Biết được sự thật
"Mẹ, gọi con về nhà làm gì??"Nhất Thiên mệt mỏi ngồi xuống ghế.
"Mẹ nghe nói Hàn Tuệ bị ốm, mấy ngày nay con ở đâu sao không về nhà chăm sóc nó."
"Con ở công ty, dạo này có rất nhiều việc."Nhất Thiên lay huyệt thái dương.
Mẹ Thiên thấy vậy liền nổi giận.Nhưng giọng điệu vẫn nhẹ nhàng.
"Con không yêu con bé sao ??"Thấy Nhất Thiên không có phản ứng ,bà liền nố tiếp"Vậy tại sao lại đồng ý cưới nó,tại sao lại làm nó đau khổ,nó yêu con như vậy......."
Nhất Thiên không chịu được ném ly trà vỡ tan."Tất cả cũng do mẹ."
"Bất hiếu,mẹ đã làm gì?Làm gì? Con nói đi."
"Một tay mẹ sắp xếp cho người con yêu rời ra con, giờ mẹ lại hỏi con là mẹ làm gì. Nếu mẹ không đưa Hàn Tuệ tới bên con thì cô ấy sẽ không đau khổ như vậy."
Bà tức giận tát anh cái."Lời mẹ sắp nói ra con hãy nhớ cho kĩ, năm đó, con bé kia ra đi không phải là do mẹ.Nó không có yêu con,nó ra đi là vì nó đã kiếm được nửa kia của mình."
Vừa lúc ấy thì Tuyết Mai chạy vào.
"Anh đừng nghe bà ấy nói bậy là bà ấy đuổi em đi."Cô nhõng nhẽo ôm cánh tay anh lắc lắc.
"Nhà của tôi là chổ cô muốn vào thì vào, muốn nói thì nói sao? Bà tức giận đập bàn.
"Con cùng cô ta hãy nhìn cho rõ đây là gì." Nói rồi bà đập xuống bàn một bộ ảnh một người con gái cầm tay người đàn ông đi vào khác sạn.
"Đủ bằng chứng để nói cô không yêu con trai tôi và đến với nó chỉ vì tiền chưa???"Bà hạ giọng.
"Hàn Tuệ,nó là cô gái thật lòng với con.Nó thích con 4 năm cấp 2, 3 năm cấp 3 và 4 năm đại học hay nói cách khác là nó dành cả thanh xuân của chính mình dâng cho con.Trong những năm con đi du học, ngoài việc nó đi học,nó còn theo mẹ học nấu ăn ,nấu những món con thích.Chờ ngày con trở về,thì con lại tay trong tay với cô gái khác.Con nghĩ một cô gái yếu đuối như nó có thể chịu đựng được sao,11 năm ròng rã."
"Hãy dẫn con đàn bà này đi đi đừng quay về đây nữa."
Nhất Thiên bất động nhìn những tấm hình và lời mẹ nói.Anh cảm thấy tim mình nó đi đâu mất rồi.
Tuyết Mai cũng không còn lời nào biện minh,xấu hổ rời đi.
Nhất Thiên mệt mỏi bước ra xe chạy thẳng về nhà.'Nghe nói Hàn Tuệ bị bệnh.'Anh suy nghĩ xa xăm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro