Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Hận

    Ui đau đầu quá ! Đây là đâu vậy ? Cô nhớ là mình đã gặp được anh , và cũng tính hỏi anh có hận cô không vì ngày đó chỉ vì tính trẻ con của cô nên ..... nhưng , nhưng cô sợ nghe được từ hận tủ chính miệng anh nói ra .

  

    - Tỉnh rồi !

 

    Anh bước vào chỉ tíng xem cò còn sốt không nhưng không ngờ cô đã tỉnh .

  

    -Vâng .

   

    - Câu hỏi lúc trời mưa cô muốn hỏi tôi là gì ?

   -

    - Anh có hận em không ?

   - Câu hỏi quá dư thừa rồi đấy . Cô có thấy một thằng đàn ông nào đang trong niềm vui sắp có được người mình yêu thương , ngay khi sắp bước chân vào lễ đường thì ngje được tin cô dằu của mình bỏ đi mà không hận chưa . Đúng tôi rất Hận cô . Nhưng nay cô tự tìm tời thì hãy tự nếm trải cảm giác tôi từng trải đi .

 

   Anh nói xong quay lưng đi ra khỏi phòng .

  Cô gục ngã , cô thực sự gục ngã rồi .

  - Cốc cốc ..

- Túc tiểu thư , mời cô xuống ăn cơm .

- Vâng .

  Cô đứng dậy đi vào nhà tắm rữa mặt . Cô không muốn cho bất kì ai thấy bộ dạng này của cô , và đặc biệt là ...anh.

Bước xuống lầu , thức ăn được dọn lên bàn vẫn còn đang bốc khói nghi ngút . Nhưng anh đâu rồi ...

  - Túc tiểu thư cứ ăn đi không cần chờ thiếu gia đâu !

  - Bác là ?

  - À ! tôi là Đường Hộ , là quản gia trong nhà  . Sau này có gì tiểu thư cứ gọi tôi !

 

  - Bác Đường !  Sau này cứ gọi cháu là Túc Ngân là được rồi , không cần phải gọi cháu là tiểu thư này tiểu thư nọ đâu ! Cháu nghe không quen .

Trong lòng ông dâng lên niềm hảo cảm . Cô bé này không như những cô tiểu thư khác , chảnh chẹ , ỷ lại vào quyền thế , xem người khác không ra gì .

- Vâng . Ông mỉm cười đáp .

 

Anh ấy đâu rồi ?

  - Thiếu gia đã đi làm rồi , thiếu gia thường xuyén đi công tác nên không về nhà nhiều . Mà cháu mau ngồi vào đi thức ăn sắp nguội hết rồi

Cô không nói gì chỉ im lặng ngồi vào bàn . Nhìn những món ngon trên bàn , nhưng cô nuốt không vô nên đứng dậy lên phòng .

 

   Cô khẽ cười nhạt .

  Cô đang ảo tưởng , đúng rồi là do cô ảo . Làm sao anh có thể ngồi ăn cơm với mày chứ ! Mày có phải là nữ chính đâu chứ , cũng chả phải là công chúa . Mà nếu có phải thì vai nữ chính của cô đã hết thời rồi . Túc Ngân à tỉnh mộng thôi !

Ông Đường nhìn thấy cô không ăn thì nói :

- Nhưng món này không hợp khẩu vị của cháu hay sao . Để bác kêu người nấu lại cho cháu . Nếu không để thiếu gia biết thì bác sẽ bị mắng đó .

- Không phải đâu bác Đường , mà anh ấy cũng không qua tâm đâu .

Nói xong cô chạy lên phòng đóng cửa lại bật khóc .

--------------- phân cách time ------

Sau khoảng 5' thì choếc điện thoại trong phòng khách vang lên . Bác Đường bấc máy :

- Cô ấy ăn những gì ?

Một giọng nói lạnh lùng vang lên

- Thưa Túc tiểu thư chỉ đi xuống không ăn gì đã lên phòng rồi .

 

Anh nhíu mày , người đã ốm như que rồi còn không ăn gì . Anh chợt giật mình vì suy nghĩ cũa mình , không anh không cho phép mình tin thêm một người phụ nữ nào nữa , bọn họ chỉ là thứ rác rưởi .

-Đem cho cô ấy ly sữa tươi đi , không được nói là tôi dặn .

- Tút tút ....

Hây sao tuổi trẻ bây giờ cứ như vậy . Hay là do ông già rồi . Ông lật đật chạy vào bếp :

- Mình nó à , tôi già lắm rồi à ? ( Moon : không bác chưa già đâu , bác còn rất ... bảnh .  Bác Đường : Hì hì

- Có chuyện gì vậy tự nhiên lại đi hỏi chuyện này ? . Thím Đường nhìn chồng của mình

- Mà thôi bà mau làm ly sữa nóng cho Túc Ngân đi

------------Đôi lời t.g ----------

  Bác thím Đường là quản gia của Vương gia từ lâu rồi nha mấy bạn :-D

  Mong m.b ủng hộ mình :-) 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro