2
Thân phận là một người bạn không khiến anh kiềm chế bản thân mà càng khiến anh trở nên tệ hơn.
Là một người bạn, anh ấy quấn lấy tôi cả ngày. Nhưng anh không nói linh tinh với mọi người rằng đây là bạn gái của tôi.
Nhưng khi gặp mọi người, anh sẽ nói rằng tôi là chị gái của anh ấy: "Để tôi giới thiệu với cậu, đây là đàn gái của tôi, của tôi, đàn chị."
Tôi bất lực nhìn anh, đôi lúc cảm giác như tôi đã quen với việc anh quanh quẩn bên tôi một cách cáu kỉnh và vô lý.
Lần đầu tiên đồng ý đi trượt tuyết với anh.
"Niki, cậu chơi đi, tôi xem cậu chơi.” Tôi nói.
Anh đã ngoan ngoãn đồng ý với tôi.
Hôm tôi đến đó, anh ấy kéo tôi đến chỗ thay đồ và nói: “Đàn chị, đồ trượt tuyết của khu trượt tuyết này đẹp lắm, em mua cho chị một bộ nhé.”
“Chị không mặc thì phí tiền của em đó, chị không trượt thì cứ mặc đi, được không?” Anh ấy làm nũng với tôi, chặn tôi ở cửa phòng thử đồ.
Tôi không chịu được nên đành đồng ý với anh. Sau khi tôi mặc quần áo xong và bước ra, mọi người đã có mặt ở cửa, cả bạn tôi.
Tôi nghiêng người hỏi cô ấy: “Heojin, sao các cậu không mặc đồ trượt tuyết?”
“Tớ đang mặc nó mà.” Cô ấy chỉ vào bộ đồ của mình.
"Không phải là thống nhất một kiểu sao? Tại sao lại khác vậy?" Tôi nghi hoặc quay đầu tìm Riki, lại tìm không thấy anh ở đâu.
"Cậu thật sự không muốn thử à?" Bạn tôi hỏi tôi.
Tôi lắc đầu.
“Vậy cậu mang ván trượt vào đi, tớ chụp cho cậu một tấm, dù sao cũng đến đây rồi.” Bạn tôi nói.
Tôi vừa định hỏi, tại sao tôi phải mang ván trượt. Vì bạn tôi giục nên cũng vội thử. Tôi nhấc lên và thử đi lại, cảm thấy hơi kỳ lạ.
“Đàn chị!” Riki không biết từ đâu lao ra, lao thẳng về phía tôi.
"Niki! Đừng làm loạn, tôi sợ!" Tôi vừa nói xong, anh ấy đã ôm tôi trượt ra ngoài.
"Chị, đừng sợ, em có bản lĩnh, nếu chị còn sợ thì ôm em chặt hơn một chút." Thanh âm đắc ý của anh từ trên đỉnh đầu truyền đến.
Cuối cùng, từ đầu đến cuối, tôi thật sự ôm chặt lấy anh ấy, “Đàn chị, chị thật sự không ngẩng lên nhìn một chút sao?” Anh ấy mê hoặc tôi.
Tôi cố nới lỏng tay ôm anh ra một chút, chỉ để kiểm tra chút thôi. Anh ấy ôm tôi trong vòng tay chợt nhảy lên, tôi sợ đến mức đứng không vững mà ngã ngửa ra sau.
Anh ấy cố hết sức để điều chỉnh mà không điều chỉnh được, vì vậy anh ấy đã ngã sang một bên, anh ôm lấy tôi để tôi không bị thương. Chúng tôi lăn nhiều vòng trước khi dừng lại.
Anh ấy không để cơ thể tôi chạm đất, trọng lực dồn hết vào anh ấy. Sau khi dừng lại, anh ấy vẫn nằm đó cười.
"Đàn chị! Em yêu chị!" Anh ấy đột nhiên hét lên như bị điên, sợ tôi nổi giận nên lập tức ngồi dậy.
“Em biết chúng ta là bạn, em sẽ không ép chị,” anh nói.
Tôi vỗ nhẹ tuyết trên người anh ấy, “Cậu có bị thương không?” Tôi hỏi anh ấy.
Anh lắc đầu nguầy nguậy: "Không có."
Lưng chừng núi không xuống được. Tôi chỉ có thể bị anh ấy ôm trượt xuống sườn đồi một lần nữa.
"Cậu trượt từ từ thôi nhé." Tôi nói với anh ta.
“Ừm, được.” Lần này tôi quay mặt về phía trước và mở mắt ra.
Khi tôi học năm cuối, tôi muốn ra ngoài thực tập. Vào ngày thứ hai phỏng vấn, anh ấy đã xuất hiện ở đối diện tôi một cách khó hiểu.
Trưởng nhóm gọi tôi ra ngoài làm một số công việc và nộp tài liệu. Khi quay lại anh vừa từ nhà vệ sinh đi ra.
"Tại sao cậu ở đây? Cậu không có lớp học à?" Tôi hỏi anh ấy.
“Đàn chị lo lắng cho em à?” Anh kéo tôi vào văn phòng trước mặt tôi.
Vì là thực tập sinh trong một công ty nên hầu như thời gian rảnh của tôi đều bị anh chiếm lấy. Trong một lần tình cờ tôi về nhà, anh đã gọi cho tôi và cả nhà tôi đều nghe thấy.
Trong bữa ăn tối, bố mẹ tôi hỏi về anh ấy. Bố mẹ tôi, một người là giảng viên đại học và người kia là luật sư.
“Hawon, chúng ta không hy vọng con gả vào một gia đình giàu có, đời người chỉ có một lần, con lựa chọn cho kỹ.” Bố tôi nghiêm túc nói với tôi, thái độ không tốt lắm.
Từ nhỏ bố mẹ tôi đã rất nghiêm khắc đối với lời nói và hành động của tôi, sự bất mãn của họ gần như đã thể hiện rõ trên gương mặt.
Hôm đó đi học về, tôi tình cờ thấy một nữ sinh đang tỏ tình với anh. Cô gái ấy ngượng ngùng đứng đối diện anh, trong sáng và đáng yêu.
Tôi cũng nghĩ rằng một cô gái như vậy phù hợp với anh ấy hơn.
......................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro