Chương 6
Hôm nay k biết là ngày gì mà chị Ngọc cứ quýn lên bảo tôi là phải chuẩn bị một bàn VIP cho một vị khách đặc biệt nào đó, nghe nói là bạn gái của thằng nhóc Đăng Khoa. Hết chị Ngọc đến phiên thằng nhóc đó.
-Anh An! Sao rồi? Mỗi thứ xong chưa anh
-Uhm
-Anh nhớ chuẩn bị chu đáo cho em nha. Hôm nay em phải lấy lòng nàng
Thấy thằng nhóc cứ luốn cuốn lên mà tôi lại phát cười. Đăng Khoa là một người rất tốt, cũng nhờ nó mà tôi mới có thể vào làm ở nơi đây. Nhớ lại cái ngày của 2 năm về trước, lúc đó tôi đang lang thang trên những con phố để xin việc làm thì vô tình tôi nhìn thấy có một tên thanh niên trông có vẻ lắm la lắm léc đứng trước một chiếc xe máy. Tôi đoán được là tên trộm xe, nên tôi mới giả vờ la lên “Cảnh sát đây, đứng yên”. Tên đó hoảng lên và bỏ chạy mất. Lúc đó cũng có một thanh niên chạy đến gần chiếc xe, người đó chính là Đăng Khoa. Khi đã chắc chắn chiếc xe mình an toàn, Đăng Khoa quay qua nhìn tôi và bước đến cảm ơn. Sau đó thì...tôi vào làm ở Icy nhờ sự giới thiệu của nó. Nó rất là nể tôi nhưng có một điều mà cả nó và tất cả mỗi người ở Icy đều k biết đó chính là tôi k phải là một nam nhi thực sự.
-(Tôi đang từ nhà bếp bước ra thì nghe tiếng của chị Ngọc kêu) Gia An ơi! đem ra đi khách đến rồi
Tôi quay ngược vào nhà bếp và mang những thứ đã chuẩn bị ra.
Ở ngoài...
-Em ngồi đây nè, chị có nghe Đăng Khoa nhắc đến em hoài mà giờ mới có dịp gặp
-(Lâm mĩm cười dịu hiền gật đầu chào chị Ngọc) Dạ! em cũng rất vui được gặp chị
-(Chị Ngọc nhìn Lâm một lúc) Bây giờ chị mới hiểu là vì sao mà thằng em của chị lại thích em đến thế
-Dạ! sao vậy chị
-Em quả thật rất đẹp
Lâm lại mĩm cười và lúc đó tôi cũng vừa mang đồ ra. Lo để đồ lên bàn mà tôi k hề để ý đến nhân vật chính của ngày hôm nay, và cũng đâu hề biết rằng có một người đang nhìn tôi thật lâu. Dọn tất cả những đồ ăn thức uống lên bàn thì tôi cũng quay lưng bỏ đi.
-Anh An ngồi đây chơi luôn đi
Nghe có người kêu tên mình, tôi quay lưng lại nhìn trong ngạc nhiên. Mà k chỉ có tôi k đâu, mấy người khác cũng ngạc nhiên k kém
-(Lâm lại mĩm cười với tôi) Lại gặp anh nữa rồi đúng k!
Tôi vẫn đứng ngây ngô nhìn cô gái ấy. Cô gái có nụ cười thật ấm ấp và tôi dường như cũng đang bị luyến lưu bởi nụ cười đó.
-Em là...
-K nhận ra em hả! Mình mới gặp hôm qua mà hôm nay anh đã quên rồi sao
-K, ý anh là sao em lại ở đây?
-Thì hôm qua k phải anh nói là rảnh thì ghé chơi sao
Thật thì tôi chỉ nói đại thế thôi, k ngờ là cô ấy lại ghé thiệt...
-Anh ngồi xuống chơi luôn đi
-Thôi em cứ ngồi chơi với mỗi người, anh còn phải làm việc
-(Chị Ngọc lên tiếng khi nghe Lâm đề nghị) Em cứ ngồi chơi đi, để chị ra phụ mỗi người là được
-K cần đâu chị. Em vào trong đây (Nói rồi tôi đi thẳng vào trong)
-(Khoa) Anh An đúng là vẫn k thay đổi. Ảnh cứ lạnh lung như thế thì làm sao mà có bạn gái được
-(Lâm nói trong vô thức) Lạnh lùng nhưng đầy bản lĩnh
-Mà sao Lâm quen anh An vậy
-Oh, hôm qua Lâm đã bất cẩn nên đã đâm xe vào anh ấy
-Vậy cái người mà làm Lâm bị đụng xe là anh An hả!
-Đâu phải là do Lâm lỡ trướng đụng phải anh ấy
-(Trúc kề vào tai Lâm) Mày đến đây vì anh chàng đó đúng k?
Lâm giật mình quay qua nhìn đứa bạn, k ngờ nó nói đúng tim đen của Lâm. Lâm nhẹ nhàng gật đầu thay cho câu trả lời. Và cô nàng này thì cứ mỗi lần mà thấy tôi mang đồ ra cho khách thì nàng lại nhìn tôi một cách say đắm. Khoa thì kiếm đủ trò và chuyện để khiến nàng cười, nhưng nàng thì cũng chỉ cười cho có lệ như mỗi người. Thật sự thì tâm trí của nàng k hề tập chung vào những câu chuyện của Đăng Khoa. Cứ mỗi lần tôi đi ngang thì nàng lại nhìn tôi mĩm cười. Và điều này thì dĩ nhiên làm sao qua được sự quan xét của thằng nhóc Đăng Khoa.
Khi đưa nàng về thì nó lại quay ngược lại Icy...
-Anh An!
-Gì thế nhóc!
-Em lớn rồi mà anh cứ gọi em là nhóc
-Uhm, mà kêu anh có chuyện gì?
-Anh An đúng là...Phải có chuyện mới tìm anh được sao. K thể trò chuyện chơi hả!
-Nhóc con, có gì thì nói nhanh đi. Anh đi thì đừng có hối hận đó nha (Tôi quá hiểu nhóc mà)
-Anh này! Thì...thì...là chuyện của anh và Lâm đó
-Chuyện gì của anh và cô ấy mới được chứ?
-Anh có thích Lâm k?
-Vớ vẩn nhỉ, là bạn gái của nhóc thì làm sao anh thích được
-Đâu có, cô ấy chưa phải là bạn gái của em. Chỉ là em đang trồng cây si người ta thôi
-Uhm, thì có liên quan gì đến anh
-Tự anh k để ý, chứ em thấy Lâm hình như rất thích anh
-Em nói chuyện đúng là vớ vẩn thiệt. Dù cho cô ấy có thích anh đi chăng nữa thì đó cũng là chuyện của cô ấy
-Nói vậy, anh k thích Lâm hả!
-K...k có, được chưa nhóc
-Được...được rồi, cảm ơn anh An
Nó đứng hỏi tôi mấy câu vớ vẩn thế đó, rồi vui mừng bỏ đi...
Ở một buổi trình diễn thời trang và ra mắt phim mới của công tuy DIG...
-Tối nay, sau khi ra mắt phim mới và biểu diễn xong mình đi đâu hả anh yêu!
-Tối nay chắc anh k đi được đâu
-Lại sợ cô tiểu thư đó sao
-Dù sao cô ấy cũng là người đại diện của công tuy anh, và em cũng biết ba cô ấy là người có tiếng tâm thế nào mà
-Bộ em k đủ đẹp để làm người đại diện được sao
-Em dĩ nhiên là đẹp. Đẹp nên anh mới mê thế này
Người đàn ông trẻ tuổi trong rất là bảnh bao và trí thức, anh ta đặt một nụ hôn nóng bỏng lên đôi môi của cô gái đó. Rồi từ từ đi xuống nơi chiếc cổ đang gọi mời cơn khao khát dục vọng. Họ như hai con thú đang cuồng nhiệt và đam mê. Họ đâu biết rằng ở bên ngoài căn phòng đó đang có một người đã nhân cơ hội này để tạo ra một scandal chấn danh trong lịch sử.
Bảo Nghi...Bảo Nghi...(Fans thì hô hào như vũ bảo và bao quanh chiếc xe limousine. Bảo Nghi bước ra với bộ đồ dạ hội thật lọng lảnh, quả thật k hổ danh là cô diễn viên kim ca sỹ đắt show nhất của màn ảnh việt. Có đến gần chục tên bảo vệ dẹp đường cho cô ấy bước vào bên trong buổi lễ.)
-(Người thanh niên bảnh trai lúc nảy vội vàng bước ra tiếp đoán khi Bảo Nghi vừa xuất hiện) Em đến rồi hả! Anh xin lỗi, hồi nảy có chút việc nên k thể đến đoán em được
-K gì, em đến một mình được mà
-(Anh ta kề sát vào tai Bảo Nghi) Sau buổi trình diễn anh muốn cho em một bất ngờ
Bước vào trong buổi lễ...
(Một người đàn ông cũng chạc tuổi trung niên bước đến tiếp chuyện khi Bảo Nghi vừa bước vào) Là ai đây!
-Dạ! cháu chào chú út ạ! Bảo Lâm em cũng đến nữa sao
-Dạ! em theo ba đến để coi biểu diễn của chị mà
-Lâu rồi chị mới gặp em. Nhìn em càng đẹp ra nhỉ!
-Dạ! em thì làm sao so sánh được với chị chứ
-Hai chị em k cần phải so sánh với nhau. Chú thấy cả hai đều là mỹ nhân cả. Vậy mới k hổ danh là con cháu của nhà họ Hoàng chúng ta chứ.
Người đàn ông đó tên là Hoàng Minh Chánh, em trai của đại danh nhân Hoàng Minh Phong, cũng là tổng giám đốc của công tuy the Blue. Ông ta là một tên ngụy quân tử đáng sợ nhất. Bề ngoài ổng luôn tỏ ra là người hết lòng hết dạ vì công tuy, nhưng thật sự ổng luôn mưu tính để đoạt lấy the Blue của anh trai mình. Có thể nói đối với mỗi người ông là một người rất tốt và nhiệt tâm, là một người chú hết lòng thương yêu đứa cháu, nhưng những gì ông làm đều mang một mục đích. Người ta vẫn thường nói dù cho kẻ đó có tàn ác đến đâu thì vẫn luôn có một người sẽ chừng trị được hắn ta. Người đó k ai khác chính là anh trai của ông. Ông Phong thì quá rõ ràng lòng dạ của em mình, vì thế ông luôn phòng hờ đứa em này. Mặc dù ông Phong có dư khả năng một tay loại bỏ em mình ra khỏi hội đồng quản trị, nhưng ông k đành lòng diệt cỏ tận góc vì dù sao ông Chánh cũng là em ruột của ông, nên chính vì thế mà ông Chánh vẫn còn có thể giữ một chức vụ quan trọng trong công tuy.
-Cảm ơn quý vị đã bỏ ít thời gian để đến dự buổi ra mắt bộ phim Tiểu Thư Ngọt Ngào. Bây giờ xin mời diễn viên chính của bộ phim này lên nói với chúng ta vài lời
-(Bảo Nghi bước lên khán đài trong tiếng vỗ tai của mỗi người) Tôi xin thay mặt những thanh viên trong đoàn phim gởi lời cảm ơn chân thành nhất đến tất cả các quý khách đã bỏ thời gian đến đây cùng chia sẽ thành tụ này. Tôi với tư cách là một diễn viên của bộ phim, tôi thành thật hy vọng khán giả sẽ chào đoán nó một cách nồng nhiệt nhất. Một lần nữa cảm ơn tất cả quý vị rất nhiều. Bây giờ chúng tôi xin mời quý vị cùng hướng mặt về khán đài để xem một đoạn giới thiệu của bộ phim
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro