Chương 37
New World Hotel…
-(Ba) Con đến đây kiếm ta có việc gì?
-Con mong chú đừng đối xử với anh Gia An như vậy nữa.
-Đó là chuyện của cha con chúng tôi. Nếu con đến đây chỉ để van xin ta tha cho The Blue thì con nên về đi, vô dụng mà thôi.
-Con đến đây không phải vì The Blue, mà là vì con muốn chú và anh Gia An có thể thông cảm cho nhau hơn.
-Đó không phải là chuyện của con. Về đi.
Ông ấy đứng dậy định bỏ vào trong…
-Có phải là vì mẹ của anh Gia An không!
Ông khẽ ngừng bước, sắc mặt thay đổi hẳn như có ai đó đã vô tình đụng đến nổi đâu mà ông giấu kính trong bao nhiêu năm qua.
-Chú đối xử với anh ấy như thế chỉ vì chú nghĩ rằng nếu không phải vì sinh anh ấy ra thì mẹ của anh Gia An sẽ không rời xa chú như thế. Chính vì điều đó mà chú luôn cho rằng anh ấy chính là khắc tinh trong đời của chú. Thậm chí mỗi lần nhìn thấy anh ấy là chú càng câm ghét anh ấy hơn.
-Đừng nói nữa.
-Con xin lỗi vì đã không nên nói ra những lời này, có thể những lời nói của con đã làm chú cảm thấy rất khó chịu, nhưng con không muốn nhìn thấy hai cha con chú phải trở nên như thế này. Và con cũng tin rằng mẹ của anh Gia An ở trên thiên đàng cũng sẽ không đành lòng nhìn hai người thân yêu nhất của mình phải thù ghét nhau. Con biết rằng chú thật sự rất yêu mẹ của anh Gia An. Thậm chí trong bao nhiêu năm qua tuy rằng mẹ của anh ấy đã ra đi nhưng chú cũng không bao giờ có người đàn bà nào khác. Vì thật sự trong trái tim của chú sẽ không có ai có thể thay thế được người vợ mà chú yêu thương nhất. Chú luôn cho rằng anh An chính là người gây ra cái chết của vợ chú, nhưng tại sao chư lại quên rằng anh ấy chính là kết tinh tình yêu mà hai người đã tạo ra. Anh ấy đâu có sự lựa chọn nào. Mất đi mẹ thì anh ấy đã quá thiệt thòi rồi chú ạ. Anh ấy luôn cần có một người thân bên mình, và chú chính là người thân duy nhất đó của anh ấy. Máu chạy ruột mềm. Hai người vốn dĩ là cùng một dòng máu mà.
-Con hãy về đi.
-(Bảo Nghi đứng dậy) Con vẫn luon tin rằng con hổ dù có dữ thế nào thì nó cũng sẽ không bao giờ ăn thịt con của mình. Mong chú hiểu rằng anh Gia An, anh ấy cũng cần có một người cha. Con xin phép.
Bảo Nghi vừa bước ra khỏi phòng thì đã có một người xuất hiện…
-(Vệ Sĩ của Princess Luskie) Chào cô! Princess muốn gặp cô.
-Ai?
-Dạ! Là Princess Luskie ạ!
Bảo Nghi thầm nghĩ không biết rằng Princess muốn gặp cô để làm gì. Cô cũng hơi tò mò muốn biết rằng người công chúa đã có hôn ước với tôi là người như thế nào. Người vệ sĩ đưa Bảo Nghi vào phong riêng của Princess.
Trước mặt Bảo Nghi là hình ảnh của một nàng công chúa kiêu sa đầy bí ẩn. Cô ấy tỏa sáng lóng lấy trong bộ đầm vàng mang đậm nét đẹp tây phương. Chính Bảo Nghi cũng phải thừa nhận rằng bất cứ một người đàn ông nào cũng sẽ khó có thể cưỡng lại với nhang sắc kiều diễm của nàng công chúa của Hà Lan này.
-(Princess Luskie) Mời cô ngồi.
Bảo Nghi hơi ngạc nhiên vì không ngờ Princess Luskie có thể nói tiếng việt giỏi đến thế. Cô khẽ ngồi xuống, người vệ sĩ cũng lặng lẽ rời khỏi phòng…
-Cô chính là Hoàng Bảo Nghi phải không?
-Vâng.
-Tôi nghĩ cô biết tôi là ai chứ!
-Tôi có nghe Gia An đã từng nhắc đến người.
-Vậy sao! Anh ấy đã từng nói gì về tôi?
-Gia An nói rằng người rất tốt với anh ấy.
-Phải! Có thể nói vì anh ấy mà tôi đã cố gắng làm rất nhiều chuyện. Học tiếng việt vì đó là tiếng mẹ đẻ của anh ấy. Khi biết anh Kinglee phải đi du học qua Mỹ, tôi đã phải xin phép nữ hoàng rất lâu người mới cho tôi đi cùng anh ấy. Và khi biết được rằng sự thật anh ấy là một người con gái tôi cũng không ngừng ngại để xin nữ hoàng chấp nhận cho hôn ước của chúng tôi.
-Có lúc tôi cũng tự hỏi rằng vì sao tôi lại yêu anh Gia An nhiều như thế, nhưng bây giờ ít ra tôi biết được là cũng còn có một người yêu anh ấy nhiều như tôi.
-Anh ấy là một người rất đáng để yêu đúng không!
-Đối với tôi thì anh Gia An là một người rất ngốc nghếch. Không hề biết cách diễn đạt tình cảm của mình cho người khác biết, đôi lúc cũng nông nổi làm theo suy nghĩ của mình mà không cần biết hậu quả thế nào, nhưng thật sự những gì anh ấy làm cũng xuất phát từ lòng tốt mà thôi.
-Hình như cô rất hiểu về anh Kinglee.
-Tôi không dám chắc điều đó, nhưng tôi biết anh ấy là một con người rất chân thật.
-Bây giờ thì tôi đã hiểu vì sao anh Kinglee lại đánh đổi hết tất cả chỉ vì cô. Một người con gái Á Châu rất xinh đẹp và trí tuệ.
-Nếu mà phải so sánh với công chúa thì tôi còn thua xa.
-Lần này đến Việt Nam tuy là tôi đã không thể đưa anh Kinglee về Hà Lan cùng tôi, nhưng tôi nghĩ tôi đã quen được một người bạn tốt. Chúng ta là bạn được không!
-Dĩ nhiên rồi.
-Cảm ơn cô đã chịu làm bạn với tôi. Tôi có nghe sơ qua về chuyện ngài Kingscot đang muốn thu mua công ty của gia đình cô. Về việc này cô hãy yên tâm đi, tôi sẽ nói lại với ngài ầy về vấn đề này.
-Người nói thiệt sao. Tôi thành thật cảm ơn người rất nhiều.
-Đừng xưng hô với tôi như thế. Hãy gọi tôi là Luskie được chứ.
-Uhm, cảm ơn Luskie.
Bảo Nghi cảm thấy rất bất ngờ về Princess Luskie. Tuy rằng cô ấy là môt công chúa và cũng có thể là người thừa kế ngôi vị của một quốc gia nhưng cô ấy không hề tỏ ra một chút kiêu căng, ngược lại còn rất thân thiện và hiểu biết lý lẽ nữa.
Bảo Nghi bước ra tới đai sảnh của khách sạn thì cô lại đụng mặt với Hiền Quân…
-Em đến đây làm gì?
-Tôi có cần phải trả lời anh không.
-Em tưởng rằng em đến đây van xin thì ngài Kingscot sẽ buông tha cho gia đình em sao. Em đừng quá ngây thơ như vậy nữa.
-Tôi đến đây làm gì vốn đâu có liên quan đến anh.
-Anh thật sự không hiểu Gia An có cái gì mà em và Princess Luskie lại yêu đến như thế. Một người bán nam bán nữ cũng không bằng.
-Phải trong mắt anh, chồng của tôi là một người bán nam bán nữ, nhưng anh hãy coi lại mình đi bản thân anh có bằng được chồng của tôi không. Một người đàn ông như anh lại không thể so sánh được với một người mà anh cho là bán nam bán nu thì anh thấy bản thân mình có thất bại quá không.
-Em...
-Đã là một người đàn ông tôi khuyên anh đừng có nhỏ nhen, ganh ghét với người khác như vậy. Hãy tỏ ra mình là một người đàn ông rộng lượng và hiểu chuyện đi. Tôi quên nói cho anh biết là âm mưu của anh có thê sẽ bị thất bại đấy. Tôi đã gặp Princess Luskie, cô ấy có hứa với tôi rằng sẽ ra sức bảo vệ The Blue và nói với ba của Gia An ngừng tay trong việc thu mua The Blue.
-Em nói cái gì?
-Đừng tưởng rằng tôi không biết anh chính là người đã cố tình mướn người thay đổi số gạch giả đó. Nguyễn Trọng Kiệt vốn dĩ từng là đàn anh học trên anh 2 năm mà. Nhưng rất tiếc cuối cùng chánh vẫn thắng tà. Cho anh tính toán bao nhiêu nhưng anh lại quên rằng người tính không bằng trời tính.
Bảo Nghi quay lưng bỏ đi mặc cho Hiền Quân như muốn ngã quỵ trong sự thất bại…
Princess Luskie đã giữ đúng lời hứa của mình, ba tôi đã cho người mang số gạch Ý mà ông đã thu mua trên thị trường đến cho chúng tôi. Tôi và ba vợ đều cảm thấy rất bất ngờ vì sự khoan hồng của ông. Nghe Bảo Nghi kể lại thì tôi mới biết là do Princess Luskie đã đứng sau giúp đỡ, nhưng cho đến sau này thì tôi mới biết được rằng sự thật nguyên nhân chính khiến ông ngừng tay là vì những lời Bảo Nghi đã nói với ông về mẹ của tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro