Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CREEPY 2

tùng , tùng , tùng .. . cuối cùng tôi cũng được trở về nhà sau 1 tuần học mệt mỏi . 

     " tắm rửa đi rồi theo ba mẹ xuống dưới thôn thăm mọi người " . tôi bắt đầu cảm thấy hứng thú việc xuống thôn dưới trải nghiệm những đồng lúa thơm và chơi với bọn nhỏ . 

      " 💨 💨 💨 " khi đi dọc đường tôi đang rất mong chờ xe đỗ đến nơi , bất chợt tôi sực nhớ và hỏi mẹ rằng " bà vẫn khỏe phải không mẹ " ... sau câu hỏi ấy bỗng thấy mặt mẹ tôi trầm xuống và không nói 1 lời . tôi thoáng nghỉ chắc bà lại lên cơn ốm theo mùa chứ cũng chẳng nghĩ ngợi gì . 

   Khi xe đã dừng hẳn cũng là lúc tôi biết mình đã đến nơi , đây là nơi có những trò tinh nghịch vui nhộn hồn nhiên của đám em và đám bạn , cũng là nơi có người bà hay hỏi tôi " Còn tiền không " để bà rút ra những đồng lẻ trong túi ra cho tôi thầm nghĩ tôi sẽ mua được 1 món gì ngon ăn cho đỡ buồn miệng . 

  Khi đi 1 chặng đường để sang chơi với bọn trẻ họ thì " Cháu ơi .. cứ cứuu " , khi nghe xong tôi liền quay mặt thật nhanh về phía sau vì đó chính là giọng bà tôi . Nhưng không có gì , chẳng thấy ai , vắng đến rợn gáy , " cha ch  cháuuu ơi " cảm thấy có điều kỳ lạ tôi liền quay sang 1 lần tiếp , thì thấy xây có bóng dáng bà tôi ... " A bà ơi " tôi không kìm được mà kêu lên 1 tiếng vậy . Nhưng thoáng nhìn bà có chút kỳ lạ lẫn tiếng kêu hồi nãy .... Nhưng trong lúc tôi đang suy nghĩ thì thấy bà đã gần tôi hơn nên tôi liền ra đỡ bà và quên những điều bạn nãy , nghĩ mình chỉ bị trúng nắng nghe nhầm . .... " Bà khỏe không " tôi liền hỏi bà . " ... " tôi chỉ nhận được 1 sự im lặng đang sợ của bà và " bà có để mấy đồng lẻ cho cháu , để trên tủ ấy , cháu vào nhà mà lấy " , phải , câu nói đã đập tan cái sự im lặng đáng sợ của Bà nãy trong lòng tôi . Nói chuyện với bà 1 lát thì tôi cũng chào và đi chơi với lũ trẻ , đúng hơn là đi lấy Đồng lẻ mà Bà dành cho tôi. 

" Con đi đâu vậy " bà tôi hỏi ? ."  Dạ con đi lấy đồ "  " ... " sau khi trả lời xong tôi chỉ nhận thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của ba tôi như những lần kia vì ba biết ... tôi lại làm chuyện gì bậy hay vòi tiền của bà ( nhận tiền từ bà ) . " dạ d dạ con , con , Bà đã cho con mấy đồng lẻ để con lừa đồ ăn , kẹo cho những đứa trong làng thôi pa " ... tôi trả lời ba e sợ . ....... Câu trả lời và ánh mắt trợn ngược lên của ba làm tôi không thể nào quên được cho đến ngày sau 

" BÀ , BÀ , B BÀ VỪA MẤT HÔM QUA "   

                                                                                                                      Người viết ✍️ : J_CHIPPP

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #batoi