Chương 5
- Ngô....ân...ngô..._ Cậu giãy giụa muốn thoát khỏi nụ hôn của anh.
- Ngu ngốc thở bằng mũi._ Cuối cùng anh cũng buông tha cho đôi môi sưng đỏ của cậu.
- Anh mới ngu ngốc. Cả nhà anh mới ngu ngốc. Dám mắng tôi ngu ngốc. Không nói anh tưởng tôi là con cừu non chắc._ Cậu thở hổn hển chửi anh.
- Tôi nhịn cậu nhưng không có nghĩa là cậu muốn nói gì thì nói._ Anh đen mặt bóp cổ cậu.
- Uông...a....._ Mặt cậu đỏ bừng, cổ họng đau rát nhưng vẫn cố gắng giãy giụa. Cậu gần như không thể thở được nữa anh cuối cùng cũng tha cho cậu.
- Nếu cậu đã không thích thích tôi nhẹ nhàng thì hãy chịu đựng đau đớn đi._ Anh cúi đầu chiếm lấy môi cậu.
-Ốn ạn uông ôi a......_ Cậu gãy giụa muốn thoát.
- Kháng cự cũng vô ích_ Anh hôn một đường từ cổ đến đầu nhũ. Anh để lại vô số dấu dâu tây trên người cậu.
Một tay anh giữ chặt hai tay cậu, tay còn lại anh chơi đùa đầu nhũ cậu. Miệng anh ngậm lấy đủ nhũ khẽ mút sau đó lực hút càng mạnh giống như anh sẽ hút được ra sữa từ đầu nhũ cậu khiến đầu nhũ cậu tím đỏ.
- Ngô...ngô....ân....muốn....._ Cậu khó chịu vặn vẹo thân thể.
- Mèo hoang nhỏ, em muốn gì nào??
- Muốn cái đó....ưm....nhanh....lên....mau....đâm....vào...._ Mặt cậu đỏ bừng rên rỉ nói.
- Là thế này sao?_ Ngón tay anh không khách khí đâm vào tiểu huyệt cậu.
- Ahhhhh_ Cậu hét lên. Mắt ngập nước nhìn anh.
- Mèo hoang nhỏ, em đây là thỏai mái đến phát khóc luôn sao._ Anh vô lại nói.
- Hỗn đản...đau muốn chết sướng...mụ nội nhà anh. Anh để tôi làm anh xem có đau không_ Mặt cậu nhăn như đít khỉ.
- Mèo hoang nhỏ, em giỏi lắm. Đêm nay tôi sẽ không tha cho em._ Anh cho thêm một ngón tay nữa vào tiểu huyệt cậu.
- Ưm...a.....ngô.....ân......_ Cậu rên rỉ, hai tay vô thức ôm lấy cổ anh.
Cuối cùng ba ngón tay anh cũng thuận lợi vào trong tiểu huyệt cậu. Bên trong cậu cắn chặt ngón tay anh khiến anh không thể di chuyển.
- Thả lỏng. Nếu cậu không muốn bị thương_ Anh vỗ lên mông cậu.
- Ân~_ Cậu cố gắng thả lỏng cơ thể để thích ứng được với di vật trong cơ thể.
Ngón tay anh ra vào trong tiểu huyệt cậu mỗi lúc một nhanh.
- Ngô....ân.....muốn...bắn...mau..buông ..tay.._ Cậu rên rỉ cầu xin anh.
- Muốn bắn...không dễ vậy đâu mèo hoang nhỏ._ Tay anh nắm tinh khí của cậu không cho cậu bắn.
- Ân~~ tôi không phải mèo hoang nhỏ.
- Mèo hoang nhỏ, em muốn bắn thì mau đối với tôi nói lời dễ nghe một chút._ Anh vẫn không buông tha cho cậu.
- A..ưm.....ân....không nói....khó chịu...mau buông tay anh...cho tôi bắn...
- Nằm mơ_ Tay anh ra vào trong tiểu huyệt cậu càng nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro