Chương 13.2
“Đừng lo lắng, chàng trai, dì nói giữ lời, tuyệt không khiến cháu có phiền toái gì.” Nói xong Hạ Cầm lại xoa người mặt hướng về phía đám người vây xem, đề cao âm lượng nói: “Hôm nay, cũng mời mọi người chứng kiến, nước hoa này là tôi nhờ chàng trai này đập, có hậu quả gì cùng chàng trai này không có liên quan.”
Nghe Hạ Cầm nói như vậy, cậu thanh niên cũng không lại do dự, tiến lên mấy bước cầm lấy một lọ nước hoa trên quầy liền đập xuống.
Chỉ nghe ‘choang’ một tiếng, lọ nước hoa tinh xảo theo tiếng mà vỡ. Ngay từ đầu, động tác của cậu còn mang theo chút do dự và cẩn thận, nhưng theo lọ thứ hai, lọ thứ ba vỡ vụn, đáy lòng lại chậm rãi dâng lên một loại khoái cảm. Chỉ trong chốc lát, mấy chục lọ nước hoa toàn bộ đều bị vỡ trên mặt đất, hiện trường tràn ngập các mùi nồng đậm giao nhau. Đám người vây xem đều nhao nhao lấy tay bịt mũi, không nghĩ tới nước hoa đắt tiền trộn lẫn với nhau, hương vị lại làm người ta khó chấp nhận như vậy.
Bởi vì mua nước hoa, đập nước hoa ầm ĩ quá lớn, không bao lâu, người quản lý bách hóa liền chạy lại đây. Quản lý Lý quản lý bách hóa vừa thấy Hạ Cầm thảnh thơi đứng trước quầy, cầm lấy một cái khăn tay thêu tinh xảo che mũi, trong lòng lập tức cả kinh. Bà cô này làm sao có thể xuất hiện ở đây, lúc trước hắn nghe nói bà vì lo lắng con trai có chứng tự bế, toàn tâm toàn ý ở nhà làm phu nhân mà.
“Bà Trần, ha ha, sao ngài lại ở đây, hôm nay sao lại có rảnh đến bách hóa vậy?” Quản lý Lý cũng chưa để ý đến ‘chị Tạ’ đang đứng sững sờ ở bên kia, đầy mặt tươi cùng Hạ Cầm chào hỏi.
“Hóa ra là Tiểu Thành a, thật lâu không thấy, cậu là quản lí phòng thị trường của bách hóa này?” Lúc Lý Thành qua đây, Hạ Cầm liền nhìn thấy bảng tên trước ngực hắn, còn có bộ trang phục chính thức trên người hắn, cho nên đơn giản hỏi thăm liền đi thẳng vào vấn đề.
“Đúng, ha ha, bách hóa này mới khai trương ba bốn tháng, tôi tới đây thời gian cũng ngắn, có lẽ huấn luyện nhân viên phục vụ còn chưa đúng chỗ. Hôm nay bà Trần muốn mua cái gì, tôi tự mình phục vụ bà.” Lý Thành cười theo, cố gắng muốn mang bà cô này cách trung tâm đám người người. Lúc hắn mới vào đây làm, chính là làm thực tập sinh ở phòng thị trường Hạ Cầm đảm nhiệm chức CEO, đối tính cách của vị năm đó có tiếng thiết nương tử ở bách hóa vẫn có chút hiểu biết. Lúc trước bà vì con trai, trong một đêm rút khỏi giới kinh doanh, thật sự làm hắn kinh ngạc rất lâu. Không nghĩ tới nữ cường nhân thủ đoạn tác phong mạnh mẽ này, khi sự nghiệp đang vào lúc như mặt trời ban trưa, nói buông tha là có thể buông tha ngay.
“Nhiều năm trôi qua như vậy, Tiểu Thành, năng lực quản lí của cậu sao không tăng lại giảm xuống vậy. Khai trường đều đã lâu như vậy, đừng nói huấn luyện nhân viên phục vụ, cho dù là ban đầu tuyển chọn nhân viên cũng không đủ tư cách, cậu không biết, sinh mệnh của bách hóa là ở chỗ phục vụ sao? Nếu phục vụ không đạt tiêu chuẩn, tố chất nhân viên phục vụ không đạt tiêu chuẩn, khách hàng cần gì phải tiêu phí tiền tới đây mua hàng đắt hơn nhiều so với bên ngoài. Giá sản phẩm trong bách hóa bao hàm cả phục vụ, đạo lí dễ hiểu như vậy, cậu không biết sao?” Hạ Cầm đối cấp dưới ngày xưa này, một chút tình cảm cũng không lưu, cho đến bây giờ bà chính là một người bao che khuyết điểm, huống chi, hôm nay chịu thiệt còn là Tiểu Trí và Chiêu Đệ.
“Bà Trần, bà nói đúng lắm, tôi sẽ mau chóng huấn luyện lại nhân viên phục vụ, bà xem, hôm nay có thể bán cho tôi chút mặt mũi không, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện.”
“Kiếm một chỗ nói chuyện không thành vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là, trước tiên cậu ở trước mặt mọi người ở đây, đưa băng theo dõi khu vực nửa tiếng trước đến đây cho tôi. Vị Tạ tiểu thư này,” Hạ Cầm nhàn nhạt chỉ tay vào ‘chị Tạ’ đã thu lại kiêu ngạo của bản thân, “Cô ấy nói, con tôi đánh vỡ một lọ nước hoa trên quầy của cô ấy, còn quỵt nợ. Cậu đưa băng theo dõi cho tôi để mọi người ở đây cùng xem, nếu thật sự con tôi sai, tôi không nói hai lời, lập tức bồi thường tổn thất cho bách hóa. Sau đó còn có thể trịnh trọng xin lỗi vị Tạ tiểu thư này.”
“Bà Trần, chuyện này... chúng ta có thể đừng làm lớn chuyện lên như vậy không? Tôi lập tức sa thải cô ta, để cô ta lén đi tìm lệnh công tử xin lỗi, bà xem được không?” Lý Thành biết, chỉ cần mở băng thu hình, nếu nguyên nhân sự việc thật sự nằm trên người nhân viên họ Tạ này, danh dự của bách hóa thật sự bị hủy.
“Đừng, chuyện này mọi người ở đây đều nhìn thấy, thiếu chỉ là cái chân tướng lúc ban đầu, hơn nữa còn chưa xem băng ghi hình, cậu bảo cô ta xin lỗi cái gì. Cậu động tác nhanh chút, lấy băng ghi hình ra đây cho tôi, cậu cũng không muốn lão Trần nhà chúng tôi biết chuyện này, đến bách hóa tìm Tổng giám đốc của các cậu nói chuyện chứ?”
Lý Thành rơi vào đường cùng, chỉ có thể đi điều tra băng ghi hình. Lúc vài vị khách hàng vây xem cũng theo đuôi bọn họ vào phòng theo dõi, hắn vốn định ngăn cản, nhưng lại bị ánh mắt của Hạ Cầm nhìn miễn cưỡng nuốt lời muốn nói vào miệng. Trong lòng hắn rất rõ ràng, hôm nay Hạ Cầm nháo lớn như vậy, muốn lấy lại công đạo cho con trai, nếu hắn ngăn cản mọi người nhìn, đây không phải là nói giải quyết riêng sao, Hạ Cầm sao có thể đồng ý.
‘Chị Tạ’ ngay từ đầu lúc Hạ Cầm nói muốn xem băng ghi hình cũng đã không dám nói nhiều. Cô ta vốn nghĩ bách hóa vì bảo vệ danh dự, khẳng định sẽ không công khai băng ghi hình, cô ta chỉ cần chết cũng không thừa nhận, bọn họ cũng không dám làm gì cô ta. Nhưng cô ta tuyệt đối không nghĩ tới, hôm nay đụng phải người có lai lịch lớn như vậy, cho nên lúc Hạ Cầm bảo Lý Thành mang theo cô ta đi, tay cô ta để sau lưng liền nhịn không được run lên. Chuyện này, cô ta thật không biết kết thúc thế nào, sao vận khí của cô ta xui xẻo vậy chứ, tùy tiện an ủi một thằng ngốc cũng gây ra họa lớn như vậy.
Lúc mọi người xem hình thấy ‘chị Tạ’ thừa dịp người không chú ý, đẩy lọ nước hoa đã có chỗ hở về phía Tiểu Trí, tất cả mọi người đều lắc đầu. Nếu nói ban đầu bọn họ còn có chút không tin Tiểu Trí bị oan uổng, vậy bây giờ cũng không thể không tin. Vốn bọn họ cho rằng ‘chị Tạ’ này khóc lóc om sòm mắng đúng lí hợp tình như vậy, khẳng định là có lo lắng. Không nghĩ tới cô ta oan uổng người khác còn có thể mặt không đỏ hơi thở không gấp như vậy.
Lý Thành xem băng ghi hình sắc mặt càng ngày càng trầm xuống, chuyện bị ‘chị Tạ’ này nháo thành như vậy, hắn cũng không biết nên kết thúc chuyện này thế nào. Sớm biết rằng ‘chị Tạ’ sẽ gây ra loại chuyện này, hắn thật sự nên gọi chi, gọi tổ tông bảo cô ta nhanh chóng chạy lấy người, cần gì phải chờ một tháng nữa. Đây cũng do bản thân sơ ý, lúc trước chủ quản cấp dưới báo nói một nhân viên quầy chuyên doanh nước hoa có hiện tượng đi muộn về sớm nghiêm trọng, còn nhiều lần xảy ra tình huống bất kính với khách hàng, nhưng bởi vì bách hóa vừa khai trương, hắn vội sứt đầu mẻ trán, cho rằng đây chỉ là một chuyện nhỏ, cũng không lo lắng. Chỉ giao cho ấn theo quy củ lại quan sát một tháng, nếu tình huống còn không có cải thiện lại dựa theo hợp đồng sa thải cô ta.
Hạ Cầm đưa mắt nhìn Lý Thành, thế này mới xoay người nói với khách hàng cùng đi theo xem nào nhiệt lúc trước: “Tất cả mọi người đều nhìn thấy đúng không, hôm nay đều lám chứng cho tôi, con tôi hoàn toàn vô tội. Êm đẹp đứng đó lại bị người vu hãm, tự dưng bị vũ nhục như vậy, bây giờ tôi cũng không muốn nói thêm gì nữa, thầm nghĩ xem bách hóa đến cùng nên xử lí chuyện này thế nào. Cũng mời các vị nếu có thời gian thì chú ý đến phần sau của chuyện này một chút.”
Sau khi nói xong lời này, Hạ Cầm mới xoay người giao đãi Lý Thành: “Tiểu Thành, con tôi còn ở bên ngoài chờ tôi, chân tướng mọi chuyện bây giờ cũng đã đều biết đến, phía sau nên xử lí thế nào, vậy thì phải xem thái độ của bách hóa. Tôi đi trước, tôi nghĩ, tổng giám đốc của các cậu hẳn là có số điện thoại nhà tôi, đến lúc đó để hắn tự mình gọi điện thoại nói kết quả xử lí cho tôi biết.” Sau khi giao đãi xong, Hạ Cầm mỉm cười với mọi người, thế này mới xoay người sải bước về phía bãi đỗ xe.
Vừa rồi hai đứa nhỏ khóc thành như vậy, bà cũng thật sự không còn tâm tư tiếp tục ở chỗ này. Chờ đến khi bà đến bãi đỗ xe mở cửa ra liền nhìn thấy hai người Tiểu Trí và Chiêu Đệ ngồi ở ghế sau.
Sắc mặt Chiêu Đệ đã trở lại bình thường, mà sắc mặt Tiểu Trí lại vẫn tái nhợt như cũ. Chiêu Đệ đang cố gắng cùng anh nói chuyện, muốn phân tán lực chú ý của anh không để anh nhớ lại một màn vừa rồi. Chiêu Đệ thấy Hạ Cầm vào trong xe, sắc mặt ngưng trọng, còn tưởng rằng chuyện chưa xử lý tốt, bất giác có chút lo lắng.
“Mẹ, chuyện trong bách hóa, hiện tại thế nào, có tra ra Tiểu Trí bị oan uổng hay không?”
“Đừng lo lắng, đã xem băng theo dõi, là nhân viên kia cố ý đẩy lọ nước hoa đã bị vỡ xuống bên chân Tiểu Trí, chính là muốn vu oan cho Tiểu Trí, để mình trốn khỏi trách nhiệm. Mẹ đã giao đãi cho quản lí phòng thị trường của bọn họ, bảo bọn họ nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục. Lần này, không để người kia trả giá thật nhiều, mẹ sẽ uổng công làm mẹ của Tiểu Trí.” Nói đến ‘chị Tạ’ kia, Hạ Cầm vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi, bây giờ cũng không có người ngoài ở đây, không cần cố kị hình tượng uy nghiêm, bà tự nhiên muốn phát tiết cảm xúc của bản thân một chút.
“Mẹ ~~” Chiêu Đệ gọi một tiếng sau đó cũng không lập tức nói ra suy nghĩ mà mình vừa nghĩ tốt, mà là cúi đầu nghĩ lại xem lời nói sau đây có chỗ nào không thỏa đáng hay không.
“Mẹ, hôm nay xảy ra chuyện như vậy, con cũng có trách nhiệm, con không làm tốt hứa hẹn sẽ bảo vệ Tiểu Trí. Nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là con còn quá yếu, không có năng lực đi thực hiện lời hứa kia.” Hạ Cầm vừa nghe Chiêu Đệ nói những lời này, trái tim đều vọt đến cổ họng, không phải là con bé sẽ vì ánh mắt khác thường của mọi người mà đổi ý không gả cho Tiểu Trí đấy chứ? Nếu con bé mở miệng nói muốn cùng Tiểu Trí ly hôn, vậy phải làm sao bây giờ?
“Không, mẹ, mẹ không cần thay con thoát khỏi trách nhiệm, nếu con có năng lực tốt hơn một chút, gặp phải tình huống như hôm nay, con sẽ biết nên xử lý thế nào, cũng phải biết cần phải bảo vệ Tiểu Trí thế nào. Mà khi con nghe người nọ một câu lại một câu mắng Tiểu Trí, trừ khóc ra cái gì con cũng không làm được. Ba con nói qua, bất cứ chuyện gì đừng oán trách người khác trước, mà trước nên cẩn thận ngẫm lại xem bản thân làm như thế nào. Giống như đất không trồng ra được hoa màu, trước không nên oán trời trách đất, oán khô oán mưa, mà là nghĩ lại xem có phải ngay từ lúc bắt đầu gieo trồng mình đã làm sai rồi không. Mà con bây giờ chính là phạm phải lỗi đó, con không có kiến thức, không có khí phách, xét đến cùng vẫn là do con biết quá ít. Mẹ ~~ Con có thể xin mẹ cái này không?”
Chiêu Đệ gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Cầm, sợ bà sẽ cự tuyệt. Dù sao lúc trước ba mẹ bảo cô gả cho Tiểu Trí là vì chăm sóc Tiểu Trí mà không phải là để cô học này nọ.
“Con nói, Chiêu Đệ, chỉ cần mẹ có thể làm được, con muốn cái gì mẹ đều cho con.” Hạ Cầm không nghĩ tới Chiêu Đệ lại nói những lời này. Vừa rồi bà còn trước mặt mọi người nói bà là một người mẹ hiểu con trai và con dâu. Nhưng người con dâu Chiêu Đệ này mỗi lần đều có thể mang đến cho bà kinh hỉ ngoài dự đoán. Bà thật sự không ngờ tới, đứa nhỏ này lại có thể nghĩ sâu như vậy.
“Mẹ, mẹ có thể cho con một cái máy tính không? Con thấy trên ti vi có giới thiệu một chương trình học qua mạng, chính là ở trên máy tính học chương trình mà bản thân mình muốn. Như vậy con có thể lên lớp vào thời gian Tiểu Trí luyện đàn, vừa không chậm trễ chăm sóc Tiểu Trí, cũng có thể cùng lúc học được này nọ. Con nghĩ muốn bản thân mau chóng mạnh mẽ, con sẽ học được làm thế nào để bảo vệ Tiểu Trí, không thể cái gì cũng dựa vào mẹ và ba.”
“Được, về nhà mẹ sẽ lắp máy tính cho con, trong nhà còn mấy bản ghi chép, mẹ và ba con hai người cũng không dùng được nhiều như vậy, vừa khéo có thể cho con. Chờ sau khi về nhà, mẹ lại cùng con nghiên cứu chương trình học qua mạng nào tốt hơn, mẹ cũng muốn học cái mà bản thân mình thích, được không?” Hạ Cầm vừa nghe Chiêu Đệ đưa ra yêu cầu nhỏ như vậy, lập tức liền đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro