, mi mục khẽ động, mùi hoa sơn trà dịu nhẹ tản ra.





Vương Nhất Bác mỗi khi nhìn đến thần sắc nhu thuận ngọt ngào của Tiêu Chiến, trái tim thoáng hẫng đi một nhịp, khiến hắn phải âm thầm thừa nhận, người này mỗi khi cười lên thật sự vô cùng xinh đẹp,  đuôi mắt long lanh diễm lệ đa tình, gương mặt sáng trong cùng nụ cười lấp lánh, khiến cho lòng người xao xuyến, khắc vào trong tim, vĩnh viễn không thể nào quên được.


Vương Nhất Bác sau khi cùng Tiêu Chiến gặp mặt nhau xong, nam nhân liền lái xe đưa y trở về.

Không khí trong xe tràn ngập tin tức tố của nam nhân, mùi hương bạc hà mát lạnh âm trầm lại ôn hoà lãnh đạm như chính con người hắn, khiến cho y vô cùng ưa thích, nhất thời hưởng thụ mà tràn ra tin hương sơn trà của bản thân.


Phút chốc tin tức tố giao triền trong không gian chật hẹp, lý trí y bị kích thích dần trở nên mụ mị, cảm giác nóng rát kỳ lạ từ đâu ập đến, thân thể bắt đầu phát nhiệt, y khó chịu vô thức cọ cọ vào ghế xe.




Nam nhân nhìn đến phản ứng kỳ lạ của Tiêu Chiến liền bắt đầu nghi hoặc, trước mắt là đèn đỏ liền dừng lại, choàng qua ghế lái quan sát vẻ mặt của y, người này bất giác ôm lấy cổ hắn, chân mày thanh tú khẽ chau lại, đôi môi đỏ mọng in lên cánh môi mỏng lành lạnh của nam nhân.


Hành động của y làm hắn khựng lại, y cọ cọ mơn trớn phiến môi của mình lên cánh môi nam nhân, xúc cảm mát lạnh nhu mềm giống như vớ phải phao cứu sinh khiến cho y càng tham lam muốn nhiều hơn nữa,giống như một bé mèo con làm nũng, theo bản năng nhẹ nhàng mút lấy cánh môi nam nhân.





Vương Nhất Bác nhẹ nhàng đẩy y ra, nhìn đến thần sắc mơ hồ của y, chân mày khẽ cau lại, người này ngước lên đôi mắt long lanh ướt át nhìn hắn, nỉ non nũng nịu :


" Nhất Bác, em....em khó chịu lắm....Hảo kỳ lạ.....Thân thể ...thật nóng ......giống như....."



Nam nhân ngửi được mùi hương tin tức tố của y, đại não như xẹt qua một tia lử điện, kích thích đến toàn bộ tế bào trong người hắn, lý trí nói cho hắn biết, người này là đang phát tình.

Bản năng Alpha trong hắn tức khắc trỗi dậy, nam nhân âm trầm nhìn y, yết hầu khẽ di chuyển lên xuống, khàn khàn trầm thấp thốt ra:

" Tiêu Chiến, em phát tình."




Y cảm thấy thân thể của mình biến hóa vô cùng rõ ràng, tin tức tố hương sơn trà hỗn loạn tràn ra, như muốn nhấn chìm bao vây lấy y, khiến cho y càng thêm hấp tấp câu lấy cổ nam nhân, muốn chìm đắm vào tin tức tố bạc hà của hắn, muốn hắn bảo bọc đem y ôm lấy.

" A~Ha~~ Nhất Bác, anh...anh có thể.... giúp em ....vượt qua....tình kỳ... được không? Thật sự rất khó chịu."


Mỹ nhân mi mắt mơ màng sương nước ướt át mềm thanh khẩn cầu,chuẩn xác đem tâm trí hắn cuốn đi, nhất thời ánh mắt lơ đãng trầm xuống, nam nhân muốn hôn lên môi y, bỗng nhiên tiếng còi xe từ phía sau vang lên, thì ra đèn giao thông đã chuyển sang màu xanh.


Vương Nhất Bác gần như không có gì ngần ngại suy nghĩ, chuyện cũng đã đành, hắn chỉ có thể giúp y vượt qua tình triều, dứt khoát hôn nhanh một cái lên môi y, di chuyển lại ghế lái của bản thân, không nói hai lời liền nhấn chân ga nhanh chóng đi đến khách sạn gần đó.


Cô A quả O ở cùng một chỗ, chưa kể còn trong thời điểm một Omega đang phát tình,bản năng Alpha muốn tận lực bồi Omega vượt qua tình triều là một điều mặc nhiên dễ hiểu. Sự tình đã đến nước này, xem ra nam nhân cũng chỉ có thể cùng y làm đến bước cuối cùng.











Vương Nhất Bác mở cửa phòng khách sạn, ôm ấp bảo bọc y trong lồng ngực, tin tức tố của y đã khống chế được phần nào, mùi hương sơn trà không còn hỗn loạn tản ra như trước, nguyên lai trước khi xuống xe hắn đã cắn vào tuyến thể sau gáy mà rót tin tức tố của hắn vào trong y, suốt một chặng đường đến phòng hắn đều tản ra tin tức tố hương bạc hà của bản thân, độc chiếm lấy toàn thân y.



Nam nhân bế y đặt ở trên giường, người này liền ôm lấy cổ hắn, gương mặt sáng trong như ngọc nhiễm rặng mây hồng, đôi mắt phượng ướt át sương nước nhìn hắn, thân thể không tự chủ được cọ cọ vào người hắn.





Thân thể phát tình của Tiêu Chiến kích phát vào sâu trong tâm trí Vương Nhất Bác, dục vọng nguyên thủy của một Alpha tiềm ẩn bên trong hắn trỗi dậy, nam nhân cảm thấy yết hầu vô cùng khô khốc, đôi mắt nhiễm màu trầm đục của tình dục , lập tức cúi xuống ngậm lấy cánh môi người này, bá đạo hôn lên.





Trong phút chốc, bốn cánh môi cọ xát thổi bùng lên cảm xúc nồng nàn nóng cháy, nam nhân có hơi mất kiểm soát cuồng nhiệt hôn lấy đôi môi đỏ mọng của y, thưởng thức đến cánh môi trơn mềm ngọt ngào của người này, hắn càng được một bước mà tiến một bước, bá đạo cạy mở đôi môi của y ra, ý đồ muốn tiến sâu vào bên trong thăm dò.



Tiêu Chiến mi mắt lấp lánh sương nước nhẹ nhàng ngâm nga rên rỉ, dịu ngoan mở ra đôi môi anh đào của bản thân, thuận tiện cho nam nhân luồn lưỡi vào trong thưởng thức vị ngọt nơi khoang miệng mình.

"Ưm~~~~Ưm~~~~."


Đầu lưỡi của hắn vào được bên trong liền quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của y, cực kỳ nồng nhiệt hôn y, quấn quýt giao triền lại day dưa liếm mút, như muốn tướt đoạt đi hết mật ngọt trong khoang miệng của người này, hắn càng hôn càng sâu, càng hôn càng cuồng nhiệt nóng bỏng.




Tiêu Chiến động tình mơ mơ màng màng câu lấy cổ Vương Nhất Bác, ướt át mềm mại phối hợp cùng hắn môi lưỡi xoay vần.


Tuy phát tình thần chí miên man không rõ nhưng y vẫn biết được nam nhân đang chạm vào thân thể của mình, điều này khiến cho y càng thêm kích động, người y yêu thầm thật sự chạm vào y, lồng ngực không nhịn được phập phồng, trái tim mỗi lúc càng thêm loạn nhịp.



Mà nam nhân cũng giống như y, thân thể hắn cũng vô cùng rạo rực, hắn thừa nhận giờ phút này hắn thật sự đánh mất sự lý trí anh minh của bản thân, không thể dừng lại được mà muốn cùng người này thân mật tiếp xúc gần gũi.





Nơi địa phương phía sau của Tiêu Chiến vì ảnh hưởng của tình tố mà từng chút trở nên nhạy cảm co thắt không ngừng , khiến cho y ngứa ngáy cọ cọ hai chân, mật dịch dính nhớp mom mem tràn ra, dính vào vật liệu may mặc ướt sũng một mảng, tản vào không khí mùi hương dâm mi tao lãng.


Người dưới thân hắn vừa kiều nhuận mềm mại lại còn thơm ngọt nồng nàn, tin tức tố hương sơn trà tản ra từ thân thể y trộn lẫn với mùi mật dịch phóng đãng lỡn vỡn trong không khí, bấy nhiêu đó đã đủ khiến một Alpha như hắn khí huyết tuôn trào, cự long trong quần cũng đã trướng đau chống lên một túp lều nơi hạ thể.


Nam nhân buông ra đôi môi của y, vì hôn sâu lúc tách ra phát ra một tiếng "chậc" cực kỳ ám muội, kéo theo thuỷ quang sóng sánh tràn ra, vương trên khoé môi đã bị hôn đến sưng đỏ của y.

" A~~~A~~Nhất  Bác~~~~ ."

Tiêu Chiến khẽ phát ra một tiếng kiều suyễn rên rỉ, thần chí bị tình nhiệt cuốn trôi, đôi mắt lấp lánh sương nước si mê nhìn hắn, tim vẫn như cũ đập nhanh, hai tay vô thức dựa dẫm đặt lên lồng ngực hắn.


Ánh mắt nam nhân nhàn nhạt nóng bỏng nhìn y, một tay nắm lấy bàn tay y khẽ hôn một cái, nhẹ giọng trấn an:

" Ừm, Tôi ở đây. "



Bàn tay thô tô từng đốt xương khớp rõ ràng của hắn từng chút tháo bỏ cúc áo sơ mi trắng, đem y phục trên người hắn đều cởi, sau đó tiến đến cởi bỏ y phục vướng víu trên người y.




Khi chạm đến da dẻ trắng mịn nõn nà của Tiêu Chiến,nam nhân có cảm giác như bị điện giật, thân thể của y phát nhiệt vô cùng ấm nóng, nam nhân yết hầu không ngừng di chuyển lên xuống, bàn tay du tẩu chạm vào mọi điểm nhạy cảm trên thân thể y, xoa nắn từ hai điểm anh đào trước ngực trượt dần xuống bụng rồi eo người này, mỗi nơi đều chậm rãi mơn trớn .



Y bị nam nhân sờ soạng xoa nắn lướt qua những điểm nhạy cảm, khoái cảm ùa đến, giương lên đôi môi đỏ mọng, mê sảng rên rỉ :


"Thân thể em rất nóng.......Hạ thể phía sau hảo kỳ lạ... Ưm... Hảo ngứa....Thật khó chịu.... A~~.


Vương Nhất Bác đưa tay chạm đến quần lót trắng tinh của người này, quả nhiên đã là một mảng lầy lội ẩm ướt, lồng ngực hắn cũng đập mạnh liên hồi, dùng một bàn tay nhẹ nhàng xoa ấn nơi tư mật của y, nơi này liền giống như một cái lỗ nhỏ thèm ăn hút vào ngón tay của hắn, dịch vị nhầy nhụa ẩm ướt đều ùng ục trào ra.


Bản thân nam nhân cũng đã phát nhiệt nóng bừng, hắn không nhẫn nhịn ra vẻ đạo mạo thân sĩ nữa, dứt khoát đưa tay kéo xuống quần lót của y, một tia dâm dịch óng ánh như sợi chỉ theo đó ứa ra, đập vào trong mắt hắn là một cảnh tưởng vô cùng tao lãng không nói nên lời, khiến cho yết hầu của hắn không ngừng di chuyển lên xuống.





Y ngân nga rên rỉ, thần chí càng lúc càng mơ hồ, thân thể phát nhiệt nóng bừng, khẩn cầu nam nhân mau mau vào trong khuấy động hạ thể của y lên :

"Ưm~~~A~~~Nhất Bác ~~~Em muốn~~~~có thể cho em được không~~~~Muốn được tiến vào ~~~Muốn bị đâm xuyên....A~~ A~~~ ". "





Đôi mắt nhàn nhạt nóng bỏng của nam nhân hằn lên tơ máu, cự long ngày càng căng trướng to ra như cái trụ trời, bừng bừng phấn chấn ngẩng cao quy đầu, gân xanh mạch đập dữ tợn kinh người.


Tiêu Chiến mơ màng nhìn đến cự long của nam nhân, nhất thời cảm thấy toàn thân như muốn phát lãng, giương môi đỏ mọng " A~~~A~~~"  rên rỉ không ngừng, nơi tư mật phía sau lại tiếp tục tràn ra một cỗ mật dịch dính nhớp mùi sơn trà.


Tin tức tố hương bạc hà trộn lẫn với mùi xạ hương nồng đậm của giống đực trời sinh khiến cho mọi Omega ngửi đến liền lập tức tứ chi mềm nhũn, sâu trong khoang sinh sản cũng nhộn nhạo thèm khát,  tao lãng vặn vẹo muốn được cự căn đâm vào cung khang hung hăng thảo phạt.


Hắn nhanh chóng kéo hai chân y gập lên, để nơi riêng tư của y nhanh chóng bại lộ, lý trí hắn như bị thiêu đốt, cự long căng trướng ma sát nơi cửa huyệt, sau đó liền đâm vào trong nơi địa phương đầm đìa xuân thuỷ.


" Ưm~~vào rồi ~ ~~A~~Thật căng~~ Hảo nóng ~~A~~A~~~A~~."



Tiêu Chiến đôi mắt ướt át tuôn ra một hàng lệ trong suốt như pha lê,  tuy hạ thể bị căng ra rất trướng đau nhưng nam nhân đi vào khiến cho y cực kỳ hạnh phúc,cảm giác ngọt ngào thoả mãn này khiến y nhớ mãi không quên, nhục bích bên trong theo cảm xúc của y mà không ngừng co thắt mấp máy, cắn chặt lấy cự căn không buông.



Vương Nhất Bác nhìn đến nước mắt của y liền tưởng rằng bản thân đã lỗ mãn làm y đau, tuy hắn cũng bị lỗ nhỏ chật hẹp này kẹp đến nổi lên gân xanh nhưng vẫn quan tâm cúi xuống ân cần hỏi han :

" Em đau sao ?"



Y cảm nhận nam nhân vừa chen được quy đầu cùng một phần thân trụ xong lại muốn lui ra, liền vội vàng dùng hai chân kẹo lấy eo hông hắn, hai tay gấp gáp ôm siết lấy nam nhân, đôi môi cũng tìm đến đôi môi mỏng của hắn hôn lên, ngâm nga rên rỉ vừa cầu vừa gọi :


"Ưm~~~Không có ~~A~~Rất sướng~~~A~~~Anh đừng rời đi~~~A~~A~ Bên trong~~~~Vừa căng vừa nóng~~~Nhất Bác ~~~Mau dùng sức làm em ~~~A~~A~~~Aa~."


Vương Nhất Bác nghe những tiếng rên rỉ ngọt thanh dính rích đầy tao lãng của Tiêu Chiến, huynh đệ của hắn có xu hướng bạo phát, cự long bên trong dần dần cương lên, đem tiểu huyệt lần đầu khai phá căng đến trướng đại, tức khắc để cho Tiêu Chiến giật mình, theo bản năng Omega hoang mang hoảng sợ, nước mắt như chuỗi trân châu bị đứt tí tách chảy ra :


" A~~A~~~A~~~Sao lại to ra rồi~~~~Ưm~~~Ưm~~~Hảo thô ~~~Hảo đại~~~A~~~Chịu không nổi~~~~."


Nam nhân dĩ nhiên cũng không khống chế được bản thân, huynh đệ của hắn phản ứng cực kỳ dữ dội nơi nhục bích chật hẹp, mị thịt non nớt bị chèn ép ôm sát lấy cự căn, chặt khít đến mức khiến hắn cảm thấy đau đớn mà khẽ " Tê " một tiếng, nhưng vẫn cúi xuống hôn lên khóe mi dính nước mắt của y, khàn khàn nhẹ giọng trấn an :


" Không sao, em ráng nhịn một chút. Đừng hoảng loạn, nếu em kẹp chặt như vậy chúng ta đều đau, thả lỏng một chút. "





Tiêu Chiến nghe theo lời nam nhân thả lỏng, bởi vì đang trong kỳ phát tình, dịch thể trơn trượt cũng nhanh chóng tiết ra bôi trơn lối vào, nam nhân cũng vì vậy mà dễ dàng luận động ra vào, cự long ở bên trong từng chút thăm dò nhục bích non mềm, mị thịt hai bên tách ra theo quy đầu mở đường tiên phong khai phá.


Mùi hương tin tức tố sơn trà của y tràn ra cùng mùi hương mật dịch trộn lẫn vào nhau, dung nhập vào trong xương cốt của Tiêu Chiến khiến cho nam nhân cảm thấy choáng ngợp, lại nhìn đến biểu cảm mê tình rên rỉ mị hoặc của y, Vương Nhất Bác liền cầm lòng không đặng mà cúi xuống hôn lấy đôi môi đỏ mọng của người này, nuốt xuống những tiếng rên ngâm nga nơi cuốn họng.


" A~~A~~~Ưm~~."


Y trong lòng cực kỳ vui sướng, hai tay câu lấy cổ hắn, hai chân cũng câu lấy eo hông nam nhân, tình triều lũ lượt cùng người mình yêu làm tình khiến cho y động tình vô cùng dữ dội, cảm giác hạnh phúc ngọt ngào nơi đầu quả tim khiến khoái cảm càng thêm thăng hoa.


Lại qua những lần luận động của nam nhân,nơi địa phương phía sau đã dần quen với tiết tấu của cự long, tự động phân bố dịch thể co thắt hút vào nam căn của hắn, xúc cảm nóng cháy nơi hạ thể truyền đến nhấn chìm cả y cùng nam nhân trong bể dục tình kỳ. 


Hạ thể cả hai giao triền không hề tách rời, môi lưỡi quấn quýt triền miên day dưa, linh hồn cũng như hòa làm một, những điều này đều khiến Tiêu Chiến mê muội không dứt, khắc sâu vào trong tâm trí, mỗi lần nhớ đến đều khiến y cảm thấy toàn thân phát nhiệt, râm rang nóng trong người, trái tim cũng không nhịn được rạo rực liên hồi.



Cự long ra vào nhục bích đều đặn theo tiết tấu, mị thịt non mềm cuốn lấy thân trụ thô trường, mê muội mút lấy, xoa bóp cho huynh đệ của nam nhân, dịch vị tiết ra xối đầy cự căn, khiến cho anh cự long càng thêm cuồng dã, quy đầu no đủ mỗi chút một lộng vào sâu hơn, đến khi chạm vào cửa khoang sinh sản, gõ cửa nơi tư mật ngọt ngào , thành công để Tiêu Chiến giật mình " A~~" lên một cái, suýt chút cắn vào đầu lưỡi nam nhân.


Cả nam nhân cùng y đều biết được mới vừa chạm đến nơi cấm địa sâu thẳm trong thân thể của Omega, ý thức được điểm này đã kích thích đến dục vọng sâu trong thân thể Vương Nhất Bác bạo phát, lý trí như dây ngựa đứt cương, không một Alpha nào có thể cưỡng lại được sức hút trước nơi cấm địa màu mỡ trơn mềm, chỉ có thể chấp nhận quy phục mà cuồng dã khai phá nơi vùng đất thánh.



Vương Nhất Bác buông cánh môi của y ra, không nói lời nào liền tập trung toàn lực luận động nhắm vào cửa khoang sinh sản của Tiêu Chiến.  Khoang sinh sản mềm mại kiều nộn đầy cấm kỵ của người này hớp hồn lấy cự long oai phong hùng dũng, khiến huynh đệ của một Alpha như  càng thêm mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong, chọc khuấy niết lộng đến nơi này dần dần mở ra cửa cung khẩu.


Tiêu Chiến động tình bị nam nhân mạnh mẽ thao làm  chọc khuấy cửa cung khẩu, đáy mắt như có sao trời xẹt qua, mỗi một cú thúc của hắn đều đem lý trí y khuấy động cho sung sướng tê dại, khoái cảm mê ly ngây ngất,  mi mắt mơ màng " A~~~A~~" rên rỉ, cửa cung khẩu cũng sẵn sàng mở ra, đem quy đầu hút vào bên trong, cửa khoang chặt chẽ ghìm chặt không cho hắn rút ra ngoài.

" A~~~A~~Ha~~Nhất Bác~~~Cái đó của anh~~~~Đâm đến~~~Ô~  Khoang sinh sản~ ~A~~A~~A~~~ Em chịu không nổi~~."


Nam nhân cùng y lên giường cũng là lần đầu tiên hắn làm tình, quy đầu vừa mới chen vào liền bị cửa cung khẩu hút cho tê rần cả người, quả nhiên là vùng đất thánh luôn mang đến khoái cảm mê hồn, giống như  tồn tại một cái huyệt động nữa ở bên trong .


Cự long bị hút đến trướng đau làm cho Alpha như hắn cũng đã đi vào giới hạn, thân trụ bắt đầu co giật , hắn biết bản thân đã sắp ra, có ý định thối lui bắn ở bên ngoài, nhưng người dưới thân lại đang câu lấy eo hông hắn,cho nên hắn vẫn ráng nhịn cắn răng khàn khàn thốt ra :





" Tiêu Chiến, tôi sắp ra rồi. Em đừng kẹp chặt như thế, mau thả tôi ra."



" A~~A~~Không muốn~ A ~~~Anh đừng ra ngoài~~~Mau bắn vào bên trong~~~A~~~Cho em ~~Em rất muốn được lấp đầy ~~A~~A~~A~~~. "  

Y vội vã gắt gao ôm lấy người nam nhân, kẹp chặt eo hông không cho hắn có cơ hội ra ngoài, đôi môi đỏ mọng cũng tìm đến đôi môi mỏng của hắn mà dán đi lên.


Nam nhân bị khoang sinh sản thèm khát gắt gao mút lấy quy đầu, người dưới thân cũng khẩn cầu hôn môi muốn hắn bắn vào bên trong , nên hắn cũng đành mềm lòng, hạ thể  luận động đẩy cự long chui vào khoang sinh sản, tinh quan mở rộng phóng xuất tinh nguyên nóng hổi lên vách tường cung khẩu.


Tinh dịch lần này giống như gom góp được từ cuộc sống độc thân hai mươi mấy năm của nam nhân, tất cả đều xả ở bên trong khoang sinh sản theo như ước muốn của Tiêu Chiến, thành công khiến y thỏa mãn sướng đến thất thần mê ly, vừa hôn môi vừa không ngừng rên rỉ kiều mị :


" Ưm~~~Ưm~~~Thật nóng~~~A~~~~Qúa nhiều~~~Ưm~~~Khoang sinh sản đều đã đầy rồi~~~A~~A~~~A~~~."

Đợi qua một hồi, nam nhân mới kết thúc quá trình bắn tinh, tinh nguyên đậm đặc nóng hổi mùi xạ hương sóng sánh ở trong khoang sinh sản, khiến cho nơi cấm địa của y nhộn nhạo rục rịch không ngừng, co thắt cung khẩu thèm khát hấp thụ dương tinh của Alpha, tất cả đều hàm chứa khoá vào bên trong, không muốn lậu ra bất kỳ giọt tinh nguyên nóng hổi nào.


Vương Nhất Bác bắn xong liền buông cánh môi của y ra, lý trí hắn đã thanh tỉnh phần nào. Nam nhân dự định rút cự căn ra ngoài,nhưng nhìn đến biểu cảm mê ly thất thần bị nội bắn của Tiêu Chiến, hắn cảm thấy trái tim của mình rung động vô cùng mãnh liệt, cứ như vậy chôn trong thân thể y.

Dáng vẻ động tình ướt át của y hiện tại có bao nhiêu diễm lệ yêu kiều , vốn dĩ ngày thường đã thuộc hàng quốc sắc thiên hương lúc này phát tình ở trên giường lại càng thêm vạn chủng phong tình, đem một Alpha như hắn câu dẫn đến thần hồn điên đảo, tin tức tố hương bạc hà bộc phát phóng xuất, đem tin hương sơn trà của y bọc lấy, lẫn nhau giao triền, cự long ở bên trong cũng có xu hướng lần nữa ngẩng đầu.

Quả nhiên chưa kịp để Tiêu Chiến dưỡng thần không được bao lâu, tình kỳ lại lần nữa ập đến, lần này lại còn có xu hướng dữ dội hơn trước kia, cảm giác râm rang nóng bỏng khiến y không ngừng co thắt hạ thể, lý trí lần nữa tan rã, vội vã phát tao tìm kiếm cánh môi nam nhân hôn lên, cọ cọ vào người hắn rên rỉ :

"Ưm ~~~Ưm~~~~Nóng quá~~~~Em muốn~~~~A~~Nhất Bác~~~A~~~Anh mau cho em~~~A~~~A~~~Muốn bị anh lần nữa lấp đầy ~~~Ưm~~~."


Nam nhân đáy mắt âm trầm nổi lên một tia tình dục, hắn theo bản năng đáp trả lại y, cùng đôi môi đỏ mọng của người này day dưa hôn lên, hạ thể cũng lần nữa luận động tiếp tục giao triền.


Hắn cũng biết tình kỳ của một Omega lũ lượt giống như vũ bão, không dễ dàng gì chấm dứt nhanh chóng, cách tốt nhất an ủi một Omega chính là cùng người này điên loan đảo phượng cho đến khi kỳ phát tình kết thúc, đến lúc đó cũng đã là 3 ngày hôm sau.



Tiêu Chiến đã phân hóa thành Omega được nửa năm, đây là lần phát tình đầu tiên, vốn dĩ đã được bác sĩ tư nhân dặn dò nên mang theo thuốc ức chế bên người, nhưng việc quyết định đi du học đã khiến tâm trí của y lơ lững ở tận nơi nào mà quên mất mang theo, may mắn giờ phút y phát tình có nam nhân kề bên, vô tình hữu ý cùng hắn trải qua trận tình hoan ái.



Vương Nhất Bác trong 3 ngày Tiêu Chiến phát tình vẫn chăm lo cho y, lúc y mệt mỏi  thiếp đi hắn sẽ lẳng lặng ngắm nhìn gương mặt người này, nhẹ nhàng chạm vào, cũng không biết nam nhân nghĩ gì, chỉ thấy thần sắc nhìn qua âm trầm phức tạp, tin tức tố hương bạc hà vẫn như cũ quấn quanh an ủi tin hương sơn trà dịu nhẹ của y.


Mà trong 3 ngày liên tục làm tình,thần trí của y liên tục phát xuân phát lãng mơ mơ màng màng, điều duy nhất y nhận thức được chính là cả y cùng nam nhân đều quấn quýt thân thể giao triền, môi lưỡi cũng chưa từng tách rời.

———————————————

Vốn dĩ hồi ức thì nên viết mơ màng lãng mạn một chút, H cũng ngọt ngào nhẹ nhàng cho đậm vị, cơ mà ai ngờ vô viết rồi bệnh nghề nghiệp tái phát, vô hệ rồi lúc nào cũng xôi thịt tràn lan🙃

Tôi cứ có cảm giác là mình chưa được gồng lắm, hy vọng ko đi vào vết xe đổ để phải quay xe🙃.

Càng lớn con người ta lại càng thuỷ tinh tâm, mà tôi cũng thế, hic. Cứ sợ ngược mà bản thân không nỡ rồi cho ngọt ngào xong cái lộn tùng phèo cốt truyện🥲.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro