Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 24

Bà Jung bước ra cũng là lúc ông Jung bước vào, bà hơi bất ngờ định ngăn ông lại nhưng ông lại nhẹ gật đầu ra hiệu cho bà. Khẽ nhìn lại đứa con gái lớn lần nữa trước khi mĩm cười rời khỏi, có lẽ đã đến lúc………

“Sica” ông khẽ gọi từ phía sau lưng, Jessica liền bối rối bật dậy, môi mấp máy nhưng không nên lời cô chỉ cúi đầu chào ông

Hít một hơi thật sâu ông đưa tay chạm nhẹ trên đỉnh đầu đứa con gái nhỏ

“ta xin lỗi” ông nói

‘bố” Jessica có phần hơi ngỡ ngàng

“cô ấy vẫn chưa tỉnh sao?” ông lờ đi phản ứng của Jessica, hướng ánh nhìn về Yuri

“chưa ạh”

“con dự định gì về tương lai sau này” ông hỏi tiếp

“c-con…”

“đừng úp mở như vậy. một lần chọn sai đường đã quá đủ rồi. hãy trân trọng cô ấy” ông nhìn cô, riêng cô chỉ biết cúi đầu

“liệu mà chăm sóc cho nó. Ta ra ngoài đây” vỗ vai đứa con gái nhỏ ông thất vọng rời đi, rốt cuộc rồi cái tôi của ông vẫn khiến ông không biết bắt đầu thế nào

“bố” tiếng gọi Jessica níu ông lại, điều ông nhận thức đc tiếp theo là đứa con gái của mình xà vào lòng nức nỡ, ông khẽ vỗ nhẹ đầu cô

“con cảm ơn bố” Jessica nói khi vẫn đang ôm chặt ông

“về điều gì? Về việc ta vì cái danh dự gia đình mà hất hũi con sao”

“con biết mọi việc bố làm điều có nguyên do của nó” cô khẳng định với ông, nhận đc cái nhướng mài của ông cô tiếp

“vì con rời xa gia đình mình thì cái tên Jessica Jung mới mãi mãi biến mất trong ánh mắt tò mò của mọi người. con biết bố muốn mang đến sự bình yên cho

con”

“con quá tự tin đấy” ông giễu cợt

“con biết những gì con có đc ngày hôm nay, những vận may đến với con đều có nguyên do của nó”

“ý con nói là ta sao?” ông bật cười

“con cũng giống bố. cái tôi của bố luôn luôn mạnh mẽ trong con nhưng những nghiệt ngã lại biến nó dần mất đi. Dù bố không thừa nhận nhưng con vẫn cảm nhận đc” ông bật cười to, tay vỗ đầu con gái mình

“Jessica Jung…. Đúng là dù có xảy ra chuyện gì con vẫn là con cháu nhà họ Jung. Bây giờ thì lo chăm sóc cho người bệnh trên giường đi. Nhớ hãy trân trọng những gì mình đang có”

“e hèm” ông đứng thẳng dậy, hắn giọng “cô Kwon, giờ mọi việc đã như cô mong muốn, tôi chịu thua rồi. cô mở mắt đc rồi đấy” ông nói trước khi bỏ đi

Yuri tự mình ngồi dậy sau lời nói của ông, môi nở nụ cười gượng gạo vì bị phát hiện

“Yul cảm thấy khoẻ hơn chưa?” Jessica có chút lo lắng

“không sao, chuyện nhỏ thôi mà” Yuri vô thức đưa tay lau đi những giọt nước còn đọng trên má Jessica thật dịu dàng, ánh mắt nhìn Jessica tràn ngập yêu thương

“Yul ah em.. em” Jessica thấy sự ấm áp bao bọc, cô đã quyết tâm đối mặt với tình cảm mình nhưng sao đến lúc muốn thốt nên lại khó khăn đến thế

“em sao” nụ cười dần hình thành trên môi Yuri khi mặt Jessica bắt đầu đỏ ửng, cô đã tỉnh từ lúc ngón tay khẽ động đậy nên cô biết rõ những gì sẽ diễn ra tiếp

theo

“em..” Jessica vẫn lúng túng

“Yul yêu em” Yuri mở lời mong Jessica sẽ dễ dàng hơn

“em… y..”

“appa, Yoong nhớ appa lắm đó. Appa đi đâu hông dẫn Yoong theo” đột ngột Yoongie chạy vào phòng nhảy nhanh lên giường mà nũng nịu với appa nó

“appa xin lỗi, chẳng phải appa về rồi sao” Yul đưa tay ôm Yoongie, nhìn Jessica giật mình im bặt mà bật cười

“em xuống lấy cháo cho Yul” Jessica kiếm cớ rời đi, cứ nhìn thấy nụ cười Yuri là cô cảm giác khó chịu, hoặc lẽ do cô đang nhột chính bản thân

“Yoongie nè” Yul véo mũi con bé

“đau appa” nó trề môi “appa ăn hiếp Yoong” mếu máu

“con ăn hiếp appa thì có. Con biết là con đang phá giây phút quan trọng hông?” Yul phùng má với con bé

“phút quan trọng gì chứ, appa ăn hiếp Yoong” nó trề môi nhưng dường như ngộ ra gì đó mặt nó bỗng trở nên gian

“ơ… appa hôn umma hả?” miệng nó mở rộng ngoác

“con chỉ hư là giỏi thôi. Umma chuẩn bị nói 3 từ quan trọng với appa thì con xông cửa vào”

“hihi, Yoong sẽ giúp appa mà” nó chắc

“giúp thế nào hả?”

“Yoong sẽ qua ngủ với bà luôn, không ngủ với umma nữa. Yoong nhường umma cho appa, appa phải bảo vệ umma của Yoong đó” nó lém lĩnh

“ok con yêu” hai cha con cứ thế trò chuyện hoặc nói chính xác hơn là bàn mưu kế ríu rít với nhau

Chiếc xe chầm chậm lăn bánh rồi ngừng hẳn trước một ngôi nhà khá đồ sộ, TaeYeon khẽ liếc sang nhìn Tiffany từ lúc chuyện ấy xảy ra đến giờ vẫn gục mặt, cô cảm giác nặng trĩu trong lòng, cảm nhận như có gì đó đè nặng nơi lồng ngực, cái cảm giác không thể biết chúng là gì cứ dâng lên trong cô ngày một lớn dần lên.

“cậu về cẩn thận” trong khi TaeYeon vẫn lang man đâu đó trong cái cảm giác ấy thì Tiffany đã bước ra xe, hơi cúi đầu dặn dò TaeYeon qua cửa sổ xe

“mình..” TaeYeon chợt định thốt nên gì đó nhưng rồi lại im bật “cậu ngủ ngon”

Lúc TaeYeon cho xe lăn bánh dần cũng là lúc Fany quay đầu không nhìn lại, TaeYeon bỗng thấy không khí dường như cạn kiệt, cô không tài nào thở nổi với cái cảm giác đang ngự trị trong lòng, qua gương chiếu hậu phản chiếu hình ảnh Tiffany TaeYeon không thể điều khiển đc lý trí…….

“Fany ah’ trong phút chốc giọng nói TaeYeon vang lên thật rõ ràng đằng sau, Tiffany hơi bất ngờ quay lại thì nhanh chóng bị TaeYeon ôm chặt

“Tae..” môi Tiffany mấp máy

“mình xin lỗi” cảm giác tội lỗi dâng đầy, cái cảm giác làm tổn thương Tiffany khiến TaeYeon không chịu nổi, dường như cô đang cảm nhận dần sự tổn thương đang đè nặng người con gái ấy

“không sao mà” Tiffany cười gượng đẩy TaeYeon ra khỏi người mình, cái cảm giác hụt hẫng ấy lại hiện hữu

“tối rồi, cậu nên về sớm đi. Chuyện lúc nảy hãy xem tớ chưa từng nói nhé” Tiffany nói nhanh và cũng quay nhanh, TaeYeon chỉ biết nhìn theo sau……

Tiffany nhắm hít mắt để ngăn đi những tia nắng sáng đang soi gọi vào phòng, lờ mờ với đôi mắt không rõ vào buổi sớm, hình ảnh gương mặt TaeYeon dần hiện lên ngày càng rõ trước mắt……..

“Tae..” TaeYeon khẽ mĩm cười đưa tay kéo người cô dậy

“sao Tae ở đây” Tiffany tiếp tục với những thắc mắc của bản thân

“dậy nào. Chúng ta đi thôi”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: