
Chap 22
Cơn gió lạnh khẽ ùa vào, ngoài trời mưa vẫn không dứt, mọi thứ ẩm ướt đến đến ngột ngạc, Yuri đưa tay vuốt nhẹ vài sợi tóc xoã loà xoà trước mặt Jessica, tự mĩm cười nhẹ khi thấy gương mặt vẫn còn đang say giấc. Jessica chẳng phải là cô gái yếu đuối, chẳng phải cô gái nhỏ bé cần chỡ che, càng không phải là mẫu người con gái Yuri thích, Yuri thích bảo bọc, che chỡ cho người mình yêu, thích những cử chỉ làm nũng để cô có thể dỗ dành, Tiffany là quá hoàn hảo để làm người yêu của cô........
Một sự thật quả không ngờ đến, một cô gái nhỏ bé lại trái ngược với vẻ ngoài, bên trong Jessica quả thật là một con người mạnh mẽ, nói mạnh mẽ cũng chẳng phải.... chỉ khi hiểu đc cô ấy thì Yuri mới biết đằng sau sự gắng gượng mạnh mẽ ấy chỉ là cái vỏ bọc giả tạo, cố gắng để đối mặt với cuộc sống, với xã hội đang phũ phàng bỏ rơi chính mình. đối với một người con gái, phải trãi qua biết bao khó khăn để quyết định tiếp tục sống, quyết định giữ lại đứa bé trong bụng mình, đối mặt với những lời cay nghiệt của xã hội nhiều thị phi......
Yuri không ngờ mình lại đem lòng yêu Jessica, càng bên cạnh cô gái ấy Yuri càng không kiềm đc tình cảm của chính bản thân. Nó cứ ngày một lớn hơn, lớn đủ để Yuri không thể che giấu tiếp đc nữa, lớn đến mức thôi thúc Yuri phải đến bên chia sẽ vui buồn cùng Jessica........
Yuri hướng ánh nhìn ra ngoài khung cửa sổ, nơi cơn mưa nặng hạt vẫn rào rạc rơi xuống nền đất ẩm. Chắc hẵn bên ngoài ấy sẽ lạnh giá lắm, sẽ làm tê buốt da thịt con người nhưng bên trong căn phòng này rất ấm, có lẽ Jessica đã sưởi ấm tất cả mọi thứ quanh đây kể cả trái tim cô..........
“Sica ah” Yuri quay sang bên lay gọi, Jessica nghe tiếng gọi khẽ mở mắt, ánh nhìn lướt qua Yuri rồi lại hướng về phía khung cửa kính đang bị những hạt mưa hắt vào tạo nên một màn hơi mờ ảo
“em lạnh không?” Yuri kéo Jessica vào lòng khẽ hỏi, Jessica không phản ứng chỉ là rút sâu hơn vào lòng Yuri, luôn luôn thế Yuri chẳng lúc nào nhận đc một lời đáp trả từ cô gái ấy, chỉ đơn giản Yuri cảm nhận bằng hành động mà thôi
Khẽ siết chặt vòng tay quanh đôi vai bé nhỏ, Yuri đặt môi mình lên tóc mái Jessica, để bản thân cảm nhận niềm hạnh phúc mà người cô yêu mang lại dù chỉ là trong lặng lẽ.
“umma ơi” Yoongie từ đâu bước lù lù vào từ cửa phòng, mắt nhắm mắt mở chỉ đủ con bé he hé nhìn thấy đường đi, miệng thì gọi umma trong khi tay quờ quạng phía trước
“Yoong lạnh quá ah, bà dậy sớm quá” cứ như điều hiển nhiên Yoongie cố leo lên giường, chen vào khe hở giữa hai cơ thể, để hai vòng tay ấm áp bao quanh lấy mình, Yuri phì cười trong khi Jessica cười khẽ vuốt nhẹ đầu Yoongie.......
“Yul muốn che chỡ cho gia đình chúng ta mãi mãi” Yuri vòng tay lớn hơn ôm cả hai vào lòng trong khi Yoongie đã ngủ say..........
.........\oOo/.........
“Yul sẽ đưa em đi” Yuri chộp nhanh lấy chìa khoá xe, bước cạnh Jessica gợi ý muốn đưa cô ấy đến trường
“không cần đâu Yul, em đón taxi cũng đc mà. Trời mưa lớn lắm” Jessica từ chối trong khi tay đang chuẩn bị đồ, xoăn tay áo lên đến khuỷ tay để tránh mưa
“mưa lớn nên Yul mới lo. Để Yul đưa em đến trường” Yuri nắm tay Jessica lại, kéo nhẹ cô ấy đối mặt với mình
“nhưng...” Jessica còn đang do dự thì đt bất ngờ đổ chuông
“mình nghe Tae” Jessica bắt máy
“....”
“uhm, vậy cũng đc. Cậu qua đón mình đi” Jessica cúp máy rồi quay lại Yuri
“Tae sẽ đón em cùng đi, thế thì Yul không cần phải lo nữa” Yuri cảm thấy khó chịu, Jessica lại từ chối sự quan tâm của cô mà đi cùng Taeyeon, cái cảm giác ghen tị khiến cô tỏ ra cộc cằn
“tuỳ em” Yuri bước vào để mặc Jessica bên ngoài, Jessica chỉ nhìn theo sau đến khi Yuri khuất bóng..........
.........\oOo/.........
“cậu đi làm ah?” Tiffany bước đến hỏi
“ah ừ” Taeyeon nở nụ cười nhẹ “tớ đi trước. cậu muốn trở về nhà thì chỉ việc khoá cửa cho tớ là đc rồi” cô đáp trong khi đang sửa soạn mọi thứ
“cậu không dùng bữa sáng sao?” Tiffany nhìn vào phần ăn TaeYeon chuẩn bị cho mình
“tớ có việc bận phải đi trước. cậu cứ ăn đi” TaeYeon nói rồi vội bước đi, Tiffany ngồi đây chơi với phần ăn mà TaeYeon làm cho mình, cô chẳng muốn ăn tí nào, cứ thế cô làm nó nát nhừ ra với đôi tay mình,, ánh mắt mang một cảm xúc gì đó không gọi thành lời..........
“cô ta vẫn rất quan trọng với cậu” một nụ cười khẩy xuất hiện đằng sau cái dáng vẻ bất thần đó............
.........\oOo/.........
Jessica cầm ô bước ra ngoài cổng chờ Taeyeon, trước khi đi lại khẽ liếc nhìn Yuri...... cô bước ra khỏi cổng thì DongHae đang hớn hỡ đi tới.......
“Sica, em đi làm ah? Anh sẽ đưa em đi” DH đứng trước mặt Jessica mặc cơn mưa đang rơi bên ngoài, ướt cả bồ đồ anh ta đang mặc.
“không cần đâu, cảm ơn” Jessica đáp, cố ý không nhìn anh ta
“trời đang mưa mà. Dù sao anh cũng rảnh, anh sẽ đưa em đi” DongHae vẫn cố thuyết phục
“anh biết trời đang mưa sao? anh đang đứng ngoài mưa đó” Jessica đáp, vẫn không để mắt đến hắn
“anh chờ em mà. Anh biết em rất yếu, sẽ rất lạnh và rất sợ sấm chớp. Anh đến để bảo vệ em” DongHae nói, hắn ta nhìn Jessica đầy dịu dàng, nụ cười ngố vẫn như xưa..... Jessica cảm giác tim mình bỗng đập mạnh, một chút rung động xa xưa lại quay về
“đó là tôi của 5 năm về trước” dằn lại lòng mình Jessica đáp
“dù là 5 năm hay 50 năm tình cảm của anh vẫn thế. Anh vẫn yêu em rất nhiều” mưa dần nặng hạt hơn, DongHae đứng dưới mưa điều đó khiến Jessica cảm thấy tim mình dâng lên một cảm giác kì lạ, cô muốn kết thục chuyện này, cô muốn dứt khoát và DongHae không thể làm cô yếu lòng thêm nữa
“Sica” Taeyeon vừa lái xe đến, chạy đến bên khiến Jessica mừng rỡ
“mình đi thôi Tae” Jessica bỏ đi thoát khỏi DongHae cùng TaeYeon......
Xe đã lăn bánh dần một khoảng xa nhưng trong gương chiếu hậu DongHae vẫn còn đứng đó nhìn theo, cơn mưa vẫn không ngơi..........
Yuri im lặng đứng nhìn, đôi tay siết chặt đến trắng bệt, trông thấy tất cả điều đó cô cảm giác rằng con tim mình đã hụt đi vài nhịp, Jessica thực sự vẫn chưa quên hắn, từng kỉ niệm của riêng họ vẫn gợi nhớ đến tình yêu đã chôn vùi, cô chợt bật cười Jessica chưa bao giờ nói rằng yêu cô, có lẽ chỉ là cô đơn phương. Kể cả so sánh với người bạn như Taeyeon cô cũng chẳng bằng, Jessica thà để TaeYeon đến đón chứ nhất quyết không nhận sự quan tâm của cô....... cảm giác bản thân chịu quá nhiều tổn thương, nó khác hẵn với trước đây khi vẫn bên Fany...... khác.... khác rất nhiều.........
.........\oOo/.........
"Fany ah, là Yul"
Yuri lái xe đến trường vào giờ ăn trưa, mưa vẫn chưa ngơi hạt, cô đã đến gặp Fany khi nảy và lái hẵn đến trường Jessica. Cảm giác tội lỗi vẫn đang đong đầy và tràn ngập khắp buồng phổi khiến việc thở trở nên thật khó khăn. Đỗ xe vào bãi cô tự mình bước vào khu nghĩ của giáo viên...........
“Jessica, có người cần tìm em kìa” một người trong phòng thông báo khi vừa bước vào từ cửa, Jessica bỏ dỡ việc đang xem xét một vài bài luận bỏ ra ngoài.......
“Yul” Jessica thốt lên, nhìn Yuri với sự thắc mắc
“sao Yul lại ở đây?”
“đến đón em đi ăn trưa, em đã ăn gì chưa?” Yuri hỏi với nụ cười trên môi
“không cần thiết như vậy, hôm nay mưa rất lớn nên Yul nên hạn chế lái xe” Jessica đáp với một chút lo lắng, Yuri chợt mĩm cười thật ra là do Jessica lo cho cô nên mới nhất quyết không để cô đưa đến trường........
“không phải Yul đã đến đây an toàn rồi sao?” Yuri nắm nhẹ lấy tay Jessica như xua đi cơn lạnh từ bên ngoài
“Fany” sắc mặt Jessica bỗng trở nên tệ hơn, nó cứ hướng chằm chằm về phía sau Yuri...... nghe thấy thế Yuri cũng quay nhanh lại, tay siết lấy tay Jessica chặt hơn nữa......... hơi khẽ cúi đầu cắn chặt môi không biết phải đối mặt ra sao, cô đã quá nhẫn tâm, quá phũ phàng với bạn gái trước đây của mình..........
“hi, mình đến tìm Tae” Fany nở nụ cười gượng rạo, che lấp sự buồn bã trong ánh mắt mình
“để mình gọi” Jessica rời tay Yuri bước lại vào phòng
“đừng nhìn mình với ánh mắt như vậy” Tiffany lên tiếng tránh nhìn thẳng vào Yuri
“Yul xin lỗi, Yul nợ em nhưng cảm ơn em đã giúp Yul” Yuri khẽ đáp
“tôi không giúp Yul, tôi chỉ đang giúp chính bản thân mình thôi” Tiffany đáp với một chút lạnh lùng đang cố che lấp
“Fany, cậu tìm mình ah?” Taeyeon bước ra cùng Jessica
“uhm, mình muốn cùng cậu dùng bữa trưa” Tiffany đáp
“có ai ngốc như cậu không hả? Trời mưa lại đến tận đây để dùng bữa ah?” Taeyeon biết có điều gì đó đằng sau những việc như thế, cô khẽ cốc nhẹ đầu Fany
“có đó” chỉ tay về phía Yuri
“uhm, vậy chúng ta đi cùng nhau đi” Yuri đề nghị, Tiffany tán thành trong sự lo lắng của Taeyeon và cảm giác khó khăn của Jessica..........
.........\oOo/.........
“em dùng gì?” Yuri quay sang Jessica hỏi khi tay đang cầm menu
“để em từ xem” Jessica hơi e dè
“để Yul lấy dưa leo ra cho em” Yuri tận tình loại bỏ những miếng lát xanh xanh mà Jessica bị dị ứng khiến cô ấy muốn từ chối cũng chẳng thể
“để Yul.... để Yul”
Hàng chục cái để Yul khiến Tiffany phải cắn thật chặt môi để ngăn đi những dòng lệ, một trái tim đã và đang bị tổn thương bỡi người mình yêu đã và đang làm tổn thương mình rất nhiều. TaeYeon ghét cái cảm giác này, vừa lo lắng cho Jessica lại cảm giác đc sự tổn thương của Fany. Yuri quá phũ phàng khi trước mặt Fany lại quá quan tâm đến Jessica khiến cả 3 đều khó xử........
Ánh mắt TaeYeon luôn luôn hướng về Jessica như cảm thông cho sự dằn vặt bên trong trái tim mềm yếu đó. Lâu lâu lại hướng về phía Tiffany mà không thể làm gì.......
Khi con người ta trở nên rối rắm, lúng túng né tránh sự quan tâm của ai đó thì lại trở nên hậu đậu, Jessica đã vô tình làm đổ chén soup nóng bên cạnh, Yuri liền nhanh tay đẩy Jessica ra khỏi dòng nước nóng đang bóng khói chảy dài trên bàn, Taeyeon cũng nhanh nhẹn dùng khăn lau cho cô ấy.........
“cậu/ em không sao chứ?” cả hai cùng đồng thanh
“không... không sao” Jessica vội khua tay “mình vào toilet tí”
“tôi sẽ xem cậu ấy” Yuri để lại vài ba chữ rồi bước nhanh theo sau..........
“Fany ah~, có chuyện gì phải không?” Taeyeon hỏi khi thấy ánh mắt Fany cứ nhìn chằm chằm vào hướng họ đã rời khỏi
Nở nụ cười nhẹ, lắc nhẹ đầu rồi lại cắm cúi vào phần ăn của mình..... TaeYeon cũng ngưng hỏi, tiếp tục phần ăn chưa vơi đi bao nhiêu của cô..........
Trong toilet Jessica đang đứng trước gương đối mặt với chính bản thân, siết chặt nắm tay cô đang cố gắng điều hoà hơi thở của mình. cái cảm giác đó nó khiến việc thở trở nên thật khó khăn, cái không khí ngột ngạc buộc cô phải rời khỏi đó để trấn tỉnh lại mình. qua tấm gương lớn phía trước cô biết đc rằng Yuri đã theo sau mình, nhẹ nhàng tiến đến vòng tay sang eo cô siết chặt..........
“đừng lo lắng gì cả. Yul ở bên em mà” Yuri khẽ thì thầm trấn an Jessica
“em đã bảo chúng ta phải cùng cô gắng” không nhận đc sự đáp trả từ Jessica Yuri kéo nhẹ người con gái trước mặt đối diện với mình, nắm lấy tay cô ấy đặt lên tim mình trước khi tiếp tục “Yul sẽ bên cạnh em, chúng ta sẽ làm đc”
“Yul tin hạnh phúc sẽ nhanh đến với chúng ta, gia đình nhỏ của mình sẽ tràn ngập tiếng cười, Yoongie sẽ trưởng thành trong sự bảo bọc tốt nhất. Sẽ không còn những ngày tháng cơ cực trước đây nữa, em sẽ không phải chịu đựng nữa vì đã có Yul bên cạnh. Chúng ta phải cùng cố gắng” Yuri kéo nhẹ Jessica vào lòng, tay vuốt lên xuống mái tóc dài óng ã ấy
“em ổn chứ? Chúng ta phải trở ra” Yuri khẽ đẩy Jessica ra khỏi người mình khi cảm nhận cô ấy đã bình tỉnh trở lại
“tin Yul, chỉ cần nắm chặt tay Yul là đc” quay sang cười nhẹ Yuri siết lấy tay Jessica khi cả hai quay trở ra
.........\oOo/.........
TaeYeon lái xe đưa Tiffany trở về nhà mình, kể từ lúc rời khỏi bữa ăn Tiffany cứ im lặng đến đáng sợ, cô ấy lại một mực đòi đến nhà TaeYeon nên cô cũng đành chiều.........
Vừa về đến căn hộ TaeYeon đã bị Tiffany ghìm chặt, điều tiếp theo cô có thể cảm nhận đc là môi Tiffany ở trên môi mình, đang cố gắng tìm đường vào bên trong. Quá shock với mọi chuyện đang diễn ra, cô đứng im như tượng, những giọt nước mắt nóng ấm làm cô sực tỉnh, đầu lưỡi cô cảm nhận rõ rằng vị mặn đắng của chúng khi chúng trôi tuột qua hai bờ môi đang mím chặt của cô...... đẩy mạnh Tiffany rời khỏi người mình........
“cậu sao vậy?” cô lên tiếng, Tiffany trở nên im lặng một cách lạ lùng, đầu cúi ánh mắt đong đầy giọt lệ nhìn chằm chằm xuống mặt sàn nơi những giọt nước mắt khẽ rơi xuống rồi vỡ vụn
“Fany, có chuyện gì đã xảy ra với cậu?” TaeYeon vẫn cố gắng
“nói tớ biết xem nào” Taeyeon hét lớn đồng thời đẩy mạnh con người trước mặt, Tiffany đổ ngã khiến Taeyeon càng hoang mang hơn
“cậu sao vậy? Nói tớ biết đã xảy ra chuyện gì đi” TaeYeon quỳ xuống ngay bên cạnh, đôi tay rung lên khi ôm trọn gương mặt Fany, giọt nước mắt của cô ấy làm lòng cô trở nên tê tái
“o...ôm tớ” Tiffany chỉ có thể thì thào giữa những tiếng nấc
“tớ đây, tớ bên cậu mà” Taeyeon ôm chặt Tiffany vào lòng mình, luôn miệng trấn an cô ấy, cơ thể Tiffany rung mạnh theo từng cơn nấc rồi nhẹ dần..... nhẹ dần đến khi ngừng hẵn, Taeyeon nhẹ nhàng nới lỏng vào tay nhưng cô ấy lại hối hả siết chặt lại “đừng... đừng bỏ tớ”
“tớ đây mà” Taeyeon nhẹ trấn an, gồng hết tất cả sức lực của mình bế Tiffany lên sofa gần đó.........
“giờ” Taeyeon để Tiffany đối mặt với mình, nhìn thẳng vào mắt cô ấy “nói với tớ đã xảy ra chuyện gì?” cô nghiêm giọng
“rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?” TaeYeon đã không kìm đc cơn giận dữ với thái độ im lặng không hé môi lời nào của Tiffany, bật mạnh người dậy khỏi sofa
“nói tớ biết.... nói tớ biết đc không?” quỳ sụp xuống bên cạnh, TaeYeon dùng tay lay mạnh đôi vai cô ấy chỉ để nhận đc sự rung bần bậc của cô gái trước mặt
“đừng khóc” Taeyeon hít thật sâu kìm nén cơn giận, nhắm chặt mắt để ngăn ngọn lửa đang sùng sục sôi trong người khi ôm lấy Tiffany lần nữa
“là Yuri đúng không?” sau một khoảng lặng dài TaeYeon đưa ra sự nghi ngờ của mình, việc Tiffany xuất hiện hôm nay ngay lúc Yuri đến tìm Jessica đã cho cô
biết có cái gì đó không đc bình thường trong chuyện này
“cậu không nói tớ sẽ tìm cậu ta” TaeYeon chịu hết nổi với những giọt nước mắt của Tiffany thấm đẫm qua vai áo mình nóng đến bức bối....... khi TaeYeon định đứng lên thì Tiffany đã lên tiếng ngăn lại.....
“đừng... đừng Tae, đừng tìm cậu ấy” Tiffany siết chặt TaeYeon hơn ngăn cô ấy rời khỏi mình đến tìm Yuri
“nếu không muốn mình tìm Yuri thì hãy nói hết sự thật cho mình”
“đừng... đừng ép tớ đc không? tớ mệt lắm, đừng làm nó thêm đau nữa mà” giọng Tiffany như van xin, tay đấm thùm thụp vào ngực trái mình........
“đừng đánh nữa” Taeyeon siết chặt tay Tiffany trong tay mình ngăn hành động thiếu kiểm soát của cô ấy “mình sẽ ở bên cậu, không tìm Yuri nữa. không hỏi cậu gì nữa”
Cứ thế tiếng nấc Tiffany thưa dần rồi dứt hẵn, chìm sâu vào giấc ngủ. TaeYeon nhẹ bế Tiffany trở về giường, đưa tay gạt đi vài loạn tóc rũ trên mặt Tiffany do nước mắt rồi lại lau nhẹ hết những giọt còn vương lại trên khoé mắt........
“ngủ ngoan, mình sẽ đi đòi lại công bằng cho cậu”
“Tae ah~ xin lỗi” khi TaeYeon rời đi Tiffany cũng từ từ mở mắt dậy
.........\oOo/.........
Yuri nhếch môi khi thấy bóng dáng TaeYeon đằng xa đứng dưới cơn mưa. Tấp xe vào khu vực gần đó cô bước xuống mặc cơn mưa vẫn rơi bên ngoài........
“cậu hẹn tôi?” Yuri bước đến sau lưng Taeyeon
“cậu có nghĩ mình nên giải thích rõ ràng một vài việc với tôi?” Taeyeon quay lại
“giải thích?” Yuri nhếch mép “tôi với cậu có việc gì ah?”
“Tiffany”
“Tiffany?” Yuri nhướng mài, vẻ đùa cợt “chuyện đó thì có liên quan gì cậu nhỉ?”
“cậu đã nói gì với Fany?” thái độ dững dưng của Yuri đang châm ngòi cơn giận trong Taeyeon, tiến đến đối mặt với Yuri một cách giận dữ
“tôi nghĩ đó là chuyện của tôi” Yuri đẩy TaeYeon ra, TaeYeon nhắm chặt mắt để những giọt nước mưa rửa trôi cơn giận trong người
“tôi biết có chuyện gì đó xảy ra với hai người. cậu và Fany không thể cùng xuất hiện một lúc ở trường đc. Fany đã khóc rất nhiều và nó là quá đủ rồi. tôi biết số phận đang trêu đùa con người nhưng đừng làm tổn thương Fany thêm nữa. việc dùng bữa khi nảy, cậu có thấy thái độ của cậu rất quá đáng không?” TaeYeon chậm rãi nói khi lấy lại bình tỉnh
“tôi yêu Sica, việc tôi thể hiện tình yêu của mình có gì sai?” Yuri vẫn nói với thái độ dường như chẳng phải việc của mình, nó khiến TaeYeon không thể nào không mất bình tỉnh
“Fany là bạn gái trước đây của cậu. Chỉ mới 3 tháng thôi Yuri. Ba tháng kế từ cái ngày cậu ấy rời đi mà cậu tàn nhẫn thế sao?” TaeYeon gằn mạnh từng chữ một
“cậu muốn biết tôi đã làm gì phải không? để tôi nói cậu biết...... tôi đã hẹn Fany vào sáng nay, tôi đã bảo cậu ấy hãy tránh xa Sica ra, bảo cậu ấy hãy buông tha cho chúng tôi”
*bốp*
TaeYeon vung tay đấm mạnh lấy Yuri khiến cô ấy ngã nhào
“cậu khốn nạn thật” ánh mắt TaeYeon dường như đang có lửa
“tôi khốn nạn thế đó. Cậu ấy có quyền ích kỉ tôi cũng phải có. Chẳng phải cậu ấy cũng đã hành xử như thế sao” Yuri lại tiếp tục châm ngòi cho cơn giận của TaeYeon
“cậu là đố khốn. Lý trí cậu đâu rồi hả?” TaeYeon cúi xuống xách áo Yuri
“tôi không có lý trí. Tôi chỉ biết rằng tôi phải bảo vệ Sica. Tôi phải tàn nhẫn với những ai có thể làm tổn thương cô ấy. Tôi là tên khốn thì sao” Yuri vẫn vênh mặt như thách thức, Taeyeon càng điên lên đấm thẳng vào mặt Yuri không điểm dừng, đấm để xoá đi những giọt nước mắt Fany đã thấm đẫm rất nhiều qua vai cô, đấm tên khốn đã làm Sica phải đau khổ, đấm người là người mở đầu cho bi kịch này lại lên tiếng phũ phàng, trước đó là Sica sau này lại là Fany.... hai người con gái mang cho cô một sự đồng cảm lạ lùng..........
“T..TaeYeon” Yuri thều thào gọi, tay nắm lấy cổ chân TaeYeon khi cô ấy định bước đi
“chăm sóc Fany giúp tôi” TaeYeon quay lại nhìn người đang nằm bẹp dưới đất với ánh mắt ngỡ ngàng, dường như sau một lúc lâu đánh mất sự phán đoán nó đang dần trở về với cô
“mọi chuyện...... là kế hoạch của cậu” gật nhẹ đầu
“tôi có lỗi với Fany, tôi đã nợ Fany rất nhiều nhưng tôi không thể bỏ mặt Sica và con mình đc. Tôi biết cậu yêu Sica. Tôi đã từng yêu Fany...... nhưng đó chỉ là đã từng, người tôi yêu hiện giờ là Sica. Tôi tin mình sẽ mang đến hạnh phúc cho cô ấy. Tôi cũng biết mình đã mang đến cho Fany rất nhiều đau khổ, tôi không thể bù đắp đc lỗi lầm. Chuyện không thể kéo dài mãi đc, tôi đã hẹn Fany sáng nay, tôi đã làm tổn thương cô ấy lần nữa. tôi đau lắm, dằn vặt lắm nhưng tôi không thể đứng im nhìn mọi chuyện cứ đi vào ngỏ cụt đc. Điều duy nhất tôi có thể làm là xin cậu, xin cậu hãy chăm sóc Fany giúp tôi” yuri khép chặt mắt nằm hẵn xuống nền đất
“cậu sao vậy? Tỉnh dậy đi. Dậy đi” TaeYeon hốt hoảng lay người Yuri
Một nụ cười yếu ớt trước khi chủ nhân chúng tiếp “tôi không chết đc đâu”
“tại sao cậu làm vậy?” TaeYeon cũng thả người xuống bên cạnh
“làm gì?”
“khiến tôi đánh cậu ra nông nổi như vậy”
“tôi muốn ai đó đánh tôi, đánh tan đi sự dằn vặt của tôi mỗi khi trông thấy ánh mắt Fany. Tôi đau mỗi khi thấy cơ thể nhỏ bé của Sica dằn văt trong nổi đau không phải cậu ấy mang đến cho Fany, đau khi an ũi cô ấy, bảo cô ấy hãy tin vào mình, tin vào tôi trong khi tôi không thể đối mặt gì cả với Fany. Tôi bất lực nhìn người tôi yêu đau khổ, tôi không muốn Sica dằn vặt, không muốn Fany chìm trong đau khổ do tôi gây ra. Người duy nhất có thể giúp tôi chỉ có cậu”
“cậu biết tôi yêu Sica?” TaeYeon hỏi
“tôi biết”
“vậy tại sao cậu lại nhờ tôi chăm sóc Fany?”
“tôi tôn trọng tình cảm của cậu đối với Sica, không ích kỉ, nhỏ nhen, không chiếm đoạt chỉ đơn giản ở cạnh nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc...... tôi không thể, tôi nhờ cậu chăm sóc Fany vì tôi biết...” Yuri bỏ lửng câu nói
“biết?”
“biết..... vì tôi đã từng trãi qua khoảng thời gian như cậu” Yuri cười nhẹ rồi ngất liệm đi..........
.........\oOo/.........
Đã hơn một tuần kể từ lần cuối Yuri gọi về thông báo cô sẽ có đi công tác vài ngày, giờ Yoongie cứ khóc mãi đòi appa trong khi Jessica tràn ngập lo lắng đầy người, điện thoại Yuri không có tín hiệu, cũng chẳng thấy cô ấy gọi về thêm lần nào nữa........
“chú Suk, Yuri gần đây bảo là đi công tác ở đâu đó vài ngày tôi không kịp hỏi.... nhưng điện thoại lại không liên lạc đc, chú hỏi thăm xem công ty đã cứ nó đi đến đâu vậy” bà Yuri hỏi ông Suk
“vâng” ông ta cúi đầu trước khi gọi đt hỏi thăm tình hình
“thưa bà, họ bảo cô Yuri đã không còn đến công ty cũng như tham gia thảo luận kể từ ngày cô ấy bỏ chức. và việc công tác là không có thực”
“vậy... vậy nó đã đi đâu” bà Yuri bỗng cảm giác đôi chân mình không thể trụ vững trên sàn nhà thêm đc nữa.......
“Bà ah, bà có sao không ạh?” Jessica hốt hoảng đến đỡ khi bà Yuri khuỵ ngã
“appa... appa ơi” Yoongie cũng bắt đầu mếu máu khóc oà vì nhớ Yuri..........
Mọi thứ đang trở nên rối rắm vì sự mất tích của Yuri
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro